Bách Luyện Thành Thần

Chương 3808: Tận thế

Bầu không khí trong đường hành lang lập tức thoải mái hơn. Mặc dù họ hiểu rằng tia hy vọng mà Khổ Thụ vừa nói là rất xa vời nhưng dù gì cũng khiến họ có giá trị tồn tại“Nếu Tiết trưởng lão còn sống, vậy chúng ta phải làm sao mới liên hệ được với ông ấy?” Văn Địa Chi đột nhiên hỏi. Không phải y đang giội nước lạnh mà đây là một vấn đề rất thực tế.

Bây giờ họ đang ở thế giới ngăn thứ ba, muốn tìm Tiết trưởng lão thì nhất định phải vượt qua Chủ Giới và tiến vào Thâm Không. Thế nhưng năm xưa, sau khi Nghiệt tạo ra đại nạn kia thì bất luận là Quỷ Quyệt hay quái vật lông dài cũng đều không thể quay về được, vì vậy toàn bộ Chủ Giới đã biến thành nơi đất cằn sỏi đá.

Dù đã trôi qua lâu vậy rồi, trong Chủ Giới cũng có xuất hiện một vài sinh linh và tộc đàn, nhưng những tồn tại này không thể nào so sánh với quá khứ trước đây được.

Ánh mắt của các quái vật lông dài đều tập trung về phía Khổ Thụ, họ nóng lòng muốn lấy được một đáp án xác định từ trong miệng ông.

Không phải họ sợ chết, mà họ sợ mất đi ý nghĩa để sống tiếp. Nếu Khổ Thụ cho họ một mục tiêu, họ sẽ lập tức xông pha khói lửa, dù có chết muôn lần cũng không chối từ.

Trên mặt Khổ Thụ hiện lên vẻ đắn đo.

Không thể nào về Chủ Giới… Càng không có cách nào đến Thâm Không… Trừ phi để Tiết trưởng lão chủ động thi triển Thiên Cách Đầu Ảnh, nhưng đây chính là ước mộng hão huyền.

“Khổ Thụ đại nhân, trong Nhân tộc chúng ta có hai người hiện đang ở Chủ Giới” La Chinh bỗng lên tiếng.

“Có hai Nhân tộc ở Chủ Giới?” Khổ Thụ tỏ vẻ bất ngờ: “Họ không trải qua Xích Ngọc Tế, vào Chủ Giới chắc cực kỳ khó khăn?”

Xích Ngọc Tế là phương pháp đặc hữu của Tứ Linh Môn, có thể giúp sinh linh của thế giới ngăn thứ ba tiến vào thế giới ngăn thứ tư. Bây giờ Tứ Linh Môn đã không thể nào sử dụng Xích Ngọc Tế nữa, những người khác càng không có khả năng.

“Một người trong đó đúng là nửa bước khó đi, mà người còn lại chính là khuyển tử của tại hạ. Mặc dù nó chưa trải qua Xích Ngọc Tế nhưng có thể đi lại rất tự nhiên trong Chủ Giới” La Chinh nói.

“Ồ?” Hai mắt Khổ Thụ sáng rực: “Bây giờ cậu ta ở đâu?”

“Nó đã leo lên đỉnh Thánh Trụ rồi” La Chinh trả lời.

“Còn có chuyện lạ nhường này sao?”

“Sinh linh của thế giới thứ cấp không trải qua Xích Ngọc Tế mà tiến vào Chủ Giới thì chính là kẻ ngu…”

“Ta từng bắt được một vài kẻ tiến vào Chủ Giới, những kẻ ấy có ai không phải là cường giả của thế giới ngăn thứ ba đâu, nhưng ngay giây phút khi bước vào Chủ Giới, họ lập tức biến thành kẻ vừa mù vừa điếc, mãi mãi lạc trong đó!”

Năm xưa Xích Ngọc Tế chính là phương pháp do đám người của Đại Sai Tưởng Phủ sáng tạo ra, các Nhân Linh đang có mặt ở đây đều biết rất rõ. Khi xưa họ từng bắt giữ sinh linh của thế giới ngăn thứ ba và thí nghiệm rất nhiều lần, cuối cùng đưa ra được một luật thép: Phàm là sinh linh sinh ra tại thế giới ngăn thứ ba thì sẽ bị giới hạn cả đời ở thế giới ngăn thứ ba, không dựa vào lực trợ giúp bên ngoài là sẽ không thể sinh tồn ở Chủ Giới.

Ví như Khương Tử Nha có năng khiếu đến vậy mà thử vô số lần cũng chỉ có thể đạt đến mức miễn cưỡng bước đi được.

Khổ Thụ không hề chất vấn như những Nhân Linh kia mà dứt khoát hỏi: “Có cách nào liên hệ với cậu ta không?”

La Chinh suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Có, nó có thể truyền tin về thông qua một món tín vật Bỉ Ngạn, có điều hiện giờ chắc là không được, nó đang điều chỉnh năng lực của món tín vật Bỉ Ngạn kia…”

“Tốt lắm!” Khổ Thụ vỗ tay ba lần.

Những ai hiểu rõ Khổ Thụ đều biết thói quen của ông, những lúc vô cùng hưng phấn là ông sẽ vỗ tay.

“Ta vẫn luôn tin tưởng số mệnh tạo hóa trêu ngươi, Thâm Không cao cao tại thượng, quả nhiên vẫn cho chúng ta cơ hội, có lý gì mà lại không bắt lấy?” Khổ Thụ mỉm cười nói.



Trong hành lang vô cùng yên bình, thậm chí còn diễn ra cảnh cha con nhận nhau, nhưng còn Bỉ Ngạn thì không được may mắn như thế, một tai họa lớn vẫn đang tiến hành.

Các sinh linh ở Tam Thập Tam Trọng Thiên trong Bỉ Ngạn đều nhìn thấy cột sáng màu vàng đâm từ trên xuống, không kẻ nào là không líu lưỡi vì nó.

Đó là thần thông mà tồn tại cỡ nào mới có được, nó có thể trực tiếp đâm xuyên qua Bỉ Ngạn đấy!

Kẻ phát hiện ra điều bất ổn đầu tiên chính là Thông Thiên giáo chủ và văn minh Nguyên Linh. Họ không tự mình tham gia vào trận chiến nổ ra ở Ngọc Thanh Thiên nhưng họ đều biết được, đồng thời cũng biết rõ Bỉ Ngạn e là sẽ có sự thay đổi long trời lở đất.

Đứng ở góc độ văn minh Nguyên Linh, tất nhiên họ hy vọng Xà Linh Môn sẽ toàn thắng.

Thông Thiên giáo chủ thì lo lắng sau khi Điểu Linh Môn thắng lợi, mình cần đàm phán thế nào với Hầu Linh Môn…

Trong lúc đợi ở Thượng Thanh Thiên, y phát hiện nước của sông Thần bắt đầu chảy ngược!

Từ xưa đến nay, nước sông Thần luôn chỉ chảy theo một hướng, bây giờ nó đảo ngược lại tức là trong Ngọc Thanh Thiên đã xảy ra gì đó cực kỳ hỗn loạn.

Ngay sau đó, y nhìn thấy từng vòng màu đen xuất hiện trên bầu trời, sau đó từng quả cầu năng lượng màu tím đen chầm chậm rơi xuống!

Uy lực của những quả cầu năng lượng này quá lớn, gần như không có thứ gì ngăn cản được. Quả cầu năng lượng ăn mòn Ngọc Thanh Thiên rồi bắt đầu rơi vào Thượng Thanh Thiên, nếu không ai ngăn lại thì chúng sẽ nuốt hết Bỉ Ngạn mất!

Kẻ trông giống loài người tạm thời không định ngăn chặn việc này.

Từ đằng xa, một vầng sáng màu tím từ từ lan tới, sau đó một Quỷ Quyệt hình chim khổng lồ xuất hiện trước mặt kẻ trông giống loài người, đó là Điểu Linh Vương Thú vẫn chưa thức tỉnh.

Trên thực tế, Thú vĩnh viễn không thể nào thức tỉnh được, nó đã bị kẻ trông giống loài người khống chế từ lâu. Một khi Xà Linh Vương thất bại, gã sẽ khởi động Điểu Linh Vương, đây là phương án dự phòng của gã.

Nhưng sau trận đánh với La Chinh, kẻ trông giống loài người đã dùng thủ đoạn khéo léo để cướp lại kiếm, Điểu Linh Vương cũng mất cơ hội ra sân.

Tuy nhiên, kẻ trông giống loài người không định giết nó ngay mà để nó trở thành thú cưỡi của mình.

Thú ngoan ngoãn cúi đầu xuống, kẻ trông giống loài người lập tức sải bước leo lên lưng chim.

Vì Ngọc Thanh Thiên đã bị quả cầu năng lượng nuốt gần hết nên bây giờ kẻ trông giống loài người có thể trực tiếp nhìn thấy Thượng Thanh Thiên ở bên dưới, Mặc dù khoảng cách khá xa, nhưng qua khe hở của những quả cầu năng lượng, gã vẫn phát hiện ra Thông Thiên giáo chủ.

Tất nhiên Thông Thiên giáo chủ cũng nhìn thấy kẻ trông giống loài người ở trên không trung nơi xa, trong lòng y lập tức siết chặt lại.

Mặc dù y đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng trước thế cục hiện nay, nhưng tình hình dường như còn tệ hơn gấp trăm lần so với những gì y tưởng.

Toàn bộ Ngọc Thanh Thiên bị hủy diệt? Điểu Linh Vương còn bị tên kỳ quái kia biến thành tôi tớ? Có ai đến nói cho y biết đã xảy ra chuyện gì không?

Ánh mắt kia tựa như móng vuốt của quái thú túm lấy trái tim Thông Thiên giáo chủ, y vội vàng lấy vòng tròn giáng lâm ra. Y là một người thông minh, bây giờ giữ mạng mới là quan trọng, dù sao chỗ dựa lớn nhất của y cũng đã gặp bất trắc.

“A…”

Kẻ trông giống loài người thấy động tác vội vã của Thông Thiên giáo chủ thì chỉ phát ra một tiếng cười nhạt, sau đó cưỡi Điểu Linh Vương nghênh ngang rời đi.

Thông Thiên giáo chủ nắm chặt vòng tròn giáng lâm, đứng chôn chân tại chỗ. Thân là thủ lĩnh của tộc Vô Không trong Bỉ Ngạn, y vẫn khá có tiếng nói, vậy mà lại bị tên kia khinh thường không thèm để mắt. Một cảm giác bị nhục nhã dâng lên từ sâu trong lòng, thậm chí y còn nảy ra xúc động muốn phân cao thấp với kẻ kia.

Nhưng nhìn những quả cầu năng lượng màu tím sẫm đang hạ dần xuống, lý trí trong đầu y vẫn chiếm thượng phong. Y kích hoạt vòng tròn giáng lâm rồi biến mất khỏi Thượng Thanh Thiên.

Không lâu sau khi Ngọc Thanh Thiên biến mất, quả cầu năng lượng màu tím sẫm xuất hiện trên bầu trời Thái Thanh Thiên.

Trong Thái Thanh Thiên có rất nhiều chủng tộc Bỉ Ngạn, chúng hoàn toàn không ngờ Tam Thanh Thiên sẽ có một ngày bị hủy diệt, vì vậy khi thấy cảnh tượng này, biểu hiện trên mặt chúng vô cùng đặc sắc.

Một vài sinh linh Bỉ Ngạn phản ứng rất nhanh, chúng bắt đầu bỏ chạy về phía Tam Thập Nhị Trọng Bình Dịch Thiên, nhưng đa số đều ngây ra như trời trồng. Đến khi chúng kịp phản ứng lại thì đã không còn cơ hội trốn thoát, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình, đồng bạn của mình và cả quê hương mà chúng đã sinh sống hàng triệu năm bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận