Bách Luyện Thành Thần

Chương 3864: Cược mạng

Bản thân “kim” bị bóp méo chính là một chỉnh thể, chúng muốn cưỡng ép phá vỡ không gian, thế tất yếu phải trở lại thành một chỉnh thể một lần nữaĐây là cuộc đấu tranh giữa thể lượng và quy tắc. “Kim” đại biểu cho thể lượng không thể bị phá hủy, nhưng trên mặt trực quan thì không gian đã bị chia nhỏ, cuộc chiến ở mức độ này sẽ tạo ra ảnh hưởng có uy thế cực lớn.

Từng đợt sóng xung kích hình quạt, hình mũi nhọn, thậm chí là hình nắm đấm bắn loạn xạ xung quanh.

“Ào… Ầm ầm ầm, oành oành…”

Một sóng xung kích hình móng vuốt cực lớn bắn về phía vùng đất sơ khai của La Chinh, nó khoét một khối lớn ở mặt ngoài của vùng đất sơ khai. Một sóng xung kích giống như một cái gai tạo thành một cái hố sâu khoảng mười mấy dặm ở mặt ngoài của vùng đất sơ khai.

Vùng đất sơ khai của La Chinh và vùng đất Tuyệt Táng của Hàng Cách Giả giữ nguyên trạng thái ban đầu nên có thể tiếp nhận xung kích. Còn Tà Thần lại dùng vật chất trong rất nhiều đại châu để chuyển hóa thành năng lượng, rất nhiều vị trí của thế giới mẹ giờ đây chỉ còn một lớp vỏ mỏng. Đương nhiên, khi sóng xung kích này đánh tới sẽ xới lớp địa tầng không quá dày của thế giới mẹ lên một cách dễ dàng.

Mấy hơi thở sau, mặt ngoài của thế giới mẹ đã thủng hàng trăm, hàng nghìn lỗ, nhìn chẳng khác nào một cái sàng. Nhưng vật chất trong những khu vực này đã bị móc sạch, sinh linh cũng đã bị hủy diệt, dù có tạo thành một cái động lớn cũng chẳng quan trọng gì. Chỉ có điều mặt mũi mà Tà Thần cẩn thận từng li từng tí để duy trì đã lộ ra trước mặt mọi người.

“Cạch, cạch, cạch…” Trong thời gian ngắn, cây kim vặn vẹo kia đã chiến thắng được quy tắc không gian. Không gian xung quanh bị cây “kim” làm vỡ, từng đoạn “kim” lại bắt đầu kết nối lại một lần nữa.

Đợi tới khi những đoạn “kim” kia liền lại với nhau, bản thể của “kim” vẫn lộ ra trạng thái cong queo. Đó là bởi vì “kim” bị động Vãng Phản vỡ vụn mạnh mẽ bóp méo. Bây giờ, nó đang khôi phục lại trạng thái thẳng tắp nhờ vào tính bền dẻo của mình, quất loạn xạ như một chiếc roi bị mất khống chế, tấn công bừa bãi.

“Vù…”

Trong một loạt âm thanh do kim loại kéo dài tạo ra, một đoạn ngắn của cây kim cong quẹo ở giữa này quất về phía vùng đất Tuyệt Táng.

“Cái này…” Giờ phút này, Hàng Cách Giả muốn chửi tục.

Rõ ràng gã đã chiếm ưu thế tuyệt đối… Hàng Cách Giả cảm thấy thế giới mẹ vốn không có tư cách tham dự trận chiến đấu này, hẳn là đối tượng bị loại đầu tiên mới đúng. Rõ ràng bên thế giới mẹ đang kéo dài hơi tàn… Vì sao đột nhiên cục diện lại biến thành như vậy?

“U…”

Đoạn “kim” ngoằn ngoèo kia đánh tới với tốc độ cực nhanh. Hàng Cách Giả tạo “động Vãng Phản” theo thói quen, nhưng không gian của khu vực này vẫn trong trạng thái hỗn loạn, không thể nào hình thành động Vãng Phản mới được.

“Dừng lại cho ta!”

Hàng Cách Giả lại điều khiển pháp bàn trước mặt, toàn bộ pháp bàn bị một tầng hào quang màu đỏ bao phủ. Gã muốn cây “kim” này dừng lại.

Hàng Cách Giả có thể khống chế tốc độ kéo dài của “kim”, cũng có thể khiến tốc độ này trở về số không. Thậm chí, gã còn có thể khiến “kim” co lại. Nhưng Hàng Cách Giả không thể nào điều chỉnh phương hướng của “kim” giống như điều khiển cánh tay, ngón tay của mình. Huống chi ứng lực cực lớn được tích chứa trong “kim” sắp phóng ra càng không nằm trong phạm vi khống chế của gã.

Khống chế thất bại, kim lao về phía vùng đất Tuyệt Táng ở bên cạnh.

“Cạch! Ình ình ình…” Vật có khối lượng lớn va vào nhau tạo ra âm thanh như sấm. Một trong ba góc của vùng đất Tuyệt Táng bị “mở” ra, cái góc kia bị đánh vỡ nát tung tóe.

Trong góc này là một vùng không gian cực lớn. Trong không gian có vô số sinh linh hỗn loạn, chúng vốn còn đánh trống reo hò, ý chí chiến đấu sôi sục, định nghênh đón chiến tranh sắp xảy ra. Nhưng chiến tranh còn chưa thực sự mở đầu thì bọn chúng đã thấy trời sập…

“Bầu trời” vỡ vụn, sau đó một quái vật màu bạc khổng lồ rơi xuống. Những sinh linh hỗn loạn có sinh mệnh lực cực kỳ ngoan cường này bị quét sạch sành sanh, còn chẳng kịp kêu lên đã mất mạng rồi.

“Vù! Vù! Vù!”

Vùng đất Tuyệt Táng vốn đang ở trạng thái đình trệ nhưng sau khi bị “kim” đập vỡ một góc, động năng còn dư lại đã đẩy nó chuyển động. Được cái một phần bị cong của “kim” cũng thẳng băng ngay lập tức, không hề khiến vùng đất Tuyệt Táng bị tổn hại thêm.

Nhưng còn rất nhiều đoạn trên thân “kim” bị cong quẹo, vẫn đang chuyển động không theo quy luật nào.

Trên đài Phỉ Thúy, đám người La Chinh thấy cảnh này thì trợn mắt há mồm. Tuy Văn Địa Chi đã đoán trúng chiêu này, nhưng đoán trúng và thực hiện lại là hai chuyện khác nhau.

“Tên Tà Thần này…”

“Ngay từ lúc bắt đầu hắn ta đã có quyết định này rồi ư? Thật đáng sợ!”

“Như thế này cũng sẽ khiến bản thân bị thương. Đây là cược mạng…” Nữ Oa lộ ra vẻ mặt phức tạp.

La Chinh không có thời gian nói chuyện, hắn đang chuyên tâm khống chế vùng đất sơ khai lẩn tránh. Vùng đất Tuyệt Táng chỉ bị mở banh một góc đã tổn hại một phần năm, nếu bị “kim” đập chính diện thì sẽ rơi vào cảnh nguy cấp, vạn kiếp bất phục.

Nhưng vùng đất sơ khai rộng lớn như vậy, muốn dịch chuyển khỏi nơi này cũng không dễ dàng gì.

Ngay lúc nó đang trong quá trình xê dịch một cách chậm rãi thì “kim” đột nhiên lại bắn ra, quay đầu đâm về phía vùng đất sơ khai. Tốc độ kia còn nhanh hơn so với tốc độ kéo dài trước đấy hơn cả trăm lần.

Mọi người trên đài Phỉ Thúy đồng loạt ngẩng đầu. Trên bầu trời màu máu xuất hiện một mũi nhọn cực lớn, giống như có một cái kéo đang cắt rách mảnh vải màu đỏ, lộ ra không gian ngoại vực đen sì sì của thế giới hỗn độn.

Cây “kim” to lớn kia khiến vùng đất sơ khai thủng một lỗ lớn, sau đó nghênh ngang rời đi. Cả đám người đồng thời thở ra một hơi.

Nếu cây kim này nhằm từ trên xuống dưới thì vùng đất sơ khai sẽ bị chém thành hai khúc. Bây giờ nó chỉ bị đâm thủng một lỗ cũng coi như vận may không tệ…

Cây “kim” trí mạng này đâm thủng vùng đất sơ khai, sau đó lại kích động rời đi, dùng tốc độ nhanh hơn lao về thế giới mẹ. Nhưng khi “kim” chỉ còn cách thế giới mẹ khoảng mấy chục dặm thì lại đột nhiên quay đầu quật về phía vùng đất Tuyệt Táng.

Trong cung điện màu đen, Tà Thần đang che mặt cười điên cuồng.

Tiếng cười chói tai quanh quẩn bên tai mọi người. Lúc đối mặt với đối thủ khó có thể chiến thắng, kéo cục diện trở nên hỗn loạn khiến mọi người đều nhìn không rõ, đây chính là sở trường của hắn ta, cũng chính là một trận cá cược.

Hàng Cách Giả thấy “kim” đâm thẳng về phía mình thì cảm thấy khó chịu như ăn phải phân vậy.

Nếu cược vận may, vì sao vận may lại không đứng về phía mình?

Bây giờ, vùng đất Tuyệt Táng đang nằm ngay trên con đường “kim” di chuyển, nếu nó bị “kim” chém thì e rằng sẽ bị đánh vỡ nát.

“Thu cho ta!”

Hàng Cách Giả cái khó ló cái khôn, điều khiển pháp bàn bức bách “kim” rút về. Lấy mắt thường cũng có thể nhìn rõ tốc độ rút ngắn chiều dài của “kim”. Đợi tới khi nó quật về phía vùng đất Tuyệt Táng thì thực sự đã ngắn đi một đoạn khá dài. Bởi vậy, “kim” không thể bổ trúng vùng đất Tuyệt Táng, chỉ có mũi kim vạch ra một cái khe trên mặt ngoài nơi này thôi, sau đó nó lại bắn ngược về phía sau.

“Đến lượt ngươi chết rồi…” Hàng Cách Giả cười gằn.

Thế giới mẹ đang đứng đúng ở phương hướng “kim” bắn ngược. Hàng Cách Giả đổ thêm dầu vào lửa, điều khiển pháp bàn để “kim” nhanh chóng kéo dài.

“Vù…”

Cây “kim” này hóa thành một cái roi lớn tới mức khó tưởng tượng quất về thế giới mẹ. Thế giới mẹ giống như một quả trứng gà yếu ớt dễ bị đập nát như trở bàn tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận