Bách Luyện Thành Thần

Chương 3494: Rắn đen

La Chinh vừa dứt lời, Khởi Nguyên Thần Huyết trong cơ thể hắn lập tức cuộn tràoTrong cảm giác của La Chinh, hắn có thể nhận ra Khởi Nguyên Thần Huyết đã điều động sáu loại năng lực trong góc vuông sinh mệnh, ngoài ra còn có năng lực của một loại nữa là góc vuông thời không, không những thế còn là năng lực xếp hạng tám mươi mấy trong góc vuông thời không – Phi Thường Thiên Môn.

Huyết mạch tạo ra từ hỗn hợp của bảy loại năng lực…

“Ngươi xem đây là huyết mạch bản nguyên?” Vẻ mặt La Chinh hơi khựng lại.

Có lẽ ba trăm bảy mươi ba loại năng lực này có thể tổ hợp lại theo vô vàn cách thức khác nhau, nhưng huyết mạch bản nguyên mà Vĩnh Hằng thần đình định nghĩa thì chính là bốn huyết mạch trong không gian kia.

La Chinh thử vận hành một năng lực huyết mạch trong đó, vừa sử dụng đã cảm thấy cơ thể mình bỗng truyền đến cảm giác nóng rực như thiêu như đốt, cả cơ thể bắt đầu biến hóa dữ dội. Từng thớ thịt mảnh nhỏ mọc ra, nhanh chóng hóa sừng và biến thành một lớp áo giáp kín kẽ kiên cố.

Sau khi xuất hiện, áo giáp nhanh chóng chìm xuống, khảm lên bề mặt da của hắn, bọc quanh người hắn kín mít không một kẽ hở.

La Chinh nhìn lại cơ thể mình một chút, cảm thấy dở khóc dở cười. Hắn nói: “Ngươi làm vậy chẳng phải đang trao huyết mạch bản nguyên cho ta mà đang sợ ta lấy máu thì có?”

Hình như Khởi Nguyên Thần Huyết rất ghét việc La Chinh tách nó ra nên bây giờ bên ngoài cơ thể hắn mọc lên lớp áo giáp buồn nôn này, hiển nhiên là để đề phòng La Chinh tự khiến mình bị thương…

“Chỉ có điều, tăng cường thêm cỡ này thì vốn không đủ đối kháng”

“Ngươi không sợ bị bọn họ bắt à?”

“…”

La Chinh lại thêm mắm thêm muối uy hiếp vài câu, nhưng Khởi Nguyên Thần Huyết không có bất cứ động tĩnh nào nữa, thật sự không thèm để ý đến hắn.

“Ầm ầm ầm…”

Lê Sơn vẫn đang lay động với biên độ rất nhỏ.

La Yên càng lúc càng thông thạo cách thức tấn công của trục năng lượng hơn, tốc độ phóng đao ánh sáng màu vàng tăng nhanh đáng kể, biên giới xung quanh Lê Sơn bị ánh đao gọt ra một cái khe thật ngay ngắn.

Khư vẫn rất cố chấp huy động cột trụ màu lam mọc lên, nhưng khi tốc độ hủy hoại của La Yên nhanh hơn và hiệu suất cao hơn thì hàng cột vốn bọc kín xung quanh Lê Sơn đã xuất hiện một lỗ hổng thật lớn. Nếu cứ tiếp tục kéo dài thì e là La Yên sẽ có thể áp chế Khư hoàn toàn.

Còn những quả cầu do Không ném vào thì đều bị Trắc lần lượt chặn lại, gần như không trượt phát nào.

Mặc dù Lê Sơn rất rộng lớn, nhưng cổ thần hỗn độn muốn hủy diệt một đại châu vẫn là chuyện vô cùng đơn giản. Chỉ với năng lượng mà Khư và Không phóng ra thôi là đã đủ hủy đi mấy Lê Sơn rồi…

Chẳng qua dưới sự bảo vệ của nhóm La Yên, Lê Sơn vẫn hiên ngang đứng vững.

Trên Hắc Thuyền, Thông Thiên giáo chủ vốn dửng dưng cuối cùng cũng cảm thấy hơi bực bội. Dù gì Không và Khư cũng chẳng phải đồng bọn của y, chẳng qua vì có cùng một mục tiêu nên tạm thời đôi bên không động đến nhau mà thôi, chứ về mặt bản chất thì bên đó cũng là kẻ địch của y. Bây giờ hai vị cổ thần hỗn độn này cứ giằng co ngươi tới ta đi với Lê Sơn, hiển nhiên là đang lãng phí thời gian!

“Họ định kéo dài mãi như thế à?” Thông Thiên giáo chủ nhíu mày nói.

Thuyền trưởng nhìn ra được cảm xúc của Thông Thiên giáo chủ bèn đề nghị: “Chắc vậy. Họ cần phải có ai đó đến phá vỡ thế cân bằng này”

“Đợi ta ra tay à?” Thông Thiên giáo chủ hỏi.

“Chắc vậy” Thuyền trưởng gật đầu.

“Đã vậy thì hãy để ta phá vỡ sự cân bằng này đi…”

Thông Thiên giáo chủ đưa tay ra lắc một cái, Lục Hồn Phiên lập tức lơ lửng giữa trời.

Y phất nhẹ tay, ngọn lửa đen trên Lục Hồn Phiên bùng lên không ngừng, tựa như từng con rắn đen quấn quanh trên kiếm Thanh Bình của y.

Y vươn ngón tay ra chạm nhẹ lên kiếm Thanh Bình, một luồng khí tức Chân Lý Sinh Mệnh bỗng tản ra.

Thuyền trưởng, thuyền viên, thậm chí cả Tà Thần cách đó không xa đều cảm nhận được khí tức này, ánh mắt hơi lóe lên.

Các thành viên của Hắc Thuyền thì kinh ngạc vì sao Thông Thiên giáo chủ có thể sử dụng Chân Lý Sinh Mệnh, nhưng vừa nghĩ đến việc trước đây Thông Thiên giáo chủ cũng từng sử dụng Chân Lý Không Gian rồi nên chuyện này cũng không phải là lạ.

Không biết làm sao Thông Thiên giáo chủ lấy được năng lực này…

Về phía Tà Thần, hắn ta từng cảm nhận năng lượng Chân Lý Phương Tinh trên người La Chinh, khí tức trong đó giống hệt với Thông Thiên giáo chủ.

Rắn đen trên kiếm Thanh Bình được ngấm năng lượng Chân Lý Sinh Mệnh, thoáng chốc đã lượn vòng quanh người Thông Thiên giáo chủ như thể có sinh mệnh.

Mười con, hai mươi con, ba mươi con, bốn mươi con…

Chỉ một lát sau, Thông Thiên giáo chủ đã tạo ra được hơn ba trăm con rắn đen.

“Ù!”

Y lắc nhẹ kiếm Thanh Bình, tay phải liên tục bắn ra, bên ngoài thân thể của mấy con rắn đen hiện ra từng khung vuông không gian màu xanh thẳm. Chúng đồng loạt bị Thông Thiên giáo chủ đưa vào trong Lê Sơn.

“Bên phía Hắc Thuyền cũng ra tay rồi!” Nữ Oa nói, giọng nghiêm trọng.

Trong lúc chiến đấu với hai đại cổ thần hỗn độn, Lê Sơn cũng tỉ mỉ chú ý đến Thông Thiên giáo chủ. Dù sao Thông Thiên giáo chủ kia còn khó đối phó hơn cả cổ thần hỗn độn nữa.

“Để ta đi đối phó đám lửa đen kia!”

Trước đây Tịch bị đám lửa đen cuốn lấy, phải dùng Chân Lý Sinh Mệnh tiến hóa ra một loại tổ chức đặc biệt mới dập tắt được số lửa đen ấy.

Vì đã có kinh nghiệm nên đương nhiên Tịch rất tự tin.

Lúc Tịch vừa phóng thần trí của mình ra định bắt đám rắn đen kia thì nó bỗng khựng lại. Trong phạm vi thần thức bao phủ, nó không tài nào phát hiện được tung tích của đám rắn đen kia!

Không những Tịch tra không ra mà ngay cả Phục Hy, Nữ Oa cũng không thể dùng thần thức tìm ra rắn đen.

Năng lượng dữ dội thường rất dễ thấy trong lúc dò xét bằng thần thức, vậy mà bây giờ lại không tìm ra được, chuyện này khá lạ kỳ.

Đúng lúc này, trong Thiên Toa Môn ở trung bộ Lê Sơn, rất nhiều tộc nhân tộc Nữ Oa đang liên tục dâng hiến sức mạnh của bản thân mình ra.

“Bạch!”

Một con rắn đen bỗng nhiên xuất hiện, tiến thẳng đến chỗ môn chủ Thiên Toa Môn.

Môn chủ Thiên Toa Môn cũng là cường giả Hồn Nguyên cảnh, cũng đã thông qua thử thách tại Hồn thành, chỉ còn cách Thánh Hồn cảnh một bước chân mà thôi.

Nàng biết sự lợi hại của con rắn đen này nên lập tức lấy tín vật Bỉ Ngạn của mình ra.

Song, tốc độ của rắn đen nhanh vượt quá dự đoán của nàng.

Ngay khi tín vật Bỉ Ngạn vừa được lấy ra, rắn đen đã cắn lấy phần gáy của nàng, cả người nàng lập tức mất đi sức sống…

“Môn chủ!”

“Môn chủ đại nhân…”

Các đệ tử Thiên Toa Môn hoảng hốt tột độ, có kẻ lùi về sau, có kẻ muốn bảo vệ môn chủ, có kẻ lại tấn công về phía rắn đen.

Nhưng đám rắn đen này biến hóa tài tình, tốc độ đã nhanh rồi lại còn không thể tìm được bằng thần thức!

Chỉ trong vòng mười mấy hơi thở, rắn đen không thể bắt kia đã tàn sát hết sạch đệ tử Thiên Toa Môn, chỉ có một vài đệ tử nhạy bén là kịp dùng dịch chuyển không gian để bỏ chạy.

Kiểu tàn sát này diễn ra ở khắp nơi trong Lê Sơn.

Thần trí của Nữ Oa, Phục Hy không thể dò ra rắn đen nhưng lại cảm giác được những rối loạn trong Lê Sơn.

Thấy tộc nhân giảm bớt với tốc độ nhanh chóng mặt, đương nhiên Nữ Oa cùng Phục Hy không thể ngồi yên!

“Các vị đại môn chủ, đại sơn chủ, xin hãy ra tay diệt trừ đám rắn đen kia!”

Nữ Oa phát ra mệnh lệnh, đồng thời thân hình lóe lên, nháy mắt đã đi đến Thiên Toa Môn. Nhìn các tộc nhân nằm la liệt đầy đất, nàng đau lòng không thôi.

Sau một hồi tàn sát, con rắn đen kia định chạy trốn vào trong núi, nhưng nó còn chưa kịp chui vào lòng đất đã bị Nữ Oa tóm gọn!

Rắn đen giãy giụa, bắn ra lửa đen khiến ngón tay trắng nõn của Nữ Oa bị đốt đến biến dạng, khét lẹt. Nhưng Nữ Oa dường như không biết đau, nàng đã phóng năng lượng Oa Ảnh ra khiến nó bị đè bẹp nát.

(Hết tập 196)
Bạn cần đăng nhập để bình luận