Bách Luyện Thành Thần

Chương 3823: Xuất phát

La Niệm thấy động tĩnh của các chủng tộc Thâm Không kia bèn hỏi: “Chúng ta cũng phải đi à?”Tiết trưởng lão đi ra từ trong kiến trúc hình bầu dục, ông ngẩng đầu lên quan sát bầu trời một lúc rồi nói: “Vẫn chưa tới lúc”

“Nhưng bọn chúng đều xuất phát cả rồi” La Niệm nói.

Tiết trưởng lão lắc đầu: “Hôm nay là ngày Lực Tố, thiên phú của chủng tộc Thâm Không sẽ tăng mạnh trong ngày này. Đối với chúng thì hôm nay đúng là ngày tốt, nhưng đối với chúng ta thì không”

Một phần sức mạnh của chủng tộc Thâm Không đến từ mặt trời hình vòng trên đỉnh đầu, hôm nay đúng là mặt trời hình vòng ấy đang chiếu xuống những tia sáng rất lóa mắt, mấy ngày nay La Niệm đã hiểu rõ được bảy, tám phần.

“Vậy chúng thì sao?” Ánh mắt La Niệm nhìn về phía những tộc nhân Hung tộc kia.

“Chúng cũng sẽ đi” Tiết trưởng lão nói.

Sau đó ông gọi ra bốn tộc nhân Hung tộc, các tộc nhân này đều đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu, bây giờ nhanh chóng tập kết ngay trước cửa.

Sau khi nghe Tiết trưởng lão dặn dò vài câu, chúng bước lên đường cong màu lục và tiến thẳng đến ống khói.

“Thật ra… Thật ra chúng không nhất thiết phải đi” La Niệm nhìn theo bóng lưng của chúng, nói.

“Không ngờ ngươi lại thiện lương đến vậy” Tiết trưởng lão cười cười: “Nhưng ta đã dạy cho chúng một loại phương pháp mới, nếu thành công thì chúng có thể đi được xa hơn trên ống khói”

“Nhưng chúng sẽ chết…” La Niệm thì thào.

Trong mấy ngày ở đây, cậu phát hiện những tộc nhân Hung tộc này không hề đáng ghét như vẻ ngoài của chúng. Chúng học ngôn ngữ của thế giới ngăn thứ tư từ Tiết trưởng lão nên còn có thể trò chuyện vài câu đơn giản với La Niệm. Bây giờ phải trơ mắt nhìn chúng đi chịu chết, trong lòng cậu rất khó chịu.

Tiết trưởng lão không tiếp tục để ý đến cậu nữa, ông chỉ nhìn chằm chằm ống khói phía xa. Ông muốn quan sát động tĩnh của các chủng tộc Thâm Không khác.

Từng đường sáng màu lục trên bề mặt ống khói bắt đầu dâng lên cao. Có vài tia sáng chỉ mới lên được ba, bốn mươi mét là đã tắt, có vài tia sáng thì lên cao được bảy, tám mươi mét, thậm chí có một ít tia sáng còn lên thẳng tới hơn một trăm mét. Đây là kỷ lục cực kỳ ưu tú rồi, chỉ có điều những kỷ lục này đều dùng tính mạng của chúng mà lập nên.

“Lần này biểu hiện của tộc Hồ Na không quá tệ. Tộc Hàn Viên thì ngược lại, kém đến bất ngờ. Bây giờ tới lượt chúng ta…”

Tiết trưởng lão nhìn chằm chằm không chớp mắt, lần lượt ghi chép lại kết quả.

Mỗi một kết quả đều vô cùng quan trọng, chính là thông qua hàng nghìn hàng vạn lần thử lỗi mới đúc kết ra. Tiết trưởng lão đã tìm ra bí quyết đại khái bên trong ống khói rồi.

Sau khi bốn tộc nhân Hung tộc tiến vào ống khói là có thể thấy được bốn tia sáng màu lục chầm chậm dâng lên.

Tốc độ trèo lên của tộc nhân Hung tộc rất chậm, thậm chí còn vừa đi vừa nghỉ, nhưng vẫn luôn duy trì tốc độ leo lên đều đều.

Tia sáng màu lục đầu tiên dập tắt ở độ cao một trăm mét, khóe mắt Tiết trưởng lão hơi giật nhẹ, móng vuốt màu đen đã nắm lại thật chặt.

Tia sáng thứ hai lên được đến một trăm ba mươi mét mới tắt, lần này sắc mặt Tiết trưởng lão mới tốt hơn được một chút.

Khi tia sáng thứ ba lên được đến một trăm sáu mươi mét, các tộc nhân Hung tộc trong kiến trúc hình bầu dục đã phát ra tiếng hoan hô. Lần này đã ngang bằng với kỷ lục trước đây của chúng, hơn nữa nhìn tình hình này, chúng còn có thể tiếp tục leo lên tiếp!

Trên mặt Tiết trưởng lão cũng toàn là vẻ hưng phấn, ông đã phán đoán đúng!

Một trăm sáu mươi, một trăm bảy mươi, một trăm tám mươi…

Tia sáng càng lên càng cao, tiếng reo của các tộc nhân Hung tộc vàng vang dội. Thậm chí trong lòng chúng còn sinh ra niềm chờ mong, mong hai người bạn Hung tộc của mình có thể leo thẳng được đến đỉnh ống khói và lấy được thứ của Dưỡng tộc kia, kết thúc hành trình thăm dò như cơn ác mộng này.

Nhưng ngay lúc kỳ vọng của chúng đang tăng cao thì tia sáng màu lục kia đột nhiên dập tắt ở độ cao hai trăm mét…

“Tắt rồi…”

“Chúng ta vẫn còn một người!”

“Vẫn còn có thể lên cao được!”

Các tộc nhân Hung tộc đều tập trung mọi hy vọng đặt lên tia sáng màu lục cuối cùng. Thế nhưng tia sáng này cũng chỉ dừng lại ở độ cao hai trăm mét rồi dập tắt.

Các tộc nhân Hung tộc đều im lặng. Mặc dù chúng đã quá quen với quá trình này và cũng dự đoán được kết quả, nhưng trong lòng vẫn vô cùng mất mát.

Lại thêm một lần thất bại nữa.

Tiết trưởng lão đứng tại chỗ giống như pho tượng, lẳng lặng nhìn ống khói.

Cứ sau mỗi một lần thất bại, ông đều sẽ đứng im như vậy một lúc rất lâu, tổng kết lại nguyên nhân thất bại.

Một lúc sau, Tiết trưởng lão bỗng quay người lại tuyên bố với các tộc nhân Hung tộc còn lại: “Lần tiếp theo, đến lượt ta cùng La Niệm đi vào chung”

Bốn tộc nhân Hung tộc nghe vậy, gương mặt lập tức tái đi.

“Tiết trưởng lão, sao ông vào đó được!”

“Trong Hung tộc chúng ta, ông còn quan trọng hơn cả tộc trưởng nữa, ông tuyệt đối không thể đi vào!”

“Sinh mạng của các tộc nhân Hung tộc chúng ta không đáng tiền, tộc nhân Hung tộc chúng ta còn có rất nhiều người để có thể hi sinh, nhưng thân thể này của ông thì chỉ có một, thất bại là tiêu tan hết!”

Không hề khoa trương, địa vị của Tiết trưởng lão trong Hung tộc còn cao hơn tộc trưởng nhiều. Mặc dù thực lực của Tiết trưởng lão không phải là mạnh, chỉ cần chọn đại một tộc nhân Hung tộc có thực lực không quá kém cỏi là có thể hành chết ông rồi, thế nhưng toàn bộ Hung tộc có thể đi đến một bước như ngày hôm nay, toàn bộ đều nhờ một tay Tiết trưởng lão làm nên. Thậm chí thiên phú của tộc nhân Hung tộc đều là do Tiết trưởng lão khai phá ra. Tầm quan trọng của ông trong Hung tộc cao đến nhường nào là điều không cần nghĩ cũng biết.

“Có phải là yêu cầu của tên quỷ nhỏ kia không? Tiết trưởng lão, ông đừng nghe hắn, bây giờ ta quẳng hắn ra ngoài ngay đấy” Một tộc nhân Hung tộc hung tợn trừng La Niệm.

La Niệm chẳng thể nghe hiểu các tộc nhân Hung tộc đang nói gì, nhưng bỗng thấy chúng nhìn mình bằng vẻ mặt dữ tợn thì hơi ngẩn ra. Sao tự nhiên mấy tộc nhân Hung tộc này lại nhìn mình căm thù vậy?

Tiết trưởng lão chỉ cười nhạt một tiếng: “Không phải”

“Vậy thì tại sao! Ông đang yên ổn ở đây, tên nhóc này mới đến thôi là ông định tự mình vào luôn rồi. Chắc chắc là tại hắn!” Tộc nhân Hung tộc kia tiếp tục gào thét.

“Bởi vì hắn mang đến một tin tức quan trọng” Tiết trưởng lão giải thích: “Thật sự nếu không mau chóng lấy được thứ kia thì Thâm Không sẽ bị hạ thấp hoàn toàn chỉ trong tích tắc. Tất cả các ngươi đều sẽ biến mất trong quá trình hạ thấp”

“Cái gì?”

“Nói dối!”

“Ta không tin!”

Các tộc nhân Hung tộc liều mạng lắc đầu. Mặc dù hiện giờ Thâm Không đang trong trạng thái vỡ vụn nhưng trong tình huống hạ thấp không tiếp diễn thì Thâm Không vẫn ổn định.

Tiết trưởng lão lại rất kiên nhẫn, dù sao dạy dỗ các tộc nhân Hung tộc cũng không phải chuyện dễ dàng gì, ông đã sớm tôi luyện tính tình của mình đến trạng thái bình lặng như mặt giếng rồi. Ông bèn kể lại sơ lược về nguyên nhân Thâm Không sụp đổ, hiện trạng của Thâm Không cũng như những chuyện đã xảy ra trong thế giới ngăn thứ tư và thứ ba.

Các tộc nhân Hung tộc nghe mà mông lung hết sức, nhưng logic đại khái thì chúng vẫn nghe ra.

Hàng Cách Giả – kẻ đã hủy hoại Thâm Không đến tình trạng này bây giờ đang gây chuyện ở thế giới ngăn thứ ba. Một khi thành công, toàn bộ thế giới từ ngăn thứ năm đến ngăn thứ ba đều sẽ sụp đổ, cho nên kế hoạch trước mắt là chỉ có lấy được món đồ kia mới có khả năng cứu vớt.

“Nên ta không còn lựa chọn nào khác” Tiết trưởng lão nói: “Năm ngày sau là ngày Thủy Sậu, ta sẽ đi cùng La Niệm vào trong đó”

“Còn bọn ta thì sao?” Một tộc nhân Hung tộc hỏi.

“Các ngươi có thể đi cùng, nhưng tốt nhất là để lại một người” Tiết trưởng lão nói.

Để lại một người thì còn có thể thay thế vị trí của Tiết trưởng lão, tiếp tục đi đọ sức với khả năng thành công cực kỳ bé nhỏ kia.

Các tộc nhân Hung tộc không còn phản đối, nhưng chúng lại bắt đầu tranh luận không ngớt về chủ đề ai sẽ ở lại. Chúng là một chủng tộc có lòng giác ngộ cao về sự dâng hiến, chuyện đi đến bước này, chẳng kẻ nào trong chúng muốn là người ở lại cả. Sau một lúc biểu quyết, cuối cùng chúng đã chọn tộc nhân Hung tộc tới cùng với La Niệm sẽ ở lại.

Năm ngày sau, ngày Thủy Sậu đã đến.

Bề mặt bên ngoài mặt trời hình vòng phát ra ánh sáng vàng lăn tăn, ánh nắng trở nên ôn hòa mà ấm áp.

Dưới ánh vàng ấm áp ấy, tâm cảnh của tất cả chủng tộc Thâm Không đều sẽ yên ổn lại. La Niệm, Tiết trưởng lão cùng ba tộc nhân Hung tộc bắt đầu xuất phát tiến đến chỗ ống khói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận