Bách Luyện Thành Thần

Chương 1687: Mục Cửu Mục Thiên

Khi thuật thi triển Đại Chí Nguyện được ra, thực lực của người hứa nguyện có thể tăng lên đáng kể trong một khoảng thời gian ngắnNhưng người đó nhất định phải thực hiện được ước nguyện. Trước khi ước nguyện được hoàn thành, tu vi của người hứa nguyện sẽ không thể tăng lên.

Nói chung, nếu không phải lúc sống chết cần đối đầu với kẻ địch mạnh thì sẽ không ai phát ra Đại Chí Nguyện. Sau khi La Chinh phát ra Đại Chí Nguyện, hắn nhất định phải giết chết được Mục Hàn!

Mục Hàn vừa mới tới nơi này thì đã bị La Chinh chặt đứt một cánh tay. Điều này khiến ông ta vô cùng tức giận. Ông ta còn chưa có thời gian để đi tìm thằng nhãi này tính sổ đâu.

Hiện tại, ông ta đang phải dùng toàn lực để đối phó với Tinh Vĩ, nhưng tới thời điểm quan trọng, thằng nhóc này lại chui ra…

Điều khiến Mục Hàn càng không nói nên lời là không ngờ tên này còn biết thi triển thuật Đại Chí Nguyện!

Ông ta biết La Chinh là Đạo Tử, thuật Đại Chí Nguyện này gần như là một thần đạo bắt buộc trong Thần Vực. Nhưng các Đạo Tử trong vũ trụ lại có cơ hội học thuật này trước, thằng nhóc này thật đúng là kỳ quái lợi hại!

Mục Hàn thật sự không cách nào hình dung được tâm tình của mình lúc này…

“Lại là ngươi, thằng nhóc này… Cút cho ta!”

Mục Hàn trở tay vỗ một cái, muốn đuổi La Chinh đi. Ông ta thật sự không có thời gian để ý tới La Chinh.

Nhưng sau khi La Chinh phát ra Đại Chí Nguyện, cả người hắn liền tiến vào một trạng thái kỳ diệu.

Gần như cả thế giới đều rời xa khỏi hắn, trong mắt hắn chỉ còn có một mình Mục Hàn. Đồng thời, có một luồng sức mạnh vô hình bám lên người La Chinh. Luồng sức mạnh này giống như là một khế ước nào đó của số phận.

Sau khi tu được thuật Đại Chí Nguyện, La Chinh từng được lĩnh hội qua chỗ thần kỳ của thần đạo này.

Lúc ấy, hắn thi triển thuật Đại Chí Nguyện với một con dị thú bình thường. Sau khi thi triển, hắn liền cảm giác bản thân đã xảy ra thay đổi kỳ diệu. Cho dù là thân thể hay là sức mạnh, thậm chí là sức mạnh từ các ngôi sao đều tăng lên một cách đáng kể.

Sức mạnh này không phải là thu được từ nơi nào, mà là do bản thân dành cho chính mình!

Bản thân tin tưởng mình có sức mạnh này, thì sẽ thật sự có… Nói cho cùng, đây là một sức mạnh khá duy tâm!

Nhưng sức mạnh này chỉ có thể nhằm vào con dị thú kia. Nếu La Chinh từ bỏ việc đánh chết con dị thú kia mà thay đổi mục tiêu, hắn sẽ lập tức trở về thế giới hiện thực và mất đi sức mạnh duy tâm này… Mà sau khi La Chinh đánh chết con dị thú kia, hoàn thành được ước nguyện thì cảm giác kỳ diệu này cũng sẽ biến mất, cả thế giới cũng trở lại bình thường!

Hiện tại, La Chinh thi triển thuật Đại Chí Nguyện với Mục Hàn, cũng là rơi vào trạng thái này.

Trong mắt hắn, cả thế giới đã không còn tồn tại, chỉ còn lại có một mình Mục Hàn.

“Vù vù…”

Tốc độ phản ứng của La Chinh tăng lên gấp mấy lần.

Mục Hàn trở tay đánh tới một chưởng. Đúng là vốn dĩ La Chinh không thể tránh né, nhưng bây giờ thân thể hắn chỉ cần lắc nhẹ một cái, lại có thể dễ dàng tránh được.

“Dịch Thần Nhất Kiếm!”

Tất cả tạp niệm trong đầu La Chinh đều biến mẩt. Dịch Thần Nhất Kiếm này thi triển ra càng thuần túy, cũng càng sắc bén!

Trước đây, Mục Hàn đã nếm qua một kiếm của La Chinh, rồi phải trả giá bằng một cánh tay. Dù biết tu vi Giới Chủ không đáng nhắc tới, nhưng ông ta thật sự không có cách nào đỡ được một kiếm này… Nếu không cẩn thận, ông ta có thể bị La Chinh chém chết!

Rơi vào đường cùng, ông ta chỉ có thể khẽ cắn môi, tràn đầy hận ý mà rút ra một thanh kiếm ngũ sắc chống lại La Chinh!

Vốn dĩ, thanh kiếm nhỏ ngũ sắc này của ông ta là dùng để giết chết Tinh Vĩ. Uy lực của Ngũ Sắc Thần Quang Kiếm được tạo thành từ thanh kiếm nhỏ ngũ sắc này cực kỳ lớn, có thể thừa sức đánh chết Tinh Vĩ. Nhưng năm thanh kiếm nhỏ ngũ sắc này phải bổ trợ cho nhau thì mới có thể thi triển.

Giờ phút này, sau khi đã rút ra một thanh kiếm nhỏ ngũ sắc thì đương nhiên là Ngũ Sắc Thần Quang Kiếm không thể thi triển được nữa!

“Leng keng leng keng…”

Thanh kiếm nhỏ ngũ sắc kia nhìn qua nhẹ bẫng, nhưng khi va chạm với trọng kiếm Đại Thiên của La Chinh thì lại không hề thua kém chút nào.

Thanh kiếm nhỏ này giống như một con phi xà linh hoạt, không ngừng tìm bước đột phá, muốn tìm ra một khe hở để giết chết La Chinh!

Nhưng mà giờ phút này, năng lực phản ứng và tốc độ của La Chinh đã được tăng cường đáng kể, cũng kích phát ra kiếm ý cực hạn trong trọng kiếm Đại Thiên, cẩn thận bảo vệ bản thân. Mà sức mạnh rót vào trong trọng kiếm Đại Thiên này vô cùng lớn mạnh. Sau mỗi một lần va chạm với thanh kiếm nhỏ ngũ sắc kia thì đều có thể đánh thanh kiếm nhỏ bay ra khoảng cách khá xa.

Một nhịp thở…

Hai nhịp thở…

Ba nhịp thở…

Vốn dĩ, Mục Hàn định lấy mạng La Chinh trong một nhịp thở, sau đó sẽ dốc hết sức đánh chết Tinh Vĩ.

Nào ngờ La Chinh lại phát huy ra thực lực vượt xa dự đoán của Mục Hàn một lần nữa…

Mười nhịp thở trôi qua, La Chinh vẫn khỏe như vâm, tiếp tục vung vẩy trọng kiếm Đại Thiên trong tay, nhìn có vẻ như đang tìm kiếm sơ hở của Mục Hàn, muốn đảo khách thành chủ!

Chính bởi vì lần gây sức ép này của La Chinh, nên đã giúp Tinh Vĩ tranh thủ được chút thời gian quý báu.

Lúc đầu, quả thật Tinh Vĩ đã coi thường Mục Hàn. Hai người bọn họ đều là thần cấp thấp. Nhưng xét về mặt tu vi, đúng là Tinh Vĩ mạnh hơn Mục Hàn một phần, Hơn nữa khi chiến đấu, Mục Hàn cũng hoàn toàn rơi vào tình trạng bị áp chế.

Nhưng sau khi Mục Hàn đột nhiên thi triển “Ngũ Cực Nhất Khí Phong”, tình thế lập tức thay đổi.

Ngũ Cực Nhất Khí Phong này là một trong những ý nghĩa sâu xa cực kỳ thần bí trong thần đạo Ngũ Hành. Mặc dù có rất nhiều thần tu luyện thần đạo Ngũ hành, nhưng thần có thể thi triển Ngũ Cực Nhất Khí Phong lại vô cùng hiếm thấy, bởi vì cái này cũng liên quan đến thể chất.

Sau khi bị Ngũ Cực Nhất Khí Phong bao vây, trong lòng Tinh Vĩ cũng khá băn khoăn lo lắng, muốn thoát ra khỏi nó.

Nhưng ông biết, thắng bại trong cuộc đọ sức giữa thần thường chỉ diễn ra trong một phần mười nghìn nhịp thở. Khi ông ta đang giãy giụa thoát ra khỏi Ngũ Cực Nhất Khí Phong thì đã đủ để Mục Hàn đánh chết ông mười lần!

Ngay lúc sống chết này, không ngờ La Chinh lại chen ngang một gậy, còn dùng cả Đại Chí Nguyện để giữ chân Mục Hàn…

Trong lòng Tinh Vĩ vô cùng kinh ngạc vui, càng nắm chắc thời gian để phá vỡ phong ấn này!

Đối với người thường, thời gian mười nhịp thở có thể chỉ đủ để uống một ly nước. Nhưng đối với Tinh Vĩ, nó đủ để cứu vớt tính mạng của ông!

Hai tay ông liên tục bắn ra năm ánh sao.

Ông không biết thần đạo Ngũ Hành, nhưng ông đã từng tu thuật Đại Phong Ấn. Ngũ Cực Nhất Khí Phong này chính là dùng “ngũ hành tương sinh” để phong ấn, muốn phá vỡ Ngũ Cực Nhất Khí Phong này thì nhất định phải thi triển “ngũ hành tương khắc”!

Năm ánh sao được bắn ra từ trong tay ông đều có màu sắc khác nhau, là năm ngôi sao Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ!

Năm con mắt của Mục Hàn tương sinh với nhau, mà năm ngôi sao của Tinh Vĩ thì tương khắc với nhau. Năm con mắt đang xoay theo chiều thuận, còn năm ngôi sao lại xoay theo chiều ngược lại…

“Két két két két…”

Năm ngôi sao không ngừng xoay tròn và mở rộng của, cuối cùng đã va chạm với năm con mắt kia.

Kim sinh Thủy, Hỏa khắc Kim, sao Hỏa thì đụng vào con mắt Kim!

Thủy sinh Mộc, mà Thổ khắc Thủy, sao Thổ thì đụng vào con mắt Thủy…

Mộc sinh Hỏa, mà Kim khắc Mộc, sao Kim thì đụng vào con mắt Mộc…



Dưới sự tương sinh tương khắc này, Tinh Vĩ thuận lợi hóa giải Ngũ Cực Nhất Khí Phong, mà thời gian ông cởi bỏ phong ấn này chỉ tốn chín nhịp thở. Lúc này, Mục Hàn vẫn còn đang điều khiển thanh kiếm nhỏ ngũ sắc kia dây dưa với La Chinh!

Đến khi Mục Hàn cảm nhận được thay đổi khác thường của bên này, thấy Tinh Vĩ đã thuận lợi cởi bỏ phong ấn thì tức đến nổ phổi!

Giờ phút này, ông ta đã lười để ý đến Tinh Vĩ, mà đột nhiên quát một tiếng: “Mục Cửu! Mục Thiên! Đều đi ra xử lý lão già này cho ông. Ông đây phải băm thây thằng nhãi này thành vạn mảnh!” Nói xong, ông ta đưa tay vỗ lên ngực, một âm thanh giòn giã vang lên, đĩa ngọc dùng để gọi về bị đánh vỡ!

Sự kiên nhẫn của Mục Hàn đối với La Chinh đã tới giới hạn. Ông ta vốn định tự mình đánh chết Tinh Vĩ, không muốn chia sẻ công lao với sư huynh và sư đệ của mình. Nhưng hiện tại, trong cơn tức giận, ông ta chỉ có một ý nghĩ, chính là xé thằng nhóc La Chinh này thành mảnh vụn!

“Vù vù vù vù…”

Bốn thanh kiếm nhỏ ngũ sắc khác đang lượn vòng, cũng bắn nhanh về phía La Chinh.

Lúc nãy mới chỉ là một thanh kiếm nhỏ ngũ sắc mà Mục Hàn đã đánh đến bất phân thắng bại với La Chinh. Bây giờ, bốn thanh kiếm nhỏ ngũ sắc khác đều lượn vòng đến, khiến La Chinh cảm thấy áp lực rất lớn. Dẫu sao Ngũ Sắc Thần Quang Kiếm được tạo thành từ thanh kiếm nhỏ ngũ sắc này chính là có thể đánh chết được cả thần!

Mới chỉ một hiệp, La Chinh đã gặp nguy hiểm, Trọng kiếm Đại Thiên đã bị Ngũ Sắc Thần Quang Kiếm cắt ra nhiều dấu vết, trên người La Chinh cũng lập tức xuất hiện bảy tám vết máu. Nếu không phải thân thể của hắn cứng rắn đến mức khiến người ta vô cùng phẫn nộ thì giờ phút này đã sớm bị cắt thành mảnh vụn rồi.

Sau khi thoát khỏi Ngũ Cực Nhất Khí Phong, sao Tinh Vĩ có thể trơ mắt nhìn La Chinh bị đánh chết chứ?

Nhưng ông vừa mới định ra tay giúp đỡ La Chinh thì bỗng nhiên có hai bóng người màu trắng xuất hiện phía trước người ông… Sau khi lực quy tắc không gian màu trắng kia biến mất, từ trong đó liền xuất hiện hai người. Hai người này đều mang gương mặt tươi cười tản mạn, một người trong đó nhìn chằm chằm vào Tinh Vĩ, đánh giá từ trên xuống dưới, một người khác lại cười khẩy nói với Mục Hàn: “Ôi, sư đệ, không phải nói một mình đệ là có thể giải quyết được sao? Sao vẫn phải gọi ca ca ta ra thế hả?”

Hai người này chính là Mục Cửu và Mục Thiên trong miệng Mục Hàn, cũng là hai vị thần khác đang ẩn nấp trong vũ trụ Đại Cực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận