Bách Luyện Thành Thần

Chương 3779: Kiếm Bất Quy Tắc

Tuy lời nói của Thái Thượng Lão Quân đều là phỏng đoán, nhưng kết luận ông đưa ra từ những manh mối hữu hạn lại vô cùng hợp lý“Chỉ đành mạo hiểm thử một lần?” La Chinh nở nụ cười.

Thái Thượng Lão Quân gật đầu: “Chúng ta không có lựa chọn nào khác”

Từ lúc bắt đầu tiến vào Ngọc Thanh Thiên, bọn họ đã tiến hành một cuộc mạo hiểm, bước cuối cùng này không đi cũng phải đi.

“Ta muốn xem Nhân Linh Vương nổi cơn thịnh nộ trông như thế nào” Nói xong, La Chinh đi tới đẩy cửa.

Ông lão lưng còng đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt thoáng tỉnh táo, còn ẩn chứa một tia hy vọng.

La Chinh không biết rằng, tuy ông lão này còn chưa thức tỉnh và đang mắc kẹt trong biển ý thức của Quỷ Quyệt nhưng vẫn có phản ứng với thế giới bên ngoài. Những lời vừa rồi gần như do ông xé họng gào thét ra!

Ông lão cũng hy vọng mình có thể thức tỉnh. Thật ra chấp niệm lớn nhất của ông không phải làm sạch những thân thể kia, chút chấp niệm đó chẳng qua là sự che chở đối với đồng môn, còn chấp niệm lớn nhất của ông chính là Nhân Linh Vương – Khổ Thụ.

Nếu Khổ Thụ có thể thức tỉnh thì ông cũng có thể thức tỉnh theo.

La Chinh đẩy cửa ra, một luồng sức mạnh giống như bàn tay vô hình bóp chặt lấy hắn, kéo vào trong cánh cửa.

Luồng sức mạnh này tuy rất mạnh nhưng không phải La Chinh không thể đối phó, tuy nhiên hắn vẫn tùy ý mặc cho nó kéo hắn vào trong.

Không giống với suy đoán của hắn, bên trong cánh cửa không phải cung điện băng mà là một gian nhà đá rộng lớn.

“Đá ở trong căn nhà đá này đều là đá Thánh!”

La Chinh vừa tiến vào đã cảm nhận được khí tức của đá Thánh.

“Hơn nữa còn là đá Thánh có phẩm cấp cao nhất, giờ thì ta đã bắt đầu hiểu được vì sao Xà Linh Vương lại chết ở đây” Thái Thượng Lão Quân nói.

Chiến đấu trong hoàn cảnh này vô cùng bất lợi đối với Xà Linh Vương.

“Đó là cái gì?” La Chinh đưa mắt nhìn về phía trước.

Chính giữa gian nhà đá có một người đàn ông thân hình cao lớn đang nổi lơ lửng.

Người đàn ông này mặc áo giáp màu đen, ngay cả mặt mũi cũng ẩn sau lớp mũ giáp. Không biết bộ giáp này được làm từ vật liệu gì, chỉ thấy tỏa ra sức uy hiếp vô cùng khủng khiếp.

Thứ hấp dẫn ánh mắt nhất chính là thanh trọng kiếm bên cạnh người đàn ông này.

Thanh kiếm dài mười mét, gần như cao bằng người đàn ông cao lớn này, trong lưỡi kiếm Bất Quy Tắc tỏa ra vầng sáng màu đỏ.

Đây là Nhân Linh Vương Khổ Thụ?

La Chinh cẩn thận đánh giá bộ áo giáp màu đen.

Một giọng nói trang nghiêm chợt vang lên từ bộ giáp ấy.

“Người tới là ai, mau xưng tên họ?”

Nghe bộ giáp màu đen bắt đầu nói chuyện, trong lòng La Chinh thoáng vui mừng.

Hắn sợ nhất là đối phương còn chưa nói chuyện với mình đã động tay động chân, uy danh hiển hách của Nhân Linh Vương rành rành ra đó, hắn không muốn đối đầu.

Giọng nói của đối phương không hề máy móc, chứng tỏ vẫn còn lý trí, đây là tình huống tốt nhất!

La Chinh tiến lên hai bước, ôm quyền nói: “Vãn bối La Chinh, là một con người trong thế giới Hỗn Độn!”

Loài người và Nhân Linh có vẻ bề ngoài gần như giống hệt nhau, thậm chí có thể nói lười người chính là đời sau của Nhân Linh tại thế giới ngăn thứ ba.

Theo phỏng đoán của Thái Thượng Lão Quân, có lẽ Nhân Linh Vương sẽ không ra tay với hắn…

“Ngươi không phải người ta đang đợi, chết đi!”

“Soạt!”

Thanh trọng kiếm Bất Quy Tắc dựng thẳng lên, đột nhiên phá vỡ không gian, chém thẳng về phía La Chinh.

“Này…” Trong lòng La Chinh vô cùng ảo não. Một khắc trước hắn còn cảm thấy may mắn, vậy mà một khắc sau đối phương đã ra tay, khiến hắn trở tay không kịp.

Hắn ngả người ra sau theo phản xạ, trọng kiếm Bất Quy Tắc gần như lướt qua chóp mũi của hắn.

“Rầm rầm rầm rầm…” Vách tường sau lưng La Chinh bùng lên từng đợt sóng chấn động màu đỏ thẫm.

“Góc vuông Hủy Diệt, loại thứ mười ba, thứ mười chín, thứ hai mươi sáu, thứ ba mươi…” Khởi Nguyên Thần Huyết nhanh chóng phân tích ra sức mạnh của thanh trọng kiếm. Sức hủy diệt mạnh mẽ như vậy, tuy không bá đạo bằng sức mạnh của Hầu Linh Vương nhưng dường như sâu hơn một bậc!

Vừa mới phân tích xong uy lực trong nhát chém này thì thanh kiếm đã bỗng dưng biến mất. Chờ khi thanh kiếm xuất hiện lần nữa thì nó chẳng phải là một thanh mà có đến tận bảy thanh, bảy thanh kiếm này trông có vẻ không chân thật, không ngừng phát sáng nhấp nháy.

“Góc vuông Thời Không, loại thứ nhất, loại thứ ba, loại thứ ba mươi ba…” Trong đầu La Chinh lại phân tích năng lực ẩn chứa bên trong kiếm.

“Chỉ là một thanh kiếm nhưng lại sử dụng thần thông không gian một cách tài tình, có vẻ như lực huyết mạch này không đến từ Nhân Linh Vương mà đến từ chính bản thân thanh kiếm, kiếm cũng có thể kế thừa sức mạnh của Khởi Nguyên Thần Huyết à?”

Thấy bảy thanh kiếm lại đâm về phía mình, thân thể La Chinh chợt nhoáng lên, giống như lá liễu chao liệng. Bên trong thân pháp nhìn như nhẹ nhàng lại ẩn chứa thần thông không gian huyền diệu, đây thực sự là do Khởi Nguyên Thần Huyết ban cho.

“Soạt soạt soạt soạt soạt soạt!”

Bảy nhát chém! Tất cả đều thất bại! Ngay sau đó La Chinh đã xuất hiện ngay trước mặt bộ giáp.

“Tiền bối, vãn bối tuyệt đối không có ý mạo phạm, vãn bối chỉ muốn biết…”

Không đợi La Chinh nói xong, bộ giáp kia đã vươn bàn tay khổng lồ màu đen ra bóp cổ La Chinh, tay còn lại đưa ra sau. Thanh trọng kiếm Bất Quy Tắc lại một lần nữa xuất hiện trong tay hắn ta, “soạt” một tiếng chém ngang tới, muốn chém La Chinh thành hai nửa.

La Chinh vẫn nhanh như cá chạch, thoát được bàn tay khổng lồ và nhát chém kia, trong mắt hắn đã hiện lên vẻ tức giận: “Xem ra tiền bối cứ nhất định phải phân thắng bại thì mới chịu nói chuyện tử tế!”

Dứt lời, thân thể La Chinh không ngừng nhoáng lên, chạy khắp xung quanh gian nhà đá. Trọng kiếm Bất Quy Tắc cũng bám sát theo hắn như hình với bóng, trong gian nhà đá đầy rẫy hình bóng La Chinh và trọng kiếm Bất Quy Tắc.

Trọng kiếm Bất Quy Tắc có tốc độ nhanh đến đáng sợ, nhưng La Chinh còn nhanh hơn.

Có sự hỗ trợ của Khởi Nguyên Thần Huyết, La Chinh nắm trong tay toàn bộ sức mạnh của góc vuông Thời Không, thậm chí hắn có thể tìm ra bất cứ vị trí nào mà trọng kiếm Bất Quy Tắc có thể xuất hiện, đồng thời tung ra một nắm đấm ngay tại vị trí đó.

“Rầm!”

Nắm đấm này vừa tung ra, tất cả mọi ảo ảnh của thanh trọng kiếm Bất Quy Tắc trong gian nhà đá đều quay cuồng vài vòng.

Khởi Nguyên Thần Huyết không chỉ có năng lực không gì địch nổi mà sau khi giao thân thể cho La Chinh lại trải qua một đợt tăng cường, hiện tại La Chinh đã thay da đổi thịt, sức mạnh trong nắm đấm này không thể xem thường! Nắm đấm tung ra, thân hình La Chinh lại nhoáng lên một cái, sau khi đến một vị trí khác thì tung ra thêm một nắm đấm nữa.

“Rầm!”

Trọng kiếm Bất Quy Tắc lại bị đánh trúng.

Trong cuộc đua tốc độ và không gian này, La Chinh chiếm trọn ưu thế.

“Rầm rầm rầm rầm…” Sau đó trọng kiếm Bất Quy Tắc chỉ có thể bị động chịu đòn, hết nắm đấm này đến nắm đấm khác, hết đòn tấn công này đến đòn tấn công khác.

Sau khi thanh kiếm này chịu đựng hơn mười nắm đấm, trên bề mặt cuối cùng cũng xuất hiện vết nứt.

“Vỡ cho ta…” Hiện tại là La Chinh đuổi theo thanh kiếm này! Nhưng chính vào lúc này, trong khe nứt trên thân kiếm bỗng phát ra ánh sáng xanh mãnh liệt, lực sinh mệnh nhanh chóng chữa lành những vết nứt.

“Góc vuông Sinh Mệnh, năng lực thứ ba mươi sáu, thứ bốn mươi…” Khởi Nguyên Thần Huyết phân tích năng lực mà trọng kiếm Bất Quy Tắc sử dụng.

“Kiếm này thành tinh rồi, rốt cuộc là có lai lịch gì!”

La Chinh không biết nói gì, một thanh kiếm nhưng lại có được năng lực của tận mấy góc vuông, còn có thể tự chữa lành cho mình nữa!

“Là Sinh Mệnh Thiết… Vật chất đến từ Thâm Không… Ngươi có thể xem nó là vật sống”

Giọng nói của Khởi Nguyên Thần Huyết truyền tới từ thế giới trong cơ thể.

Tuy nó đã quên mất rất nhiều thứ quan trọng, nhưng một vài ký ức trong Thâm Không vẫn còn sót lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận