Bách Luyện Thành Thần

Chương 3015: Thế giới đảo lộn

Sơn không chỉ có thần thông không gian hùng mạnh mà thực lực của gã cũng khiến Tà Thần khá kiêng kỵ. Nhưng càng là thứ khiến Tà Thần phải kiêng kỵ lại càng có sức hấp dẫn mãnh liệt đối với hắn ta!Tà Thần ẩn nấp trong bóng tối, vốn muốn cho La Chinh một đòn trí mạng vào lúc mấu chốt. Bây giờ không biết La Chinh đã bị Sơn đẩy tới nơi quái quỷ nào, Tà Thần thấy rất tiếc, nhưng có vẻ Sơn cũng là một đối tượng không tồi, đặc biệt là năng lực không gian của gã!

Nếu có thể lấy được thần thông không gian siêu phàm kỳ ảo này thì hắn ta sẽ chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh.

Lúc Sầu Tuẫn dùng bàn tính để ngăn chặn sức mạnh của Sơn, Tà Thần liền biết cơ hội của mình tới rồi. Hắn ta lẳng lặng bám theo đằng sau một đệ tử Thiên Cung, nhân lúc Sơn dịch chuyển không gian đã đột ngột xuất hiện sau lưng gã.

Kèm theo một tiếng cười quái dị, một tia sáng đen bùng lên trong mắt Tà Thần.

“Soạt…”

Tia sáng màu đen kéo dài trong mắt Tà Thần, hóa thành từng con thằn lằn nhỏ dài. Thân thể chúng bỗng cuộn lại, chẳng mấy chốc đã quấn quanh người Sơn.

Đối mặt với biến cố đột nhiên xuất hiện, Sơn cũng không hề hoảng hốt, nhưng trên mặt lần đầu tiên hiện lên vẻ nghiêm trọng.

Hai tay gã đánh ra một đòn, nhưng thằn lằn quấn quanh người gã vẫn không chút sứt mẻ!

Hiện tại sức mạnh Bỉ Ngạn mà Sơn có thể mượn dùng đã sắp về 0, sức mạnh của thân thể cũng chỉ hơn mười thần quân lực, sao có thể tránh thoát?

“Ù…”

Một lần không được thì thêm lần nữa.

Thân thể Sơn trở nên mơ hồ, định thi triển dịch chuyển không gian để chạy trốn.

Nhưng thuộc tính của đám thằn lằn này cực kỳ đặc biệt, có thể bám chặt vào người gã, khiến gã không thể trốn vào không gian!

“Trốn không thoát đâu, ngươi…” Trên mặt Tà Thần hiện lên vẻ sâu xa.

Sơn cũng không để ý tới Tà Thần, sâu trong con ngươi gã hiện lên một khối hình lập phương, khối lập phương này lập tức bao phủ gã, đám thằn lằn và cả kẻ ở đầu kia của thằn lằn là Tà Thần vào bên trong.

“Ù…”

Sơn đã dịch chuyển không gian cả bản thân mình lẫn Tà Thần!

Một giây sau, hai người đã xuất hiện trên bầu trời cao nghìn mét, sau đó tức khắc rơi thẳng xuống dưới.

Tà Thần không kịp đề phòng, bị Sơn kéo xuống vài mét.

Nhưng Sơn không thể điều động sức mạnh Bỉ Ngạn, trọng lượng và sức mạnh của bản thân chẳng đáng là gì trước mặt Tà Thần. Tà Thần lập tức giật đám thằn lằn lại, khiến mình dừng ngay giữa không trung lơ lửng.

Nhưng Tà Thần vừa dừng lại, Sơn lại vẽ ra một vùng không gian khác và dịch chuyển cả hai lần nữa.

Lúc Tà Thần dịch chuyển không gian lần thứ hai, hắn ta chợt thấy một bàn chân khổng lồ đang đạp về phía mình, đó là bàn chân của mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh!

Tộc Ly Uyên, tộc Nhĩ Thử và các tộc khác đang chém giết hừng hực khí thế với mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh thì bỗng thấy Sơn và Tà Thần thình lình xuất hiện, cả đám đều kinh ngạc.

Tà Thần cũng không ngờ trong tình huống sức mạnh bị khóa lại mà Sơn còn có thể sử dụng thủ đoạn mượn đao giết người như này.

Nhìn bàn chân lớn như núi đè xuống, hắn ta cũng giật mình kinh hãi!

Động tác của mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh tuy chậm chạp, nhưng thực lực lại cực kỳ kinh khủng, ngay cả vòng bảo hộ pháp trận cũng bị một chân của nó giẫm nát, kẻ mạnh như Tà Thần cũng không có cách nào chống lại.

“Vù!”

Giờ khắc này Tà Thần chẳng thể nghĩ được gì khác, lập tức kéo Sơn bay thẳng ra ngoài.

“Ầm!”

Mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh giẫm ra một cái hố to trên mặt đất.

Tà Thần vừa kéo Sơn thoát khỏi bàn chân của mẫu thể thì không gian trước mắt chợt nhoáng lên, hắn ta và Sơn lại xuất hiện dưới một bàn chân khác của mẫu thể!

Mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh vốn đã cáu gắt lắm rồi, bây giờ chợt phát hiện có hai gã Nhân tộc không ngừng lượn lờ dưới chân mình cũng cảm thấy kỳ quái.

Nhưng mẫu thể lại không có chút lòng thương hại nào, bàn chân của nó cứ vậy giẫm xuống mà không chút do dự!

“Ầm!”

Tà Thần nhờ vào thân thể linh hoạt, lại lần nữa kéo Sơn thoát khỏi bàn chân của mẫu thể. Hắn ta lạnh giọng nói: “Ngươi muốn cùng chết à?”

Sơn bình tĩnh đáp: “Nếu cùng chết, ta sẽ tiến hành dịch chuyển không gian ngay lúc chân của mẫu thể giẫm xuống hoàn toàn”

Nếu lúc chân mẫu thể còn cách mặt đất vài mét mà Sơn kéo Tà Thần vào, hai người sẽ bị giẫm nát nhừ, cho dù tốc độ của Tà Thần có nhanh đến đâu cũng không cách nào thoát khỏi.

“Đây chỉ là cảnh cáo mà thôi” Sơn tiếp tục nói: “Buông ta ra, bằng không chúng ta cùng chết”

Sơn sẽ không chết thật nên gã không coi trọng tính mạng của mình, nhưng Tà Thần lại chỉ có một cái mạng. Vì vậy, trong cuộc thử thách ai sợ hơn khi đối mặt với cái chết, hai người đã không đứng trên cùng một vạch xuất phát rồi.

Ngay cả Tà Thần ngạo mạn không gì sánh được cũng phải sợ hãi cái chết. Cho nên chắc chắn hắn ta sẽ phải buông gã ra, sợ bị gã kéo theo chết cùng. Đây là phán đoán của Sơn.

Nhưng Sơn đã tính sai một điểm…

“Vậy sao…”

Ánh mắt Tà Thần lóe lên, tia sáng màu đen trong con ngươi lại bắt đầu khuếch tán.

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm…”

Vào giờ khắc này, âm thanh hoàn toàn biến mất, tất cả mọi người đều vô thức nghe được tiếng tim đập của mình. Màu sắc xung quanh đảo lộn, sương mù màu đen biến thành màu trắng, nham thạch và mặt đất màu vàng biến thành màu xanh đậm. Làn da tuyết trắng biến thành ngăm đen, bầu trời ảm đạm tỏa ra ánh sáng màu trắng.

“Chuyện gì xảy ra!”

“Chuyện gì thế…”

“Đi mau, đừng ngẩn ra đó nữa!”

Một gã tộc Ly Uyên kinh ngạc trước sự thay đổi của hoàn cảnh xung quanh, hơi ngẩn người một chút đã bị mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh vỗ trúng một cái, bị sức mạnh kinh khủng đánh vỡ vụn.

Sơn thấy cảnh vật xung quanh thay đổi, con ngươi co chặt lại, cuối cùng vẻ mặt cũng thay đổi hẳn: “Đây là… Thế giới giáng lâm, văn minh nào ban cho ngươi?”

Tà Thần híp mắt nhìn chằm chằm Sơn, cười nói: “Đúng là có mắt nhìn, ngay cả một văn minh đứng sau lưng ta cũng nhìn ra được!”

Có rất nhiều văn minh sót lại trong Bỉ Ngạn, mỗi một văn minh cấp Chúa tể đều từng định ra những quy tắc riêng biệt, chỉ những ai được chọn làm người phát ngôn cho văn minh mới có năng lực giáng lâm thế giới. Mà ở thế giới này, quy luật vốn tồn tại từ trước đều sẽ được lập lại từ đầu.

Nhưng văn minh cũng chia mạnh yếu, thế giới giáng lâm cũng có mạnh yếu. Như sơn chủ núi Thái Minh có “Huyết Sắc Giáng Lâm”, thế giới huyết sắc giáng xuống yếu hơn một bậc, bởi vì văn minh đằng sau sơn chủ núi Thái Minh cũng không được tính là văn minh cấp Chúa tể thực sự hùng mạnh.

“Cho dù giáng lâm thế giới, ngươi cũng chưa chắc có thể làm gì được ta!” Dứt lời, Sơn tạo ra một khối hình lập phương lần nữa, bao phủ cả mình và Tà Thần vào bên trong.

Lần này Sơn sử dụng không gian thần thông càng tinh tế và chuẩn xác hơn, gã di chuyển không gian tới sát bàn chân của mẫu thể Hồn Nguyên Chi Linh và đẩy Tà Thần tới ngay bên dưới. Chân của Mẫu Thể đã đạp sát xuống dưới rồi, Tà Thần chắc chắn không thể né được.

Nhưng ngay khi Tà Thần bị ném vào, thân thể hắn ta đột nhiên nhoáng lên. Hắn ta cũng tiến hành dịch chuyển không gian một lần nữa, xuất hiện giữa không trung và nhếch miệng cười nói: “Đúng là thần thông không gian kỳ diệu, chậc chậc, rất tiện dụng. Năng lực này nhất định phải là của ta…”

Dứt lời, cánh tay Tà Thần khẽ rung lên, một tia năng lượng màu đỏ khuếch tán xung quanh cơ thể, phác họa ra một hình thể năng lượng khổng lồ. Đó chính là Oa Ảnh của tộc Nữ Oa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận