Bách Luyện Thành Thần

Chương 2581: Tiền tài

Máu tươi chảy dọc theo lưỡi kiếm, trường kiếm màu xanh cũ kỹ lần nữa phát sáng, tỏa ra khí thế sắc bénLa Chinh ở bên cạnh ngước mắt nhìn, mí mắt khẽ giật một cái, trong lòng lại có chút cảm giác sợ hãi, sợ mình bị trường kiếm màu xanh này chém thành hai khúc!

“Đây là chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng ẩn chứa trong trường kiếm…”

Hôm đó ở trong hang động, vì để cướp đoạt trường kiếm màu xanh mà La Chinh đã bất chấp tính mạng giao thủ với nó, bản thân hắn còn vì thanh kiếm này mà bị thương mới có thể thuận lợi rút thanh kiếm này về tay.

Hiện tại thanh kiếm này đã được cô gái có sắc mặt tái nhợt này kích hoạt, uy thế của chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng tăng lên gấp trăm lần! Nếu La Chinh tùy tiện tới gần, sợ rằng chỉ dựa vào chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng là có thể chém hắn thành mảnh vụn!

Rốt cuộc chủ nhân của trường kiếm này là tồn tại như thế nào?

“Ù…”

Trường kiếp màu xanh hấp thụ máu tươi xong, trên thân kiếm bỗng nhiên để lại một tơ máu. Lúc tơ máu này hội tụ trên thân kiếm, từng đốm sáng màu máu bỗng chốc sáng lên.

Lại Hoa Bắc và thành chủ Thiên Dung thành đều trố mắt nhìn màu máu phát sáng.

Bội kiếm tiêu chuẩn của Đạo Kiếm Cung tên là Huyết Sát kiếm, mỗi một Thiên La Vệ đều có một thanh, mà một chấm sáng màu máu tức là Thiên La Vệ Nhất Tinh. Đây là bí mật mà toàn bộ Thiên Dung thành, thậm chí đa số người trong Thiên Đô Châu đều biết!

“Một chấm, hai chấm, ba chấm, bốn chấm, năm chấm!” Khóe miệng Lại Hoa Bắc nhịn không được mà run lên.

Ngay cả trái tim của thành chủ Thiên Dung thành cũng nhảy dựng lên.

Nếu tìm được di vật của Thiên La Vệ Ngũ Tinh và giao nó cho Đạo Kiếm Cung là có thể đổi lấy năm suất gia nhập Đạo Kiếm Cung!

Những suất gia nhập này, ngay cả thành chủ Thiên Dung thành cũng không thể xem nhẹ.

“Vậy mà lại là Thiên La Vệ Ngũ Tinh!” Không biết phải hình dung vẻ mặt của Lại Hoa Bắc thế nào, hoàn toàn là bộ dáng trợn mắt há mồm.

Trước đây hắn ta còn nghĩ Thiên La Vệ Nhất Tinh cũng đủ để hắn ta thỏa mãn rồi, ít nhất hắn ta có thể gia nhập Đạo Kiếm Cung. Hắn ta không dám hy vọng xa vời đây sẽ là một Thiên La Vệ Ngũ Tinh…

Thành chủ Thiên Dung thành nhịn không được tiến lên, nhẹ nhàng cúi đầu: “Thu học cung, xin hỏi đây là di vật của một Thiên La Vệ Ngũ Tinh ư?”

Ánh mắt cô gái có sắc mặt tái nhợt vẫn nhìn thẳng vào trường kiếm màu xanh, lắc đầu nói: “Không… Đây không phải Thiên La Vệ Ngũ Tinh…”

Nghe vậy, Lại Hoa Bắc và thành chủ Thiên Dung thành đều hơi sửng sốt.

Ánh mắt La Chinh cũng hơi lóe lên, bất giác liên tưởng đến ác quỷ trong áo mộ.

Tiếp xúc với 9527 lâu như vậy, nó cũng dần dần hình thành tính cách lười biếng, trong tình huống bình thường nó rất ít khi ra mặt, trừ phi hắn rơi vào thời khắc sinh tử.

Con ác quỷ áo mộ kia không ngừng lớn lên dưới sự tấn công của nhóm người công tử Thích gia, nhưng rốt cuộc có thể lớn đến mức nào, La Chinh cũng không biết rõ. Tuy nhiên trước đó 9527 đã bảo hắn ra tay bóp diệt áo mộ, sau đó lấy được trường kiếm màu xanh.

Toàn bộ quá trình đều dựa vào 9527 chứ không phải chính mình.

Nếu không có 9527 ra tay, trời mới biết ác quỷ áo mộ này sẽ lớn đến mức nào.

Trên gương mặt tái nhợt của cô gái hiện lên vẻ ưu thương, nàng nói: “Đây là… cung chủ tiền nhiệm của Đạo Kiếm Cung chúng ta… Thu Bá Lam”

Lời này vừa ra, thành chủ Thiên Dung thành bỗng chấn động, lắp bắp nói: “Thu, Thu lão tiền bối mất tích nhiều năm như vậy… lại chết ở Thiên Đô Châu của chúng ta?”

Đạo Kiếm Cung là thế lực siêu cấp hùng cứ một châu, mà Thu Bá Lam là cung chủ Đạo Kiếm Cung, địa vị của ông ấy như nào là điều có thể tưởng tượng được.

Nhưng hơn năm trăm năm trước, Thu Bá Lam bỗng nhiên mất tích. Mấy năm nay ghế chủ vị của Đạo Kiếm Cung vẫn để trống, do phó cung chủ thay mặt làm chủ, làm sao thành chủ Thiên Dung thành có thể ngờ được đường đường cung chủ Đạo Kiếm cung lại chết ở Thiên Đô Châu?

Lại Hoa Bắc vẫn há hốc miệng, hắn ta chưa bao giờ ngờ tới mình có thể tìm được áo mộ của cung chủ Đạo Kiếm Cung. Hắn ta bỗng nhiên cảm thấy tất cả mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay đều không chân thật, đồng thời trong lòng còn có một tia hy vọng xa vời… Đạo Kiếm Cung sẽ thưởng gì cho hắn ta?

Trong lòng La Chinh cũng khẽ động.

Trong số các di vật của Thương Bá Lam ngoại trừ một thanh trường kiếm còn có một bộ áo xanh và đôi giày, sau đó là mảnh đồng hình bát giác.

Mấy ngày nay hắn vẫn chưa bảo La Niệm nhận dạng mảnh đồng, xem ra phải tranh thủ thời gian.

Mặc dù không biết bản đồ trong mảnh đồng này có ý nghĩa thế nào, nhưng vật do cung chủ của một thế lực siêu cấp để lại tuyệt đối không tầm thường.

Cô gái có sắc mặt tái nhợt cất thanh trường kiếm màu xanh đi rồi nhìn sang Lại Hoa Bắc, yếu ớt nói: “Đạo Kiếm Cung ta… đúng là có quy định rằng… Nếu có thể tìm được áo một… là có thể gia nhập Đạo Kiếm Cung… Thiên La Vệ Ngũ Tinh sẽ được ban cho năm suất… Còn chủ nhân thanh kiếm này… cho ngươi mười suất”

Mặc dù nàng nói chuyện đứt quãng nhưng Lại Hoa Bắc vẫn nghe rõ mồn một.

Tuy nhiên trong lòng hắn ta lại thoáng qua chút thất vọng, một mình hắn ta chỉ cần một suất là đủ, thêm cả La Chinh và ba người bạn tốt của hắn ta thì mới chỉ năm suất mà thôi. Có thêm năm suất cũng được ích lợi gì đâu?

“Ngoài ra… Tám trăm năm trước… Phần thưởng của cung chủ… đều cho ngươi cả…” Cô gái kia tiếp tục nói.

Nghe được câu này, trái tim Lại Hoa Bắc như bị búa tạ nện vào liên tục, đậm thình thịch liên hồi. Hắn ta lắp ba lắp bắp hỏi: “Xin, xin hỏi đại nhân… là phần thưởng gì?”

Vẻ mặt cô gái vẫn bình tĩnh, chỉ đáp: “Khoảng… tương đương với gấp năm mươi lần tiền tài của cả Thiên Dung thành…”

Hộ vệ Thích gia ở giữa không trung đi không được mà ở cũng không xong đồng loạt hít vào một hơi lạnh, ngay cả thành chủ Thiên Dung thành cũng trợn mắt há mồm.

Trong Thiên Đô Châu, Thiên Dung thành đúng là một thành nhỏ, nhưng vì ở gần Tam Điệp Quan, lại có Đông Cảng nên dòng người đến đi cùng với các loại giao thương đều không hề ít. Tài sản của đông đảo dân cư như vậy tuyệt đối không phải một số lượng nhỏ.

Tiền tài gấp năm mươi lần, chỉ suy nghĩ một chút thôi đã khiến người ta choáng váng. Lại Hoa Bắc sợ đến mức suýt ngất luôn tại chỗ.

Cô gái có sắc mặt tái nhợt bỗng dời mắt nhìn về phía La Chinh, trong ánh mắt ưu thương của nàng hiện lên vẻ khó hiểu. Nàng hỏi: “Có vẻ như ngươi… không hề… bị dao động gì cả?”

Đương nhiên La Chinh không có dao động tâm lý quá lớn, sắc mặt của hắn vẫn vô cùng bình thản.

Dù sao Đạo Kiếm Cung cũng là một thế lực siêu cấp, giá trị giải thưởng đưa ra vì cung chủ tuyệt đối không thấp. Nhưng Thần Tinh trong tay La Chinh là di sản của toàn bộ tộc Cửu Lê, tuy hắn chỉ cầm đi một nửa nhưng đó đã là một con số khổng lồ rồi. Vì vậy, lúc nghe nàng ta nói xong hắn cũng không chấn động cho lắm.

Lúc này La Chinh đang suy nghĩ về một vấn đề khác. Thực lực của Lại Hoa Bắc không đủ, thiên phú cũng còn lâu mới đến mức được Đạo Kiếm Cung coi trọng, hắn ta lấy được một khối tài sản như vậy cũng không hẳn là chuyện tốt mà là mầm tai họa mới đúng.

La Chinh cực kỳ giàu có, nhưng chỉ có một số ít người biết việc này là nhóm Minh Vi và Trì Nghĩa. Nếu Lại Hoa Bắc đến Đạo Kiếm Cung nhận phần thưởng này, chỉ cần hắn ta rời khỏi tầm mắt của Đạo Kiếm Cung thì e rằng, không tới một canh giờ là hắn ta sẽ mất mạng oan uổng. Hơn nữa, rất có thể còn là do người của Đạo Kiếm Cung ra tay.

*Wakalà đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩmBách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận