Bách Luyện Thành Thần

Chương 3681: Bù đắp

Nghe Hầu Linh Vương nói như vậy, La Chinh cảm thấy hơi nghi ngờ“Tứ Linh Môn là sự tồn tại đánh đâu thắng đó trong Chủ Giới, thế mà lại muốn trốn vào thế giới Hỗn Độn?”

Dựa theo lời nói của Hầu Linh Vương, e rằng trong Chủ Giới có một mối nguy hiểm nào đó sắp bạo phát. Trước khi mối nguy này hạ xuống, Hầu Linh Vương không thể không dẫn dắt Hầu Linh Môn rút lui.

Hơn nữa, thời gian để rút lui cũng cực kỳ đầy đủ, thậm chí chúng còn xây dựng một con thuyền cứu nạn là “núi quỷ”, sau đó mang vô số sinh linh trong Chủ Giới theo.

Nhưng ai có thể uy hiếp được Tứ Linh Môn?

Hầu Linh Vương thở dài: “Bởi vì có một tai họa giáng xuống”

“Tai họa gì vậy?” La Chinh hỏi.

Hầu Linh Vương nói một câu, nó dùng giọng tràn đầy tiết tấu để nói ra một câu Phạn ngữ.

“Là một loại tai họa. Trong Chủ Giới, chúng ta gọi nó như vậy. Ta không biết làm thế nào để diễn đạt nó bằng ngôn ngữ của các ngươi” Hầu Linh Vương nói.

La Chinh cúi đầu trầm ngâm một lúc rồi hỏi tiếp: “Thứ mà Hầu Linh Vương muốn nói tới là tai họa thời không? Tai họa vượt qua thời gian và không gian…”

Nghe La Chinh nói như vậy, Hầu Linh Vương lại nhìn hắn với vẻ dò xét. Nó là môn chủ của Tứ Linh Môn, rất hiếm người có thể làm Hầu Linh Vương giật mình liên tiếp hai lần. Người của thế giới thứ cấp vốn chẳng thể nghe hiểu Phạn ngữ khi không có Tứ Linh Môn trợ giúp.

“Ngươi là sinh linh của thế giới Hỗn Độn mà lại nghe hiểu Phạn ngữ?” Hầu Linh Vương hỏi.

La Chinh lắc đầu đáp: “Không phải ta nghe hiểu trực tiếp mà là giải mã…”

Vừa rồi, La Chinh cúi đầu trầm ngâm chính là để nhờ văn minh Thiên Chấp tiến hành giải mã.

“Phương pháp giải mã nào?” Hầu Linh Vương cảm thấy hứng thú hơn.

“Cái này…”

Hầu Linh Vương vừa nói chuyện đã làm người ta cứng họng, nhưng La Chinh vẫn kiên nhẫn giảng giải cho nó nghe một lượt. Hầu Linh Vương phải cảm thán khi nghe được phương pháp phá giải của trung tâm Thiên Chấp.

Thế giới thứ cấp có trí tuệ của thế giới thứ cấp. Ngay cả Hầu Linh Vương cũng mới nghe về bản lĩnh tính toán ra hết thảy như thế này lần đầu. Nếu có cơ hội, nó nhất định phải đích thân đi xem.

Nói về vấn đề chính, Hầu Linh Vương lại nói tiếp: “Tuy ngươi giải mã ra tên gọi tai họa thời không, nhưng thời không thực tế và thời không mà các ngươi hiểu có bản chất không giống nhau. Các ngươi không thể hiểu được thời không ở Chủ Giới. Sở dĩ ta đưa Hầu Linh Môn tiến vào núi quỷ chính là để tránh khỏi tai họa thời không”

La Chinh không nói gì nữa mà lẳng lặng lắng nghe.

Tuy nơi này là địa bàn của Hầu Linh Môn, nhưng nhất định cũng có chỗ dính líu với Nhân Linh. Xét từ chuyện hắn nhận được Khởi Nguyên Thần Huyết, e rằng La Chinh không chỉ dính dáng tới thế giới Hỗn Độn.

Đối với La Chinh, tin tức từ chỗ Hầu Linh Vương vô cùng quan trọng.

“Tai họa thời không đã tồn tại trong Chủ Giới rất lâu rồi” Hầu Linh Vương vừa nói vừa nhìn về phía “bầu trời đầy sao” ở phía trên. Nó chỉ vào những điểm sáng kia và nói: “Thời gian và không gian ở thế giới Hỗn Độn đều là tuyến tính, từ quá khứ tới tương lai, từ gần tới xa. Nhưng trong Chủ Giới thì sự sắp xếp thời không khác hẳn…”

La Chinh hiểu rất rõ về điều mà Hầu Linh Vương vừa nói. Lần đầu tiên hắn tiến vào thế giới Huyền Lượng, tất cả không gian và thời gian đều trở nên cực kỳ mơ hồ. Hắn không thể nào phán đoán được mình đã tiến vào bao lâu và đã đi được bao xa.

La Chinh chẳng thể nào hiểu được thời không ở nơi đó.

“Phần lớn thời gian, thời không ở Chủ Giới được sắp xếp bình thường. Nhưng thỉnh thoảng nó cũng sẽ xuất hiện sai số, như vậy sẽ sinh ra tai họa thời không. Thứ kia có thể xâm chiếm tất cả, có rất nhiều sinh linh trong Tứ Linh Môn của chúng ta đã bị chết” Hầu Linh Vương hồi tưởng lại, nói.

“Nhưng phạm vi mà tai họa thời không tác động đến rất nhỏ, không quá đáng sợ…”

Nhưng có một lần tai họa thời không đã tác động đến phạm vi khá lớn, gây khủng hoảng cho toàn bộ Tứ Linh Môn.

Lúc đó, Xà Linh Vương “Nghiệt” đã phán đoán rằng tai họa thời không sẽ quét sạch toàn bộ Chủ Giới, mang tới tai họa ngập đầu cho Tứ Linh Môn. Biện pháp duy nhất để tránh tai họa thời không chính là trốn ở trong thế giới thứ cấp. Vì thời gian và không gian ở thế giới thứ cấp khác xa với Chủ Giới nên có thể bình yên tránh được tai họa thời không.

Hầu Linh Vương nói tới đây thì trên mặt tỏ ra tức giận.

“Cuối cùng, tai họa thời không không hề giáng xuống phải không?” La Chinh suy đoán.

“Không hề! Tất cả là âm mưu của ‘Nghiệt’! Con rắn độc kia đã đặt cạm bẫy trong thế giới Hỗn Độn là để hốt gọn một mẻ Hầu Linh Môn của ta” Hầu Linh Vương gần như gầm lên.

Trong những năm bị nhốt trong “Mộng”, sự căm hận của Hầu Linh Vương dành cho Nghiệt càng ngày càng tăng.

Mặc dù khi đó Tứ Linh Môn có mẫu thuẫn nghiêm trọng với nhau, nhưng vẫn còn nể mặt đối phương. Dù là Nhân Linh Môn, Xà Linh Môn đều là trong ngươi có ta, trong ta có ngươi. Đương nhiên, Hầu Linh Vương sẽ không nghi ngờ rằng “Nghiệt” có sát tâm…

Đợi tới khi Hầu Linh Môn đưa núi quỷ vào thế giới Hỗn Độn thì Xà Linh Môn lập tức ra tay. Dù Hầu Linh Vương ra sức kháng cự nhưng “Nghiệt” lại đột nhiên làm loạn, cắn nó một cái.

Cuối cùng, Hầu Linh Vương bị trúng kịch độc nên không địch lại Nghiệt. Đám Hầu Linh khác gần như không có thời gian để phản kháng, chúng bị độc chết trong núi quỷ ngay tức khắc. Hầu Linh Vương thân tử đạo tiêu đã hóa thành thân thể Quỷ Quyệt như bây giờ, cho tới ngày hôm nay mới thức tỉnh.

“Thật ra cho tới giờ, ta cũng không biết động cơ của ‘Nghiệt’ là gì” Hầu Linh Vương cười khổ.

Bàn về sức chiến đấu thì Hầu Linh Môn ở thời kỳ cực thịnh đứng đầu trong Tứ Linh Môn. Chính vì nó hùng mạnh như vậy nên mới thất bại và diệt vong không rõ ràng, đúng là uất ức.

“Hầu Linh Vương có biết ba môn phái khác của Tứ Linh Môn xảy ra chuyện gì không?” La Chinh hỏi.

Hầu Linh Vương lắc đầu: “Ta không biết. Ta nghĩ kết cục của Nhân Linh Vương và Điểu Linh Vương cũng chẳng tốt đẹp gì”

Môn phái của nó là môn phái bị tiêu diệt đầu tiên trong Tứ Linh Môn. Quả thực, nó không biết rõ sau đó Chủ Giới và thế giới Hỗn Độn xảy ra chuyện gì.

Sau khi Hầu Linh Vương nói xong thì nhẹ nhàng chỉ một cái về phía chính diện của núi quỷ. Mặt ngoài ngọn núi màu nâu hiện lên một cái cửa lớn. Hầu Linh Vương đưa La Chinh chui vào trong cửa kia.

Không gian rộng lớn của nửa phần trên núi quỷ là để Hầu Linh Vương ở. Sau khi cả hai tiến vào, Hầu Linh Vương nhẹ nhàng đặt La Chinh xuống đất, sau đó cởi Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên trên cổ xuống.

Nó nhẹ nhàng vung tay lên một cái, Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên lập tức rung lên, khí tức của mười ba loại sức mạnh huyết mạch cường đại liên tục phóng ra.

“Mười ba loại sức mạnh huyết mạch của ta đều tới từ Khởi Nguyên Thần Huyết” Hầu Linh Vương nói: “Nhưng thật ra khi đó trong số răng sói mà ta lấy được vẫn còn sót chín chiếc răng. Bây giờ, trong tay ngươi có Khởi Nguyên Thần huyết, ngươi có thể bù đắp chín loại huyết mạch kia không?”

Hầu Linh Vương vừa dứt lời thì vỗ nhẹ tay xuống mặt đất. Trên mặt đất ở cách đó không xa đột nhiên xuất hiện chín chiếc răng sói. Điểm khác biệt giữa những chiếc răng sói này và răng sói trên Thập Tam Tuyệt Chân Nha Liên là bên trong chín chiếc răng sói này rỗng tuếch.

Không phải thứ gì cũng có thể gánh chịu nổi sức mạnh của huyết mạch khởi nguyên. Con Lang Hoàng bị Hầu Linh Vương giết chết trong Chủ Giới này có thực lực đủ để chống lại môn chủ của Tứ Linh Môn.

Sau khi Hầu Linh Vương giết con Lang Hoàng này, nó đã nhổ hai mươi hai cái răng sói của Lang Hoàng ra.

Cuối cùng, Hầu Linh Vương nhận được mười ba loại sức mạnh huyết mạch nhờ Khởi Nguyên Thần Huyết, bây giờ còn sót lại chín loại. Hầu Linh Vương đưa La Chinh vào trong núi quỷ là vì nó hy vọng hắn sẽ giúp nó thu được huyết thống mới dung hợp trong Khởi Nguyên Thần Huyết, rót những huyết thống này vào chín chiếc răng sói còn lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận