Bách Luyện Thành Thần

Chương 2750: Thất Sơn Tiểu Hội

Kết tinh linh hồn quý báu như vậy, sợ rằng cái giá để lấy được nó là rất lớnLa Chinh cũng không tỏ thái độ gì mà chỉ hỏi: “Không biết là cơ hội như thế nào?”

Cao Khải Chính khẽ mỉm cười. nói: “Đó là Thất Sơn Tiểu Hội”

“Thất Sơn Tiểu Hội?”

“Đúng” Cao Khải Chính nói: “Thất Sơn Tiểu Hội được tổ chức ba năm một lần, các tinh nhuệ trẻ tuổi trong ba đại kiếm phái trên núi Thái Nhất trong Thiên Cung và trên bảy ngọn núi là núi Thái Nhất, núi Thái Hạo, núi Thái Minh, núi Thái Thanh, núi Thái Tú, núi Thái Nhạc và núi Thái Kim đều sẽ hội tụ lại”

Sau khi thành lập Thiên Cung, “Thất Sơn Hội” từng nổi danh lừng lẫy một thời cũng chính là gốc rễ xây dựng lên Thiên Cung.

Thiên Cung ngày càng phồn thịnh, theo đó các đệ tử tinh nhuệ của bảy ngọn núi cũng bắt chước theo tiền bối, mở ra Thất Sơn Tiểu Hội, ý định ban đầu vốn chỉ dùng để các thiên tài kiệt xuất trong Thiên Cung giao lưu. Sau đó nội dung của “Thất Sơn Tiểu Hội” càng ngày càng phong phú, về sau lại thành nơi so tài của những thiên tài kiệt xuất kia. Thậm chí nhóm cấp cao của Thiên Cung cũng càng ngày càng coi trọng, mỗi lần tổ chức “Thất Sơn Tiểu Hội” đều vô cùng ủng hộ, đương nhiên phần thưởng cũng không ít.

Thiên Cung cũng coi Thất Sơn Tiểu Hội như một cơ hội phân phối tài nguyên, dù sao phương pháp so tài này cũng có thể khích lệ nhóm tinh nhuệ trên các ngọn núi lớn cố gắng nỗ lực.

Những vị sư huynh này nói nhiều như thế chỉ vì muốn mời mình ra trận?

“Các vị sư huynh đều đã tới Bỉ Ngạn Bát Trọng Thiên, Cửu Trọng Thiên, thực lực còn cao hơn ta nhiều, nếu ta tham gia Thất Sơn Tiểu Hội chỉ sợ cũng không có tác dụng gì?” La Chinh nêu lên nghi vấn của mình.

Tuy hắn không coi thường bản thân, nhưng trong số tinh nhuệ này cũng không thiếu người lợi hại.

“La Chinh huynh có chỗ không biết, Thất Sơn Tiểu Hội không chỉ thuần túy so đấu về thực lực mà là một trò chơi được thiết kế tỉ mỉ. Nếu muốn thủ thắng, mấu chốt nhất vẫn là nắm chắc chân ý của đạo” Cao Khải Chính nói.

“Nắm chắc chân ý của đạo?” Lông mày La Chinh khẽ nhướng lên.

Cao Khải Chính gật đầu: “La sư đệ là thiên tài nhất niệm ngộ đạo, nếu tham gia Thất Sơn Tiểu Hội đương nhiên có thể chiếm hết thời cơ! Đến lúc đó các vị sư huynh cũng có thể được thơm lây”

“Cứ xem là vậy đi, nhưng chẳng phải Mạc Nhất Kiếm thích hợp hơn ta hay sao?” La Chinh hỏi ngược lại.

Công bằng mà nói, La Chinh không quá hứng thú với Thất Sơn Tiểu Hội.

“Mạc Nhất Kiếm…” Cao Khải Chính nở nụ cười khổ: “Hắn đúng là đã tham gia một lần, nhưng trước đây không lâu đã bế quan để thăm dò Bỉ Ngạn, chắc vì cảm nhận được sự uy hiếp từ tiểu sư đệ ngươi?”

Trước khi La Chinh đến Tâm Lưu kiếm phái, Mạc Nhất Kiếm vẫn tự cho mình là số một. Mặc dù tu vi của hắn ta kém xa những người khác nhưng không ai hoài nghi địa vị của hắn ta.

Tuy nhiên, biểu hiện của La Chinh trong tháp Tâm Lưu đã nói rõ tất cả, huống chi Mạc Nhất Kiếm và La Chinh vốn đã có mâu thuẫn, có lẽ hắn ta thật sự cảm thấy áp lực mới nóng lòng muốn tăng tiến hơn.

Nhóm các tinh nhuệ thấy La Chinh có vẻ không hứng thú gì thì trong lòng đều hơi sốt ruột. Chử Mạc vội vàng nói: “Giải thưởng của Thất Sơn Tiểu Hội không ít, nếu La sư đệ tham gia, chúng ta thắng được trận tranh tài của Thất Sơn Tiểu Hội thì mỗi người đều có thể được chia kết tinh linh hồn lớn chừng một ngón tay. Đến lúc đó mọi người chia ra một nửa đưa cho La sư đệ cũng có thể khiến cảnh giới dương hồn của sư đệ tăng mạnh…”

“Ngoài ra còn có thể thắng được Bỉ Ngạn Đạo Bảo!” Cao Khải Chính bổ sung thêm.

Mặc dù bọn họ đã nói hết lời, song trên mặt La Chinh vẫn treo nụ cười không mặn không nhạt như cũ.

“Hơn nữa nghe nói năm nay Hà Trì đại nhân sẽ lấy món Bỉ Ngạn Đạo Bảo nhất lưu của mình ra làm phần thưởng cho người ưu tú nhất! Thanh kiếm kia do Tô gia chế tạo, tên là Phong Loan kiếm, nghe nói năm xưa được rèn từ một khối phong thạch trong Trung Thần Châu…”

La Chinh đang nghĩ nên từ chối lời mời của bọn họ như thế nào thì nghe được Bỉ Ngạn Đạo Bảo kia được rèn từ phong thạch, hai mắt hắn đột nhiên sáng lên.

Phong thạch!

Bây giờ La Chinh có được Lực Thần Đồ Đằng, sức mạnh Bỉ Ngạn có thể phóng ra lên tới một nghìn hai trăm thần quân, nhưng thân thể hắn căn bản không cách nào phát huy ra toàn bộ uy lực.

Lúc trước hắn vẫn còn đang khổ não suy nghĩ xem nên đi đâu tìm thêm phong thạch để tăng cường bản thân, không ngờ bây giờ đã có cơ hội!

Nếu thanh Phong Loan kiếm kia được luyện hóa từ phong thạch thì chắc hẳn cũng có thể luyện hóa nó lại thành dung dịch phong thạch.

Đương nhiên La Chinh không làm được, nhưng Tô gia có thể làm được.

Mấy người Cao Khải Chính thấy vẻ mặt La Chinh thoáng thay đổi thì đều vui mừng. Cao Khải Chính hỏi: “Hình như La sư đệ có hứng thú với Phong Loan kiếm?”

Bọn họ đâu biết La Chinh muốn nung chảy Bỉ Ngạn Đạo Bảo nhất lưu lành lặn ấy.

La Chinh không trả lời thẳng mà chỉ hỏi: “Không biết Thất Sơn Tiểu Hội bắt đầu vào ngày nào?”

“Năm ngày sau” Cao Khải Chính đáp.

“Thế thì hôm đó ta sẽ đi chung với các vị sư huynh” La Chinh chắp tay.

Thấy La Chinh đồng ý, các tinh nhuệ tức thì vui mừng.

“Có La Chinh huynh ra tay, xác suất Tâm Lưu kiếm phái chúng ta thắng sẽ tăng lên rất nhiều…”

“Có điều mọi người cũng cần chuẩn bị sẵn sàng, không chỉ Tâm Lưu kiếm phái chúng ta có thiên tài nhất niệm ngộ đạo đâu”

“Nếu Mạc Nhất Kiếm và La sư đệ cùng chung tay thì chắc sẽ đạt đến trăm phần trăm, đáng tiếc quá…”

Những người này vốn định thuyết phục Mạc Nhất Kiếm, nhưng sau khi Mạc Nhất Kiếm bế quan thì căn bản không lộ mặt. Thậm chí Cao Khải Chính còn chạy tới Bỉ Ngạn một chuyến để tìm hắn ta nhưng vẫn không thu hoạch được gì.

La Chinh quay về đình viện của mình, vết nứt trên tầng hai đình viện đã được Tiểu Nhân tu sửa xong.

Hắn ngồi trong phòng, suy nghĩ về “Thất Sơn Tiểu Hội”

“Thất Sơn Tiểu Hội… Thi tài bằng một trò chơi được thiết kế tỉ mỉ? Hơn nữa trò chơi này có liên quan đến chân ý của đạo? Bọn họ nhìn trúng mình cũng bởi vì mình có khả năng nhất niệm ngộ đạo đối với chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng… Mình phải lấy được thanh Phong Loan kiếm kia!”

Có điều, dù gì Thiên Cung cũng không thể so sánh với Đạo Kiếm Cung nho nhỏ. Chỉ trong Tâm Lưu kiếm phái thôi đã có một cường giả như Mạc Nhất Kiếm rồi, chỉ sợ trong mấy ngọn núi khác cũng có vài người không kém gì Mạc Nhất Kiếm.

Nghĩ tới đây, hai tay La Chinh khẽ kết, lại hóa ra một tầng kết giới. Hắn đưa tay lên, một tờ giấy lập tức bày ra trước mặt hắn.

Trên tờ giấy đó ghi chép bản dịch Phạn văn của tờ giấy vàng.

Hắn vẫn chưa luyện được hai Phạn văn mà La Chinh Niệm giải mã, một mặt là do khoảng thời gian qua hắn tập trung tu luyện Tâm Lưu Kiếm, mặt khác là do hai Phạn văn này quá khó.

Nếu muốn lấy được Phong Loan kiếm thì La Chinh nhất định phải chuẩn bị đâu ra đấy.

Ánh mắt hắn rơi trên tờ giấy, sau đó bắt đầu nhỏ giọng đọc theo quy luật âm tiết trong đó.

Cũng tương tự như tình trạng của La Niệm lúc trước, khi hắn bắt đầu đọc liền cảm nhận được một đường kiếm sắc bén hình thành trong đầu mình. Đường kiếm này phóng lên cao, muốn xuyên qua linh hồn hắn và đâm thẳng lên đỉnh đầu.

Nói gì thì nói, dương hồn của La Chinh mạnh hơn linh hồn La Niệm nhiều.

Ánh mắt hắn bỗng lóe lên, cứng rắn đè ép đường kiếm sắc bén trong đầu xuống.

“Dường như đường kiếm này sinh ra từ ý niệm của mình?”

Trong khi tu luyện bản dịch Phạn văn, La Chinh đột nhiên phát hiện thứ này hơi tương tự với Sát Tâm Kiếm được ghi chép trong “Tâm Lưu Kiếm Điển”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận