Bách Luyện Thành Thần

Chương 3502: Cường hóa

Trong Ngọc Thắng Thiên, Lãnh Ngục cũng là cấm địa tuyệt đối, La Chinh không dám xâm phạm một li nào. Cũng chỉ có tồn tại nghịch thiên như Ba Phàm mới dám ở trong Lãnh NgụcLãnh Ngục đáng sợ không chỉ bởi nhiệt độ cực thấp mà còn bởi vì sinh linh thuộc thế giới hỗn độn đều sẽ hóa thành đốm sáng rồi lập tức tiêu tán. Đối với sinh linh thế giới Huyền Lượng thì Lãnh Ngục cũng không đáng sợ lắm, cho dù những sinh linh tương đối nhỏ yếu của thế giới Huyền Lượng rơi vào Lãnh Ngục cũng chỉ tạm thời bị đóng băng mà thôi, chờ khi rời khỏi Lãnh Ngục, trạng thái đóng băng biến mất thì sẽ hoạt bát phấn chấn trở lại.

Ban nãy La Chinh ra tay cũng đang đánh cược, tuy Khởi Nguyên Thần Huyết có thể khắc chế tất cả mọi năng lượng, nhưng Lãnh Ngục vô cùng đặc biệt, La Chinh cũng có thể sẽ bị phân giải ở trong đó.

Kết quả cũng không bất ngờ lắm, khoảnh khắc hắn chạm vào Lãnh Ngục, nhiệt độ của Lãnh Ngục bắt đầu tăng lên kịch liệt, sau đó dễ dàng bị phá giải.

“Ngươi biết đây là Lãnh Ngục, hơn nữa còn có thể phá giải nó?” Nghẹn một hồi lâu, cuối cùng Lãnh cũng có thể nói ra một câu hoàn chỉnh.

“Tầng trên của Ngọc Thắng Thiên có rất nhiều Lãnh Ngục” La Chinh mỉm cười, về việc hắn có thể phá giải hay không thì hắn không cần phải trả lời.

Lãnh quan sát La Chinh kỹ càng, đây là tên nhân loại mà nó vừa định kết liễu tính mạng: “Xem ra là ta nghĩ nhiều, sợ rằng còn phải tốn rất nhiều công sức mới bắt được ngươi!”

“Vù”

Thân thể khổng lồ của Lãnh hơi nghiêng, lao thẳng tới chỗ La Chinh.

Dù sao nó cũng là quái vật đã sống vô số năm, ánh mắt tinh tường đến nhường nào? Đúng là thủ đoạn khó tin của La Chinh có thể phá giải Lãnh Ngục của nó, nó cũng chịu phục thủ đoạn này. Tuy nhiên nó đã nhận ra sức mạnh của La Chinh cũng không mạnh lắm, nó cảm thấy dựa vào ưu thế của mình, nó có thể bắt thằng nhóc này!

Lúc Lãnh vọt tới trước mặt La Chinh, ánh mắt La Yên chợt lóe lên sắc đỏ, từng ánh đao màu vàng bổ thẳng tới đầu nó.

Đã chịu thiệt một lần, Lãnh vươn tay phóng ra một tấm băng khổng lồ, bao phủ trên đỉnh đầu La Yên, đồng thời bắt lấy La Chinh xoay một vòng giữa không trung rồi dùng sức đập hắn vào Lê Sơn.

“Rầm!”

Thân thể cao hơn bốn trăm nghìn trượng của La Chinh đụng vào đỉnh một ngọn núi, thân thể khảm vào Lê Sơn. Lê Sơn vốn kiên cố vững chãi đột nhiên trở nên mềm mại như bùn, không thể chịu đựng sức tàn phá của hai con quái vật khổng lồ.

“Vù!”

Một bàn tay của Lãnh lóe ra ánh sáng trắng, ngưng kết thành một cây dùi băng dài nhỏ, đâm thẳng xuống đầu La Chinh.

La Chinh không kịp né tránh, chỉ đành vươn tay bắt lấy dùi băng.

Khởi Nguyên Thần Huyết trong cơ thể La Chinh dao động một lúc, dùi băng như bị lửa đốt, nhanh chóng chảy thành một vũng nước.

Lãnh lại ngơ ngác một chút, lông mày nhíu chặt, không sử dụng sức mạnh chân lý nữa, dứt khoát vung tay nện xuống La Chinh!

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm…”

Chấn động kịch liệt lan truyền khắp trên dưới Lê Sơn.

Rất nhiều người trong Lê Sơn đều nhìn thấy cảnh này, nhưng các sơn chủ, môn chủ, đệ tử, tộc nhân trong Lê Sơn đều không thể tham gia vào trận chiến ở cấp độ này, một mặt khác bọn họ còn phải giữ vững cương vị cung cấp năng lượng liên tục cho La Yên!

“Ca!”

Tấm băng bao phủ trên đỉnh đầu bị La Yên phá vỡ, nàng thấy ca ca bị dí xuống mặt đất, màu mắt bỗng trở nên đỏ au.

“Ầm!”

Trục năng lượng bắt đầu chấn động kịch liệt.

Năng lượng hấp thu được thông qua Vân Sơn Vụ Tráo Trận bị La Yên liên tục phóng ra ở mức độ hạn chế. Cho dù có văn minh Thiên Chấp trợ giúp, năng lượng mà trục năng lượng có thể chuyển hóa tăng cường đáng kể, nhưng vẫn có mức hạn chế.

Năng lượng mà La Yên phóng ra đã vượt qua mức hạn chế này!

“Soạt soạt soạt…”

Ánh đao màu vàng khổng lồ xoay tròn lao về phía Lãnh, cảm nhận được uy lực trong ánh đao, Lãnh lập tức sử dụng Lãnh Ngục.

Lãnh Ngục không có tác dụng với La Chinh, nhưng lại hoàn toàn khắc chế năng lượng của La Yên.

Không có âm thanh, không có ánh sáng, không có chấn động. Mấy ánh đao màu vàng khổng lồ này bay vào Lãnh Ngục, hóa thành ngàn vạn đốm sáng màu trắng rồi tiêu tan.

Lồng ngực La Yên phập phồng hổn hển, gương mặt đỏ bừng mất tự nhiên, sự tiêu hao này gây ra tổn hại rất lớn cho nàng, thậm chí nàng còn không thể sử dụng trục năng lượng trong một thời gian ngắn, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lãnh nện từng nắm đấm vào người La Chinh.

Trước đây khi La Chinh nói chuyện với Khởi Nguyên Thần Huyết, Khởi Nguyên Thần Huyết đã cường hóa hắn một lần. Nhưng sự cường hóa này cực kỳ hữu hạn, ít nhất thì không thể ngăn chặn tấn công từ Lãnh.

Sau khi Hồn Nguyên Chi Linh kiệt sức, thân thể La Chinh bắt đầu bị xâm hại, Lãnh chẳng những có thể khống chế nhiệt độ mà tố chất thân thể của nó còn đứng đầu trong các cổ thần hỗn độn.

Lúc này nếu La Chinh sử dụng Thế Giới Chi Thừa của Văn Minh Chi Khí thì có thể liều đánh một trận, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã đưa ra đề nghị từ lâu.

Đề nghị này bị La Chinh cự tuyệt. Cho dù có mở ra Thế Giới Chi Thừa cũng chưa chắc đã là đối thủ của Lãnh, dù sao Lãnh cũng vô cùng am hiểu cách đối phó với những công kích năng lượng.

Hắn muốn mượn cơ hội này để tiếp tục thúc ép Khởi Nguyên Thần Huyết!

“Ầm ầm ầm…”

Phương thức tấn công của Lãnh giống như một con tinh tinh khổng lồ, đôi tay vạm vỡ nện vào người La Chinh, xương ngực của La Chinh không biết đã gãy thành bao nhiêu đoạn và có bao nhiêu vết lõm.

Trong lúc liên tục tấn công, Lãnh cũng cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Tuy nó cảm thấy thực lực của La Chinh rất yếu, nhưng không đến mức ngay cả giãy giụa cũng từ bỏ. Thằng nhóc này lại hoàn toàn từ bỏ chống cự dưới thân nó.

Sao lại như vậy?

Trong lúc Lãnh còn chưa nghĩ ra thì một chuyện còn kỳ lạ hơn đã xảy ra, La Chinh bắt đầu lẩm bẩm một mình.

“Không sợ rơi vào tay người khác?”

“Nếu ta bị đánh bại, tình trạng của ngươi nhất định sẽ còn tệ hơn bây giờ!”

“Ta nghĩ chắc chắn bọn chúng sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi đang bỏ phí một cơ hội hiếm có đấy!”

Từ tin tức có được thông qua Chấp Bút Giả và bốn pho tượng, La Chinh phán đoán hắn chính là tồn tại duy nhất có thể dung hợp hoàn chỉnh Khởi Nguyên Thần Huyết và mang nó đi – điều mà trước đây chưa từng có người nào làm được.

La Chinh giao tiếp với Khởi Nguyên Thần Huyết, còn Lãnh thì khó hiểu ra mặt.

Tuy hai nắm đấm không hề dừng lại nhưng vẻ kinh ngạc trong mắt nó càng lúc càng nồng đậm. Hắn đang thuyết phục ai? Thuyết phục một tồn tại nào đó có thể đối phó với mình à?

Đúng lúc này, lồng ngực La Chinh đột nhiên nứt ra.

Không có máu chảy, chỉ có những khúc xương sườn vỡ vụn tách ra hai bên.

Kết cấu của xương sườn bị nứt nhanh chóng thay đổi, giống như hai lưỡi đao đang nhô lên về phía Lãnh.

Biến cố đột nhiên xảy ra khiến Lãnh dừng tay, bằng bản năng, nó cảm nhận được một sự uy hiếp! Nếu không giải quyết thằng nhóc này, chỉ sợ sẽ còn rất nhiều biến cố nối tiếp nhau xảy đến!

“Chết đi!”

Lần này nó dùng hết gần như toàn bộ sức mạnh của bản thân mà nện xuống đầu La Chinh.

Nhưng phần mặt của La Chinh cũng nhanh chóng biến hóa, mắt, miệng, mũi của hắn đột nhiên lõm xuống, bộ mặt trở nên đáng sợ.

Thời điểm nắm đấm của Lãnh giáng xuống mặt La Chinh, nắm đấm cũng theo phần mặt lõm xuống lọt vào trong đầu hắn! Xuất phát từ bản năng, Lãnh định rút tay ra, nhưng rút thế nào cũng không được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận