Bách Luyện Thành Thần

Chương 2459: Hồn đan

Bởi vì đi thuận hướng gió nên tốc độ của nhóm người kia vô cùng nhanh, muốn tránh ra là điều không thể“Có lẽ sẽ có phiền toái” Cô gái đứng trên con thuyền đằng sau cười nhạt một tiếng.

La Chinh nheo mắt nhìn đoàn thuyền chân ý kia, trong lòng thầm đếm, đoàn thuyền này có tổng cộng tầm mười lăm chiếc.

Những con thuyền được ngưng kết từ những chân ý của đạo khác nhau thì hơi thở tỏa ra cũng khác nhau. Ví dụ như La Chinh dùng Chỉ khi linh hồn bước vào biển Chân Ý mới hiểu được sự kinh khủng của biển Chân Ý, ngay cả linh hồn của hắn nếu dính phải nước của biển Chân Ý cũng sẽ bị ăn mòn sạch sẽ trong chớp mắt.

để ngưng kết thành thuyền nhỏ sẽ khiến người ta có cảm giác vô cùng an lành, hợp lẽ. Mà cô gái phía sau là dùng chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng để ngưng kết ra thuyền nhỏ, thuyền của nàng không ngừng lướt đi phảng phất mang theo cảm giác sắc bén.

Mười lăm con thuyền kia có hơi thở giống hệt nhau, mơ hồ có dao động không gian ẩn giấu bên trong, có lẽ là tu luyện chân ý Hư Không Huyễn Diệt.

Đám người kia hẳn là thuộc một thế lực lớn nào đó…

Lúc La Chinh đưa ra phán đoán thì mười lăm chiếc thuyền kia đã dàn thành hình quạt, ngăn cản phía trước thuyền của La Chinh.

“Dừng lại!”

Trên chiếc thuyền đi đầu có một bóng người cao lớn đang đứng.

Vì đang ở trong biển Chân Ý nên đôi bên không thể thấy rõ dung mạo của đối phương, nhưng thông qua bóng dáng cũng thấy được người này vô cùng cường tráng.

“Xoạt…”

Thuyền chân ý của La Chinh chậm rãi dừng lại, lạnh nhạt hỏi: “Chuyện gì…”

Đối phương đang định trả lời thì cô gái đằng sau đã giành lên tiếng trước: “Còn phải hỏi chuyện gì nữa sao, hơn phân nửa là muốn cướp đoạt mấy viên hồn đan rồi chứ gì nữa!”

“Hồn đan?”

Nghe như là đan dược tăng cường độ mạnh cho linh hồn, nhưng cách gọi và giải thích ở thế giới mẹ khác biệt không nhỏ với Thần vực, La Chinh cũng không thể phán đoán tác dụng của loại thuốc này thông qua tên gọi.

“Đừng nói ngay cả hồn đan mà ngươi cũng chưa bao giờ nghe tới nha, ngươi làm sao mà bước vào biển Chân Ý…” Nghe giọng điệu của La Chinh, cô gái hơi có vẻ kinh ngạc.

“Giả ngu cái gì! Muốn đi qua chỗ này, mỗi người giao ra ba viên hồn đan là được, bằng không hôm nay các ngươi sẽ chôn thây ở biển Chân Ý” Người cầm đầu lạnh giọng nói, trong giọng nói ẩn chứa uy thế không cho phép nghi ngờ.

Cô gái cũng cảm thấy La Chinh đang giả ngu.

Ở thế giới mẹ có một phần đan dược chuyên dùng cho linh hồn, mà hồn đan này chính là một loại trong đó.

Lúc qua biển Chân Ý, nếu sức mạnh linh hồn không đủ, thời điểm mấu chốt phải nhờ vào hồn đan để vượt qua. Đặc biệt là lúc đột phá chín đoạn trên biển, mỗi tuyến đường đều là một cửa ải, bổ sung vài viên hồn đan vào thời khắc mấu chốt cũng chính là lá bài tẩy để vượt qua những cửa ải này.

Loại đan dược này hết sức phổ biến ở thế giới mẹ, nhưng nguyên liệu luyện chế vô cùng quý giá, mà các thế lực lớn lại có nhu cầu rất lớn đối với hồn đan. Mỗi một đệ tử qua biển Chân Ý đều được phân phát vài viên như vậy, đương nhiên hồn đan cực kỳ đắt hàng.

Hồn đan trong những thế lực lớn được phân phối vô cùng đầy đủ, nhưng một vài thế lực nhỏ lại cực kỳ thiếu thốn. Vì vậy những đệ tử trong các thế lực nhỏ yếu này phải nghĩ biện pháp khác, ví dụ như lòng vòng trong biển Chân Ý, dựa vào ưu thế số lượng để cướp đoạt của những người khác.

Nếu những đệ tử của các thế lực lớn tập kết lại thành đoàn thì bọn họ sẽ không đến gây chuyện. Còn nhóm nhỏ như La Chinh và cô gái kia, hoặc là thuyền chân ý của một kẻ độc hành chính là mục tiêu của bọn họ.

Cô gái kia càng thúc giục: “Này, đám người này không dễ chọc, ngươi móc ra vài viên hồn đan đi, ít nhất cũng mua được một chuyến đi bình an”

Nghe nàng bảo vậy, La Chinh vừa bực mình vừa buồn cười: “Thứ nhất, ta không biết hồn đan là cái gì, thực tế trên người ta cũng không có thứ này. Thứ hai, cho dù ta thật sự có hồn đan, ta cũng sẽ không giúp ngươi trả”

Cô gái kia bĩu môi nói: “Vô tình thế…”

“Hai người các ngươi đừng có lắm lời, mau lấy hồn đan ra đây, ta sẽ tha cho các ngươi rời đi. Nếu không, các ngươi sẽ chết trong biển Chân Ý, ha ha ha!” Nói xong, người này phóng hơi thở của mình ra ngoài, rõ ràng là đang chuẩn bị một đòn công kích linh hồn.

Ngoại trừ người dẫn đầu, mời bốn người khác cũng đang chuẩn bị công kích linh hồn.

Người ở đoạn thứ nhất của biển Chân Ý gần như đều vừa mới đặt chân vào biển Chân Ý không lâu, cường độ linh hồn không chênh lệch quá lớn. Dương hồn của La Chinh vượt xa chân thần đại viên mãn trong Thần vực, nhưng ngay cả hắn cũng khó mà đối phó với hơn mười dương hồn liên thủ.

Đối mặt với cảnh này, sắc mặt La Chinh hơi sầm xuống. Hắn nói: “Chết trong biển Chân Ý? Nếu ta rời khỏi nơi này, các ngươi có cách bắt ta lại sao?”

Lúc ở vực sâu Ma Vực, La Chinh từng dùng thân thể đi vào biển Chân Ý, từng đập hỏng thuyền của người khác. Khi ấy bọn họ chỉ cần tạm thời rời khỏi biển Chân Ý là có thể tránh bị chôn thân trong đại dương này.

“Ha ha ha, đám huynh đệ chúng ta có rất nhiều thời gian, có bản lĩnh thì ngươi đừng bao giờ tới biển Chân Ý nữa. Chúng ta canh giữ ở đây, dù sao ngươi vẫn phải trở về!” Một người khác trong mười lăm người cười lạnh.

Đương nhiên bọn họ không thể nào canh giữ ở đây cả đời, chỉ là bọn họ đã nắm chuẩn tâm lý của người bình thường. Chẳng qua chỉ là vài viên hồn đan mà thôi, tiêu pha một ít vẫn tốt hơn là dẫn tới xung đột, nhưng bọn họ không ngờ được La Chinh căn bản không hề có hồn đan.

“Nhưng ta thực sự không có hồn đan” La Chinh thành thật trả lời.

“Nhóc con, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, vậy đừng trách chúng ta…”

“Chúng ta cũng chỉ muốn tích lũy một ít hồn đan vượt qua đoạn đường thứ nhất mà thôi, ngươi đã không chịu tiêu tốn thì chỉ có thể đền mạng!”

“…”

Khí thế của những người trước mắt đột nhiên tăng vọt, La Chinh khẽ híp mắt một cái, trong mắt nổi lên một tia sáng. Một lúc đối mặt với hơn mười dương hồn, hắn cũng có áp lực không nhỏ.

Thế nhưng hắn cũng đã nghĩ rõ ràng, nếu thật sự không địch lại thì rời khỏi biển Chân Ý là được. Hắn cũng không tin đám người này có thể canh ở đây cả đời.

Cô gái trên con thuyền đằng sau thấy thế lập tức lo lắng.

Nàng cho rằng La Chinh chỉ muốn cò kè mặc cả với đám người này, hoàn toàn không ngờ La Chinh thực sự không chịu móc ra hồn đan.

“Nếu thực sự ra tay thì không có lời” Cô gái thầm thở dài một hơi.

Với thực lực của nàng, chỉ cần dùng pháp bảo linh hồn là đủ để xé đám người trước mắt thành phấn vụn. Nhưng trong mắt nàng, bọn chúng chỉ là nhân vật tầm thường, sử dụng pháp bảo linh hồn thì quá lãng phí. Nàng chỉ có thể thở dài một hơi: “Được rồi, mọi người đừng động tay động chân, ta bỏ hồn đan ra là được chứ gì!”

Nói xong, bóng dáng mơ hồ của nàng phất tay một cái, sáu đường sáng màu nâu bay thẳng về phía bên kia, rơi vào thuyền của người cầm đầu.

Khoảnh khắc những đường sàng màu nâu này xẹt qua, La Chinh cũng cảm nhận được sức mạnh linh hồn nồng nặc, xem ra hồn đan này thực sự là thuốc thánh tẩm bổ linh hồn.

“Lấy ra sớm một chút là tốt rồi, xem như các ngươi thức thời!”

Người cầm đầu nhặt hồn đan lên, cười lạnh một tiếng, lúc này mới xoay thuyền vội vàng rời đi, những người khác cũng đi theo trong tiếng cười rôm rả.

Đợi khi những người này rời khỏi, cô gái phía sau mới lên tiếng: “Ngươi nợ ta ba viên hồn đan!”

La Chinh lại hỏi: “Hồn đan có tác dụng rất lớn trên biển Chân Ý sao?”

“Đương nhiên lớn, cho dù đặt chân tới Bỉ Ngạn rồi cũng có tác dụng không nhỏ. Không phải người ta thường nói thế này à, hồn đan chính là tiền trong Bỉ Ngạn!” Cô gái nói xong lại hỏi: “Có vẻ như ngươi… thực sự không biết gì về hồn đan?”

Người tu luyện trên thế giới mẹ không thể nào không biết tác dụng của hồn đan, cho nên cô gái này mới có suy đoán như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận