Bách Luyện Thành Thần

Chương 3745: Cắn nuốt lẫn nhau

Có một vài sinh linh hỗn độn mang hình thái đặc biệt sinh tồn trong hỗn độn mênh mông bao la, Dực Thú Hỗn Độn là một trong số đó. Đám Dực Thú Hỗn Độn này tính tình hung hãn lại sống quần cư, phàm là có thứ gì đến gần sào huyệt của chúng đều phải nhận lấy công kích mãnh liệtSào huyệt của bọn chúng giống như những chiếc lồng to lớn, luôn trôi nổi bên trong hỗn độn. Những sào huyệt này cũng là một loại sinh linh còn sống, có năng lực cực kỳ đặc biệt và cảm giác nhạy bén, có thể cảm nhận được những sinh linh hỗn độn khác từ khoảng cách rất xa.

Sau khi nhận ra những sinh linh Hỗn Độn khác, sào huyệt sẽ tỏa ra một mùi thối thoang thoảng, mùi thối này có thể chỉ dẫn Dực Thú Hỗn Độn tìm thấy mục tiêu. Nếu sào huyệt nhận ra tồn tại cường đại, nó sẽ phát ra mùi thối nồng nặc, đây là một loại cảnh báo, nhắc nhở Dực Thú Hỗn Độn né tránh sinh linh cường đại bên trong hỗn độn.

“Hô…” Sau khi những tinh thể kia rơi xuống, hấp thu tinh thể hóa thành từng cái đầu lâu khổng lồ, bên trong sào huyệt tỏa ra một mùi thối nồng nặc, giống như mùi của thi thể thối rữa mấy ngày tỏa ra.

Dực Thú Hỗn Độn ở bên trong sào huyệt ngửi thấy mùi thối này đều sụp đổ, ào ào chui từ trong sào huyệt ra. Mùi thối đó nhắc nhở Dực Thú Hỗn Độn xung quanh có một tồn tại cực kỳ kinh khủng…

Khi Dực Thú Hỗn Độn vẫy cánh lao ra khỏi sào huyệt, con nào cũng sợ đến ngây người. Bọn chúng thấy từng cái đầu lâu lớn trôi lơ lửng trong hư không, mặc dù những cái đầu này không nhúc nhích, nhưng vẫn khiến bọn chúng sinh ra cảm giác nguy cơ mãnh liệt!

“U u… U u u…” Dực Thú Hỗn Độn phát ra âm thanh trao đổi.

Bất kỳ sinh linh nào đều có con đường sinh tồn riêng của mình, nếu không bọn chúng đã sớm bị diệt sạch.

Dực Thú Hỗn Độn cũng không tùy tiện công kích những cái đầu kia, mà là phái mười mấy con Dực Thú Hỗn Độn tới quan sát trước.

Những con Dực Thú Hỗn Độn này dè dặt tới gần mấy cái đầu lâu, ở xung quanh ước lượng độ lớn của nó.

Đầu lâu không phát ra khí tức của bất kỳ sinh mệnh nào, bọn chúng nhắm chặt hai mắt giống như một cục đá lớn lơ lửng trên không trung, căn bản là vật chết.

“U, u…” Một con Dực Thú Hỗn Độn trong số đó kêu lên, sau đó càng lúc càng tiến lại gần đầu lâu, vươn móng nhọn khẽ chạm vào một cái đầu lâu.

Ai ngờ ngay khi vừa chạm tới, đầu lâu chợt mở mắt ra. Đôi mắt to của nó lại phát ra ánh sáng như ánh mặt trời, sau đó đầu lâu kia đột nhiên há to miệng nuốt lấy Dực Thú Hỗn Độn.

Tốc độ của những con Dực Thú Hỗn Độn này không tính là chậm, sau khi phát hiện ra nguy cơ lập tức vẫy cánh tạo thành từng đường ánh sáng đen bỏ trốn. Nhưng cái miệng há to kia bỗng chợt hút lấy, mấy con Dực Thú Hỗn Độn này căn bản không có cách nào kháng cự, lần lượt bị hút vào trong cái miệng khổng lồ.

Đối với cái đầu vừa tỉnh lại, những con Dực Thú Hỗn Độn này còn chưa có đủ tư cách để nhét kẽ răng, ánh mắt nó nhanh chóng vây lấy sào huyệt của Dực Thú Hỗn Độn. Mười mấy cái sào huyệt dính vào với nhau cũng coi như có chút trọng lượng, đầu lâu không chút do dự đã nuốt sạch.

Nhưng đầu lâu vẫn cảm thấy “đói bụng”. Động cơ nó xuất hiện chính là để cắn nuốt tất cả những gì có thể cắn nuốt, sau đó không ngừng khiến bản thân lớn mạnh. Trên thế giới trống rỗng khốn kiếp này có gì đáng để nó cắn nuốt?

Rất nhanh nó đã khóa chặt mục tiêu của mình trên người “đồng loại”.

“Vù…” Nó bay vụt qua chỗ một cái đầu lâu khác, lại cắn lên một cái đầu lâu khác. Cái đầu lâu bị cắn cũng thức tỉnh, vì vậy hai cái đầu cắn xé lẫn nhau, đều muốn cắn nuốt đối phương… Cắn xé một trận, một cái đầu lâu trong số đó bị cái còn lại cắn nuốt hoàn toàn, hình thể của cái đầu lâu sống sót trực tiếp to lên gấp đôi.

Nhưng cái đầu lâu này vẫn cảm thấy đói bụng, rất nhanh nó lại khóa tầm mắt mình trên một cái đầu lâu khác. Có ưu thế về hình thể, nó cắn nuốt cái đầu lâu kia dễ dàng hơn, vì vậy bắt đầu mở ra cuộc hành trình cắn nuốt của nó.

Những cái đầu lâu trải khắp hỗn độn tỉnh lại bằng đủ loại hình thức, cảnh tượng giống nhau không ngừng tái diễn, điên cuồng cắn nuốt lẫn nhau. Những cái đầu lâu tỉnh lại trước bộc lộ tài năng trong hàng trăm triệu tỉ tỉ cái đầu lâu, lớn mạnh lên như lăn cầu tuyết.

Có điều thứ có tốc độ lớn mạnh nhanh nhất bên trong thế giới hỗn độn không phải những cái đầu lâu này, mà là “vùng đất Tuyệt Táng” ở một góc trong hỗn độn.

Bắt đầu từ khi đầu lâu vừa mới hình thành, ba cái “miệng lớn” của vùng đất Tuyệt Táng đã bắt đầu cắn nuốt những cái đầu lâu kia. Mỗi khi vùng đất Tuyệt Táng cắn nuốt một cái đầu lâu, nó lại lớn lên một chút.

Sau khi vùng đất Tuyệt Táng cắn nuốt sạch đống đầu lâu xung quanh, hình thể của nó đã to lên gấp mười lần! Theo hình thể của vùng đất Tuyệt Táng không ngừng tăng lớn, tốc độ cắn nuốt đầu lâu của nó cũng càng ngày càng nhanh, ba cái miệng há to cắn nuốt những cái đầu lâu kia! Nhưng vùng đất Tuyệt Táng vẫn còn quá nhỏ, tuy rằng nó cũng được coi là vùng đất sơ khai, nhưng trước giờ chưa từng được Xà Linh Vương để mắt tới, cho dù bành trướng lên gấp mười lần vẫn không bằng một đại châu trên thế giới mẹ…

Khi những tinh thể kia rơi xuống xung quanh thế giới mẹ, chúng cũng biến đám mây hỗn độn xung quanh thế giới mẹ thành những cái đầu lâu khổng lồ.

Sau khi những cái đầu lâu này tỉnh lại cũng không coi đồng loại là mục tiêu đầu tiên, bởi vì bên cạnh bọn chúng còn có một thế giới mẹ khổng lồ. Đối với đám đầu lâu mà nói, đây tuyệt đối là mục tiêu tuyệt vời, bọn chúng không chút nghĩ ngợi đã chen nhau lao về phía thế giới mẹ…

Độ dày vách ngoài của thế giới mẹ lên đến mấy trăm dặm, mặc dù tốc độ cắn nuốt của đám đầu lâu này không chậm nhưng muốn chui vào bên trong thế giới mẹ vẫn còn cần một thời gian.

Bên trong thế giới mẹ, Tà Thần lơ lửng trên đỉnh một ngọn núi lớn, trước mặt hắn ta là một đống hào quang của năng lượng dung dạo hòa vào nhau. Mặc dù năng lượng dung dạo này chỉ lớn chừng nắm đấm, nhưng lại được ở trạng thái ngưng tụ rất cao, nếu hoàn toàn phát nổ đủ để hủy diệt mấy đại châu.

Sau khi Lê Sơn thành công thoát đi, Tà Thần hóa ra phân thân của mình ở tất cả các đại châu trong thế giới mẹ, đến thăm các thế lực lớn, báo cho họ biết mình chính là chúa tể của thế giới mẹ.

Từ khi Tà Thần phóng ác niệm ra toàn bộ thế giới mẹ, các thế lực siêu cấp và thế lực lớn đã suy đoán ra e rằng thế giới mẹ đã có chủ nhân, sự xuất hiện của Tà Thần đã nằm trong suy đoán của bọn họ.

Những thế lực siêu cấp, thế lực lớn kia cũng không có năng lực tách nguyên một châu ra khỏi thế giới mẹ như Lê Sơn. Đối mặt với Tà Thần tìm đến cửa, ngoài cúi đầu xưng thần ra thì bọn họ không còn lựa chọn nào khác.

Có điều Tà Thần ngoài việc bắt bọn họ cúi đầu xưng thần ra ngược lại cũng không có hành động gì khác, những tồn tại trong thế giới mẹ đối với hắn ta chẳng khác gì những con kiến hôi, cho dù có mấy thế lực siêu cấp có Bất Hủ cảnh thì cũng mạnh hơn con kiến chút thôi.

Lúc Lê Sơn thoát khỏi thế giới mẹ, con vượn lớn bỗng nhiên xuất hiện kia vẫn luôn quanh quẩn trong lòng hắn ta, vì thế hắn ta nhờ lão thuyền trưởng hỏi Thông Thiên giáo chủ về lai lịch của con vượn.

Nhưng không biết bên trong Bỉ Ngạn đã xảy ra chuyện gì, đám người Thông Thiên giáo chủ như biến mất, không hồi âm lấy một lần.

Vẫn phải tự dựa vào bản thân… Sau khi ý thức được trên thế giới này còn có người kinh khủng như vậy, Tà Thần càng nóng lòng chấp niệm theo đuổi sức mạnh.

Một mặt hắn ta muốn gia tang sự khống chế của mình với thế giới mẹ, mặt khác hắn ta cần hiểu được sức mạnh chân lý từ năng lượng dung đạo.

Sức khống chế với thế giới mẹ được tăng cường từng bước, hoàn toàn nắm giữ tất cả của thế giới mẹ trong tay không tính là việc khó đối với Tà Thần. Nhưng lúc lĩnh hội năng lượng dung đạo, Tà Thần gặp một vài vấn đề không có cách nào giải quyết.

Trong một thời gian ngắn ngủi, hắn ta đã tìm hiểu ra hình thức ban đầu của sức mạnh chân lý từ trong năng lượng dung đạo. Sáu hình thức ban đầu ứng với sáu Cổ Thần Hỗn Độn, nhưng ngoài sức mạnh chân lý ra, Tà Thần còn tìm thấy một thứ khác thường trong năng lượng dung đạo.

Bởi vì chuyện này, Tà Thần suy tư mấy ngày liền.

Tú Châu ở cách đó không xa xuống thuyền bay, khoác một chiếc áo bào màu đen lên người Tà Thần, đây là áo nàng ta tự tay may.

Tà Thần say mê nhìn năng lượng dung đạo trước mắt, lẩm bẩm: “Sức mạnh của năng lượng dung đạo tuyệt đối không chỉ là sáu sức mạnh chân lý, nó vốn phải mạnh hơn, mạnh hơn bây giờ gấp nghìn lần vạn lần…”

Nhìn biểu cảm của phu quân, Tú Châu không nhịn được mà lắc đầu.

Phu quân đã là chúa tể của thế giới mẹ, cho dù là thủ lĩnh của những thế lực siêu cấp kia cũng đều đã thần phục, nhưng hắn ta vẫn u mê sức mạnh, nàng ta không biết chuyện này là phúc hay họa nữa.

Ngay khi toàn bộ tinh thần của Tà Thần chăm chú tìm hiểu, hắn ta bỗng nhiên cảm nhận được thế giới mẹ truyền đến một động tĩnh không thoải mái. Lông mày Tà Thần nhíu lại, trong đôi mắt phản chiếu hình ảnh những cái đầu lâu đang điên cuồng gặm cắn bên ngoài vách tường, trên mặt nhất thời hiện lên vẻ nghi hoặc.

“Đây là thứ gì…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận