Bách Luyện Thành Thần

Chương 3155: Đích Long Điện truyền đạo

Đại điện thanh thế lẫy lừng chính giữa Thái Đích Cung tên là Đích Long Điện. Chỉ khi có khách quan trọng hoặc có chuyện lớn, Đông Hoàng mới có thể vào trong điệnTrước Đích Long Điện, hai hàng tướng sĩ mặc khôi giáp đứng thẳng tắp, nhìn không chớp mắt, tỏa ra cảm giác trang nghiêm.

La Chinh đứng trước điện, cảm nhận được hơi thở trang nghiêm, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc.

Lần trước gặp Đông Hoàng là ở trong tẩm cung của ông, không được tính là chính thức. Thanh thế như bây giờ, cộng thêm việc Phượng Ca cứ tỏ vẻ thần bí, không biết là đang làm cái quỷ gì?

Đúng lúc này, trong điện bỗng nhiên có một giọng nói vang dội truyền đến: “Truyền Linh Bình công chúa và La Chinh yết kiến!”

“Linh Bình công chúa?” La Chinh thoáng sửng sốt.

“Là phong hào của ta” Phượng Ca chớp mắt nói: “Chúng ta đi vào thôi!”

La Chinh gật đầu, sau đó cùng Phượng Ca sóng vai đi vào.

Trong Đích Long Điện cũng có hơn hai mươi người đứng sừng sững hai bên. Những binh sĩ khôi giáp ngoài điện chỉ là một vài Thái Nhất Vệ mà thôi, nhưng những người trong điện thì khác, ai nấy đều tỏa ra khí tức cường đại, mà Thu Âm Hà lại đứng trong số đó.

“Những người này…”

La Chinh dùng khóe mắt đảo qua, trong lòng thoáng kinh ngạc.

Thực lực những người này đầu tới cuối, người này mạnh hơn người khác. Thu Âm Hà và Hà Trì là Thiên Tiết Độ nhưng chỉ có thể đứng hạng mười gì đó, chỉ là trên trung bình trong số những người này mà thôi, mà hai người cuối cùng lại phát ra khí tức thâm hậu, gần như không thể nắm bắt, không thua Đông Hoàng là bao.

E rằng những người này cũng là trụ cột trong núi Thái Nhất, thậm chí là cả Thái Nhất Thiên Cung…

La Chinh dùng ánh nhìn nơi khóe mắt âm thầm đánh giá bọn họ, bọn họ cũng nhìn chằm chằm vào La Chinh bằng ánh mắt sáng quắc.

Bọn họ đều từng nghe người khác nói về La Chinh, nhưng ngoại trừ nhóm Thu Âm Hà thì đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy La Chinh, bọn họ cũng biết rõ những chuyện thần kỳ trong Bỉ Ngạn liên quan tới La Chinh, và tràn ngập tò mò về hắn.

La Chinh đi vào Đích Long Điện, chắp tay vái một cái với Đông Hoàng đang ngồi trên cao.

Đông Hoàng mỉm cười hỏi: “La Chinh đã vào Thái Đích Cung hơn ba tháng, tiến cảnh thần tốc, nghe nói đã đạt được thứ hạng cao nhất trong tầng một?”

Nghe Đông Hoàng nói vậy, trên mặt nhóm cường giả hai bên điện đều hiện lên vẻ ngạc nhiên. Vừa vào vùng đất Kiếm Đỗng được ba tháng đã lấy được thứ hạng đầu tiên tại tầng một ư? Tốc độ như vậy quả là trước nay chưa từng nghe tới! Thằng nhóc này quả nhiên không phải yêu nghiệt bình thường…

“Phụ hoàng, La Chinh vừa vào vùng đất Kiếm Đỗng ngày đầu tiên đã lấy được hạng nhất, hôm nay hắn còn đánh bại Trịnh Song Kỳ, trở thành người đứng đầu tầng hai” Phượng Ca nhẹ nhàng nói.

La Chinh vừa đánh bại Trịnh Song Kỳ, tim tức này chưa được lưu truyền trong Thái Nhất Thiên Cung, đương nhiên Đông Hoàng và các trọng thần đều không biết.

“Song Kỳ bị ngươi đánh bại?” Trên mặt một ông lão đứng bên cạnh Thu Âm Hà hiện lên vẻ kỳ quái.

La Chinh gật đầu với ông ta.

Thu Âm Hà cười nói: “Cháu trai này của lão Trịnh hình như đang cố gắng tiến lên tầng ba, nhưng lại bại dưới tay La Chinh, thật sự làm người ta không ngờ được”

Lão Trịnh lắc đầu cười khổ: “Thằng cháu trai này của ta tính tình ngạo mạn, lại bại dưới tay một người mới vào Hồn Nguyên cảnh hơn ba tháng, sợ rằng khó mà nghĩ thoáng được ngay…”

Đạt hạng nhất sau ba tháng vào tầng một đã đủ để khiến các trọng thần cảm thấy chấn động. Nhưng La Chinh lại từ hạng nhất tầng một nhảy thẳng lên hạng nhất tầng hai!

Tiến bộ trong vùng đất Kiếm Đỗng với tốc độ như vậy thật sự quá điên cuồng, ngay cả khi La Chinh lấy được tín vật mới trong Bỉ Ngạn, nhưng tín vật có cường đại đến đâu thì cũng phải tuân thủ quy tắc của vùng đất Kiếm Đỗng!

Thời điểm không thể sử dụng năng lực của tín vật Bỉ Ngạn, chỉ có thể lấy sức mạnh Bỉ Ngạn đối đầu chính diện, thử thách sức mạnh Bỉ Ngạn và cường độ của Hồn Nguyên Chi Linh, không có nhiều chỗ để sử dụng mưu mẹo.

Ngay cả Đông Hoàng cũng không giấu được vẻ khó tin trong ánh mắt, lập tức nói: “Chinh Nhi, thật sự đã đứng hạng nhất tầng hai?”

“Thật sự, nếu phụ hoàng không tin thì tới Bài Danh Thạch ở vùng đất Kiếm Đỗng xem là biết” Phượng Ca tiếp lời.

Chuyện như này, nếu không tận mắt nhìn thấy thì rất khó mà tin tưởng. Nhưng Phượng Ca nghiêm túc như vậy, tuyệt đối không thể là giả.

Đông Hoàng gật đầu nói: “Không phải phụ hoàng không tin mà là chuyện như vậy thực sự rất khó tin”

Ông tán thưởng xong liền chuyển đề tài, lập tức hỏi: “Chinh Nhi đã vào vùng đất Kiếm Đỗng được một thời gian, không biết trong thời gian này có dịch giải được Chân Ngộ Thiên hay không?”

Chân Ngộ Thiên mà La Chinh giao phó được lưu truyền trong nhóm người này đầu tiên, tuy chỉ có hai trăm chữ nhưng bọn họ thu được vô số lợi ích, thực lực của bản thân cũng tăng cường đáng kể. Nếu có thể tu luyện Chân Ngộ Thiên hoàn chỉnh, đủ để mang tới thay đổi về chất cho bọn họ.

“Quả nhiên không ngoài dự đoán…” Trong lòng La Chinh thầm nghĩ.

Đông Hoàng thực sự là vì Chân Ngộ Thiên mà đến.

Hắn vốn có ý định công bố Chân Ngộ Thiên, việc này tất nhiên không có gì khó khăn. Chẳng qua trong lòng La Chinh vẫn cảm thấy không ổn lắm, nếu chỉ cần Chân Ngộ Thiên thì không cần phải làm rầm rộ thế này.

“Có” La Chinh cố tình xem nhẹ cảm giác bất ổn này rồi nói: “Ta đã giải mã Chân Ngộ Thiên đến năm trăm chữ, không biết giao thẳng cho Đông Hoàng hay là viết ngay tại đây?”

Dù giao cho Đông Hoàng hay trực tiếp viết ra, nhóm trọng thần này vẫn sẽ có được Chân Ngộ Thiên, nhưng La Chinh giao cho bọn họ hay Đông Hoàng giao cho bọn họ vẫn có điểm khác biệt.

Đông Hoàng hào phóng làm động tác “mời”, còn nói: “Các trọng thần ở đây đều là bạn cũ của ta, đương nhiên không cần phải vòng vèo, Chinh Nhi có thể viết ngay tại đây, các vị tùy ý quan sát”

“Vâng!”

La Chinh đáp một tiếng, ấn nhẹ lên nhẫn Tu Di trong tay, một trang giấy trắng hiện lên giữa không trung, một cây bút nằm gọn trong tay hắn.

“Soạt soạt soạt…”

“Điện đấu tử binh, lập kiện vu thanh, hựu hợp vu tâm…”

Từng chữ rồng bay phượng múa hiện lên trên trang giấy trắng.

Nhóm trọng thần nhìn chằm chằm vào trang giấy, không muốn bỏ sót một chi tiết nào. Nhưng nhìn chằm chằm một hồi, ai nấy đều cảm thấy hoa mắt chóng mặt, thậm chí người trung niên đứng cuối bảng xếp hạng còn té xỉu trên mặt đất.

Thấy cảnh này, La Chinh thoáng dừng bút, dở khóc dở cười nói: “Các vị tiến bối, Chân Ngộ Thiên này không thể lĩnh ngộ trong một lần được, nếu miễn cưỡng tu hành, chỉ sợ sẽ tổn hại thần hồn”

Độ khó của Chân Ngộ Thiên cao hơn Kiếm Vận Vĩnh Hằng Chân Ý rất nhiều, ngay cả La Chinh, thậm chí cả Đông Hoàng cũng khó có thể đẩy nhanh tốc độ tu hành, lúc niệm lên cũng sẽ gặp phải gập ghềnh trắc trở.

Thực ra những trọng thần ở đây còn rõ điều này hơn cả La Chinh, nhưng họ sợ bỏ qua cơ hội này nên mới vội vàng lĩnh ngộ, khó tránh khỏi làm dương hồn bị tổn thương…

Cũng may nhóm trọng thần đều là những người có thực lực, người nọ chỉ ngất xỉu ba nhịp thở đã khôi phục tỉnh táo, đứng dậy chắp tay một cái với Đông Hoàng rồi lui sang một bên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận