Bách Luyện Thành Thần

Chương 3152: Nghi hoặc của hắn ta

Trong mắt những đệ tử tầng hai không biết chuyện, Trịnh Song Kỳ đã cho La Chinh bậc thang nhưng La Chinh không muốn xuống, vẫn cố ý khiêu chiến Trịnh Song Kỳ, đúng là không biết điều“Vốn đã là đột nhiên xuất hiện” Cổ Liệt cười tủm tỉm giải đáp: “Hắn thuộc nhóm đệ tử mới lên cấp, mới tiến vào vùng đất Kiếm Đỗng hơn hai tháng”

“Khó trách, mới hơn hai tháng, chắc là còn chưa hiểu rõ về vùng đất Kiếm Đỗng… Chờ một chút!”

Tên đệ tử tầng hai kia bỗng ý thức được có gì đó không đúng, tên nhóc này xếp hạng nhất tầng một, vậy chẳng phải hắn đã trở thành người xếp thứ nhất vùng đất Kiếm Đỗng trong vòng hai tháng hay sao?

“Cổ Liệt huynh, huynh nói tên đệ tử mới lên cấp này trở thành người đứng đầu tầng một chỉ trong vòng hai tháng thôi ư?” Vẻ mặt tên kia cực kỳ quái dị hỏi.

Những đệ tử leo lên được tầng hai, có ai không liều mạng chém giết từ tầng một đi lên, biết rõ trở thành người đứng đầu tầng một khó tới cỡ nào, mới hai tháng đã có thể trở thành người đứng đầu, đệ tử tầng hai gần như khó mà tin vào lỗ tai của mình.

“Không phải hai tháng, ngày đầu tiên hắn tiến vào vùng đất Kiếm Đỗng đã đánh bại Thuần Hạo trở thành người đứng đầu” Cổ Liệt nhún vai nói.

Cho dù cách hai tháng, đám đệ tử tầng hai như Cổ Liệt vẫn cảm thấy không tưởng tượng nổi, lúc tên đệ tử tầng hai kia nghe thấy lời Cổ Liệt nói, trên mặt cũng hiện ra biểu cảm khiếp sợ cực độ, trong lúc nhất thời không biết nên mở miệng hình dung tâm trạng của mình thế nào.

“Ngày đầu tiên giành lấy hạng nhất thì thôi, mới qua hai tháng đã muốn khiêu chiến Trịnh Song Kỳ” Cổ Liệt híp mắt.

Cho dù ở Thái Nhất Thiên Cung, yêu nghiệt như La Chinh cũng là nghìn năm khó gặp, nếu hắn dám khiêu chiến Trịnh Song Kỳ không thể nào là làm bậy, nhất định đã nắm chắc.

Thằng nhóc này nắm chắc điều gì?

Suy nghĩ trong lòng của Trịnh Song Kỳ cũng giống như Cổ Liệt, điều La Chinh nắm chắc là gì? Rốt cuộc là thứ gì chèo chống cho sự tự tin của hắn?

“Song Kỳ huynh! Đừng xem thường tên này, ngày đầu tiên hắn vào vùng đất Kiếm Đỗng đã trở thành người xếp hạng nhất tầng một!” Một tên đệ tử tầng hai ở trước cửa sổ nhắc nhở.

Sau khi Trịnh Song Kỳ nghe thấy câu này, trong đôi mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, vẻ miệt thị trong mắt cũng lập tức mất đi. Ngay lập tức hắn ta đã biết sự tự tin của La Chinh là từ đâu tới!

“Ngày đầu tiên tiến vào vùng đất Kiếm Đỗng đã xưng bá một tầng, thật là bản lĩnh!” Trịnh Song Kỳ trầm ngâm một lúc rồi tiếp tục nói: “Theo ta biết Thái Nhất Thiên Cung chưa từng có người tài như vậy, ngay cả Lý Bôi Tuyết cũng không làm được, đáng tiếc ngươi muốn khiêu chiến ta vẫn còn sớm chục năm!”

Sau khi nói xong Trịnh Song Kỳ vung hai tay lên, sức mạnh Bỉ Ngạn ùa tới như cơn lũ, tùy ý chảy xuôi từ trên xuống dưới cơ thể hắn ta.

Một luồng khí tức hùng hậu tỏa ra, toàn bộ đài thi đấu dường như cũng bị đè lún xuống một đoạn!

Sâu trong đôi mắt Trịnh Song Kỳ lại lóe lên sát ý.

Trịnh Song Kỳ ở vị trí thứ nhất tầng hai quá lâu rồi…

Hắn ta đã từng phát động công kích với tầng ba vô số lần, cũng đổi lấy vô số lần thất bại, lúc đầu còn có người đạp lên vai hắn ta leo lên tầng ba, mà thiên tài giống như La Chinh đã định trước là sẽ có một ngày phải đứng trên tầng ba.

Trịnh Song Kỳ cực kỳ ghen tị với thiên tài có thể đứng trên tầng ba.

Nếu lúc trước hắn ta chỉ có ý định dạy dỗ La Chinh, để hắn biết cái giá khi nói lời ngông cuồng, thì bây giờ trong lòng hắn ta đã có xúc động muốn bóp chết thiên tài.

Sau khi cảm nhận được sức mạnh mãnh liệt từ trong cơ thể Trịnh Song Kỳ phát ra, sắc mặt những người dưới đài thi đấu đều hơi thay đổi.

Tuy mọi người biết Trịnh Song Kỳ đứng đầu tầng hai nhưng không ngờ sức mạnh của Trịnh Song Kỳ lại đạt tới mức này, sức mạnh thâm hậu vừa dày vừa nặng, giống như thực chất, dường như giơ tay nhấc chân là có thể tùy tiện bóp người ta thành phấn vụn.

“Đáng tiếc trên đài thi đấu không thể sử dụng năng lực của tín vật Bỉ Ngạn” Sau khi Trịnh Song Kỳ phóng sức mạnh Bỉ Ngạn ra, ánh mắt sâu xa nói: “Nếu không sức mạnh của ta còn có thể tăng lên gấp ba lần…”

Sau khi cảm nhận được sức mạnh của Trịnh Song Kỳ, trong mắt La Chinh đã có vẻ nghiêm túc. Sức mạnh người này tùy ý phóng ra đã vượt qua năm nghìn thần quân, có trời mới biết cực hạn của hắn ta ở đâu.

Mà một món tín vật Bỉ Ngạn khác của Trịnh Song Kỳ có thể tăng cường sức mạnh bản thân lên gấp ba lần, tín vật Bỉ Ngạn như vậy đúng là rất đáng sợ, có điều trên đài thi đấu không thể dùng năng lực của tín vật Bỉ Ngạn, điều này ngược lại không cần lo lắng.

Ngay khi Trịnh Song Kỳ vừa dứt lời đã nhảy lên, lao thẳng chính diện về phía mình, hắn ta giơ tay lên, sức mạnh Bỉ Ngạn đã lũ lượt hội tụ đến bàn tay phải. Nếu nhìn kỹ có thể thấy sức mạnh Bỉ Ngạn trên tay phải hắn ta có hình xoắn ốc hội tụ.

“Uỳnh!”

Một quyền vô cùng uy lực đó đã đập ngay xuống đầu La Chinh.

Đối mặt với nắm đấm đầu tiên của Trịnh Song Kỳ, La Chinh cũng không chống cự, chân hắn khẽ dịch đi một chút đã tránh thoát.

“Oành!”

Một quyền này đập vào đài thi đấu, toàn bộ đài thi đấu đều chấn động mạnh, pháp trận ánh sáng mặt ngoài đài thi đấu sáng bừng lên, chịu công kích của Trịnh Song Kỳ hiển nhiên không phải là một chuyện dễ dàng.

“Nếu là ngươi chủ động khiêu chiến ta thì đến đánh nhau chính diện với ta, trốn trốn tránh tránh có phải đàn ông không vậy?”

Trịnh Song Kỳ cười lạnh, lại đấm một quyền về phía La Chinh.

Đài thi đấu của vùng đất Kiếm Đỗng là so đấu về Hồn Nguyên Chi Linh và sức mạnh Bỉ Ngạn, hai thứ này gần như không có quá nhiều kỹ năng để bàn, phạm vi để dùng kỹ năng cũng không quá lớn.

La Chinh nghe nói vậy thì không né tránh nữa, hắn hơi híp mắt, giơ hai tay muốn đỡ nắm đấm của Trịnh Song Kỳ!

“Ngu si…”

Trịnh Song Kỳ thấy hành động của La Chinh, trong lòng cười thầm.

Mình mới chỉ nói khích một câu, thằng nhóc này lại coi là thật rồi không né tránh nữa, còn muốn chính diện đỡ lấy công kích của mình, sức mạnh bộc phát và tốc độ của hắn ta, La Chinh sao mà có thể chống đỡ được?

Người ngu xuẩn như vậy thật sự có thể trở thành kẻ đứng đầu tầng một trong vòng một ngày?

Trịnh Song Kỳ hoài nghi những tên tầng hai kia lừa gạt mình…

Thôi được.

Nắm đấm này giải quyết tên này là xong chuyện.

Hắn ta còn đang vội giải đống Phạn văn trong tay, không rảnh chơi đùa với đám người tầng một này, còn tên nhóc này có chết hay không thì phải xem vận may của hắn vậy.

“Ầm!”

Giống như những gì Trịnh Song Kỳ dự đoán, nắm đấm của hắn ta thoát khỏi hai tay La Chinh dễ như trở bàn tay, đánh thẳng vào ngực La Chinh.

“Vèo!”

Cả người La Chinh như bao cát bị ném ra, nhanh chóng lùi về bên rìa đài thi đấu, cuối cùng không rơi xuống khỏi đài thi đấu mà miễn cưỡng dừng lại ở bên rìa đài thi đấu.

Nếu là người bình thường chắc hẳn đã hài lòng về hiệu quả một quyền của mình mang lại. Nhưng trên mặt Trịnh Song Kỳ không có vẻ vui mừng chút nào, ngược lại còn hiện lên vẻ nghiêm trọng.

Một quyền này không những không đánh xuyên ngực La Chinh, thậm chí còn không khiến ngực La Chinh lõm xuống, nói cách khác hắn ta không thể khiến Hồn Nguyên Chi Linh của La Chinh rơi vào mệt mỏi.

Tên hạng nhất tầng một này đã tu luyện Hồn Nguyên Chi Linh tới trung kỳ?

Sau khi các đệ tử Thái Nhất Thiên Cung tiến vào Hồn Nguyên cảnh đều sẽ được đưa tới vùng đất Kiếm Đỗng, vậy thì tên nhãi kia cũng vừa mới tiến vào Hồn Nguyên cảnh?

“Ngươi tiến vào Hồn Nguyên cảnh bao lâu rồi?” Trịnh Song Kỳ hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận