Bách Luyện Thành Thần

Chương 3232: Thế giới giáng lâm

Những con Thi Linh Kim Ô kia hoàn toàn nghe theo La Chinh điều khiểnLúc La Chinh bị Phượng Nữ bao vây, tất cả Thi Linh Kim Ô rải rác ở xung quanh đã bao vây hắn và Phượng Nữ.

Có điều động tác của Phượng Nữ rất nhanh, đám Thi Linh Kim Ô còn chưa kịp phun ra Lưu Diễm màu xanh lam, Phượng Nữ đã đâm một thương vào người La Chinh.

Chờ Phượng Nữ phát hiện một nhát thương không có hiệu quả gì, Lưu Diễm màu xanh lam đến từ Thi Linh Kim Ô đã phun tới cuồn cuộn.

Cho dù Phượng Nữ cũng giỏi khống chế lửa nhưng không thể tắm trong ngọn lửa như La Chinh.

Một thương này cho dù thế nào cũng không đâm xuống được…

Hai cánh của Phượng Nữ vẫy một cái, thân thể cực kỳ mảnh mai bay về phía sau giống như một tờ giấy không có sức nặng, xuyên qua khe hở giữa những ngọn Lưu Diễm màu xanh lam, còn La Chinh hứng chịu toàn bộ lễ rửa tội từ Lưu Diễm màu xanh lam.

Phượng Nữ vốn định kéo giãn khoảng cách sau đó tìm một cơ hội khác bắt La Chinh lại.

Nhưng hiển nhiên La Chinh không để Phượng Nữ dễ dàng rời đi!

Nàng ta vừa mới xuyên qua giữa những ngọn Lưu Diễm màu xanh lam, ba con Thi Linh Kim Ô ở bên hông bỗng bay đến, ba con Thi Linh Kim Ô này giương cánh, đôi cánh của chúng như những lưỡi dao sắc bén.

“Vèo vèo vèo…”

Sức mạnh do Thi Linh Kim Ô tùy ý chém xuống cũng đạt tới hai mươi nghìn thần quân, Phượng Nữ khó mà chống cự, thân hình vẫn tung bay theo đôi cánh.

Ngay khi nàng ta mới vừa tránh thoát ba con Thi Linh Kim Ô, đối diện lại có hơn mười con Thi Linh Kim Ô xông lại!

“Vèo! Vèo! Vèo…”

Ngoài những con Thi Linh Kim Ô định đánh giáp lá cà này ra, còn rất nhiều con Thi Linh Kim Ô khác đang phun từng luồng Lưu Diễm màu xanh lam về phía con đường di chuyển của nàng ta!

Ngay khi Phượng Nữ vừa mới tránh thoát ra sau lưng một con Thi Linh Kim Ô, lại có mấy con Thi Linh Kim Ô khác nhắm thẳng đầu nàng ta.

Hơn trăm con Thi Linh Kim Ô thay nhau ra trận, quấn chặt lấy Phượng Nữ!

“Cút ngay!”

Phượng Nữ đột nhiên giơ hai tay lên, hai tay vừa giơ lên, một luồng sức mạnh bộc phát không hề tương xứng với đôi tay mịn màng kia túm hai con Thi Linh Kim Ô lại.

“Vù vù vù vù…”

Thi Linh Kim Ô lượn vòng, giống như một cái quạt gió thổi bay những con Thi Linh Kim Ô khác.

Nhưng ngay trong quá trình thổi bay này lại có một bóng người lặng lẽ không một tiếng động lại gần.

Người tới chính là La Chinh!

Hắn từ góc nghiêng bên trên hóa thành một mũi tên nhọn lao xuống, một kiếm đâm thẳng vào sau lưng Phượng Nữ.

“Phập!”

Được Hồn Nguyên Chi Linh bảo vệ, một kiếm này của La Chinh chưa thể tổn thương Phượng Nữ, nhưng trên mặt Phượng Nữ lại hiện lên vẻ kinh sợ, La Chinh chỉ thuận tay đâm một kiếm mà sức mạnh của nó đã vượt qua hơn mười nghìn thần quân lực!

Đâm thêm mấy nhát nữa, chỉ sợ Hồn Nguyên Chi Linh của nàng ta cũng sẽ mệt mỏi…

Tên nhãi này có thực lực giết chết mình?

Trong lòng Phượng Nữ xuất hiện một ý nghĩ khó tin.

“Vèo!”

Phượng Nữ vẫy cánh lượn một vòng, muốn giữ La Chinh lại, nhưng sau khi đánh một kích, La Chinh chạy còn nhanh hơn thỏ, nháy mắt đã biến mất phía sau Thi Linh Kim Ô, ngay sau đó lại có càng nhiều Thi Linh Kim Ô xông tới…

Sau khi khống chế được những con Thi Linh Kim Ô này, trong đầu La Chinh đã nghĩ phải sử dụng chúng ra sao.

Bản thân Thi Linh Kim Ô nước lửa bất xâm, đao thương bất nhập, uy lực của Lưu Diễm màu xanh lam lại mạnh đến đáng sợ, khuyết điểm ở chỗ hình thể quá lớn, tốc độ quá chậm, đối kháng với tồn tại cường đại như Phượng Nữ chỉ có thể dựa vào số lượng!

Nhưng phải dụ Phượng Nữ và đám cường giả kia vào trong là cả một vấn đề.

Hết lần này tới lần khác Phượng Nữ lại dịch chuyển vào bên trong, đúng như những gì La Chinh mong muốn.

La Chinh chỉ sợ Phượng Nữ lại thi triển Đại Na Di chạy trốn, nhìn tình hình hiện tại, chắc hẳn nàng ta đã không còn sức thi triển Đại Na Di…

“Ầm!”

Một tiếng trầm đục vang lên, một con Thi Linh Kim Ô lại bị Phượng Nữ đánh bay, nhưng lại có càng nhiều Thi Linh Kim Ô bao vây nàng ta.

Những con Thi Linh Kim Ô này giống như một đại trận đang hoạt động, từng tầng từng tầng vây hãm Phượng Nữ.

Đợi đến khi Phượng Nữ bay xuyên qua hai con Thi Linh Kim Ô, La Chinh lại lao xuống như ma quỷ.

“Phập!”

Lại là một kiếm chém từ trên xuống dưới sau lưng Phượng Nữ, nếu không có Hồn Nguyên Chi Linh, một kiếm này có thể chém đứt cánh của Phượng Nữ.

Khi Phượng Nữ xoay người muốn bắt La Chinh, thứ chờ đợi nàng ta lại là những con Thi Linh Kim Ô xé không nát, bắt không được kia…

La Chinh giao thủ với Phượng Nữ, cùng lúc đó tình hình chiến đấu giữa tộc Kim Ô và Thái Nhất Thiên Cung cũng đang vào lúc dầu sôi lửa bỏng.

Kế hoạch của Quỷ Linh thật sự không tệ, cường giả của bảy ngọn núi đều không ngờ tộc Kim Ô lại chủ động truyền tống vào trong trận pháp của các ngọn núi.

Trong nháy mắt, Thái Minh trận, Thái Kim trận, Thái Tú trận đều bị tộc Kim Ô phá hỏng gần như không còn.

Có điều thực lực của các cường giả trên bảy ngọn núi không hề yếu, cho dù mất pháp trận gia tăng sức mạnh nhưng vẫn còn sức đánh một trận.

“Vèo…”

Sơn chủ núi Thái Minh vung trường kiếm lên, huyết quang lóe vạn trượng.

Một thế giới màu máu khổng lồ khuếch tán ra, đối mặt với trận đánh ác liệt như vậy, sơn chủ núi Thái Minh trực tiếp cho cả thế giới giáng lâm!

Văn Minh Chi Khí trong văn minh Thanh Ngọc của La Chinh và Văn Minh Chi Khí trong văn minh Thiên Chấp của Tà Thần đều bị giới hạn trong Thập Tam Trọng Thiên và Thập Nhất Trọng Thiên, sức mạnh của Văn Minh Chi Khí đương nhiên rất kinh khủng, nhưng vì bị Bỉ Ngạn đè nén, La Chinh và Tà Thần chưa từng phát huy sức mạnh hoàn chỉnh.

Văn Minh Chi Khí của sơn chủ núi Thái Minh đến từ Tam Thập Trọng Thiên, uy lực mà tín vật Bỉ Ngạn của Dục Giới bộc phát ra không thể so sánh được.

“Huyết Sắc Giáng Lâm!”

Huyết quang kia khuếch tán ra, bao phủ phạm vi với chu vi đến hàng triệu dặm!

Hàng triệu dặm đều bị bao phủ trong một thế giới màu máu!

Trong mắt tất cả mọi người đều là một mảng màu đỏ…

“Là thế giới màu máu của sơn chủ núi Thái Minh!”

“Quy tắc trong khu vực này đã bị ông ta thay đổi!”

“Nghe nói thế giới màu máu này có thể áp chế tất cả sức mạnh huyết mạch khác, dùng để tăng cường sức mạnh huyết mạch của mình!”

“Vèo!”

Sơn chủ núi Thái Minh tay cầm trường kiếm, hóa thành một tia máu lao tới, xuyên qua một tên tộc nhân tộc Kim Ô.

“Cho rằng chỉ mình ngươi có thể cho thế giới giáng lâm?”

Quỷ Linh ở phía xa phát ra tiếng cười âm trầm, đôi cánh đen sau lưng mở ra, từng cọng lông màu đen bay vào không trung.

Những chiếc lông đen này giống như từng vết đốm đen lan ra trên tờ giấy trắng, nhanh chóng khuếch tán…

Rất nhanh, lại có một thế giới khác bao phủ bên trên thế giới màu máu!

Từng đốm mực màu đen trôi nổi bên trong cả thế giới, những đốm mực đen này như ác quỷ, không ngừng nhào về phía sinh linh ở bốn phương tám hướng.

“Vèo…”

Một tên Thái Nhất Vệ không tránh kịp, bị đốm mực kia xâm nhập vào bên trong cơ thể, cả người lập tức hóa thành màu đen như mực.

Hắn ta nhìn hai tay hai chân mình, trên mặt viết đầy vẻ sợ hãi.

Có điều vẻ sợ hãi ấy chỉ kéo dài trong thời gian ngắn ngủi.

Từng chiếc gai nhọn màu đen từ sau lưng hắn ta xuyên qua, đôi mắt trong hốc mắt lõm xuống, cơ thể nhanh chóng phồng lên, cả người bỗng hóa thành một con yêu quái vặn vẹo không rõ tên.

“Các yêu quái Huyễn Đình, xuất thế đi, ha ha ha!” Quỷ Linh cười to.

Văn Minh Chi Khí mà gã tiếp nhận thuộc loại triệu hồi, một khi sử dụng, tất cả những gì bên trong thế giới đều là vật tế.

Vật tế hy sinh càng nhiều, yêu quái Huyễn Đình càng mạnh!

Nếu vật tế cao cấp hy sinh đủ nhiều, thậm chí có thể sinh ra tồn tại mạnh ngang Đế Tuấn, Đông Hoàng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận