Bách Luyện Thành Thần

Chương 3785: Liều mạng cố thủ

Khi trọng giáp màu đen cầm trọng kiếm Bất Quy Tắc xông tới lần nữa, thân thể vốn hơi chậm chạp của La Chinh đột nhiên trở nên nhanh nhẹn. Hắn hơi hạ thấp người xuống, trọng kiếm Bất Quy Tắc lướt qua vị trí cách vai La Chinh ba tấcNhân cơ hội này, La Chinh đã di chuyển tới gần, nhẹ nhàng vỗ một cái vào trọng giáp màu đen.

“Diệt Chi Lực, Tam Đoạn!”

Trên bầu trời màu đỏ máu trong Vùng Đất Sơ Khai, chín loại sức mạnh của góc vuông Hủy Diệt dung hợp với nhau, sau đó tạo thành ba loại sức mạnh.

Ba loại sức mạnh này tập hợp trong lòng bàn tay La Chinh, sau đó đập vào phần ngực của trọng giáp màu đen, để lại một dấu tay cực kỳ rõ ràng.

“Oành, oành, oành!”

Dấu tay nổ ba lần liên tiếp, âm thanh không lớn và uy thế cũng vậy.

Sức mạnh Hủy Diệt cực mạnh bùng nổ trong dấu tay, nó không biến mất trên không trung mà chui vào trong trọng giáp màu đen.

“Két, két, cạch!”

Trọng giáp màu đen bị nứt ba lần liên tiếp, phần ngực phải của áo giáp bị nổ thủng một lỗ, khiến thân thể Quỷ Quyệt ở bên trong lộ ra!

Bên kia, trọng kiếm Bất Quy Tắc không dự liệu được rằng La Chinh có thể phản kích một cách thuận lợi như vậy. Nó bèn thay đổi quy tắc một lần nữa, làm mọi thứ trong không gian trở nên nhẹ bẫng, còn nó thì đánh về phía đầu của La Chinh với thế sét đánh.

Nhưng vào giây phút trọng kiếm thay đổi quy tắc, La Chinh lại thích ứng chỉ trong nháy mắt. Thân thể của hắn linh hoạt như rắn, tránh thoát nhát chém của trọng kiếm Bất Quy Tắc, đồng thời nhẹ nhàng chạm tay vào thân kiếm.

Bàn tay của La Chinh chỉ chạm nhẹ vào rồi lập tức rời đi, dấu tay đã ấn trên thân kiếm một cách chính xác.

“Oành, oành, oành!”

Ba tiếng nổ trầm đục có uy lực không lớn lại truyền tới.

Trọng kiếm Bất Quy Tắc vốn đã khôi phục hình thái lại nứt ra lần nữa, xuất hiện vết rạn!

“Cái… Cái gì!”

Dù Khổ Thụ bị thân thể Quỷ Quyệt nhốt ở bên trong cũng cảm ứng được sự đau đớn của trọng kiếm Bất Quy Tắc.

La Chinh không chỉ thích ứng với quy tắc khi đối mặt với Tử Kiếm mà còn có thể làm nó bị thương nặng!

Hắn có khả năng sẽ chiến thắng!

Lần đầu tiên, trong lòng Khổ Thụ xuất hiện ý nghĩ này.

Lần này ông không còn cảm thấy hoang đường nữa mà trái lại hết sức kích động.

Đối với người chưa thức tỉnh như ông thì thân thể Quỷ Quyệt không phải chỗ dựa hùng mạnh, mà là một ngục giam. Lúc nào ông cũng muốn thoát ra khỏi ngục giam này, nhưng nguyện vọng của ông vẫn không có cơ hội thực hiện.

Có lẽ, La Chinh không thể làm Khổ Thụ thức tỉnh nhưng chí ít có thể đưa ông ra khỏi địa đàn.

“Tất cả đều nhờ vào ngươi đấy, Nhân tộc không tầm thường…” Khổ Thụ thì thào.

Thân là Nhân Linh Vương, dù ít hay nhiều thì Khổ Thụ vẫn có chút khinh thường Nhân tộc. Loại khinh thường này tới từ thế giới cấp cao khinh thế giới cấp thấp, giống như con người nhìn thấy sâu bọ bò trên mặt đất vậy.

Lúc trước, “sâu bọ” tên La Chinh này có chút đặc biệt nên mới thu hút sự chú ý của Khổ Thụ, nhưng với ông thì hắn cũng chỉ là một con sâu có thực lực mạnh mà thôi.

Bây giờ, Khổ Thụ mới biết mình đã lầm…

Dù sao ông cũng chưa thức tỉnh, không thể trực tiếp quan sát bên ngoài, chỉ có thể suy đoán tình huống thông qua những thứ mơ hồ mà thôi.

E rằng thực lực của tên Nhân tộc này đã vượt qua suy nghĩ của ông. Niềm hy vọng như nước ào ào tuôn ra từ con suối vốn khô cạn.

Mà vào lúc này, quy tắc nền tảng trong thế giới bỗng trở nên cực kỳ phức tạp. Cứ cách một hơi thở là quy tắc nền tảng lại xảy ra biến hóa.

Nếu Bất Hủ Cảnh bình thường vào trong không gian này thì dù trọng kiếm Bất Quy Tắc không công kích, họ cũng sẽ bị sự thay đổi nhanh chóng của quy tắc nền tảng giết chết!

Đáng tiếc, đối thủ mà trọng kiếm Bất Quy Tắc phải đối mặt lại là La Chinh – người sở hữu Khởi Nguyên Thần Huyết. Dù quy tắc nền tảng có thay đổi như thế nào thì La Chinh cũng sẽ đưa ra lực huyết mạch phù hợp để ứng đối chỉ trong nháy mắt.

Phương thức của cả hai như đã gắn liền với nhau từ rất nhiều năm trước, những gì ngươi có ta cũng có, những gì ta biết ngươi đều có thể khắc chế.

Trận đọ sức này đã kéo dài một nén nhang. Cả hai đều đứng im tại chỗ, không hề động đậy.

Cuối cùng, trọng kiếm Bất Quy Tắc vẫn chẳng thể nào áp chế được quy tắc của La Chinh.

Sự nhẫn nại của nó đã chẳng còn nữa.

Thân kiếm tỏa ra ánh sáng màu xanh lục, trong không gian vô hạn này tràn ngập lực sinh mệnh, giống như khắp nơi đều là cái nôi của sinh mệnh.

Những tia sáng màu xanh lá nằm ngang dọc trong không gian hóa thành từng quả cầu, lực sinh mệnh dồi dào hội tụ trong đó.

Chỉ trong vài hơi thở, những quả cầu này đã vỡ ra, từng quái vật có hai chân và hai càng chui từ trong đó ra.

Những quái vật này vừa mới sinh ra đã có khí tức hùng mạnh. Trong mắt chúng không có chút tình cảm nào, sâu trong con ngươi chỉ có vẻ mờ mịt. Song, ánh mắt của tất cả bọn chúng đều hướng về La Chinh, chỉ chờ mệnh lệnh được hạ xuống là chúng sẽ đồng loạt xông lên.

“Muốn dùng số lượng để giành chiến thắng ư?” La Chinh mỉm cười.

Hắn suy nghĩ một chút, từng hóa thân trong cơ thể nối tiếp nhau hình thành trong Vùng Đất Sơ Khai.

Sau khi những hóa thân trong cơ thể này xuất hiện đều bay thẳng về phía trung tâm của Vùng Đất Sơ Khai, xông ra khỏi bầu trời và xuất hiện bên cạnh La Chinh.

Một tên, hai tên, ba tên,…

Chẳng mấy chốc, bên cạnh La Chinh đã có tới mấy trăm bản sao chép đứng bên cạnh, hơn nữa số lượng vẫn đang liên tục tăng lên.

Lần này, La Chinh không dùng sức mạnh của Khởi Nguyên Thần huyết mà là sức mạnh của Vùng Đất Sơ Khai!

Đám quái vật thấy “bản sao chép” của La Chinh càng lúc càng nhiều hơn bèn bắt đầu tấn công hắn.

“Ra tay!” La Chinh ra lệnh.

Hắn vừa dứt lời, những bản sao chép cũng được trao linh tính, bắt đầu phản kích đám quái vật.

Đây cũng không phải cuộc chiến một đấu một mà là hàng nghìn hàng chục nghìn người chém giết lẫn nhau, trận hỗn chiến đã mở màn.

“Rầm! Soạt! Xoảng…”

La Chinh và trọng kiếm Bất Quy Tắc không gia nhập vào. Trong cục diện hỗn loạn ấy, cả hai đều đứng quan sát từ xa và đều đang nhìn chằm chằm đối phương.



Bên ngoài địa đàn, nhóm Quỷ Quyệt giải quyết xong hết Xà Linh bèn tụ tập ở phía trên địa đàn.

“Chúng ta phải làm gì tiếp theo đây?” Hầu Linh Vương phá vỡ sự im lặng.

Đám Hầu Chủ đã thoát khỏi sự hưng phấn khi chiến thắng đối thủ, giờ chúng mới ý thức được trận chiến này vốn chưa đánh xong, hoặc có thể nói trận chiến vừa rồi chỉ là mở màn mà thôi.

“Phải tìm ra tọa độ của Xà Linh Vương” Đại Cổ đề nghị.

“Phá hủy tọa độ của nó, như vậy Xà Linh Vương sẽ không thể phục sinh nữa” Hạ Cổ gật đầu đồng ý.

Nữ Oa chỉ đành nhìn mấy vị Hầu Chủ với ánh mắt bất đắc dĩ, bọn chúng chỉ biết nói lời thừa thãi.

“Chúng ta rất khó tìm ra tọa độ của Xà Linh Vương khi nó đang được Dẫn Đạo Không Gian Thạch hỗ trợ” Loan Hồ lắc đầu nói.

“Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ?” Đại Cổ gãi đầu.

“Liều mạng cố thủ đi!” Nữ Oa đột nhiên lên tiếng.

“Cố thủ tới khi nào?” Thân Thần Cương hỏi.

Những người có công lao lớn nhất trong trận chiến vừa rồi chính là mấy tên Nhân tộc này, nhất là Đông Hoàng. Bây giờ, đám Nhân Linh, Điểu Linh đều xem trọng bọn họ hơn vài lần, bằng lòng nghe ý kiến của họ.

“Cố thủ tới khi La Chinh ra mới thôi” Nguyên Thủy Thiên Tôn tiếp lời.

Lời nói này của Nguyên Thủy Thiên Tôn khiến Loan Hồ không vui: “Quan trọng nhất vẫn là làm thế nào để đối kháng với Xà Linh Vương, chứ không phải liều mạng cố thủ!”

“La Chinh thật sự có thể tìm được Vương của chúng ta sao?” Thân Thần Cương lo lắng hỏi.

Bọn họ không muốn gửi hết hy vọng vào một mình La Chinh.

Hầu Linh Vương thấy mọi người bất đồng ý kiến bèn sờ vào dây chuyền Chân Nha trên cổ mình, cười nói: “Ta tin tên nhóc kia, liều mạng cố thủ cũng không phải không được”
Bạn cần đăng nhập để bình luận