Bách Luyện Thành Thần

Chương 2324: Khó chơi

Tốc độ của đám tiểu ác ma này đã đạt tới cực hạn, nhưng phản ứng của Đông Phương Thuần Quân cũng cực kỳ nhanh nhạyDường như ông ta luôn có thể dự tính từ trước rồi tiến hành ngăn chặn một cách chuẩn xác!

Hai tay ông ta vỗ bộp bộp, chỉ trong nháy mắt đôi tay ảo màu đen đã đánh ra năm lần…

“Phù phù phù phù phù!”

Dưới sức mạnh khổng lồ, đám tiểu ác ma đang di chuyển với tốc độ cao đều bị đánh văng ra ngoài, có vài con còn bay xa hơn trăm dặm.

Có tiểu ác ma đập lên núi lửa tạo thành ra một cái hố sâu hơn mười nghìn mét, có tiểu ác ma rơi vào trong hồ nham thạch, khiến nham thạch dấy lên cơn sóng mấy nghìn mét…

Nếu đổi thành một chân thần đại viên mãn, bị Đông Phương Thuần Quân đánh một phát như vậy, sợ rằng đã tan xương nát thịt.

Thậm chí, nếu đổi thành á thánh hay thánh nhân thì đều sẽ bị trọng thương!

Nhưng đám ác ma này lại không hề bị thương chút nào.

Một con tiểu ác ma bò ra ra khỏi đống đá vụn, đôi mắt sắc bén nhìn về phía trước.

Trong màn sương tím tỏa ra tầng tầng đạo uẩn…

Tuy những thánh nhân khác không thể ra tay giống như Đông Phương Thuần Quân nhưng bọn họ có thể bố trí các loại kết giới giống như Lãnh Diệu.

Dù sao sương tím vẫn phải tan đi, bọn họ chỉ cần bảo vệ bản thân là được.

“Đối phương có một người rất lợi hại, có thể nắm bắt được thân hình chúng ta. Sao hắn làm được nhỉ?” Tiểu ác ma nói với vẻ mặt khó hiểu.

“Lại thử xông lên một lần nữa xem sao, vừa rồi suýt nữa ta đã chém đứt đầu hắn ta rồi!” Một tiểu ác ma cầm đại đao bằng xương trong tay nói, nó tên là Tham Lam.

“Vô ích thôi, ta cảm thấy tên này có thể dự đoán đường đi nước bước của chúng ta, bằng không không thể phán đoán chuẩn như vậy được” Tiểu ác ma tên Kiêu Ngạo lắc đầu nói.

Chỉ xét về tốc độ thì cả đám ác ma này đã là trình độ cao nhất trong Thần vực! Ngay cả thánh nhân chủ tu thần đạo Linh Phong cũng không sánh kịp!

Nhưng các cường giả trong Thần vực đều có thể dùng thần thức để xác định đối thủ, hơn nữa có thể tiến hành dịch chuyển không gian.

Nếu ở những nơi khác thì những ác ma này muốn đối phó với một thánh nhân cũng không dễ dàng gì, nhưng pháp tắc không gian trong vực sâu Ma Vực đã mất đi hiệu lực, mấy người kia lại không thể sử dụng thần thức nên chúng mới có thể tùy ý định đoạt.

“Khà khà khà, cái tên hạ lưu kia, ngươi đi dụ dỗ bọn chúng được không?” Tiểu ác ma tên “Kiêu Ngạo” kêu ầm lên.

“Ngươi mới là đồ hạ lưu nhất!” Một con tiểu ác ma không vui bật lại. Nó đại diện cho “Dâm Dục”, bản thân nó có một thiên phú đặc biệt chính là có thể dẫn mục tiêu vào ảo cảnh mê loạn, sống mơ mơ màng màng.

Nhưng thiên phú của nó cần phải phối hợp với vài thủ đoạn nhất định thì mới có thể thi triển.

Đám thánh nhân, á thánh này đều là loại người ý chí cực kỳ kiên cường, nó căn bản không thể thi triển trong hoàn cảnh này.

Ngay khi năm tiểu ác ma đang tranh cãi thì một giọng nói lạnh lùng chợt truyền đến: “Các ngươi đều là một đám phế vật! Uổng công chủ nhân nuôi các ngươi nhiều năm như vậy!”

“Phẫn Nộ tới rồi, ha ha!”

“Ngươi không phải phế vật thì lên đi!”

“Nhưng đối phương là thánh nhân trong Thần vực đó, là sự tồn tại mạnh nhất, lần này chủ nhân cực kỳ nghiêm túc!”

Đám tiểu ác ma kêu la rối rít.

“Hừ! Các ngươi theo ta tiến lên…”

Dứt lời, tiểu ác ma tên Phẫn Nộ đã xông vào trong sương mù.

“Vù!”

Đoạn đường mấy trăm dặm chẳng qua chỉ trong hai ba hơi thở.

“Ầm ầm ầm ầm…”

Khi Phẫn Nộ xông về phía nhóm thánh nhân đã lập tức kích hoạt cạm bẫy sấm sét do một á thánh bố trí.

Sấm sét sáng rực liên tục giáng xuống, nhưng không lần nào đánh trúng Phẫn Nộ, lúc nào cũng chỉ sai một ly mà thôi.

Sau khi lướt qua cạm bẫy sẫm sét, từng đợt khí lạnh lập tức vây quanh Phẫn Nộ. Hơi lạnh này nhanh chóng ngưng kết quanh thân nó, muốn đóng băng nó.

Nhưng khi di chuyển ở tốc độ cao, khí lạnh còn chưa kịp hóa thành băng đã bị nó đụng vỡ.

“Lại nữa rồi!”

“Mọi người cẩn thận!”

“Chân thần đại viên mãn đứng vào chính giữa!”

Thấy kết giới và cạm bẫy bị kích hoạt, mọi người đều biết là đám ác ma kia lại tới nữa rồi…

Đối mặt với những kẻ có tốc độ nhanh đến mức khiến người ta giận sôi thế này, các chân thần đại viên mãn gần như không có sức chiến đấu. Các thánh nhân chỉ có thể bảo vệ bọn họ ở chính giữa, tránh bị thương vong vô ích.

Sắc mặt Đông Phương Thuần Quân vẫn bình tĩnh như nước.

Nếu đám ác ma kia chỉ có sở trường về tốc độ thì ông ta có thể ứng phó.

“Tới rồi!”

Đông Phương Thuần Quân híp mắt lại.

Ông ta tựa như đã biết từ trước, giơ tay lên rồi đánh một phát.

Giữa không trung cách Đông Phương Thuần Quân không xa, một bàn tay ảo màu đen cũng đánh xuống phía dưới.

“Bịch!”

Giống như đã tính được từ trước, bàn tay vừa đánh một cái thì đã đập trúng người Phẫn Nộ một cách chuẩn xác.

Thân thể chỉ được một mét của Phẫn Nộ bị đập xuống đất, sau đó nằm im không một tiếng động.

Nhóm thánh nhân đưa mắt nhìn nhau, không biết con tiểu ác ma này đang giở trò gì…

Chỉ chốc lát sau, mặt đất bắt đầu rạn nứt.

Một chiếc móng vuốt từ dưới mặt đất nhô lên…

“Đau thật đấy…”

Phẫn Nộ vốn chỉ cao có một mét đã hóa thành hơn mười mét, vừa khẽ lẩm bẩm vừa leo lên từ dưới lòng đất.

“Biến lớn rồi!”

Đông Phương Thuần Quân khẽ cau mày.

Khác với những tiểu ác ma khác, con tiểu ác ma này không ỷ vào tốc độ rồi xông lên mà lại bò về phía bọn họ một cách vững vàng.

Những thánh nhân này vốn đã vô cùng tức giận, bây giờ có một con ác ma làm mục tiêu sống, bọn họ nhất định không chịu bỏ qua cơ hội này.

“Tách tách tách…”

Trên đỉnh đầu ác ma xuất hiện một vòng sáng màu đỏ.

Từ trong vòng sáng xuất hiện vô số ngọn giáo bằng lửa, hết thảy đều phóng về phía đám ác ma này.

Đạo uẩn lửa trong mỗi một ngọn giáo đều không hề tỏa nhiệt ra ngoài mà hoàn toàn ngưng tụ trong thân giáo.

Đường Lôn nhịn không được mà ra tay.

Ngoại trừ Đường Lôn, Mục Hải Cực, Lãnh Diệu, và sáu bảy thánh nhân khác cũng đồng loạt ra tay.

Nhiều thánh nhân như vậy liên thủ, uy thế bộc phát ra thật sự khó mà tưởng tượng nổi.

Hơn nữa, toàn bộ các đòn tấn công đều nhắm về phía con tiểu ác ma này.

Mục Huyết Dung, Đông Phương Thái Thanh, Phương Hận Thiếu nhìn thấy cảnh tượng như vậy cũng âm thầm kinh hãi.

Bọn họ mới tiến vào vực sâu Ma Vực chưa được bao lâu, đám quái vật hình dạng kỳ dị này thật sự khó chơi, ngay cả một nhóm thánh nhân hợp sức cũng khó lòng giải quyết…

Nếu họ đến tầng dưới cùng của vực sâu Ma Vực, đối mặt với ác ma hùng mạnh thực sự thì sẽ khó khăn đến nhường nào nữa?

Chỉ thoáng sau, Đông Phương Thuần Quân nhẹ nhàng phất tay một cái, nhóm Đường Lôn cùng ngừng tấn công.

Trước khi ngọn lửa hừng hực tắt hết, một cảm giác áp bách cực kỳ mạnh mẽ bùng phát ra.

Phẫn Nộ không bị thương tổn chút nào, ngược lại còn biến thành quái vật cao hơn mười nghìn mét xuất hiện trước mặt mọi người.

“Ha ha ha, ta thích loại sức mạnh này!” Tiểu ác ma khổng lồ tươi cười đến mức cơ mặt vặn vẹo.

Nó khác với những tiểu ác ma khác, thứ gì càng khiến nó cảm thấy đau đớn thì nó càng phẫn nộ, mà dưới sự phẫn nộ thì sức mạnh và hình thể của nó sẽ không ngừng to lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận