Bách Luyện Thành Thần

Chương 3839: Báo tin

Dưới Tĩnh Trệ Cực Thái, tư duy của La Chinh trở nên vô cùng chậm chạp. Những lời này của Tà Thần đều lọt vào tai La Chinh, nhưng La Chinh lại không thể hiểu nổiChờ Tà Thần vẽ xong một vòng tròn trên không trung, bông tuyết lục giác vốn đã vỡ tan đột nhiên ngưng tụ lại giữa vòng tròn. Sau khi một bông tuyết hoàn chỉnh được hình thành, La Chinh mới khôi phục bình thường.

Khoảnh khắc vừa khôi phục bình thường, những câu nói của Tà Thần lập tức chui vào trong đầu La Chinh, khi đó La Chinh mới phát hiện Tà Thần đã đến gần mình từ lúc nào.

“Tĩnh Trệ Cực Thái?” Sắc mặt La Chinh thay đổi kịch liệt.

Hắn vốn đang bực bội không hiểu vì sao Khởi Nguyên Thần Huyết lại không thể phân giải, không ngờ Tà Thần lại sử dụng sức mạnh của Thâm Không!

Tà Thần không nói gì, chỉ nhìn La Chinh với vẻ mặt trầm ngâm, hắn ta rất hưởng thụ cảm giác này.

Lúc trước khi nghe La Chinh nói bên ngoài có thế giới rộng lớn hơn, vẻ mặt hắn ta cũng thế này, bây giờ thời thế thay đổi, lại đến phiên La Chinh.

“Ngươi làm sao có được sức mạnh nhường này?” La Chinh hỏi.

Tà Thần chơi đùa bông tuyết lục giác: “Ngươi muốn biết?”

“Đương nhiên!”

“Gia nhập chúng ta, ta sẽ nói cho ngươi” Tà Thần mỉm cười.

“Không thể nào” La Chinh đáp.

Tà Thần đặt bông tuyết lục giác trước mặt La Chinh: “Nghe nói ngươi từng giao thủ với Hàng Cách Giả, hẳn là ngươi đã biết sức mạnh của hắn ta, đó là sức mạnh mà ngươi không thể nào chống lại. Cho dù dựa vào vùng đất sơ khai cũng không được, ngươi sẽ chỉ kéo theo mọi người đi chết chung mà thôi, mà ta, lại có thể cứu mọi người bên cạnh ngươi!”

Trong mắt Tà Thần hiện lên vẻ cuồng nhiệt, giống như hắn ta đã cứu được La Chinh, cứu được cả thế giới.

Người này biết quan tâm đến sống chết của người khác từ khi nào vậy? La Chinh lắc đầu: “Ta không cần ngươi cứu”

Dứt lời, hắn xoay người định rời đi. Phi thuyền đã bị Tà Thần phá hủy, La Chinh phải thi triển dịch chuyển không gian trở về vùng đất sơ khai.

Nhưng thân thể hắn vừa định chui vào đường hầm không gian thì Tà Thần đột nhiên quơ tay một cái, bóp nát đường hầm không gian mà La Chinh tạo ra, chặn đường hắn: “Ngươi không sợ chết?”

“Vì sao lại phải sợ?” La Chinh hỏi lại.

“Vậy ngươi nói cho ta biết, sự tồn tại của ta có ý nghĩa gì?” Tà Thần lại hỏi.

Sắc mặt La Chinh bỗng trở nên kỳ quái, hắn nhìn Tà Thần bằng ánh mắt khó hiểu.

“Ta có toàn bộ trí nhớ của hắn, ta cũng là một bản tôn, nhưng toàn bộ trí nhớ của ta, tất cả thiên bẩm của ta, đều để phục vụ cho hắn, đây không nên là ý nghĩa của ta…” Tà Thần nói.

Tuy giờ phút này cả La Chinh và Tà Thần đều là phân thân, nhưng hóa thân trong cơ thể của La Chinh và La Chinh là tuyệt đối tương thông, mà phân thân của Tà Thần lại là một thân thể độc lập, bản tôn không hoàn toàn nắm giữ trong tay.

“Vấn đề này, ngươi phải hỏi chính Tà Thần” La Chinh nhún vai lực bất tòng tâm.

“Vậy ngươi dẫn ta đi! Ta không muốn trở về! Ta có thể dạy ngươi chuyển hóa sức mạnh cấp bậc cao hơn” Tên Tà Thần kia tiếp tục nói.

La Chinh nhìn lại với vẻ khó hiểu, hắn phát hiện cảm xúc của phân thân này có vẻ không được… ổn định cho lắm?

Hắn có thể lợi dụng điểm này…

Ngay khi La Chinh vừa đưa ra quyết định thì một vòng xoáy màu đen không thể gọi tên đột nhiên xuyên qua hư không.

Vòng xoáy màu đen là một cây trường mâu dài tới hàng nghìn trượng, mục tiêu của nó chính là Tà Thần.

Tà Thần cũng nhận ra bất thường, hắn ta vội vàng nâng bông tuyết lục giác trong tay lên, chạm nhẹ một cái, bông tuyết sắp vỡ tan thì trường mâu xoắn ốc đã nhanh hơn một bước.

“Bịch!”

La Chinh nghe được một tiếng động trầm thấp, đầu Tà Thần đã bị xuyên thủng, sau đó sinh cơ của Tà Thần đã bị trường mâu rút cạn, mới chốc lát đã héo rút thành một cái xác khô.

“Hầy, muốn quản lý cái thứ phản bội này cũng rất phiền phức…”

“Ai cũng có tâm lý phản nghịch, chẳng ai bớt lo cả”

“Trước lúc giải quyết Hàng Cách Giả, ta sẽ không ra tay với vùng đất sơ khai, hy vọng ngươi cũng sẽ không ra tay với thế giới mẹ!”

Nghe mấy câu này, La Chinh đã hiểu đây là Tà Thần bản tôn.

Không đợi La Chinh đáp lại, cái xác khô kia đã nhanh chóng rút lại, vỡ thành vô số bột phấn rơi xuống không trung, trường mâu nghìn trượng cũng biến mất.

Sau khi trở về vùng đất sơ khai, La Chinh mới kể lại tin tức mà mình biết được.

Mọi người trên đài Phỉ Thúy nghe xong cũng ồ lên kinh ngạc.

“Cái gì? Ngươi nói có người lĩnh ngộ được sức mạnh trong Thâm Không?” Khổ Thụ giáng lâm xuống đây cũng tỏ vẻ không thể tin nổi.

La Chinh gật đầu: “Sức mạnh mà hắn thể hiện có khí tức vô cùng quen thuộc, giống như năng lượng trong thanh kiếm kia, mạnh đến mức ta không thể nào chống lại!”

“Có khi nào là ngươi nhầm lẫn, có lẽ đó là loại sức mạnh huyết mạch nào đó sau khi được dung hợp?” Khổ Thụ hỏi ngược lại.

“Nhưng hắn còn có sức mạnh huyết mạch hoàn chỉnh, chính là toàn bộ năng lực của Khởi Nguyên Thần Huyết” La Chinh lại nói: “Hắn có thể phá giải bất cứ sức mạnh nào của Khởi Nguyên Thần Huyết mà ta sử dụng, hơn nữa còn có thể phản công…”

“Vì sao Tà Thần lại có nhiều sức mạnh huyết mạch như vậy?”

“Khởi Nguyên Thần Huyết có ở trên người hắn đâu!”

“Tên kia chỉ dựa vào năng lượng dung đạo…” Vẻ mặt của Nữ Oa và Phục Hy hệt như thấy quỷ.

Nghe tới mấy chữ “năng lượng dung đạo”, Khổ Thụ bèn hỏi: “Tự hắn dung hợp toàn bộ thần đạo?”

“Đúng, hắn có thiên phú phi phàm trong việc dung hợp năng lượng” Trả lời xong, La Chinh đột nhiên hiểu được vì sao Khổ Thụ lại hỏi như vậy, lập tức nói: “Thế giới ngăn thấp hơn không thể hóa thành thế giới ngăn cao hơn, vậy năng lượng của thế giới ngăn thấp có thể hóa thành năng lượng của thế giới ngăn cao hơn hay không?”

Theo thông tin La Chinh được biết trước đây, ba nghìn thần đạo là do sức mạnh huyết mạch của Khởi Nguyên Thần Huyết hạ thấp mà thành.

Tà Thần vốn không thể nào lấy được Khởi Nguyên Thần Huyết, vậy thì chỉ có thể là hóa thành cấp cao hơn mà thôi.

“Đại Sai Tưởng viện đã thử và thất bại, nhưng giả thiết này quả thực có thể thành công…” Nói xong, Khổ Thụ thở dài một tiếng.

Trước kia Đại Sai Tưởng viện đã dốc rất nhiều công sức cho việc này, kết quả lại không có gì rõ ràng, cuối cùng chỉ đành phải từ bỏ.

Nếu một nhân loại của thế giới hỗn độn có thể làm được một cách thuận lợi, điều này không chỉ khiến Khổ Thụ cảm thấy buồn mà các nguyên lão của Đại Sai Tưởng viện cũng sẽ không vui.

“Tuy Tà Thần không có ý định ra tay với chúng ta, nhưng dù sao chúng ta cũng phải đối mặt, cả Tà Thần lẫn Hàng Cách Giả đều có được sức mạnh Thâm Không cấp bậc như vậy, còn chúng ta thì…” Nữ Oa nói với vẻ sầu não.

“Chúng ta chỉ có thể gửi gắm toàn bộ hy vọng lên người Niệm Nhi” La Chinh cười khổ.

Bên kia đài Phỉ Thủy, Hoa Thiên Mệnh đang ngồi khoanh chân.

Sau khi La Niệm xuất phát, Hoa Thiên Mệnh đã được an bài tại đài Phỉ Thúy, nếu Cô kiếm có bất cứ động tĩnh gì, Hoa Thiên Mệnh sẽ lập tức báo lại.

Hiện tại La Niệm đã xuất phát được một khoảng thời gian, đến giờ vẫn chưa có chút tin tức nào, cứ một ngày trôi qua, tâm trạng mọi người lại càng thêm nặng nề, càng thêm buồn bã.

La Niệm còn có thể trở về sao?

Ngay lúc này, bả vai Hoa Thiên Mệnh chợt run lên, sau đó quay sang: “Cô kiếm, Cô kiếm hình như mới rung lên một chút…”

Mọi người trên đài Phủ Thúy chờ đợi ngày ngày đêm đêm chỉ chờ đúng một câu này, kể cả Khổ Thụ, tất cả mọi người đều lập tức vây lại trước người Hoa Thiên Mệnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận