Bách Luyện Thành Thần

Chương 2742: Lựa chọn tín vật

Nghe Lăng Sương nói vậy, La Chinh cảm thấy nao nao. Thứ gì mà lại quan trọng thế…Nhưng ngẫm nghĩ một lát hắn đã hiểu ra ngay, hắn bèn hỏi: “Ý ngươi nói là tín vật Bỉ Ngạn sao?”

“Hoàn toàn chính xác” Lăng Sương đáp.

“Thiên Cung còn phát tín vật Bỉ Ngạn nữa?” La Chinh lại hỏi.

Hắn cứ tưởng tín vật Bỉ Ngạn của mỗi người là do tự bản thân đi thăm dò và thu được trong thần miếu.

“Nếu có thể tìm kiếm và thu được một số tín vật Bỉ Ngạn kỳ lạ trong thần miếu thì cũng không tệ, nhưng Thiên Cung sẽ bồi dưỡng người trong tộc và giúp các đệ tử tìm kiếm” Lăng Sương nói.

Ví dụ như khi tham gia một số môn phái lớn thì sẽ được cung cấp một số pháp bảo và vũ khí, nhưng pháp bảo cấp phát miễn phí chỉ là những vật tầm thường mà thôi.

Nghe tới đây, sự mong chờ của La Chinh cũng giảm đi phần nào. Dù sao đệ tử nào của Thiên Cung cũng có thể nhận được tín vật Bỉ Ngạn, e rằng thứ này cũng không mạnh.

Lăng Sương đoán được La Chinh nghĩ gì nên bổ sung thêm: “Những tín vật Bỉ Ngạn này được các cường giả trong Thiên Cung thu thập từ các nơi về, không chỉ có tín vật Bỉ Ngạn ở Tứ Trọng Thiên mà còn có tín vật ở tầng cao hơn trong Bỉ Ngạn. Chẳng qua có thể nhận được tín vật Bỉ Ngạn như thế nào thì phải dựa vào bản thân ngươi”

“Ồ?” Mắt La Chinh hơi sáng lên.

Hai người vừa trò chuyện vừa tiến vào bên trong thần miếu.

Trước một cánh cửa lớn đóng chặt có hơn ba mươi người đang chờ, nhìn dáng vẻ của những dương hồn kia thì chắc hẳn đã chờ rất lâu rồi.

Lăng Sương đi tới trước mặt họ, hỏi: “Bao giờ thì Ẩn Môn mở ra?”

Một người trong đó mở mắt ra đáp: “Chắc là hôm nay”

“Được” Lăng Sương kéo La Chinh lui sang bên cạnh tường chờ.

Sau khi tiến vào Bỉ Ngạn, phần lớn đệ tử của Thiên Cung sẽ không thăm dò những thần miếu kia nữa. Dù sao trong những thần miếu đó cũng tràn ngập nguy cơ, chỉ cần sơ ý một chút là sẽ chết tại đó. Hơn nữa những tín vật Bỉ Ngạn mà bản thân khó khăn lắm mới giành được cũng chẳng thể bằng tín vật Bỉ Ngạn mà Thiên Cung phát.

Những đệ tử Thiên Cung này sẽ dốc lòng tu luyện để dương hồn mạnh hơn, nhanh chóng nhảy lên tới Huyền Thai Thiên, sau đó nhận tín vật Bỉ Ngạn tại đây.

Đương nhiên, đệ tử Thiên Cung được nói tới ở đây chỉ là đệ tử trên núi hoặc Thái Nhất Vệ. Về phần những người ở Long thành thì không có phúc phận này. Vì thế người của Long thành mới chia làm hai đường, một là lên núi, hai là tham gia Thái Nhất Vệ.

Trong quá trình chờ đợi, dương hồn tụ tập quanh Ẩn Môn ngày càng nhiều, cuối cùng con số đạt tới khoảng bảy, tám trăm người.

“Người của Tâm Lưu kiếm phái cũng không nhiều, vậy mà lần này người tới nhận tín vật Bỉ Ngạn lại nhiều đến vậy à?” La Chinh hơi tò mò hỏi.

“Thiên Cung không chỉ có mỗi núi Thái Nhất, huống chi Tâm Lưu kiếm phái có quy mô nhỏ hơn rất nhiều so với hai kiếm phái lớn khác” Lăng Sương đáp.

Mặc dù Tâm Lưu kiếm phái được xưng là một trong tam đại kiếm phái của núi Thái Nhất, nhưng nó hoàn toàn là một kiếm phái ít được quan tâm. Rất nhiều người không phù hợp với phương pháp tu luyện của kiếm phái này, đa số người lựa chọn Thí kiếm phái và Tuyệt Trận kiếm phái.

Mọi người chờ ở đây nửa canh giờ, cuối cùng Ẩn Môn cũng khẽ chấn động.

“Ầm ầm…” Cửa từ từ mở sang hai bên.

Đám người đang chờ rối rít đứng dậy và tiến vào trong qua Ẩn Môn.

Bên trong Ẩn Môn có một sân bãi vô cùng rộng rãi, ở giữa sân là hai vòng tròn bằng đồng thật lớn, dường như dưới đất có giấu thứ gì đó.

Ngay sau đó, ba dương hồn chậm rãi đi từ một cánh cửa khác ở bên trong ra.

“Dương hồn của mấy người này thật mạnh…” La Chinh nhìn chằm chằm ba người họ.

Từ lúc tiến vào thần miếu đến giờ, hắn đã gặp dương hồn của rất nhiều đệ tử Thiên Cung, khí tức tản ra từ dương hồn của bọn họ vốn chẳng bằng hắn và Lăng Sương. Nhưng còn dương hồn của ba người trước mắt này lại vô cùng mạnh mẽ, hoàn toàn ở một cấp độ khác!

Phần lớn dương hồn đều là màu nâu xám, mặc dù không thấy rõ diện mạo nhưng đại khái có thể nhìn ra gì đó qua hình dáng và cách ăn mặc. Trong khi đó, bề mặt của ba dương hồn này lại được bao bọc bởi một vầng hào quang màu tím nhạt.

Hai trong số ba người bước nhanh tới cạnh vòng đồng, tay họ hóa thành một chiếc dây thừng mềm dẻo quấn quanh vòng tròn ấy. Theo động tác kéo của hai người, cái nắp trên mặt đất được kéo ra hai bên, bên dưới là một cái hố sâu không thấy đáy.

Người đứng đầu trong ba người phẩy tay, một cột đồng lớn mọc từ cái hố ấy lên. Trên cây cột này có khảm một cái khay rất lớn, trên đó vẽ các vòng tròn khác nhau, trông như thể gợn sóng trong hồ.

“Tất cả có mười ba vòng?” La Chinh đếm những cái khay kia và nói.

“Ừ” Lăng Sương gật đầu: “Mỗi vòng đại biểu cho một Trọng Thiên, tổng cộng có mười ba Trọng Thiên”

Trong lòng La Chinh lại dấy lên cảm giác sợ hãi: “Mười ba Trọng Thiên! Chẳng lẽ có tín vật Bỉ Ngạn trong cái khay kia được lấy từ Thập Tam Trọng Thiên?”

“Ngươi ngạc nhiên à?”

“Điều kiện tiên quyết là ngươi phải có năng lực dung hợp nó! Nếu ngay cả Thập Phạn vực cũng không có thì chỉ có thể giương mắt nhìn những tín vật Bỉ Ngạn kia thôi”

“Viên đá ở Thập Tam Trọng Thiên khác gì với viên đá ở Nhất Trọng Thiên? Ha ha…”

Đám người cùng chờ ở bên cạnh nghe thấy La Chinh nói vậy thì chế giễu.

Lời của họ có đúng mà cũng có sai. Ví dụ như Tâm Thần Chi Nhãn mà La Chinh dung hợp mạnh hơn nhiều so với những tín vật Bỉ Ngạn khác trong Nhất Trọng Thiên. Hoặc nên nói rằng Tâm Thần Chi Nhãn không thuộc về tín vật Bỉ Ngạn của Nhất Trọng Thiên.

Nhưng nói về chỉnh thể thì tín vật Bỉ Ngạn ở tầng càng cao, sức mạnh Bỉ Ngạn ẩn chứa trong đó càng mạnh.

Lăng Sương kiên nhẫn giải thích cho La Chinh hiểu: “Ba mươi ba Trọng Thiên của Bỉ Ngạn được chia thành ba giới. Giới thứ nhất là Dục Giới, bao gồm mười ba tầng. Nếu vượt qua mười ba tầng là đến Sắc Giới, khi đó sẽ không có cách nào về Dục Giới nữa. Vì thế tín vật Bỉ Ngạn thuộc tầng cao nhất ở đây là Thập Tam Trọng Thiên”

“Hóa ra là vậy…” La Chinh gật đầu.

Quả thực hắn hiểu quá ít về Bỉ Ngạn.

Một trong ba dương hồn kia khẽ vung tay lên, hốc tối ở vòng ngoài cùng của khay xoay tròn liên tục, khiến từng tín vật Bỉ Ngạn xoay tròn trên khay!

Những tín vật Bỉ Ngạn này vô cùng kỳ lạ, có một số tín vật giống như sừng dê, có một số lại giống loại hoa quả mỹ vị nào đó. Thậm chí còn có một búi tóc rối.

Nhưng tín vật ở ngoài cùng của khay được lấy ở Nhất Trọng Thiên, sức mạnh Bỉ Ngạn trong đó cũng không mạnh. La Chinh đoán nó chỉ tầm khoảng hai, ba thần quân lực gì đó. Tín vật Bỉ Ngạn mạnh nhất cũng không vượt quá năm thần quân lực.

“Người ở đây đã tới Tứ Trọng Thiên rồi, vì sao còn cần tín vật Bỉ Ngạn ở Nhất Trọng Thiên?”

“Bởi vì nếu chỉ nhìn sức mạnh Bỉ Ngạn nhiều hay ít thì chưa chắc đã kết luận được một tín vật Bỉ Ngạn có mạnh hay không” Lăng Sương nhún vai: “Một số tín vật Bỉ Ngạn đặc biệt có năng lực đặc thù, thường có thể phát huy hiệu quả khó mà tưởng tượng được. Nhất là người tu mấy loại chân ý của đạo như ngươi thì càng phải tĩnh tâm khi chọn tín vật Bỉ Ngạn”

Lúc Lăng Sương nói chuyện, hốc tối trên những vòng tròn kia vẫn liên tục xoay tròn. Tín vật Bỉ Ngạn của vòng thứ hai, vòng thứ ba, vòng thứ tư đã lật hết lên.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận