Bách Luyện Thành Thần

Chương 3453: Đá bóng

Tại vòng hỗn độn bảy mươi bảy, Tiệt giáo do Thông Thiên giáo chủ sáng lập và Xiển giáo do Nguyên Thủy Thiên Tôn sáng lập có mâu thuẫn lớn. Hơn nữa, nguyên nhân gây ra mâu thuẫn này có liên quan tới Đạo Chung YênCuối cùng, Thông Thiên giáo chủ thua Khương Tử Nha, ngay cả căn cơ của Tiệt giáo cũng bị phá hủy. Thông Thiên giáo chủ dẫn người của Tiệt giáo trốn vào Bỉ Ngạn rồi mai danh ẩn tích một cách nhanh chóng. Mấy trăm thần kỷ nguyên qua, dù là bản thân Thông Thiên giáo chủ hay người của Tiệt giáo đều chưa từng xuất hiện.

Đến khi tộc Vô Không đột nhiên xuất thế, Thông Thiên giáo chủ mới xuất hiện một lần nữa. Trong quá trình này, Thông Thiên giáo chủ đã trải qua những chuyện gì? Vì sao y có thể trở thành người đứng đầu trong tộc Vô Không? Người bên ngoài không hề biết…

Lúc Khương Tử Nha giáng lâm Trung Thần Châu, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã nhắc nhở ông, nếu gặp phải Thông Thiên giáo chủ thì phải cẩn thận. Năm xưa, Tiệt giáo bị hủy diệt nên y đã ghi hận trong lòng.

Lúc ấy, Khương Tử Nha cũng không để ý lắm, ông cảm thấy thời gian trôi qua sẽ làm mối hận trong lòng Thông Thiên giáo chủ biến mất. Nhưng ai mà ngờ bản thân gặp sư bá ở Tắc Sơn lại như kẻ thù gặp mặt.

“Vù!”

Thông Thiên giáo chủ cầm kiếm Thanh Bình lao thẳng tới chỗ Khương Tử Nha. Lục Hồn Phiên phấp phới ở phía xa, lửa đen trên kiếm Thanh Bình càng lúc càng hừng hực. Khương Tử Nha biết sự lợi hại của Lục Hồn Phiên, cũng biết tộc Vô Không mà Thông Thiên giáo chủ dẫn dắt có địa vị ngang hàng với tộc Nguyên Linh. Thực lực bây giờ mạnh hơn lúc trước rất nhiều.

“Roi Loạn Thần!”

Khương Tử Nha lui lại, đồng thời rút roi Đả Thần ra.

“Vù vù vù vù…”

Lúc cái roi này vung lên, hư không cũng trở nên run rẩy. Gợn sóng trong suốt khuếch tán ra xung quanh, khiến tất cả cảnh vật trước mặt trở nên vặn vẹo.

Roi Đả Thần vung vẩy không theo bất cứ trật tự nào, từng bóng roi màu vàng kim hòa nhập vào hư không. Sau đó, bóng roi ngập trời tạo thành bóng của một con rồng, bay về phía Thông Thiên giáo chủ ở đối diện.

“Soạt!”

Thông Thiên giáo chủ cầm kiếm xông lên, lửa đen trên thân kiếm bùng lên cực cao, phàm là bóng roi màu vàng kim tới gần đều bị ngọn lửa màu đen thiêu rụi. Y cầm kiếm tiến quân thần tốc.

Khương Tử Nha thấy y chỉ còn cách mình vào trượng, lập tức thu roi Đả Thần lại, chắp tay thi lễ với Thông Thiên giáo chủ.

Thông Thiên giáo chủ đang lao tới với khí thế hung hăng bị cảnh này làm cho ngây ra, trong mắt hiện lên tia sắc lạnh: “Ngươi nghĩ làm thế thì ta sẽ hạ thủ lưu tình sao? Tử Nha, ngươi đúng là ngây thơ”

“Tử Nha không nghĩ rằng sư bá sẽ hạ thủ lưu tình. Nhưng đây không phải thời điểm sư bá và Tử Nha liều mạng với nhau. Tử Nha chỉ đành đắc tội vậy…” Khương Tử Nha bỗng nhiên nói.

“Cái gì?”

Khi Thông Thiên giáo chủ vẫn còn chưa hiểu gì, y cảm thấy trời đất rung chuyển. Chỉ một khắc sau, Thông Thiên giáo chủ đã xuất hiện trong Ly Hổ Châu, về nơi mà “Không” trục xuất y.

Khương Tử Nha đã hoàn toàn khống chế được không gian Tắc San. Trong vùng không gian kia, quyền hạn của ông còn lớn hơn của cổ thần hỗn độn. Khương Tử Nha không chỉ có thể tùy ý xử trí mọi vật chất trong không gian Tắc San, thậm chí có thể tìm được tiếp điểm thời gian giống nhau.

Bây giờ, không phải Khương Tử Nha không có sức đánh một trận với Thông Thiên giáo chủ, nhưng tâm thái của ông và Nguyên Thủy Thiên Tôn là giống nhau. Hai người đều áy náy vì năm xưa Tiệt giáo bị phá hủy, không muốn tranh đấu với Thông Thiên giáo chủ.

Khương Tử Nha tìm được tiếp điểm không gian và thời gian, lập tức mời sư bá ra khỏi không gian Tắc San.

Sau khi “Không” trục xuất Thông Thiên giáo chủ, nó lập tức lướt xuống phía dưới. “Không” sợ rằng Thông Thiên giáo chủ có thể trở về nên định mang La Chinh rời đi. Nhưng nó còn chưa kịp xuống dưới thì một dao động không gian xuất hiện cách đó không xa. Thông Thiên giáo chủ lại xuất hiện một lần nữa.

Sắc mặt của “Không” hơi thay đổi, nó dứt khoát vạch một cái về phía Thông Thiên giáo chủ. Một vùng không gian lại bao phủ thân thể của y một lần nữa.

Thông Thiên giáo chủ bị Khương Tử Nha đưa ra ngoài nên vẫn còn đắm chìm trong trạng thái ngẩn người. Y nghĩ mãi vẫn không rõ vì sao tên nhãi Khương Tử Nha kia lại có bản lĩnh này.

Lúc y còn đang nghi hoặc thì một dao động không gian khác lại bao phủ toàn thân. Không gian lần này lại bị xóa bỏ một lần nữa. Trong nháy mắt, Thông Thiên giáo chủ lại trở lại không gian Tắc San…

Khương Tử Nha thấy sư bá mình vừa đưa ra lại quay lại thì chỉ biết im lặng.

Chuyện này là sao…

Với trí tuệ của Khương Tử Nha, ông đã đoán được đại khái bên ngoài xảy ra chuyện gì. Có lẽ Thông Thiên giáo chủ đã dùng Vòng Tròn Giáng Lâm để giáng lâm và đánh nhau với vị Chân Lý Chi Tử nắm giữ không gian kia. Nhưng Khương Tử Nha không thể ngờ rằng hai người này đánh nhau là để giành La Chinh.

“Sư bá nên trút hết lửa giận lên người Chân Lý Chi Tử kia đi…” Khương Tử Nha lẩm bẩm.

Ông vung tay lên đưa Thông Thiên giáo chủ ra ngoài một lần nữa.

Nhưng ở Ly Hổ Châu, “Không” đã có đề phòng. Lúc Thông Thiên giáo chủ được đưa ra ngoài, nó đã bắt đầu xóa bỏ không gian một lần nữa.

Thông Thiên giáo chủ vốn chẳng có thời gian phản ứng, y lại bị đưa vào không gian Tắc San một lần nữa. Bên trong Không gian Tắc San, Khương Tử Nha vô cùng phiền muộn. Vị sư bá này của mình đúng là khó giải quyết. Có lẽ vị Chân Lý Chi Tử kia không đối phó được nên chỉ có thể đưa y vào trong này. Nhưng nếu cứ đi đi về về như đá bóng thế này cũng không phải cách hay.

“Nếu đã như vậy, ta chỉ có thể phong bế không gian Tắc San mà thôi”

Khương Tử Nha quản lý không gian Tắc San rất nhiều kỷ nguyên hỗn độn rồi, ông đã giành được tất cả quyền hạn trong không gian này. Khương Tử Nha hoàn toàn có năng lực cự tuyệt không gian mà Chân Lý Chi Tử “xóa bỏ” tiến vào.

Chỉ có điều, Khương Tử Nha cần những “vật chất” trong hỗn độn tiến vào. Thông qua những “vật chất” này, ông có thể hiểu thêm về sự vật trong hỗn độn.

“Vèo vèo vèo vèo…”

Thông Thiên giáo chủ bị đưa vào trong một lần nữa, lập tức dịch chuyển tới trước mặt Khương Tử Nha. Y vươn tay ra, xuất kiếm.

Mũi kiếm Thanh Bình có ngọn lửa màu đen đang cháy phập phù lao thẳng về phía mặt của Khương Thử Nha, nhưng tốc độ của ông nhanh hơn so với mũi kiếm một chút. Nhát kiếm này chưa kịp đụng tới Khương Tử Nha thì Thông Thiên giáo chủ đã biến mất ngay trước mặt ông.

Sau đó, Khương Tử Nha quay người về những “cây cột Tắc San” ở sườn phía cuối của không gian Tắc San. Ông vung hai tay lên, một số cột Tắc San bị kích hoạt, lập tức ảm đạm đi.

Quy tắc của toàn bộ không gian Tắc San xảy ra biến hóa. Ở lối ra vào của không gian Tắc San có một tiếp điểm không gian đặc biệt. Tiếp điểm không gian này thuộc quyền khống chế của “Không”, nhưng nó đã bị Khương Tử Nha đổi thành một chiều, chỉ có thể vào không thể ra. Bây giờ, ông lại đổi thành không thể vào, không thể ra…

Sau khi bị đưa ra ngoài một lần nữa, Thông Thiên giáo chủ lại bị “Không” dùng không gian bao phủ, đồng thời xóa bỏ không gian. Nhưng lần này, “Không” vẽ nửa ngày nhưng không gian kia vẫn không có dấu hiệu bị xóa bỏ…

Thông Thiên giáo chủ ở trong không gian nhìn “Không” với vẻ mặt khó tin.

Đường đường là cổ thần hỗn độn mà cũng có lúc làm sai?

“Ngươi đã làm gì? Ta không cảm ứng được sự tồn tại của không gian Tắc San Nữa!” “Không” nói với vẻ kinh hãi.

Mất năng lực “xóa bỏ” chỉ là thiếu một đòn sát thủ mà thôi, cổ thần hỗn độn không chỉ có một đòn sát thủ. Nhưng năng lực mà bản thân lấy được từ chân lý không gian lại bị người khác cắt giảm, tước đoạt, đây mới là điều đáng sợ nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận