Bách Luyện Thành Thần

Chương 2961: Cột đá trong động

Lúc trước La Chinh phải đập vỡ ba mươi tảng đá mới tìm được một con Hồn Nguyên Chi LinhTrong khe núi này có hơn nghìn tảng đá xếp đống một chỗ, La Chinh cứ thế đập từng cái một, gần như sắp san thành một mảnh đất bằng, vậy mà thậm chí ngay cả một con Hồn Nguyên Chi Linh cũng không tìm được.

La Chinh nhìn chằm chằm đá vụn đầy đất, trên mặt cũng hiện lên vẻ bất đắc dĩ.

Hai trăm nghìn Hồn Nguyên Chi Linh phân bố trong phạm vi mấy triệu dặm, hơn nữa đa số đều tụ tập thành đàn, muốn tìm được một con riêng lẻ quả thực không hề dễ dàng.

Nhưng La Chinh không nản lòng, Hồn Nguyên Đại Thế Giới sẽ mở trong vòng một tháng, thời gian của hắn vẫn còn dư dả.

Hiện tại hắn khó tìm được Hồn Nguyên Chi Linh, những người khác cũng vậy.

La Chinh tạm dừng việc tìm kiếm và dò xét dấu ấn linh hồn.

Trải qua vài cơn lốc, mọi người càng ngày càng phân tán ra. Khoảng cách giữa hắn và Phượng Ca chẳng những không được kéo gần mà còn càng ngày càng xa, cả Lăng Sương cũng như vậy.

Ngược lại, sáu người tộc Cửu Lê cách hắn gần hơn một chút. Hoắc Trạch và ba người tộc Cửu Lê khác đã tập trung lại, còn Lam Tình thì cách hắn mấy chục dặm về bên trái.

“Ồ?”

La Chinh cảm thấy kỳ lạ.

Lam Tình cũng để lại dấu ấn trên người hắn, nếu nàng nhận ra sự tồn tại của hắn thì nhất định sẽ tiến gần tới đây. Song hiện giờ nàng vẫn ở yên tại chỗ không hề nhúc nhích…

Cơn lốc kia cứ cách một nén nhang lại tới một lần, sợ rằng chẳng mấy chốc sẽ lại nổi lên nữa, quỷ mới biết hắn sẽ bị thổi đến chỗ nào.

Thế là La Chinh tranh thủ đi về phía bên trái, tiến thẳng tới vị trí của Lam Tình. Không lâu sau, trước mắt hắn xuất hiện một dãy núi thoai thoải.

Rõ ràng vùng núi này đã từng bị người ta phá hư, dưới đáy có rất nhiều tảng đá bị đập vỡ.

“Còn ba dặm nữa…”

La Chinh lại xác định vị trí của Lam Tình một lần nữa rồi nhảy lên, lướt băng băng giữa dãy núi.

Lúc hắn tới vị trí của Lam Tình thì lại phát hiện đỉnh núi trơ trọi không có bất cứ người nào…

La Chinh nghi ngờ quét mắt một vòng, dấu ấn linh hồn sẽ không lừa người, nhưng hắn thật sự không thấy Lam Tình đâu cả.

“Chẳng lẽ ở dưới đất?”

Khả năng duy nhất là Lam Tình đã vào trong núi, nhất định quanh đây có lối vào.

Ngay khi La Chinh còn đang suy nghĩ thì sương đen trên đỉnh đầu lại bắt đầu khuấy động.

Sau khi trải qua mấy cơn lốc, cuối cùng La Chinh cũng có kinh nghiệm. Chỉ cần sương đen bắt đầu khuấy động thì vài hơi thở sau, gió lốc sẽ cuốn lên.

“Nguy rồi…”

Hiện tại La Chinh rất khó chống lại cơn lốc. Đợi gió nổi lên, sợ rằng hắn lại bị cuốn bay.

Đúng lúc này, cách đó không xa bỗng nhiên truyền tới âm thanh: “La Chinh ca ca! Bên này! Mau vào đây!”

La Chinh nhìn về nơi âm thanh phát ra, liền thấy trong một khe đá bên cạnh, Lam Tình đang vươn một cánh tay trắng nõn ra vẫy vẫy với mình.

Khe đá này có dạng gấp khúc, không dùng thần thức thăm dò thì khó mà phát hiện ra.

La Chinh chợt nhướng mày, hai chân rời khỏi mặt đất, hóa thành một mũi tên nhọn lao về phía khe đá chỗ Lam Tình.

“Vù…”

Ngay khi hắn vừa xông lên thì gió đã thổi tới.

“La Chinh ca ca, nhanh lên…”

Lam Tình còn chưa nói xong đã bị cơn lốc quất tới, bị thổi vào sâu trong khe đá.

La Chinh cũng cảm nhận được một luồng sức mạnh khó có thể chống đỡ đang tác động lên người mình, toàn thân cũng có xu thế bị gió lốc thổi lên trời.

“Thiên Quân Trụy!”

La Chinh cắn răng đè thấp thân mình xuống, sau đó xoay người đạp một chân lên một tảng đá.

Cú đá này bộc phát ra hơn một nghìn thần quân lực, tảng đá kia bỗng chốc hóa thành mảnh vụn.

Dựa vào phản lực mạnh mẽ, La Chinh cũng tiến về phía trước một khoảng, cuối cùng hai tay cũng chụp được biên giới khe nứt. Hắn dồn sức vào hai tay, lật người tiến vào khe hở.

Cơn lốc thổi tới quất vào lưng La Chinh, đẩy hắn vào trong khe đá.

Dưới khe đá này là một hang động tối tăm, thân thể La Chinh lăn dọc theo hang động, va vào vách hang.

Đương nhiên thân thể La Chinh dư sức chịu đựng cú va chạm này, toàn thân hắn không chút sứt mẻ, còn vách động lại có vài vết nứt.

Vừa rồi Lam Tình cũng bị cơn lốc thổi vào hang động, kết cục giống như La Chinh, bị va vào vách động hôn mê bất tỉnh, nằm bất động trên mặt đất.

La Chinh trượt xuống vách đá và đỡ Lam Tình dậy. Hắn vươn tay đặt lên trán nàng thăm dò một phen mới thoáng yên lòng.

“Cũng may… Chỉ bị va chạm mạnh làm cho choáng váng” La Chinh vừa nói vừa phóng ra một luồng lực linh hồn ấm áp.

Chỉ chốc lát sau, Lam Tình từ từ tỉnh lại, nàng lập tức nói: “La Chinh ca ca, huynh không sao chứ!”

“Muội nên lo lắng cho mình mới đúng” La Chinh cười nói.

“Ta, ta không sao!” Lam Tình bò dậy từ dưới đất, hoạt động thân thể một chút.

Dù sao nàng cũng mang trong mình huyết mạch Xi Vưu, nên tuy thân thể tộc Cửu Lê không bằng những hung thú dị tộc nhưng lại là lớp ưu tú trong Nhân tộc.

“Sao muội lại ở trong hang động?” La Chinh hỏi.

Lam Tình chớp chớp mắt, đáp: “Ta và bọn họ đang tìm Hồn Nguyên Chi Linh ở bên dưới thì phát hiện dấu ấn linh hồn của La Chinh ca ca đang ở gần, ta mới lập tức lên đây, không ngờ gió lại nổi lên…”

Nếu vừa rồi không có Lam Tình nhắc nhở, sợ rằng La Chinh đã bị cơn lốc thổi xa vạn dặm.

“Trong hang núi có Hồn Nguyên Chi Linh?” Ánh mắt La Chinh lóe lên: “Bọn họ là ai?”

“Không chỉ có Hồn Nguyên Chi Linh mà còn có rất nhiều quái vật hung ác! La Chinh ca ca, huynh theo ta đi xuống là được!” Lam Tình nói.

Lam Tình đi trước dẫn đường, men dọc theo con đường gồ ghề khúc khuỷu của hang núi mà đi xuống. Sau một ngã rẽ, La Chinh mới phát hiện dưới núi còn có một khu vực bí mật khác, đó là một hang động thiên nhiên cực kỳ rộng lớn. Chính giữa hang động có một cột đá thật to, trên cột đá dày đặc lỗ nhỏ, trong đó lóe ra những con mắt màu đỏ lập lòe như lửa.

Mới vừa tiến vào hang động này đã có một người chạy ào tới, kêu lên: “La Chinh huynh tới rồi!”

“Sầu Tuẫn huynh” La Chinh mỉm cười gật đầu.

Thực lực và địa vị của Sầu Tuẫn trong Thiên Cung không thua kém gì Mạc Nhất Kiếm, hơn nữa tư duy của người này cực kỳ linh hoạt, giỏi thuận theo tình hình, lúc ở trong Bỉ Ngạn đã để lại ấn tượng sâu đậm cho La Chinh.

Ngoại trừ Sầu Tuẫn, còn có một gã thuộc tộc khác cùng với hai gã người sói của tộc Thiên Lang, ba gã tộc Nguyệt Linh.

Nếu người của các thế lực siêu cấp tụ chung một chỗ thì chẳng khác nào như nước với lửa, có khi đã xông lên đánh nhau từ lâu, nhưng người của các tộc nhỏ tập hợp lại thì bình an vô sự.

Sầu Tuẫn thấy La Chinh thì vui mừng ra mặt: “La Chinh huynh tới rất đúng lúc, cây cột đá này quá nguy hiểm, chúng ta chẳng làm gì được nó. Không biết La Chinh huynh có thể phá vỡ cây cột này hay không?”

Đương nhiên La Chinh biết rõ những người này được đặt trong hang động chắc chắn có mục đích.

Hắn quan sát cây cột đá kia một chút, lập tức hỏi: “Trong cột đá này có Hồn Nguyên Chi Linh à?”

“Có, hơn nữa còn không ít” Sầu Tuẫn đáp chắc nịch: “Nhưng ngoại trừ Hồn Nguyên Chi Linh còn có một loại hung vật khác, rất khó chơi”

Nói xong, trong tay Sầu Tuẫn xuất hiện một chiếc cần câu. Hắn ta đột nhiên ném ra, mồi câu bay thẳng tới cột đá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận