Bách Luyện Thành Thần

Chương 2198: Diêm Lai

Trước khi thời hạn nghìn năm tới, các thế lực lớn trong thế giới này bắt đầu dậy sóngTại chiếc xương sườn thứ chín của cổ thần Hỗn Độn – cốt tháp Bắc Tà…

Nơi đây không hề giống những cốt tháp khác, nó không thẳng đứng, cao vút, mà nghiêng về phía bắc sáu mươi độ.

Cốt tháp Bắc Tà là một cốt tháp khá hoàn hảo, không gian có thể ẩn náu cũng không lớn.

Nhưng trong tòa cốt tháp nhỏ hẹp ấy lại có tới bốn chủng tộc mang huyết thống. Có thể tưởng tượng được không gian phát triển của những chủng tộc này rất nhỏ hẹp.

Thực lực của những người bị lưu đày ẩn náu tại đây không thể nào chống lại những bộ tộc lớn đứng đầu được, nên đương nhiên họ không thể giành được cốt tháp mới.

Hơn một vạn năm trước, bốn chủng tộc lớn trong cốt tháp Bắc Tà từng mưu tính chiếm cốt tháp Thiên Nam. Bọn họ hy vọng có thể dùng phương thức giao dịch để bộ tộc Hiên Viên và bộ tộc Xi Vưu dừng tay lại, chí ít có thể phân một phần không gian để họ tiến vào trong cốt tháp Thiên Nam.

Nhưng tộc Xi Vưu và tộc Hiên Viên chẳng thèm để ý tới đề nghị này.

Số lượng đệ tử trong tộc càng ngày càng nhiều, không gian bên trong cốt tháp Bắc Tà ngày càng chật chội.

Phần lớn thời gian, đệ tử trong tộc đều hoạt động ở bên ngoài cốt tháp. Chỉ tới khi thời hạn nghìn năm tới, thời khắc ánh sáng phán xét buông xuống, bọn họ mới có thể tiến vào bên trong cốt tháp để lánh tạm.

Mấy năm qua, đệ tử trong tộc đang lục tục trở về, đương nhiên bên trong cốt tháp càng chật chội hơn.

Ở sâu bên trong cốt tháp Bắc Tà, trên một cột trụ màu vàng óng có khắc hình một con sói, một con sư tử, một con hạc và một con vượn. Đây là ký hiệu của bốn bộ tộc lớn, lần lượt là tộc Linh Sát Lang Thần, tộc Thiên Cừu Sư, tộc Ẩn Hạc và tộc Minh Viên.

Giờ khắc này, một người bị lưu đày mặc áo xám đang đi vòng quanh phía dưới cột trụ ấy, cất giọng lạnh nhạt hỏi: “Chư vị có biết gần đây xảy ra chuyện lớn gì không?”

Xung quanh người mặc áo xám này có tám người bị lưu đày đang đứng. Họ chính là trụ cột trong bốn tộc lớn.

Trong đám người bị lưu đày, thực lực của bọn họ thuộc cấp bậc thấp, không thể nào chống lại đám người bị lưu đày trong những bộ tộc lớn đứng đầu kia, nhưng so với những hoang thần cấp cao thì họ lại mạnh hơn rất nhiều.

“Ta thăm dò được tộc Nữ Oa có động tĩnh, liên hợp với mấy bộ tộc lớn như Xi Vưu, Huyền Tẫn, Tinh Lộc… Chỉ có điều, không biết bọn họ đang làm cái gì thôi” Một người bị lưu đày tóc đỏ trả lời.

“Xưa nay, những bộ tộc lớn này qua lại với nhau cũng không quá thân thiết, bây giờ đột nhiên lại liên hợp lại, mục đích của họ là cái gì?” Một kẻ bị lưu đày khác hỏi.

“Ngoại trừ chuyện rời khỏi thế giới này thì còn gì đáng để bọn họ chú ý nữa…”

Người bị lưu đày mặc áo xám gật đầu, thở dài rồi nói: “Đúng vậy, ta nghe nói bọn họ tìm được biện pháp rời khỏi thế giới này. Đáng tiếc, bọn họ không tính dẫn chúng ta theo…”

“Không vốn không có cách nào thoát khỏi ngục giam này sao? Bọn họ đang hy vọng hão huyền mà thôi” Kẻ bị lưu đày tóc đỏ căm hận nói.

Dù bọn họ không có hận thù gì với tộc Nữ Oa và tộc Xi Vưu nhưng khi nghe được tin tức ấy, họ vẫn thấy căm giận mà không có chỗ phát tiết.

Nói thế nào thì mọi người đều bị cầm tù trong thế giới này, ai cũng nóng lòng muốn rời khỏi đây cả. Bây giờ tộc Nữ Oa hành động như thế khiến họ có cảm giác mình bị vứt bỏ.

“Đúng, đúng là bọn họ hy vọng hão huyền. Chúng ta đã từng thử nhiều lần nhưng đều không thể thành công. Lần này chắc chắn bọn họ cũng thất bại thôi!” Kẻ bị lưu đày khác cũng phụ họa.

Lúc này, người bị lưu đày mặc áo xám hờ hững mở miệng: “Nhưng mà ta nghe nói, bọn họ tìm được hai kẻ thuộc bộ tộc Trưởng Giám Ngục. Không những thế, hai kẻ đó còn nằm trong số những người phản bội chạy trốn”

“Cái gì?”

“Sao lại thế được?”

“Xưa giờ bộ tộc Trưởng Giám Ngục chưa từng thực sự xuất hiện. Chắc đây là lời đồn thôi”

Nhóm người bị lưu đày đều kinh ngạc.

Trong lòng họ thật sự không muốn tin đây là thật, nhưng bên cạnh đó họ lại sinh ra cảm giác chơi vơi lạc lõng lạ thường. Dù sao tất cả họ đều sẵn lòng gia nhập, có điều tộc Nữ Oa chướng mắt bọn họ mà thôi.

“Ôi… có lẽ lần này là thật” Người bị lưu đày mặc áo xám thở dài thườn thượt.

Lần này tộc Nữ Oa khua chiêng gõ trống rất rầm rộ, hoàn toàn chẳng có chút ý định gì là muốn bảo mật cả. Hành động của Minh Vi môn chủ chẳng khác nào một lời tuyên chiến biến tướng đối với bộ tộc Trưởng Giám Ngục.

“Chúng ta thực sự không có chút cơ hội gia nhập nào sao?”

“Tốt xấu gì chúng ta cũng có thể đóng góp ít sức lực mà!”

“…”

Trong lúc bọn họ bàn tán xôn xao, một bóng đen lặng lẽ giáng xuống bên trong cốt tháp Bắc Tà. Bóng đen ấy bay lơ lửng tới, lập tức hấp dẫn ánh mắt của những kẻ bị lưu đày kia.

“Là bộ tộc Trưởng Giám Ngục” Sắc mặt của một kẻ bị lưu đày đen lại.

Tất cả những kẻ đang đứng nơi đây chẳng có ai muốn chào đón mấy tên đen sì kia.

Những năm gần đây, bộ tộc Trưởng Giám Ngục gia tăng mật độ tuần tra bên trong cốt tháp, gần như cách nửa năm họ sẽ tuần tra một lần.

Không ngờ hôm nay họ lại tới.

Thường thì những người của bộ tộc Trưởng Giám Ngục chỉ tới tuần tra một lúc, sau đó sẽ nhanh chóng rời đi. Bọn họ chưa từng nói một câu nào, cũng chưa từng lộ ra diện mạo thực sự.

Nhưng lần này, tên thuộc bộ tộc Trưởng Giám Ngục kia lại bay thẳng về phía những kẻ bị lưu đày, cuối cùng chậm rãi lơ lửng ở trước mặt họ.

Tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên, trên mặt mang đậm vẻ nghi hoặc, không biết bóng đen này muốn làm gì?

Một lúc sau, bóng đen kia bỗng nhiên mở miệng, mà lời gã nói lại khiến đám người bị lưu đày cảm thấy động lòng.

“Những người bị lưu đày ở nơi này, các ngươi có muốn nhận được cơ hội rời khỏi thế giới này không?”

Cùng lúc đó, trong cốt tháp Tà Sơn của bộ tộc Hiên Viên, do địa thế ở bên trong cốt tháp nên nơi đây có một núi xương giống như kim tự tháp, cũng vì thế nên nó mới có cái tên cốt tháp Tà Sơn.

Trên đỉnh núi xương này có một người đàn ông trẻ tuổi đang ngồi.

Nhìn bề ngoài y còn chưa tới ba mươi tuổi, nhưng bên trong đôi mắt mở hé kia lại lộ ra một cảm giác tang thương.

Y chính là kẻ bị lưu đày mạnh nhất trong bộ tộc Hiên Viên – Diêm Lai.

Đối diện Diêm Lai cũng có một bóng đen tương tự đang lơ lửng. Bóng đen hạ giọng nói một câu y hệt với Diêm Lai: “Ngươi có muốn nhận được cơ hội rời khỏi thế giới này không?”

Sắc mặt Diêm Lai bình tĩnh như một cái giếng cổ chưa từng gợn sóng, nhưng trong lòng y lại phập phồng mãnh liệt.

Diêm Lai biết rõ chuyện gì đang diễn ra trong tộc Xi Vưu và tộc Nữ Oa. Tộc Hiên Viên của y luôn đối nghịch với tộc Xi Vưu, không những tại nơi đây mà ngay cả trong thế giới mẹ cũng như vậy. Hiện tại, bên kia tìm được một cơ hội thoát khỏi ngục giam này, đương nhiên không có phần của bộ tộc Hiên Viên rồi.

Nhưng Diêm Lai cũng sẽ không từ bỏ. Với tính cách của y, dù cho bộ tộc Nữ Oa có mạnh tới mức nào đi nữa, bộ tộc Hiên Viên của y cũng sẽ gây rối. Hoặc là đưa bộ tộc Hiên Viên cùng rời đi, hoặc chẳng ai được rời khỏi đây cả.

Nhưng Diêm Lai lại không ngờ rằng, trước khi y ra tay, bộ tộc Trưởng Giám Ngục lại chủ động xuất hiện. Đây cũng là lần đầu tiên trong nhiều năm qua họ liên hệ với y.

“Cơ hội rời khỏi nơi này…” Diêm Lai lẳng lặng nhìn bóng đen như muốn nhìn xuyên thấu qua đó. Y nói bằng chất giọng bình lặng: “Đương nhiên ta muốn rồi, nhưng cái giá phải trả là gì?”

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận