Bách Luyện Thành Thần

Chương 3444: Góc vuông sáng tạo

Chẳng mấy chốc, cột sáng ở hướng góc vuông hủy diệt kia càng lúc càng cao. Chẳng bao lâu sau nó đã chạm tới vòng sáng ở rìa của biểu đồ. Cột sáng thứ ba thực sự đã tới điểm kết thúcBốn pho tượng thanh đồng đều chuyển mắt nhìn về phía ly rượu. Nếu đã có ba cột sáng thì chắc hẳn cũng đã tới lúc thức tỉnh rồi. Tên nhãi này giành được huyết thống khởi nguyên quá dễ dàng, coi như nhặt được món hời lớn.

Nhưng La Chinh vẫn nằm im trong chén thánh không hề nhúc nhích. Đương nhiên đám tượng thanh đồng không biết La Chinh ở trong bóng tối cũng đang vô cùng hoang mang. Hắn chắc chắn rằng bản thân đang tỉnh táo chứ không phải đang trong mơ.

Nhưng bây giờ, La Chinh hoàn toàn không có cảm giác. Ít nhất là xúc giác và khứu giác đã biến mất. Thậm chí, hắn còn không thể cảm nhận được sự tồn tại của thể xác, dường như thứ đang phiêu đãng trong vùng tối này chỉ là một linh hồn cô độc.

Cũng may cái “linh hồn” này có mắt, có tai nên La chinh mới có thể nhìn thấy điểm sáng ở nơi xa và có thể nghe được một vài âm thanh kỳ lạ. Thỉnh thoảng những âm thanh vụn vặt kia lại vang lên bên tai La Chinh. Mỗi khi âm thanh xuất hiện, điểm sáng lại bay múa như con ruồi.

Nó giống như có người đang niệm thần chú gì đó. Những điểm sáng ở nơi xa kia như nghe theo sự chỉ huy của thần chú này.

Vì sao trong đầu mình lại tồn tại những thứ này?

Trạng thái này sẽ kéo dài bao lâu?

Chẳng có ai cho hắn đáp án…



Trong thế giới mẹ.

“Rầm!”

Một cái hố có kích thước xấp xỉ với hồ lớn đột nhiên xuất hiện. Cái hố này chính là do Đồng Nhân tạo ra. Dưới hố, Dương Quái vừa lộ nửa người ra đã bị Đồng Nhân tập kích đột ngột làm bay lên không trung rồi lại rơi xuống mặt đất.

“Rầm!”

Lại một cái hố to nữa xuất hiện, Dương Quái lại bị nện xuống mặt đất. Sau lưng bọn họ đã có hơn hai mươi cái hố lớn cỡ hồ nước. Tuy công kích liên tiếp của Đồng Nhân không thể tạo thành thương tổn đáng kể cho Dương Quái, nhưng chí ít cũng áp chế nó khiến nó không thể đánh trả được.

Nhưng mỗi lần Đồng Nhân công kích đều bộc phát ra sức mạnh lên tới ba trăm nghìn thần quân lực, hai thành viên khác của Hắc Thuyền không chịu nổi. Sức mạnh tàn lụi và gương Chuyển Lăng là tín vật Bỉ Ngạn của Tam Thập Tam Trọng Thiên, nhưng tốc độ tiêu hao Thần Tinh của chúng rất nhanh.

Với tốc độ tiêu hao của tín vật Bỉ Ngạn này, cứ lần lượt bóp nát từng viên Thần Tinh để bổ sung là chuyện không thực tế. Ở mức độ này thì mỗi lần cần phải tiêu hao mấy triệu viên Thần Tinh để bổ sung cho tín vật Bỉ Ngạn. Dù những cường giả Thánh Hồn cảnh này có nhanh chân nhanh tay đến đâu cũng không thể bóp nát từng viên được…

Trước khi chiến đấu, bọn họ thường sẽ tự chuẩn bị một chiếc nhẫn Tu Di, sau đó bóp nát một lượng lớn Thần Tinh rồi ép năng lượng của Thần Tinh vào trong chiếc nhẫn Tu Di này. Nó được chuẩn bị để bổ sung năng lượng Thần Tinh cho tín vật Bỉ Ngạn.

Nhưng tốc độ tiêu hao thần quân lực của Đồng Nhân quá nhanh. Hai thành viên của Hắc Thuyền phải liên tục bổ sung năng lượng Thần Tinh tới ba lần, chiếc nhẫn Tu Di dự bị giờ đã rỗng tuếch.

“Thần Đồ!”

“Tiểu Lan!”

Hai thành viên này của Hắc Thuyền lập tức đưa mắt nhìn về phía Thần Đồ và Tiểu Lan, đồng thời giơ ngón tay lên. Thần Đồ và Tiểu Lan hiểu ý, lập tức dịch chuyển không gian tới trước mặt hai người họ, đưa chiếc nhẫn Tu Di dự bị của mình cho họ.

Trong quá trình chuyển giao, cơ hội đã xuất hiện. Đồng Nhân đang say sưa trút sức mạnh xuống người Dương Quái thông qua “La Chinh”, sức mạnh vốn tràn trề không dứt đột nhiên bị ngắt quãng…

Kích này của Đồng Nhân chỉ tới mấy nghìn thần quân.

“Rầm!”

Lúc này, Dương Quái đã chuẩn bị sẵn sàng bản thân bị đánh bay một lần nữa. Nó đột nhiên phát hiện ra sức mạnh đánh vào người mình vô cùng nhẹ nhàng, yếu tới mức không tưởng tượng nổi…

Nó lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, trợn trừng mắt nhìn Đồng Nhân một chút. Đồng Nhân cũng dùng ánh mắt tương tự nhìn nó. Dương Quái biết sức mạnh của Đồng Nhân đã mất, đôi sừng dê bắt đầu lấp lóe ánh sáng màu xanh lục. Nó cúi đầu xuống lao thẳng về phía Đồng Nhân.

Mỗi lần Thần Nông biến thành Dương Quái nhất định máu sẽ chảy thành sông. Với tính tình hung tàn của nó, không giết chết được Đồng Nhân thì nó nhất định sẽ không dừng lại.

Thấy đôi sừng dê đang đâm thẳng về phía bản thân, Đồng Nhân lo lắng hất La Chinh về phía trước làm thành lá chắn ngăn trước người mình. Tuy trước khi ý thức biến mất, Thần Nông đã ra lệnh phải cướp La Chinh về, nhưng có vẻ con Dương Quái này vốn chẳng thèm để tâm tới ý của Thần Nông. Nó chẳng thèm quan tâm, húc thẳng về phía ngực của La Chinh.

“Cạch!”

Lực va chạm mạnh hất cả La Chinh và Đồng Nhân lên không trung. Vì “Bác Long Dẫn” nên Đồng Nhân vẫn túm chặt lấy La Chinh như trước. La Chinh lại thể hiện ra đặc tính thần kỳ một lần nữa, kích vừa rồi của Dương Quái chẳng thể làm hắn bị thương.

“Ô…”

Dương Quái bị Đồng Nhân hành hạ cả nửa ngày rồi, bây giờ nó tìm được cơ hội vùng dậy nên chẳng hề nương tay chút nào. Đôi móng rắn chắc, mạnh mẽ đột nhiên nhảy lên một cái, đôi sừng nhọn lóe lên ánh sáng xanh lục lại đâm về phía Đồng Nhân một lần nữa.

Nếu thực sự bàn tới thực lực thì dù Phục Hy, Cơ Hiên Viên đụng phải Dương Quái cũng rất khó giải quyết, chứ đừng nói tới một Thánh Hồn cảnh như Đồng Nhân. Hắn ta biết mình không đánh lại nên đành gửi gắm tất cả hy vọng vào La Chinh. Đồng Nhân quả thực đã coi La Chinh là lá chắn, luôn luôn chắn ở trước người.

“Cạch!”

“Cạch!”

“Cạch!”

Dương Quái hóa thành một bóng trắng vây quanh Đồng Nhân và liên tục công kích. Đồng Nhân như đang đấu bò tót. Hắn ta dùng La Chinh “bảo vệ” bản thân một cách thận trọng. Mặc dù đầu đầy mồ hôi nhưng trong lòng Đồng Nhân lại cảm thấy may mắn vì trí thông minh của Dương Quái không cao.

Dưới sự va chạm liên tục của Dương Quái, phía dưới của chén thánh trong Vĩnh Hằng thần đình gần với góc vuông “sáng tạo” lại xuất hiện một cột sáng nữa. Nó giống hệt cột sáng của góc vuông hủy diệt, đều cao lên từng chút một.

Bốn bức tượng thanh đồng vốn cho rằng La Chinh ổn định lại, nhưng khi thấy cột sáng lại xuất hiện một lần nữa thì cả đám đều trợn tròn mắt.

“Vừa rồi cột sáng xuất hiện ở góc vuông hủy diệt, bây giờ cột sáng lại xuất hiện ở bên góc vuông sáng tạo?”

“Cột sáng này cũng tới viên mãn ư?”

“Thế là đã có bốn cột sáng rồi. Hơn nữa, bốn cột sáng này còn ở trong ba góc vuông khác biệt nữa…”

Bốn pho tượng đều lộ ra vẻ im lặng, nhìn chằm chằm cột sáng đang liên tục kéo dài kia.



Thần Nông kế thừa huyết thống cấp căn nguyên, vốn ra đời từ góc vuông sáng tạo. Bản thân ông ta hóa thân thành Dương Quái chính là một loại sáng tạo.

Xét từ bề ngoài, sức mạnh có thể hóa thành ti tỉ loại tổ hợp. Trong biểu đồ huyết thống khởi nguyên thì nó được tinh giản thành bốn góc vuông: hủy diệt, sáng tạo, sinh mệnh, thời không. Thật ra ba trăm bảy mươi ba cột chỉ khác nhau về tiêu điểm, biến hóa một chút mà thôi.

Sự công kích của Dương Quái đã giúp La Chinh hoàn thành một cây cột. Sau khi Dương Quái tiến hành tấn công mười mấy lần, hai thành viên kia của Hắc Thuyền đã bổ sung đầy đủ năng lượng Thần Tinh. Khi gương Chuyển Lăng lại chiếu về phía Đồng Nhân một lần nữa, sức mạnh của hắn ta lại dâng trào.

Lúc Đồng Nhân đang định đánh với Dương Quái một trận nữa thì trên đỉnh đầu đột nhiên có một bóng đen lớn phủ xuống. “Rộp” một tiếng nuốt luôn Dương Quái. Bóng đen lớn này chính là một chiếc Hắc Thuyền hạ xuống, đây cũng là bản thể của thuyền trưởng.

“Rầm rầm rầm rầm…”

Bên trong Hắc Thuyền liên tục phát ra những tiếng nổ, nhưng Hắc Thuyền không hề bị phá thủng. Hiển nhiên, Dương Quái không dễ thoát thân.

“Lão đại!”

Đồng Nhân cảm thấy sức mạnh vô tận của mình không có chỗ trút.

“Ngươi không giết chết nó được đâu, đây là thân thể bất tử. Bắt được tên nhãi La Chinh rồi thì đừng lãng phí thời gian nữa. Chúng ta mau rời khỏi nơi này đi”

Thân thể của thuyền trưởng lại xuất hiện trên boong tàu như một linh hồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận