Bách Luyện Thành Thần

Chương 3481: Trông giữ

Trong không gian tam giác khổng lồ là nguồn năng lượng chảy điên cuồng khiến người ta phải sợ hãi. Ngọn lửa màu đen – ngọn lửa điên cuồng nhất địa ngục đang cháy hừng hực, dường như muốn xâm chiếm toàn bộ không gian tam giácHai quái vật khổng lồ chém giết nhau trong không gian như hai con thú trong lồng. Sau khi sử dụng rất nhiều thần thông, hai tồn tại cường đại chỉ có thể sử dụng thân xác để phân thắng bại.

Cho dù Không đang chiếm ưu thế tuyệt đối trong việc dịch chuyển không gian thì cũng không có bất cứ cơ hội nào để đánh bại một Thông Thiên giáo chủ ở trạng thái mạnh nhất, ngược lại còn để đối phương tìm đường sống trong chỗ chết.

“Không gian mà ngươi định nghĩa này có thể chịu đựng được Ngục Hỏa của ta tiếp tục thiêu đốt mãi à?” Thông Thiên giáo chủ cầm kiếm đứng đó, đôi mắt toát ra sự châm chọc.

Ngọn lửa đen vô tận được thả ra từ Lục Hồn Phiên liên tục đốt cháy không gian, xung quanh không gian đã xuất hiện không ít vết nứt. Khi những vết nứt này mở rộng đến một phạm vi nhất định, toàn bộ không gian sẽ sụp đổ. Đến lúc đó, Thông Thiên giáo chủ có được tự do thì Không sẽ không còn là đối thủ của y nữa.

“Rào rào!”

Mấy chục lưỡi đao không gian dài đến hàng triệu trượng phóng về phía Thông Thiên giáo chủ nhưng y chỉ dựng kiếm Thanh Bình lên, nhẹ nhàng vung là ánh kiếm màu xanh lướt qua, lưỡi dao không gian liền phân tán khắp nơi.

Không nhìn những vết nứt bên ngoài không gian tam giác, ánh mắt lộ vẻ lo lắng nhưng vẫn nói: “Dựa vào Ngục Hỏa của ngươi thì phải đốt trăm năm, ngàn năm mới được!”

Vừa nói xong, thân thể Không liền lóe sáng, không ngờ những vết nứt trên không gian tam giác nhanh chóng liền lại như cũ.

Nó không thể bắt được Thông Thiên giáo chủ trong khoảng không gian này, điều này nghĩa là nó đã thua. Người đàn ông trước mắt có thực lực cao hơn cả cổ thần hỗn độn.

Nhưng “Không” có năng lực kéo dài trận đấu này!

Thông Thiên giáo chủ thấy không gian tam giác nhanh chóng khép lại những vết nứt thì lại nói: “Mục đích ban đầu của ngươi là mang La Chinh đi, đúng không?”

“Có ý gì?” Không nhìn chằm chằm vào Thông Thiên giáo chủ, hỏi lại.

“Cuộc chiến này là vô nghĩa” Thông Thiên giáo chủ bình tĩnh nói: “Bọn họ đã chạy về Lê Sơn rồi. Ít nhất, chúng ta nên bắt lấy La Chinh trước rồi phân thắng bại sau cũng không muộn”

“Ngươi muốn cầu hòa?” Không hỏi lại.

“Theo nhu cầu riêng thôi” Thông Thiên giáo chủ cười một cách châm biếm.

Không lại lắc đầu, nói: “Nếu ta thả ngươi ra, e là ngươi sẽ giết ta ngay lập tức”

Mấy vòng chiến đấu đã khiến Không nhận ra sự chênh lệch giữa mình và Thông Thiên giáo chủ, nó không muốn thả hổ về rừng như vậy.

Thông Thiên giáo chủ nghiêm nghị nói: “Trước khi phá hỏng Lê Sơn, ta sẽ không ra tay với ngươi”

“Làm sao ta tin được?” Không lắc đầu.

Thông Thiên giáo chủ suy nghĩ một lát rồi nói: “Dùng Chế Ước Khế Ước Song Sinh Xà là được”

Chế Ước Khế Ước Song Sinh Xà là một món tín vật Bỉ Ngạn của thuyền trưởng, sau khi lập lời thề, nó sẽ có sức cản cực lớn, nếu cố phá vỡ lời thề thì sẽ phải trả giá đắt.

Đương nhiên Không đã nghe về Chế Ước Khế Ước Song Sinh Xà, con mắt duy nhất của nó tỏ vẻ từ chối cho ý kiến: “Nếu ngươi có thể mang cặp Song Sinh Xà kia ra thì ta có thể tin ngươi một lần”

“Ta không lấy ra được, nhưng có người có thể” Thông Thiên giáo chủ nói.

Y vừa nói dứt lời, từ đằng xa có mấy chiếc Hắc Thuyền nối đuôi nhau xuất hiện ở bên cạnh không gian tam giác.

Thuyền trưởng đội chiếc mũ rộng vành màu đen đi ra khỏi Hắc Thuyền, nhẹ nhàng gõ vào tường không gian.

Không do dự một chút mới để thuyền trưởng vào trong.

Sau khi sử dụng Chế Ước Khế Ước Song Sinh Xà lập lời thề, trận chiến của Không và Thông Thiên giáo chủ đã kết thúc, không gian tam giác khổng lồ cũng biến mất.

“Bây giờ giáo chủ đại nhân sẽ đi Lê Sơn à?” Thuyền trưởng hỏi.

“Tất nhiên” Thông Thiên giáo chủ là người dứt khoát, đương nhiên sẽ không để Lê Sơn có cơ hội nghỉ ngơi. Y nghiêng đầu nhìn Không, nói: “Ngươi có đi cùng ta đến Lê Sơn không?”

Không chỉ hừ một tiếng, một không gian hình lập phương đã bao bọc lấy nó, thân thể khổng lồ biến mất trước mặt Thông Thiên giáo chủ và thuyền trưởng.

Thông Thiên giáo chủ chỉ ký khế ước không ra tay với Không trước khi diệt Lê Sơn thôi, sau khi Lê Sơn bị hủy diệt thì khế ước sẽ mất hiệu lực, chế ước cũng không còn tồn tại nữa, đến lúc đó đôi bên không còn gì phải e ngại, e là vẫn vung tay đánh nhau vì La Chinh.

Nếu Thông Thiên giáo chủ vội vã tấn công Lê Sơn như vậy, đương nhiên Không có thể tỏ ra không quan tâm mấy.

Thuyền trưởng nhìn vị trí Không biến mất, nhắc nhở: “Giáo chủ đại nhân, chỉ sợ Không sẽ không dễ dàng bỏ đi như vậy”

“Đương nhiên hắn sẽ không đi” Thông Thiên giáo chủ nhún vai, ánh mắt trở nên sâu thẳm: “Hơn nữa cũng không thể đi”

Thuyền trưởng không biết Thông Thiên giáo chủ có ý gì, chỉ gật đầu, mang Thông Thiên giáo chủ lên Hắc Thuyền đi về phía Tây.

Trên một chiếc Hắc Thuyền khác, Tà Thần đang ngồi khoanh chân, người đã rơi vào một trạng thái kỳ diệu nào đó. Cho dù đang nhắm mắt, hắn ta cũng có thể nhìn thấy các đại châu nối liền nhau thành từng mảng.

Mỗi khi hắn ta đi vào một đại châu, sẽ có một xúc tua vô hình nối đến hắn ta, thử thành lập liên kết với hắn ta. Sau khi thành lập liên kết, Tà Thần và châu này sẽ gắn liền với nhau. Mọi thứ diễn ra ở đại châu này đều sẽ phơi bày trước mắt hắn ta, mà tổn thương trên người hắn ta sẽ tự động chuyển đến vách tường của châu này.

Đây là năng lực cực kỳ thực tế nhưng Tà Thần vẫn không thỏa mãn cho lắm. Trên đầu Tà Thần là một không gian rộng lớn hơn nữa, chính là thế giới mẹ. Hắn ta có thể cảm nhận được xúc tua của toàn bộ thế giới mẹ, nhưng xúc tua ấy lúc ẩn lúc hiện, dường như đang trốn tránh hắn ta.

Chạm vào xúc tua này mới là mục tiêu của Tà Thần.



Một canh giờ sau khi đoàn người Nữ Oa trở lại Lê Sơn, toàn bộ châu này đã hiện lên đám mây màu trắng sữa. Đứng từ trên nơi cao nhất thế giới mẹ nhìn xuống có thể thấy ngọn núi lớn nhất thế giới mẹ đang nhanh chóng bị “tuyết trắng” bao trùm. Tầng mây này lan ra, tạo thành một cảnh quan hùng vĩ.

Nhưng người ở Lê Sơn lại không thấy vui vẻ, yên tâm mà ngược lại còn lo lắng.

Đó là Đại Vân Sơn Vụ Tráo Trận, trận pháp mạnh nhất của Lê Sơn, không biết đã bao nhiêu năm nó không khởi động, điều này có nghĩ Lê Sơn đã gặp phải kẻ địch rất mạnh.

Trước đây không lâu, tộc Hữu Hùng không ngừng khiêu khích Lê Sơn, đã có tin tức truyền ra là thời kỳ hòa bình ngắn ngủi ở thế giới mẹ sắp kết thúc.

Thực tế còn nhanh hơn lời đồn…

Đại Vân Sơn Vụ Tráo Trận được bố trí xong thì cả Lê Sơn giống như một con thú dữ bò trên mặt đất, tạo thành một quần thể khổng lồ.

Dưới đài phỉ thúy cao nhất Lê Sơn, chín vị đại sơn chủ của Lê Sơn cùng hơn hai trăm vị môn chủ đang tập hợp đợi lệnh.

Ở chính giữa đài phỉ thúy, Nữ Oa đưa mắt nhìn các đại sơn chủ, đại môn chủ rồi nói: “Các núi các môn giữ đệ tử bên trong, trong nhiều tháng tiếp theo, không một ai được phép ra ngoài”

Các đại sơn chủ, đại môn chủ rối rít ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Nữ Oa nương nương với vẻ mặt khó hiểu. Lê Sơn đang gặp nguy nan, bọn họ đều thề chết bảo vệ, vì sao Nữ Oa nương nương lại hạ lệnh cấm túc?
Bạn cần đăng nhập để bình luận