Bách Luyện Thành Thần

Chương 3743: Vùng đất Tuyệt Táng

Một đám Bỉ Ngạn cảnh ở thành Thần Chung thấy chuông lớn vỡ tan tành, vẻ mặt của kẻ nào kẻ nấy đều đờ đẫn. Bọn họ ngây ngốc nhìn cái chuông lớn kia, căn bản không dám tin…Xung quanh cực kỳ yên tĩnh.

Tịnh Vô Huyễn là người đầu tiên kịp phản ứng, vội vàng nói: “Không phải ta… Ta còn chưa gõ lên chuông!”

Cái chuông lớn này là điểm trí mạng của rất nhiều Bỉ Ngạn cảnh! Cái nồi gõ vỡ chuông này đội lên trên người Tịnh Vô Huyễn thì oan uổng quá.

“Thấy rồi, chắc chắn không phải ngươi gõ vỡ, đại sư huynh ngươi cũng không có bản lĩnh này…” Ngự Thần Phong ở bên cạnh nói.

“Nhưng tại sao chuông lớn lại vỡ nát?”

“Đây chẳng phải là chặt đứt con đường tu luyện của chúng ta sao?”

“Ta còn định tiến lên tầng thứ ba…”

Sau khi đám Bỉ Ngạn cảnh phản ứng lại đều giống như phát điên, đây chính là con đường thăng cấp duy nhất của bọn họ.

Cố Bắc tiến lên phía trước, đưa tay vuốt ve cái chuông lớn kia, sắc mặt trở nên nặng nề khác thường. Vừa rồi lúc Ngự Thần Phong tiến vào trong đó đã phát hiện bên trong tháp Thiên Địa Huyền Hoàng có chỗ không ổn, ngay sau đó cái chuông lớn này bị phá hủy, tháp Thiên Địa Huyền Hoàng e rằng dữ nhiều lành ít!

“Ta đi thử một chuyến!”

Một tên dị tộc Bỉ Ngạn cảnh đi tới dưới chiếc chuông lớn bị vỡ tan tành kia. Dị tộc Bỉ Ngạn cảnh này đến từ tộc Khương Vân, cũng là một đại tộc thuộc Quy Khư Mộ Địa.

Chuông lớn bị hư hại, người chịu ảnh hưởng không chỉ mình Nhân tộc, những dị tộc khác cũng sẽ rất khó chịu.

Tộc Nhân tộc Khương Vân đi tới dưới chiếc chuông lớn, hai tay rũ xuống, đầu ngẩng lên, đây là phương thức tu luyện của bọn họ.

“Vù…” Đỉnh đầu nó bốc lên từng luồng sáng xanh, yên lặng tụng niệm chân ý của đạo, gõ mạnh cái chuông lớn kia.

“Két!”

Chuông lớn phát ra tiếng rung như chiêng vỡ.

“Vù…” Ánh sáng xanh trên đỉnh đầu tộc Nhân tộc Khương Vân ảm đạm đi, nó lắc đầu với Cố Bắc: “Không vào được…”

“Hỏng thật rồi sao?”

“Vậy thì phải làm sao đây!”

“Hu hu hu…” Trong giọng nói của rất nhiều Bỉ Ngạn cảnh đã mang theo tiếng nức nở.

Sau tộc nhân tộc Khương Vân, lại có mấy nhóm người lao tới bên dưới chuông lớn tiến hành thử nghiệm, nhưng tất cả đều thất bại.

Đã như vậy rồi, các sinh linh bên trong Quy Khư Mộ Địa vẫn không từ bỏ ý định. Mấy đại dị tộc triệu tập các cường giả trong Nhân tộc lại một chỗ, định tìm cách chữa cái chuông lớn kia.

Phương pháp đơn giản nhất trực tiếp nhất chính là sửa lại chiếc chuông, Nhân tộc tập trung mấy chục thợ giỏi tay nghề từ bên trong Thần Vực, lột phần bị cuộn lên của chiếc chuông lớn kia ra, lại dùng kim loại cẩn thận vá vào…

Thời gian ba ngày ba đêm, sau khi chuông lớn khôi phục lại hình dạng vốn có, bọn họ một lần nữa thử gõ chuông.

Vì đề phòng chuông lớn lại bị gõ hỏng, họ để một tên Bỉ Ngạn cảnh Nhất Trọng Thiên gõ chuông.

“Két, két, két…” Chuông lớn rõ ràng đã được sửa rồi, nhưng cho dù gõ như thế nào cũng không ra loại âm thanh như lúc ban đầu, cũng không trở về tháp Thiên Địa Huyền Hoàng được nữa.

Cho đến lúc này, hy vọng tu sửa chiếc chuông mới tan biến, bọn họ ý thức được cái chuông này sẽ không gõ vang được nữa…



Trong thành Thiên Phương ở Ngọc Thanh Thiên, Xà Linh Vương kéo cái đuôi thật dài đến trước mặt nó, ánh sáng đen khảm trong đuôi không ngừng lóe lên.

“Tại sao không để hắn nói hết lời?” Xà Linh Vương hỏi.

“Lời hắn nói không có chút ý nghĩa nào” Ánh sáng đen chớp lóe, giọng nói là từ miệng Xà Linh Vương phát ra.

“Thế giới thứ cấp thật sự không thể chống lại?” Xà Linh Vương lại hỏi.

“Ta đã từng cho ngươi xem rồi, vậy mà ngươi lại đi tin lời một tên Nhân tộc nói?” Ánh sáng đen trả lời.

“Nếu như có thể chống lại, tại sao phải chờ đợi lâu như vậy? Hơn một nghìn kỷ nguyên Hỗn Độn, cho dù tính toán theo thời gian của Chủ Giới cũng đã trải qua rất lâu, chúng ta… còn phải chờ đợi thêm nữa, thậm chí đến vòng kỷ nguyên Hỗn Độn tiếp theo?” Xà Linh Vương lại hỏi.

Trước nay, Xà Linh Vương chưa từng dám nói những lời thế này với ánh sáng đen, thậm chí ngay cả lai lịch của ánh sáng đen cũng không dám hỏi nhiều. Dù sao hiện tại tất cả những gì Xà Linh Vương có được đều là do ánh sáng đen ban cho, ánh sáng đen cũng có thể lấy đi tất cả của nó.

Dựa theo kế hoạch ban đầu, Xà Linh Vương còn phải chờ đợi rất lâu. Nhưng một loạt chuyện phiền toái xảy ra gần đây, nhất là chuyện ánh sáng đen không cho nó giết Điểu Linh Vương, đã khiến trong lòng Xà Linh Vương cũng có hoài nghi và dao động. Nó ý thức được không thể trì hoãn thêm nữa.

Ánh sáng đen im lặng một lúc, ngay sau đó nói: “Đã như vậy, ngươi đi mở rồi sử dụng vùng đất Tuyệt Táng, ta sẽ thắp sáng hắc đăng tiến hành thăng cấp”

Trăng lưỡi liềm trong mắt Xà Linh Vương chợt lóe ánh vàng, thứ nó muốn chính là những lời này của ánh sáng đen.

Dựa theo kế hoạch ban đầu, Xà Linh Vương để cho văn minh Nguyên Linh nâng đỡ các tộc Hữu Hùng, Thần Nông, hoàn toàn nắm thế giới mẹ trọng tay, sau khi hoàn thành Đạo Thủ Tự lại chậm rãi chờ đợi, chỉ cần thế giới Hỗn Độn nằm trong kiểm soát là được.

Nhưng bây giờ Tà Thần có Dung Đạo Đại Nhất Thống, thế giới mẹ lại bị hắn ta khống chế trong tay, tình hình trở nên cực kỳ phức tạp!

“Bây giờ ta lập tức mở vùng đất Tuyệt Táng…” Xà Linh Vương không chút do dự nói.



Ở trong Hỗn Độn có hai vùng hung địa nổi danh, một là Quy Khư Mộ Địa, vùng đất còn lại chính là vùng đất Tuyệt Táng. Bất kể là tồn tại cường đại đến đâu, chỉ cần rơi vào trong hai vùng hung địa này thì chỉ có vào không có ra…

Cũng may Quy Khư Mộ Địa và vùng đất Tuyệt Táng đều trôi dạt không mục đích ở nơi sâu trong Hỗn Độn, phần lớn sinh linh cả đời cũng không rời khỏi thế giới mẹ, trừ một vài quần tộc sinh tồn ở bên trong Hỗn Độn sẽ lạc vào trong đó, còn người bình thường cả đời cũng không thể tiếp xúc tới, vùng hung địa như vậy cũng chẳng khác nào một truyền thuyết.

“Vù…”

Từ xa nhìn lại, vùng đất Tuyệt Táng giống như một hình tam giác tiêu chuẩn, bên ngoài thân có màu xanh đen, lặng yên không một tiếng động chậm rãi trôi dạt bên trong Hỗn Độn.

Bên trong vùng đất Tuyệt Táng vô cùng rộng rãi, nhưng đối với sinh linh trong đó mà nói lại vô cùng chật chội, bởi vì nơi này phân bố hơn nghìn loại quần tộc hoang dã.

“Kéc kéc kéc kéc…” Một đàn chim đen mắt đỏ bay ngang qua bầu trời màu đen. Bọn chúng vừa mới tiến hành một cuộc đi săn, trên móng vuốt còn dính mùi máu tanh nồng đậm, sau khi ăn một bữa thỏa thích bọn chúng đang định trở về hang ổ của mình.

Nhưng trên mặt đất bỗng vươn lên từng móng vuốt nhỏ, những móng vuốt này lấy thế nhanh như chớp cuốn lấy đám chim đen mắt đỏ, dùng sức nắn bóp, kéo xé, vặn cổ, ép máu trong cơ thể con chim đen mắt đỏ ra.

“Rào rào…” Từng cơn mưa máu từ trời cao rơi xuống.

Trên mặt đất mọc lên từng cái miệng lớn chừng mấy chục trượng, những cái miệng lớn này đều gắng sức há to ra, no nê ăn những cơn mưa máu rơi xuống, đồng thời phát ra tiếng kêu hưng phấn…

Đây là một thế giới giống như ma quỷ.

Cho dù là ở vùng đất Tuyệt Táng vô cùng hỗn loạn cũng có quy tắc. Mặc dù những chủng tộc hoang dã này chém giết lẫn nhau nhưng cũng không dám đùa giỡn với sự sống còn của mình, đó là một bức tượng hình rắn sừng sững ở trung tâm vùng đất Tuyệt Táng. Bất kỳ kẻ nào dám đến gần bức tượng hình rắn đều sẽ bị xóa sổ trong nháy mắt, trong những tháng năm dài đằng đẵng trước giờ chưa từng có ngoại lệ.

Lâu ngày nơi đó được coi là một khu vực cấm, không tới gần là được, những chủng tộc hoang dã này đều đang đắm chìm trong chém giết, ai lại đi chú ý đến lai lịch của bức tượng kia?

Nhưng hôm nay bức tượng hình con rắn kia bỗng nhiên chuyển động. Con rắn đen trên đó nhúc nhích một chút, lại bò xuống như vật còn sống.

“Xì…”

“Từ khi sáng tạo ra vùng đất này, ta chưa từng qua nơi đây, bây giờ lại hỗn loạn như vậy…” Sau khi cảm nhận được mùi máu tanh nồng đậm trong vùng đất Tuyệt Táng, Xà Linh Vương cũng không nhìn nổi.

Nó khống chế con rắn đen bay lên, trong mắt rắn lóe lên một luồng sáng màu đỏ, một ý niệm vô cùng cường đại theo ánh sáng đỏ khuếch tán ra, buông xuống toàn bộ vùng đất Tuyệt Táng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận