Bách Luyện Thành Thần

Chương 3782: Một hiệp

Sau khi La Chinh tiến vào địa đàn, đám người Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng chẳng nhàn rỗi. Trong Điểu Linh Môn, Hầu Linh Môn và Nhân Linh Môn thì thực lực của bọn họ yếu nhất, độ bền chắc của thân thể họ chẳng thể bằng đám Quỷ Quyệt, cũng chẳng thể tái sinh thông qua tọa độ giống như chúngSức mạnh huyết mạch mà họ kế thừa cũng không được coi là mạnh, dường như sự tồn tại của những người này chỉ là để ném tọa độ ra thôi…

Nhóm anh kiệt Nhân tộc đâu cam tâm ở lại nơi này? Thế là họ vạch ra một kế hoạch.

Ưu thế lớn nhất của bọn họ chính là nhỏ bé, nhỏ bé tới mức bất kể là Điểu Linh, Hầu Linh hay Nhân Linh đều coi nhẹ họ.

“Với tính cách của Hầu Linh Vương thì khi thấy kẻ địch nhất định sẽ rất nóng nảy. Trong trận chiến này, chắc chắn nó sẽ là người đầu tiên ra tay” Nữ Oa Nương Nương nói.

Chúc Dung trợn trừng mắt hỏi: “Chúng ta biết điểm này thì làm được gì? Thực lực của Hầu Linh Vương và Xà Linh Vương vượt xa sức tưởng tượng của chúng ta, chúng ta vốn không có cách nào nhúng tay vào”

“Đúng, đối với chúng ta thì họ chính là sự tồn tại không hợp với lẽ thường. Trước mặt những nhân vật đó, chúng ta chỉ là con tốt thí mà thôi!” Cộng Công gật đầu nói.

“Chúng ta phải trực tiếp ra tay với Xà Vương” Nguyên Thủy Thiên Tôn đột nhiên đưa ra một lời đề nghị.

“Các ngươi điên rồi sao?” Ngay cả Chúc Dung có tính cách nóng nảy cũng phải lộ ra vẻ hoảng sợ: “Tốt xấu gì cũng nên tìm một biện pháp phù hợp với lẽ thường!”

Với thực lực của bọn họ, khi phải đối mặt với Xà Linh Vương sẽ chẳng khác nào phù du đang cố gắng lay cây.

Phục Hy lại mỉm cười đầy ẩn ý: “Ngươi theo đuổi phương pháp hợp với lẽ thường, thế thì dựa vào đâu đòi đánh bại một tồn tại không hợp với lẽ thường?”

Câu hỏi này khiến Chúc Dung không biết trả lời thế nào.

“Hãy nhớ, không phải chúng ta đối phó với Xà Linh Vương mà là chúng ta đang liên hợp với Hầu Linh Vương để đối phó với Xà Linh Vương” Nguyên Thủy Thiên Tôn nhấn mạnh.

Sức chiến đấu của Hầu Linh Vương có ưu thế tuyệt đối nhưng Xà Linh Vương lại có Thánh Tá Chi Vật và đủ loại mánh khóe quỷ quái. Rất có thể, hai bên đánh nhau tới mấy trăm hiệp, Hầu Linh Vương cũng chẳng thể đụng tới Xà Linh Vương được…

Lúc này, Đông Hoàng đang im lặng đột nhiên cất lời: “Ta có một thanh kiếm có thể tuyệt đối cố định vạn vật tại một điểm”

“Ngay cả Xà Linh Vương cũng không thoát được ư?” Nữ Oa hỏi.

“Theo lý thuyết thì trước khi kiếm biến mất, Xà Linh Vương không thể giãy giụa thoát ra được” Đông Hoàng tự tin đáp.

Sau khi Đông Hoàng lĩnh ngộ Khống Huyết Bí Pháp, kiếm của ông trở nên cực kỳ quỷ dị. Dường như nó có thể tuân theo một quy tắc nào đó, đạt tới mức bất diệt, bất động, bất hủy. Nếu dùng chiêu này để ngăn địch thì không mang lại hiệu quả rõ rệt lắm, thế nên ông chưa bao giờ sử dụng…

Trước đây, với tư cách là một bản tôn, ông từng trao đổi với vị Đông Hoàng trong hỗn độn kia. Hai Đông Hoàng đều không tìm ra phương pháp sử dụng chính xác.

“Xà Linh Vương là thể Quỷ Quyệt, đối với nó thì cắt đuôi để giữ mạng là chuyện rất dễ dàng” Phục Hy lắc đầu nói.

Nữ Oa lại khẽ mỉm cười: “Nhưng một kẻ có thói quen cao cao tại thượng như nó thì sao có thể làm chuyện cắt đuôi giữ mạng?”

Trong mắt Xà Linh Vương, con người chỉ là con kiến hôi hèn mọn mà thôi. Nếu bị những con kiến này ép tới mức không thể không cắt đứt cái đuôi để giữ mạng, sự sỉ nhục này sẽ khó mà gột bỏ.

“Lúc bọn chúng đánh nhau thì tình huống sẽ thay đổi chỉ trong nháy mắt, sao Đông Hoàng có thể đâm Xà Linh Vương một cách chính xác?” Cộng Công lại hỏi.

“Để ta làm cho, ta đưa Đông Hoàng qua đó” Dực Vương đột nhiên cất lời.

Huyết mạch của Dực Vương là năng lực góc vuông Không Gian, mặc dù nhờ có Khống Huyết Bí Pháp mà đã được tăng mạnh hơn nhiều nhưng mãi vẫn chưa có đất dụng võ.

Đối mặt với Dẫn Đạo Không Gian Thạch của Xà Linh Vương thì quả thực thần thông không gian của nó không đáng để nhắc tới, nhưng muốn lén lút đưa Đông Hoàng qua đó trong lúc trận chiến đang diễn ra thì không thành vấn đề!

Chính vì những lời bàn bạc trao đổi này nên mới diễn ra cảnh tượng vừa rồi. Khi Hầu Linh Vương và Xà Linh Vương đánh tới hiệp thứ hai, Dực Vương đã lặng lẽ đưa Đông Hoàng qua đó. Còn Đông Hoàng thì dùng cả tính mạng của mình để ghim Xà Linh Vương tại một điểm.

Tình huống quả thực đúng như Nữ Oa đoán, Xà Linh Vương chẳng thèm để ý tới sự xuất hiện đột ngột của Đông Hoàng, chỉ muốn tránh thoát khỏi đó thôi. Song, thanh kiếm trông có vẻ tầm thường ấy lại chẳng hề nhúc nhích, ghim chặt nó tại chỗ.

Xà Linh Vương chẳng hề nghĩ tới chuyện cắt đứt đuôi để giữ tính mạng khi đối mặt với công kích như gió táp mưa rào của Hầu Linh Vương. Trái lại, trong đầu nó đầy ắp toàn là câu hỏi.

Vì sao? Vì sao nó chẳng thể thoát khỏi thanh kiếm kia?

“Nghiệt! Ngươi nên nghĩ tới ngày này từ lâu rồi! Chết đi!”

Hầu Linh Vương gào thét, trong tay đã có thêm một nắm đá Thánh. Nó ném mạnh những viên đá Thánh này ra, dưới tác động mạnh chúng găm hết vào thân thể của Xà Linh Vương.

“Ong!”

Phá Diệt Chi Quang nổ tung trong cơ thể Xà Linh Vương, ăn mòn cơ thể của nó.

Bản thân Hầu Linh Vương cũng chẳng có gì phòng hộ nên cũng bị đá Thánh ảnh hưởng. Nhưng dù sao hiện tại nó cũng là bên tấn công, mức độ tổn thương của thân thể Xà Linh Vương vượt xa Hầu Linh Vương.

“Tịch Diệt Chi Quyền!”

Một chiếc răng sói lóe ra ánh sáng màu đen, bảy loại sức mạnh huyết mạch dung hợp, hình thành nên từng quả cầu ánh sáng và vọt về phía Xà Linh Vương.

“Thiên Phù Lôi Du Cực Ý!”

Lại một chiếc răng sói nữa bắn ra tia chớp màu đỏ, xoay tròn quanh nắm tay của Hầu Linh Vương rồi bị đưa vào thân thể Xà Linh Vương.

“Toái Tinh Chi Lực…”

Phần lớn sức mạnh tích chứa trong dây chuyền Chân Nha của Hầu Linh Vương đều đến từ góc vuông Hủy Diệt nên có lực phá hoại rất lớn. Dưới sự chiếu rọi của Phá Diệt Chi Quang, những lực huyết mạch này như hồ thủy điện xả lũ, trút xuống thân thể Xà Linh Vương một cách điên cuồng.

Đám Điểu Chủ bay lòng vòng ở phía trên cảm nhận được khí tức tản ra thì trong mắt đều lộ ra vẻ hoảng sợ. Bọn chúng vốn tới để hỗ trợ, nhưng một mình Hầu Linh Vương đã giải quyết được Xà Chủ rồi?

Điều này khác hoàn toàn với dự liệu của chúng!

Thân Thần Cương và các Nhân Linh khác cũng trợn tròn mắt.

Với ánh mắt sắc bén của mình, Thân Thần Cương có thể thấy rất rõ. Sở dĩ Xà Linh Vương rơi vào thế bị động là do thanh kiếm vàng kia đã nhốt nó đúng thời điểm…

“Đúng là mình đã xem thường những con người này rồi! Họ không chỉ vận dụng lực huyết mạch không quá hùng mạnh của mình tới cực hạn mà còn đoán được cả tâm lý của Xà Linh Vương ư?”

Thân Thần Cương nhìn thoáng qua đám người Nguyên Thủy Thiên Tôn và Nữ Oa đứng ở cách đó không xa.

Song Kỳ Đại Xà, Thiên Âm Xà Chủ thì đứng sững tại chỗ, trên mặt là vẻ ngây dại.

“Rầm, rầm, rầm…”

Thân thể Quỷ Quyệt của Xà Linh Vương bị đập thành đủ loại hình dạng. Giờ phút này, nó muốn ung dung dịch chuyển khỏi đây là chuyện không thể. Đối mặt với sức mạnh đáng sợ của Hầu Linh Vương, ngay đến việc phản kháng nó cũng chẳng làm được. Hơn nữa dưới sự ăn mòn của Phá Diệt Chi Quang, thân thể của nó đã bị đứt gãy thành vài đoạn và bắt đầu tiêu tán một cách nhanh chóng…

Đối với mọi người ở đây, cuộc chiến giữa hai đại Linh Vương dường như đã kéo dài rất lâu. Thế nhưng trên thực tế, cuộc chiến này mới chỉ kéo dài hai mươi nhịp thở mà thôi.

Trong cuộc chiến giữa những cường giả đứng đầu, thường thì chỉ cần sơ sẩy một chút là kết cục đã được quyết định.

Khi Hầu Linh Vương dừng tấn công, thân thể của Xà Linh Vương đã tiêu tan dưới chân nó.

Đám Xà Chủ vốn tràn đầy ý chí chiến đấu, giờ đây đều im lặng.

Mới chỉ chạm trán nhau chút thôi mà vị Xà Linh Vương bất khả chiến bại của bọn chúng đã bị giết chết, làm sao chiến đấu tiếp được nữa?

“Rầm!”

Hầu Linh Vương giẫm mạnh một cái, mặt đất lõm xuống tạo thành một cái hố to hình dấu chân. Ý chí chiến đấu sôi trào trong mắt nó: “Chưa đã ghiền! Tên Nghiệt này vẫn là đồ bỏ giống như trước đây, còn ai có thể đánh không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận