Bách Luyện Thành Thần

Chương 3746: Khó xử lý

Thiên Ngũ Châu ở đỉnh thế giới mẹ, là cửa ra lớn nhất thông từ thế giới mẹ tới thế giới hỗn độn. Trước kia cửa khẩu ở Thiên Ngũ Châu cực kỳ phồn vinh, thương đội thuyền bay của các đại dị tộc đi qua cánh cửa này tiến hành buôn bán, dù sao đi ngang qua thế giới hỗn độn nhanh hơn so với việc đi qua từng vách tường trong suốt của các châu nhiềuCó điều sau khi Tà Thần nắm thế giới mẹ trong tay đã hạ lệnh cấm, bất kỳ chủng tộc nào bên trong thế giới mẹ cũng đều không thể tự ý ra ngoài, nếu không giết chết không luận tội.

Phần lớn việc buôn bán bên trong thế giới mẹ đã dừng lại, cho dù tiến hành buôn bán cũng chỉ có thể đi đường biển bên trong thế giới mẹ.

Có đến mấy chục nghìn thương đội thuyền bay đang dừng lại ở cửa khẩu lớn trên Thiên Ngũ Châu. Người phụ trách của những thương đội thuyền bay này đều rất buồn rầu, dừng lại thêm một ngày là lại thêm một ngày tổn thất, chỉ có thể trơ mắt nhìn những thần tinh sáng lóa kia chạy đi.

“Không biết cấm lệnh sẽ kéo dài tới khi nào!”

“Ai biết được, theo như lời tộc trưởng của chúng ta nói, bây giờ thế giới mẹ đều do nhân loại tên là Tà Thần kia định đoạt, hắn nói lúc nào thì chính là lúc đó…”

“Dựa vào cái gì! Cường giả Bất Hủ cảnh trên thế giới mẹ chết hết cả rồi? Để cho một tên nhãi Nhân tộc kém cỏi lên hống hách như vậy?”

Có người giận dữ bất bình.

Trong mắt bọn họ, Bất Hủ cảnh mới là cường giả đỉnh phong của thế giới mẹ, kẻ đến sau nhiều nhất cũng chỉ là một Thánh Hồn cảnh, dựa vào đâu có thể nắm giữ toàn bộ thế giới mẹ?

“Suỵt!” Dị tộc nhân bên cạnh ra hiệu: “Đừng nói bậy bạ, nghe nói Tà Thần ở đâu cũng có tai mắt…”

“Đánh rắm, Bất Hủ cảnh còn chưa làm được huống hồ Thánh Hồn cảnh? Ngươi dám nói Tà Thần là Bất Hủ cảnh? Ngươi dám nói hắn vượt qua cả Bất Hủ cảnh?” Người nọ không tin.

Từ sau khi Bỉ Ngạn phát sinh biến hóa, trên nhân thế không còn Bất Hủ cảnh mới nào nữa, kẻ đến sau đã được định trước là không thể nào trở thành bất hủ, cũng không có khả năng đuổi kịp người đi trước, cho nên gã cảm thấy đây chỉ là một tin đồn nhảm mà thôi.

Ngay khi gã đang lớn tiếng kêu la, thân thể tên dị tộc nhân ở đối diện bỗng nhiên lắc lư, gương mặt càng lúc càng trở nên mơ hồ.

Dị tộc nhân không ngừng lắc lư, dáng người, dung mạo, khí tức của hắn ta đều phát sinh biến hóa cực lớn… Rất nhanh một Tà Thần mới tinh ra đời.

Tà Thần nhìn chằm chằm người nọ, nở nụ cười khinh miệt nói: “Bất Hủ cảnh? Đó là cái gì?”

Sau khi cảm nhận được khí tức của Tà Thần, mặt người nọ xanh mét, lắp bắp nói: “Ngươi ngươi ngươi… ngươi là…”

“Ta là Tà Thần” Tà Thần nói.

“Ta, ta không cố ý… Đừng giết ta…” Người nọ muốn khóc. Gã không ngờ Tà Thần thực sự có thể nghe ngóng thanh âm từ mỗi một xó xỉnh trên thế giới mẹ.

“Tại sao ta phải giết ngươi?” Tà Thần tỏ vẻ không hiểu.

“Không giết ta?” Trong lòng người nọ dấy lên chút hy vọng: Ngài đại nhân đại lượng, không so đo với tiểu nhân…”

“Đang lúc ta cần dùng người, sẽ không lạm sát kẻ vô tội” Tà Thần nhún vai: “Có điều ta sẽ mượn tạm thân thể ngươi”

“Mượn, mượn…” Thân thể của người nọ run lên cầm cập, trên mặt mơ hồ, nháy mắt đã biến thành vị Tà Thần thứ hai.

Mặc dù Tà Thần có thể nghe lén tất cả sinh linh trong thế giới mẹ, nhưng thế giới mẹ thực sự quá lớn, số lượng dị tộc nhân bên trong không đếm xuể, nếu có người mắng Tà Thần, Tà Thần thực sự không có cách nào tìm ra được trong lượng tin tức quá lớn kia.

Chỉ tiếc đúng lúc Tà Thần muốn tới Thiên Vũ Châu xử lý đầu lâu bên ngoài thế giới mẹ, đương nhiên cũng nghe thấy cuộc đối thoại của hai người trên thuyền…

Những người khác trên thuyền buôn thấy cảnh này đều không dám thở mạnh. Bị Tà Thần mượn thân thể, ai biết còn sống hay đã chết?

Có điều Tà Thần cũng không có ý đồ tiếp tục mượn người. Hắn ta nhìn về phía cửa ra của Thiên Vũ Châu thông tới hỗn độn, nơi này là chỗ mỏng nhất của thế giới mẹ, tốc độ những cái đầu lâu kia cắn nuốt rất nhanh, sắp cắn thủng Thiên Ngũ Châu rồi…

“Rắc, rắc, cạch cạch cạch…” Lúc này bên ngoài cửa ra truyền đến từng tiếng cắn xé chói tai. Âm thanh này cực kỳ lớn, mỗi lần truyền đến, toàn bộ Thiên Ngũ Châu đều chấn động.

“Đây là tiếng gì?”

“Là sinh linh bên trong hỗn độn à?”

“Bọn chúng muốn chui vào thế giới mẹ?”

Các dị tộc nhân trên thuyền bay thấp giọng thảo luận.

Tà Thần phất tay với thương đội: “Tất cả thuyền bay lùi về phía sau”

Những thương đội kia nghe thấy lời Tà Thần nói đâu ai còn dám dừng lại? Bọn họ rối rít lái thuyền bay điên cuồng lùi về phía sau.

“Ken két, kẽo kẹt, kẽo kẹt…” Âm thanh bên ngoài cửa khẩu càng lúc càng lớn, Thiên Ngũ Châu cũng càng ngày càng chấn động kịch liệt.

Tà Thần không tùy tiện lao ra bên ngoài thế giới mẹ, không phải hắn ta sợ, mà là không cần thiết.

Những cái đầu lâu đột nhập kia xuất hiện bên trong hỗn độn chắc chắn là chuyện không bình thường, trực giác nói cho Tà Thần biết chuyện này không đơn giản, hắn ta phải tập trung toàn bộ tinh thần đối phó.

“Két, oành!”

Cửa khẩu của Thiên Ngũ Châu cuối cùng cũng sụp đổ.

Cùng lúc đó, những thương đội thuyền bay kia cũng mở lá chắn bảo vệ lên. Bọn họ trường kỳ đi quanh thế giới mẹ, cực kỳ quen thuộc với hoàn cảnh của thế giới hỗn độn, một khi cửa khẩu sụp đổ sẽ có nhiều khí hỗn độn tràn vào, mở lá chắn bảo vệ là vì muốn ngăn cản khí hỗn độn ở bên ngoài.

Nhưng bọn họ không biết là toàn bộ đám mây hỗn độn bên trong thế giới hỗn độn đều đã biến mất, thay vào đó là từng cái đầu lâu khổng lồ. Cho nên chớp mắt khi cửa khẩu sụp đổ, thứ tràn vào không phải là khí hỗn độn mà là những chiếc đầu lâu hung thần ác sát.

Sau khi bọn chúng cắn nuốt vách ngoài của thế giới mẹ, thân thể bành trướng cực kỳ lớn, mỗi một cái đầu lâu đều cao đến trăm nghìn trượng, giống như từng ngọn núi lớn bay lượn trên không trung, mà những ngọn núi này còn biết cắn người…

“Tổng cộng có gần hai trăm cái đầu lâu tiến vào từ Thiên Ngũ Châu…”

“Vù!”

“Vù!”

Hai tên Tà Thần đồng thời giơ tay lên, năng lượng dung đạo hội tụ trong tay bọn họ.

Một sợi chân lý không gian bao phủ năng lượng dung đạo, sau đó năng lượng dung đạo biến mất khỏi tay Tà Thần, một khắc sau đã xuất hiện trước mặt hai cái đầu lâu.

Những cái đầu lâu kia dường như không có năng lực phân biệt những thứ bên ngoài, bọn chúng chỉ tồn tại một suy nghĩ, đó chính là “ăn”! Cho dù năng lượng hay là vật chất, nếu như có khả năng, ngay cả hư không bọn chúng cũng muốn cắn nuốt… Đối mặt với năng lượng dung đạo bất ngờ hiện ra, đầu lâu không chút do dự, một phát nuốt vào…

“Nổ!”

Hai Tà Thần đồng thời nói.

“Ầm, ầm!”

Năng lượng dung đạo phát nổ, ánh sáng màu trắng lóe lên trong miệng đầu lâu, không ngoài dự đoán, hai đầu lâu bị nổ thành vô số mảnh vụn.

Trên chiếc thuyền bay phía xa vang lên từng trận hoan hô.

“Thật lợi hại!”

“Đầu lâu khổng lồ như vậy trong nháy mắt đã bị tiêu diệt hai cái…”

“…”

Nhưng vẻ mặt Tà Thần lại sa sầm xuống.

Hắn ta vốn định dùng uy lực của hai năng lượng dung đạo đánh chết toàn bộ đầu lâu, nhưng sức mạnh của những cái đầu lâu này vượt xa tưởng tượng của Tà Thần!

Tuy rằng hai trăm đầu lâu chưa tạo thành uy hiếp tới thế giới mẹ, nhưng Tà Thần biết rõ, ở vách ngoài của thế giới mẹ e rằng có đến mấy triệu đầu lâu đang điên cuồng cắn nuốt, mà con số này vẫn còn đang tăng nhanh! Nếu không tiến hành ngăn cản, toàn bộ thế giới mẹ sẽ bị cắn thủng lỗ chỗ.

Ý niệm của Tà Thần lóe lên, trên thương thuyền có hơn hai trăm người co quắp, trong lúc đó bọn họ cũng hóa thành hai trăm tên Tà Thần, sau đó giơ tay lên sử dụng năng lượng dung đạo…

“Ầm ầm ầm ầm…” Sau đó những năng lượng dung đạo này xuất hiện trong miệng hai trăm cái đầu lâu, nổ tất cả đầu lâu trong không trung thành mảnh vụn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận