Bách Luyện Thành Thần

Chương 3879: Vô hạn và tất cả

“Ta đã ở vùng đất hoàn mỹ rất lâu… Tự cho là có thể nắm giữ tất cả, nên mới thả Ác ra ngoài. Ta đã bồi dưỡng Ác lớn dần, thấy gã dần trở nên cường đại, còn cảm thấy vô cùng vui sướng… Nhất là khi ở Hám Vô Lượng Giới, thấy sự hủy hoại mà Ác mang tới, ta vô cùng vui mừng. Khi đó ta phỉ nhổ vùng đất hoàn mỹ, bởi vì hoàn mỹ có nghĩa là mãi mãi bất biến, ta thích khuyết điểm của Hám Vô Lượng Giới… Ác mang đến chết chóc, nhưng cũng mang tới sáng tạo và sinh mệnh”“Đáng tiếc gã đã thoát khỏi sự khống chế của ta, ta thất bại một cách triệt để, ta quá vô dụng…” Âm thanh kia trở nên vô cùng tiêu cực.

Những thất bại liên tiếp đã hủy hoại lòng tự tin của hắn ta.

“…” Nghe những lời này, La Chinh cũng không biết phải nói gì, hắn không ngờ Tòng lại tiêu cực như vậy.

“Không phải còn có cơ hội sao?” La Chinh đột nhiên nói.

“Cơ hội?”

“Hiện tại chúng ta đã có Khởi Nguyên Thần Huyết, ngươi cũng đã thức tỉnh, ngươi cũng có thể sử dụng năng lượng vô hạn tuyệt đối, chúng ta có thể đánh bại gã!” La Chinh nói.

“Ha ha” Hắn ta cười: “Ta từng đánh bại gã rất nhiều lần, có ích lợi gì? Vẫn không thể ngăn cản gã hạ thấp”

“Vẫn hơn là không làm gì hết” La Chinh nói.

Lần đầu tiên nghe được cái tên Tòng này, La Chinh đã từng suy đoán rất nhiều về hắn ta, cũng ôm rất nhiều hy vọng, không ngờ tính cách của Tòng lại tiêu cực như vậy, La Chinh vừa thất vọng lại vừa tức giận.

Tòng có thể xem được mọi ký ức của La Chinh, đương nhiên có thể cảm nhận được cảm xúc của hắn, nhưng hắn ta không để bụng.

Hàng Cách Giả xem sinh linh tại vùng đất hoàn mỹ là “công cụ”, còn Tòng lại xem bọn họ là “quá trình”.

Dù là nhân loại, Tứ Linh, Dưỡng tộc, Đan tộc, Thánh Minh… đó đều là một quá trình, mà quá trình thì dù sao vẫn phải kết thúc, tất cả mọi thứ chính, phụ sinh ra trong quá trình đều chỉ là râu ria.

“Nếu ngươi bằng lòng đấu tranh, ta có thể giúp ngươi, ngươi đã có thể sử dụng Năng Lượng Cực Thái một cách thành thạo, chênh lệch giữa ngươi và Hàng Cách Giả chính là năng lượng nhiều hay ít, những gì gã có, ta cũng có thể ban cho ngươi…”

“Thật sự có thể?” Hai mắt La Chinh sáng lên.

“Đương nhiên, chuyện này không khó đối với ta”

“Vậy…” La Chinh hít một hơi rồi nói: “Xin hãy ban cho ta”

Tòng không nói gì, trực tiếp rót một ít trí nhớ vào linh hồn của La Chinh.

La Chinh lẳng lặng xem những ký ức đó, sau khi hắn hiểu được hoàn toàn một phần, hắn mới chợt hiểu ra vì sao hắn và Hàng Cách Giả lại có chênh lệch lớn đến vậy.

Nếu xem năng lượng của Khởi Nguyên Thần Huyết là một đường thẳng trên một mặt phẳng, trên đường thẳng này có vô số điểm, đó là năng lượng nhiều vô hạn… Mà vô hạn của Hàng Cách Giả lại có được tất cả các điểm trên mặt phẳng đó… Trong đó bao gồm nhiều vô hạn và cực nhiều vô hạn.

Hiện tại, Tòng đã ban cho hắn “tất cả”.

“Vô hạn tuyệt đối…”

“Chính là sức mạnh của tất cả…”

Hắn kích động đến mức ngay cả giọng nói cũng run rẩy.



“Vù vù vù…”

“Ra đây… Ngươi không thể trốn cả đời được đâu”

Hàng Cách Giả có rất nhiều cách để giết chết La Chinh, nhưng phải phá hủy hoàn toàn vùng đất Tuyệt Táng mới được.

Quá trình hạ thấp vốn cần dùng tới vùng đất sơ khai, gã không muốn sáng tạo thêm một cái nữa, đây cũng là lý do vì sao tới giờ Hàng Cách Giả vẫn chưa phá hủy vùng đất Tuyệt Táng.

Gã kêu la giữa vùng đất Tuyệt Táng rộng lớn trống trải lâu như vậy, La Chinh vẫn không có bất cứ động tĩnh nào.

“Vù…” Hàng Cách Giả đột nhiên nhìn vào vành đai trung tâm vùng đất Tuyệt Táng, nơi đó còn có rất nhiều sinh linh bé nhỏ.

“Các sinh linh hỗn loạn đã tới, nếu không ra, đám sâu kiến còn sót lại trong vùng đất sơ khai của ngươi sẽ bị ăn sạch sẽ…” Hơn bảy mươi tỷ sinh linh hỗn loạn tụ lại thành một quả cầu đường kính hàng chục triệu dặm, bao vây kín mít Lê Sơn và Quy Khư Mộ Địa.

Bên cạnh Quy Khư Mộ Địa, những sinh linh hỗn loạn đầu tiên đã sắp xông tới.

“Đám quái vật kia tới rồi!”

“Chạy mau!”

“Chạy? Chạy đi đâu? Không nghe La Chinh nói gì sao? Chúng ta chỉ có thể liều với chúng! Không có đường lui!”

Các cường giả trong Quy Khư Mộ Địa đã chuẩn bị tinh thần chiến đấu từ lâu.

Trước kia bọn họ thoát được kiếp nạn trong miệng “đầu lâu”, trong lòng còn ôm một tia hy vọng xa vời, rằng có lẽ những sinh linh hỗn loạn này không cường đại như vẻ bề ngoài, đồng tâm hiệp lực là có thể miễn cưỡng chống đỡ! Nhưng khi những sinh linh hỗn loạn này xông vào Quy Khư Mộ Địa, tất cả mọi người đều chỉ biết trố mắt.

Chúng có được thần thông không gian giống như ma quỷ, thân hình thoắt ẩn thoắt hiện, rất khó quan sát bằng mắt.

“Chết hết cho ta!”

Ngự Thần Phong giận rống lên, hắn ta là một trong những cường giả chịu trách nhiệm bảo vệ Quy Khư Mộ Địa.

Hắn ta phóng ra một không gian to lớn hình thoi, không gian hình thoi này điên cuồng chuyển động, lao về phía một sinh linh hỗn loạn ngay trước mặt.

Tín vật Bỉ Ngạn của Ngự Thần Phong có thuộc tính không gian, nổi danh giữa những tín vật Bỉ Ngạn khác. Nhưng đối diện với sinh linh hỗn loạn có được Siêu Không Cực Thái, nó bỗng trở nên nực cười như vậy…

“Ù…” Ngự Thần Phong chỉ thấy hoa mắt, sinh linh hỗn loạn khổng lồ đã tới gần, một tay bóp chặt lấy hắn ta.

“Yếu ớt như vậy, lại còn muốn giãy giụa…”

“Thật đáng thương”

Những sinh linh hỗn loạn này vừa dứt lời đã lập tức nhét Ngự Thần Phong vào miệng.

Trước lúc bị nhai nát, với chút ý thức còn sót lại, Ngự Thần Phong chỉ thấy vô cùng tuyệt vọng, còn có cảm giác hoang đường.

Một sinh linh hỗn loạn có thể cường đại đến nhường này sao?

Đằng sau còn có mấy chục tỷ con… Đây là thế giới đáng sợ đến nhường nào…

“Thần Phong!”

Cách đó không xa, hai mắt Tịnh Vô Huyễn như muốn nứt ra.

Cần câu trong tay y rung lên, một cái dây màu vàng đã lao về phía sinh linh hỗn loạn kia. Y muốn dùng dây câu cá chặt đầu sinh linh hỗn loạn, giải cứu Tịnh Vô Huyễn.

Nhưng dây câu cá màu vàng vừa mới bay ra, Tịnh Vô Huyễn đã cảm giác được một bóng đen to lớn vụt qua. Thân thể y nhẹ bẫng, nửa người dưới không biết bị xé đi từ lúc nào. Bên cạnh y xuất hiện một sinh linh hỗn loạn, máu thịt nhầy nhụa trên tay nó chính là nửa người dưới của y.

“Yếu mà còn ra gió…” Sinh linh hỗn loạn đưa tay vào miệng liếm láp.

“Đây là… Đây là… là đám lính nhãi nhép sao…” Tịnh Vô Huyễn nhìn những sinh linh hỗn loạn dày đặc với vẻ khó tin.

Y không cho rằng mình còn có thể sống tiếp. Nhưng với thực lực của y, ít nhất có thể giết chết hàng nghìn hàng vạn con, không ngờ ngay cả một con cũng đánh không lại…

“Ầm!”

Sinh linh hỗn loạn kia lại ra tay, tốc độ nhanh đến mức Tịnh Vô Huyễn không kịp phản ứng. Nắm đấm to lớn giáng xuống, y đã hóa thành một làn sương máu.

Những Bỉ Ngạn cảnh khác vốn còn can đảm thề chết trấn thủ Quy Khư Mộ Địa, nhưng sau khi thấy Tịnh Vô Huyễn và Ngự Thần Phong chết thảm, bọn họ đều hoảng sợ bỏ chạy tán loạn.

Nhưng bọn họ có thể trốn được sinh linh hỗn loạn sao?

Tất cả đều bị đánh chết, không một ai ngoại lệ.

Cuộc tấn công của sinh linh hỗn loạn hoàn toàn chiếm thế thượng phong, nơi duy nhất có thể chống lại chỉ có Lê Sơn, đây còn là công lao của La Chinh.

Lúc trước hắn dùng Siêu Không Cực Thái xây dựng nên một vòng sáng màu lam to lớn, cứ hễ sinh linh hỗn loạn xuyên qua vòng sáng này, Siêu Không Cực Thái trên người chúng đều sẽ bị triệt tiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận