Bách Luyện Thành Thần

Chương 3006: Giẫm đạp

Ngay khoảnh khắc khi họ vừa chui vào pháp trận, phù văn màu vàng khắc trên mặt đất liền lóe lên, một lồng ánh sáng hình bầu dục đã trùm lên đỉnh đầu họCác đệ tử và tộc nhân của đại tộc có thể tự nhiên xuyên tới xuyên lui trong lồng ánh sáng, nhưng bất cứ vật nào khác trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới đều sẽ bị ngăn ở bên ngoài, vô luận là gió lốc hay là Hồn Nguyên Chi Linh.

“Vù…”

Sau khi hầu hết mọi người đã chui vào pháp trận, gió lốc lại thổi vù vù trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới.

Vài kẻ dị tộc không kịp tiến vào pháp trận liền bị cơn lốc cuốn lấy, bay vút đi cả một quãng xa đến mấy chục nghìn dặm.

Mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh vẫn đang trong cơn giận dữ, gió lốc dữ dội không thể nào quét nó đi.

Kế hoạch của con mắt khổng lồ phải nói là nực cười kinh khủng, chính vì kế hoạch ấy mà đã hại chết toàn bộ tộc nhân của nó, chỉ còn lại mình nó lẻ loi trơ trọi.

Bây giờ suy nghĩ của nó chỉ có báo thù và báo thù, có thể giết được bao nhiêu thì giết bấy nhiêu.

Nhưng đám dị tộc như mấy con chuột chết tiệt kia vừa thấy gió lốc thổi đến là đã lập tức giải tán, trốn hết vào trong pháp trận.

Tộc Hồn Nguyên Chi Linh cũng đã từng nghiên cứu pháp trận này. Trong những năm tháng dài đằng đẵng, Hồn Nguyên Chi Linh từng muốn phá hỏng pháp trận, nhưng mấy pháp trận ấy khắc sâu trong hư không, căn bản không thể phá được.

Một khi được khởi động và tạo thành lồng ánh sáng, pháp trận sẽ chịu đựng được sức mạnh rất lớn.

Mẫu thể từng ôm ấp ý định phá vỡ lồng ánh sáng này, nhưng lần nào cũng thất bại ê chề.

Song, trong mười năm qua, mẫu thể dung hợp thêm các Hồn Nguyên Chi Linh khác nên thực lực của bản thể đã tăng vọt.

Nó di chuyển bước chân, hướng thẳng đến pháp trận gần mình nhất.

“Mẫu thể đến!”

“Nó đi về phía này!”

“Gấp gì chứ? Pháp trận này là do đại năng trong thế giới mẹ bày ra, không phá hủy được đâu!”

Chủng tộc ở trong pháp trận này là tộc Thương Linh, họ sinh sống bên bờ sông, cũng có cơ thể nửa người nửa rắn giống tộc Nữ Oa nhưng chân lại tạo thành từ vảy, trên mặt mọc xúc tu, thoạt trông rất khỏe mạnh vạm vỡ.

Tộc Thương Linh rất tin tưởng vào pháp trận này. Đã bao năm trôi qua rồi nhưng mấy pháp trận ở đây chưa bao giờ xảy ra vấn đề cả.

Mẫu thể đi đến cạnh pháp trận gần nhất rồi đột nhiên nhấc cái chân khổng lồ của mình lên, sau đó đạp thật mạnh lên pháp trận.

Khi thấy bàn chân khổng lồ kia đạp xuống theo hướng thẳng đứng, tộc nhân tộc Thương Linh đều co rúm cả lại, tất cả co cụm lại vào với nhau, vẻ mặt căng thẳng tột độ.

“Uỳnh!”

Ngay đến tiếng gió lốc ù ù ầm ĩ cũng không thể lấn át tiếng vang này.

Lồng ánh sáng chỉ lắc lư thật nhẹ rồi lại khôi phục về ban đầu.

“Không sao…”

“Nó không phá được pháp trận!”

“Ta đã bảo mà!”

Mấy kẻ tộc Thương Linh đều thở phào nhẹ nhõm.

Những nhóm dị tộc trốn trong các pháp trận khác cũng tạm an tâm.

Nếu mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh thật sự phá được lồng ánh sáng thì gay go to.

“Không sao…”

“Chúng ta nhân lúc này tranh thủ phân chia Hồn Nguyên Chi Linh đi!”

Sau khi đánh chết mấy con Hồn Nguyên Chi Linh kia, các đại tộc đã thu được không ít kết tinh, số lượng đủ cho rất nhiều người tiến hành Hồn Nguyên Tái Tạo. Dù sao bây giờ gió lốc cũng đang thổi phần phật ngoài kia, bọn họ trốn trong pháp trận rất an toàn, chi bằng tranh thủ thời gian đi phân chia số lượng.

Các đệ tử Thiên Cung cũng vô cùng mong đợi nhìn La Chinh, Phượng Ca và Lăng Sương. Toàn bộ kết tinh Hồn Nguyên Chi Linh mà họ lấy được đều nằm trong tay ba người này.

“Chúng ta cũng bắt đầu chia ra thôi” Phượng Ca thu hồi ánh mắt đang nhìn về hướng xa.

“Ừ” La Chinh gật đầu.

Lúc hắn đang định đổ Hồn Nguyên Chi Linh ra khỏi nhẫn tu di thì chợt thấy mẫu thể lại nhấc cái chân khổng lồ của mình lên lần nữa và đạp xuống lồng ánh sáng.

“Uỳnh!”

Lại là một tiếng vang thật lớn.

Âm thanh này thu hút ánh mắt của mọi người lần nữa.

Lần này, lồng ánh sáng rung lên bần bật rồi lại khôi phục về trạng thái ban đầu. Tuy nhiên, phạm vi rung chuyển của lồng ánh sáng lúc này lại lớn hơn, dữ dội hơn lần trước, có vẻ như sắp không chống chịu được nữa.

Thấy cảnh này, sắc mặt mọi người đều nghiêm lại.

Điều này có nghĩa là, pháp trận không thể phá vỡ ấy có khả năng sẽ bị phá hỏng bởi sức lực cơ thể thuần túy.

Sau cú đạp thứ hai, thân hình cao tới chục nghìn mét của mẫu thể bỗng nhảy bật lên thật cao, sau đó rơi thật mạnh xuống dưới.

Tộc nhân tộc Thương Linh trốn trong pháp trận đã căng thẳng lo lắng đến tột độ rồi. Thấy cú đập lần này quá kinh khủng, vài kẻ khá nhạy bén trong tộc Thương Linh đã vội vàng chui ra khỏi lồng ánh sáng.

Gió lốc bên ngoài pháp trận đang thổi rất dữ dội, bọn họ vừa chui ra ngoài đã bị cuốn phăng đi mất.

Mấy tộc nhân Thương Linh còn ở lại cũng xoắn xuýt cực kỳ. Mặc dù bộ tộc bọn họ không được xem là thế lực siêu cấp, nhưng vẫn là đại tộc ở một phương. Bọn họ cũng được gửi gắm rất nhiều kỳ vọng, mong họ có thể đạt đến Hồn Nguyên cảnh.

Nhưng hiện giờ số Hồn Nguyên Chi Linh mà họ thu thập được quá ít, chỉ còn trông cậy vào con mẫu thể cuối cùng này. Dù sao số lượng Hồn Nguyên Chi Linh mà mẫu thể hấp thu chắc cũng phải vài chục nghìn chứ không ít.

Nếu bị gió lốc cuốn đi, việc này cũng tương đương với rút khỏi hàng ngũ tranh giành Hồn Nguyên Chi Linh!

Bọn họ chỉ có thể gửi gắm mọi hy vọng vào pháp trận này!

“Uỳnh!”

Mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh rơi xuống thật mạnh, lồng ánh sáng kiên cố phi phàm kêu lên răng rắc rồi lập tức vỡ nát như một quả bóng bình thường.

Bàn chân của mẫu thể trực tiếp đạp lên thân thể của mấy kẻ tộc Thương Linh. Dưới lực ép quá khủng bố ấy, toàn bộ các tộc nhân trú trong pháp trận đều bẹp dí như bánh tráng.

“Pháp trận… Bị phá rồi!”

“Lần này e là mọi người đều nguy to!”

“Chúng ta nên làm gì đây?”

Kết cục thê thảm của tộc nhân tộc Thương Linh khiến tất cả mọi người ở đây hoang mang lo sợ.

Pháp trận là nơi che chắn cuối cùng của họ, nhưng bây giờ pháp trận này đã không thể nào bảo vệ họ nữa.

“Ha ha ha ha…”

Mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh cười một tràng đầy vui sướng: “Đám kiến ngây thơ, tưởng trốn trong pháp trận là an toàn ư! Ta sẽ khiến các ngươi hiểu rõ tuyệt vọng là gì!”

“Ầm ầm ầm ầm…”

Mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh sải từng bước chân dài, xông về hướng pháp trận kế tiếp.

Trong pháp trận ấy là tộc nhân của vài dị tộc nhỏ, bọn họ vừa thấy mẫu thể lao thẳng về phía mình thì sợ hãi đến mức mặt trắng bệch.

Có vết xe đổ trước đó, bọn họ nào dám ở lại trong lồng ánh sáng nữa?

Khi thấy mẫu thể chạy được vài bước liền nhảy bật lên và rơi thẳng về phía pháp trận nơi họ đang đứng, toàn bộ các dị tộc tập trung trong đó lập tức lao thẳng ra ngoài!

“Uỳnh!”

Lồng ánh sáng lại bị mẫu thể đè nát.

Cũng may là đám dị tộc này rất quyết đoán, thế nên lần này không ai bị mẫu thể đè bẹp cả.

Nhưng mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh không chỉ có hình thể khổng lồ mà động tác cũng vô cùng linh hoạt. Nó đã đoán trước rằng các dị tộc trong pháp trận sẽ chạy ra, mà họ vừa xông ra là chỉ có thể mặc cho gió cuốn đi, thế là mẫu thể giơ tay ra chặn theo hướng gió thổi. Hơn mười tên dị tộc bị gió lốc cuốn lấy, căn bản không có năng lực phản kháng, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay to lớn của mẫu thể vồ lấy mình và đập bẹp mình xuống đất.

“Rầm rầm rầm rầm…”

Cùng với một loạt tiếng va đập trầm trầm, trên mặt đất nở rộ mười mấy đóa hoa máu.

Thấy kết cục thê thảm của các dị tộc kia, hô hấp của toàn bộ tộc nhân trong những pháp trận khác đều dồn dập hơn hẳn. Họ bắt đầu cuống quýt bàn bạc đối sách.

Nhưng mẫu thể đâu cho họ có thời gian suy nghĩ. Thân thể to lớn của nó nhẹ nhàng xoay lại, lập tức tiến thẳng đến pháp trận thứ ba.
Bạn cần đăng nhập để bình luận