Bách Luyện Thành Thần

Chương 2225: Giết chóc

Đám âm nhân sử dụng cả tay lẫn chân bò rạp trên mặt đất hòng lao về phía trướcLúc trước bọn Minh Vi cảm thấy tốc độ của âm nhân chậm như ốc sên, hoàn toàn không đáng là gì.

Nhưng bây giờ tốc độ của bọn chúng lại không hề chậm!

“Grào!”

Đám âm nhân gào thét như điên và nhằm về phía Minh Vi.

Minh Vi đứng thẳng tắp, tay nắm chặt mã tấu. Khi thấy âm nhân sắp vọt đến trước mặt, nàng ta bỗng đạp chân lộn người làm mã tấu tròng vào đầu âm nhân!

Mã tấu này có hình vòng tròn, chẳng qua cả trong lẫn ngoài vòng tròn đều có lưỡi dao rất sắc bén.

Ngay khi mã tấu vừa tròng vào cổ âm nhân, Minh Vi lập tức giật tay lại. Cổ của âm nhân lập tức đứt đoạn, đầu lăn xuống đất.

Động tác gọn gàng linh hoạt làm những người bị lưu đày và hoang thần chứng kiến không khỏi trầm trồ khen ngợi.

Minh Vi chung quy vẫn là Minh Vi, cho dù sức mạnh bị suy giảm thành người thường như bao người khác nhưng trải nghiệm và rèn luyện đều còn đó, bởi vậy không thể khinh thường sức mạnh của nàng.

Có điều trong lúc chặt đứt đầu âm nhân, nàng khó mà tránh khỏi đống máu phun tung tóe từ cổ của nó nên bộ áo trắng trên người chợt trông điêu tàn hơn hẳn.

Mọi người vốn đã tuyệt vọng khi nhìn thấy các âm nhân, nhưng sau khi nghe lời Minh Vi nói, vả lại thấy nàng thoải mái giết chết một âm nhân như thế thì lòng tin lại dâng lên.

Cho dù bọn họ bị tước đi tu vi, sức mạnh lẫn lực linh hồn nhưng vẫn còn có kinh nghiệm phong phú và từng tu luyện một số võ kỹ lợi hại!

“Chỉ là âm nhân không có trí khôn chứ có là gì đâu! Mọi người xông lên!”

Lão Kim gào lên, khiêng đao xông về phía trước.

“Viêm Long Đao Pháp!”

Thanh đao trong tay lão Kim đột nhiên xoay lại như rồng bay ngang trời, kế đó đâm thủng bụng một âm nhân. Ngay sau đó, ông ta rút đao ra, hai tay xoay đao chém bay đầu của ba âm nhân sau ba tiếng phập.

Viêm Long Đao Pháp này phóng khoáng và tuyệt diệu lạ thường.

“Đao pháp này cũng được truyền thừa từ thế giới mẹ nhỉ?” La Chinh thấy đao pháp này rất quen mắt, không ngờ những người bị lưu đày này chẳng những có tu vi mạnh mà đến võ kỹ cơ bản nhất cũng tuyệt diệu như vậy.

Bên cạnh đó, kỹ thuật dùng giáo dài của Phù Nhị cũng khá lợi hại, đúng là vung giáo như rồng nghịch nước. Các âm nhân hoàn toàn không thể tiếp cận phạm vi ba mươi mét quanh ông.

Âm nhân ào ra từ trong bóng tối như thủy triều, hơn nữa số lượng ngày càng tăng.

Những người bị lưu đày ở đây đều thể hiện võ kỹ đáng kinh ngạc, bọn họ hoàn toàn ngăn cản đám âm nhân ở phía trước như một bờ đê không thể bị phá vỡ vậy.

Nhưng không lâu sau đó, La Chinh lại chợt nghe thấy tiếng hét thảm truyền đến từ phía sau.

Hóa ra ngoài việc xông đến từ phía trước, càng nhiều âm nhân hơn đã lặng lẽ tiếp cận bọn họ từ đằng sau!

Mọi người đều tập trung sự chú ý về phía trước, đợi đến khi kịp phản ứng thì một đám âm nhân đã bao vây sau lưng rồi.

Một hoang thần tộc Nữ Oa không kịp né nên bị ba, bốn âm nhân đẩy ngã xuống đất và bị cắn xé điên cuồng.

“Lăng Hà!”

Minh Vi quay đầu thấy thế bèn trở nên nôn nóng.

Lăng Hà là đệ tử tinh nhuệ của tộc Nữ Oa, đã bộc lộ tài năng kinh người trong mấy năm qua, đồng thời cũng là một hậu bối mà Minh Vi vô cùng coi trọng.

Khi thấy đệ tử trong tộc mình bị âm nhân đẩy ngã, Minh Vi lo lắng nhưng lại không thể né khỏi đám âm nhân đông đảo trước mặt để cứu trợ.

Đúng lúc này, một luồng sáng nhỏ bay đi.

“Phập!”

Sau một tiếng vang trầm đục, nó đã ghim vào trán của âm nhân trên người Lăng Hà.

Một cái bóng bám sát theo luồng sáng, đồng thời tung ra vài đường kiếm sắc bén. Chỉ lát sau, phần ngực và cổ của những tên âm nhân kia đã có thêm một lỗ thủng máu, cả người từ từ ngã qua một bên.

“Đứng lên đi” La Chinh vươn tay với Lăng Hà đang nằm trên đất.

Đám ân nhân vừa nhào lên là đã cắn xé nên trên người Lăng Hà toàn là vết thương, song tất cả đều không gây nguy hiểm đến tính mạng mà chỉ khiến nàng ta trông thê thảm thôi.

Lăng Hà vừa được La Chinh giải cứu vẫn còn chưa hết sợ hãi.

“La Chinh?”

Minh Vi ở đằng xa cũng khá bất ngờ.

Mặc dù các hoang thần ở thế giới này có tu luyện võ kỹ nhưng do phần lớn đều được chuẩn bị cho cơ thể to lớn của mình nên trình độ của hoang thần vẫn còn khá thô sơ…

Minh Vi biết La Chinh không đến từ thế giới này nhưng không ngờ kiếm pháp của hắn lại tuyệt diệu đến nhường ấy.

“Phần lớn âm nhân đều bò đi, mặc dù tốc độ nhanh nhưng lại để lộ cổ của mình…”

Trước ý nghĩ đó, La Chinh huơ kiếm theo hình vòng tròn, cắt qua cổ của đám âm nhân!

Tuy rằng những thứ “đồng vụn thép nát” mà Tiểu Vân chuẩn bị là vật phàm nhưng thanh kiếm trong tay hắn lại rất sắc bén, bởi vậy sử dụng cũng thuận tay.

“Phập phập phập phập phập phập…”

Lưỡi kiếm xẹt qua để lại những vết máu trên gáy các âm nhân.

Đám âm nhân hung dữ chưa bò được vài bước, đầu vừa nhấc lên thì cả người đã nằm liệt trên đất. Miệng chúng vẫn phát ra tiếng gào khan nhưng cơ thể đã tê liệt, chỉ còn chờ máu chảy cạn.

Cách của La Chinh lại có hiệu suất cao bất ngờ.

Số lượng âm nhân ở phía sau rất đông, nhưng một mình La Chinh lại vọt vào trong đó và nâng kiếm chém xuống. Chỉ hơn mười lần hô hấp sau, hắn đã làm khoảng bảy tám chục âm nhân nằm liệt, một mình hắn chặn hơn phân nửa lượng âm nhân ở đằng sau!

Một số người bị lưu đày cũng phát hiện ra điểm thông minh của La Chinh. Lúc đầu bọn họ dùng đủ cách để đánh chết âm nhân, từ đâm xuyên tim đến đập nát đầu nên hiệu suất không cao.

Bây giờ La Chinh chỉ cắt đứt gáy nên hiệu suất cực cao, thế là mọi người đều ngầm hiểu, khâm phục và noi theo hắn.

Không đến một nén hương, bọn họ đã tiêu diệt ba, bốn nghìn âm nhân!

“U u u grào grào grào…”

Nhưng số lượng âm nhân chẳng những không giảm mà còn tăng thêm!

“Cứu mạng!”

Đúng lúc này, một hoang thần trưởng lão của tộc Tinh Lộc đột nhiên kêu cứu thật to.

Hắn ta bị túm vào trong đám âm nhân rồi thoáng chốc đã bị chúng kéo đi mất tăm, chỉ còn lại tiếng kêu “cứu mạng” xen lẫn trong tiếng kêu gào hỗn loạn, cuối cùng đến tiếng kêu cũng im bặt.

“A a…”

Lúc trưởng lão tộc Tinh Lộc bị bắt đi, một hoang thần ở phía khác cũng bị bắt mất.

Thương vong dần tăng làm tâm trạng của mọi người nặng nề hẳn.

“Rắc!”

Minh Vi bổ vòng lưỡi đao xuống làm gãy cổ của một âm nhân.

Máu tươi bắn tung tóe lên gương mặt đầy sức hấp dẫn mang nặng sát khí của nàng ta: “Cứ tiếp tục như vậy là không được, chúng ta không thể dừng ở đây mãi!”

Nàng ta xoay quanh một vòng rồi nói: “Lão Kim, Phù Nhị, Toa Văn…” Nàng ta vừa nói vừa dời mắt sang La Chinh đang chém giết rồi tiếp tục: “Cả La Chinh nữa! Các ngươi qua đây, chúng ta phải xông về phía trước!”

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận