Bách Luyện Thành Thần

Chương 2406: Hoàng tước ở sau

Trong lòng Hàm Thanh Đế cũng không dám chắc chắn, lúc ra tay cũng đã cố gắng hết sứcMũi thương của Thái Hòa Thần Thương đã hoàn toàn biến mất, hóa thành một chỉnh thể không gian!

“Vù…”

Trong khoảnh khắc mũi thương chạm vào sợi dây, nó đã cắt đứt một đoạn không gian.

Sợi dây nhỏ vốn đang hoàn chỉnh cũng trở nên lệch hướng!

Thấy cảnh này, Hàm Thanh Đế khẽ nhíu mày.

Tuy về mặt thị giác, ông ta đã cắt đứt sợi dây nhỏ màu xanh này, nhưng đây chẳng qua chỉ là hiệu quả thị giác mà thôi, còn trên thực tế sợi dây này vẫn còn nguyên vẹn.

“Độ lệch không đủ! Làm lại!”

Nếu ông ta đã hạ quyết định thì đương nhiên không có lý nào lại từ bỏ.

“Vù…”

“Vù…”

Trong một hơi thở, mũi thương của Thái Hòa Thần Thương đã xẹt qua sợi dây nhỏ này mấy chục lần.

Trong mắt mọi người, sợi dây kia đã lệch hướng vô cùng nghiêm trọng, bị Hàm Thanh Đế chém lệch mất một đoạn, nhưng vẫn không đứt ra!

“Vỡ!”

Hàm Thanh Đế đâm thương mấy chục lần liên tiếp, hai mắt mở to.

Trường thương như rồng ra khỏi biển, chớp nhoáng trong hư không…

Hư không tức khắc bị xuyên ra một lỗ hổng rộng chừng một trượng, sợi dây nhỏ màu lam chui vào đầu bên này rồi lại chui ra ở đầu bên kia, một đoạn ở giữa đã hoàn toàn biến mất.

Chỉ thấy dây nhỏ đong đưa qua lại hai bên lỗ lớn, cuối cùng bắt đầu lộn vòng về phía sau, sau đó sợi dây nhỏ màu xanh thẳm này lập tức biến mất trước mắt mọi người.

“Soạt…”

La Chinh ở trong biển lửa, vốn còn đang dung hợp năng lượng của hai cô bé thì sợi dây nhỏ màu xanh kia đứt đoạn, một loại năng lượng trong đó chợt biến mất một cách quỷ dị!

“Ông ta đã cắt đứt sợi dây kia!”

“Chặt đứt sợi dây này là có thể luyện hóa thân thể Chân Ma?”

“Cơ hội!”

Lúc trước những chân thần đại viên mãn này bị Hàm Thanh Đế giết đến sợ nên ai nấy đều trốn xa, bây giờ thấy cảnh này, tâm tư họ bắt đầu trỗi dậy.

Nhưng nghĩ đến sự lợi hại của hai cô bé kia, bọn họ cũng không dám tùy tiện tiến lên.

Thấy sợi dây bị cắt đứt, trong mắt Hàm Thanh Đế ánh lên vẻ vui mừng.

Thế nhưng, dưới ánh nhìn chăm chú của ông ta, cô bé mắt xanh bỗng biến mất…

“Dám cướp đồ của ta!”

Ông ta giận dữ quát lên, lúc này đã kịp nhận ra nhất định là cô gái kia sử dụng bản sao để di chuyển cô bé mắt xanh.

“Vèo!”

Bên cạnh cô gái kia chợt truyền tới cảm giác lạnh lẽo, cô bé mắt xanh đã bị bản sao của Hàn Thanh Đế lôi qua đây.

Cô bé đứng ngơ ngác trên không trung, trong con ngươi xanh biếc sâu thẳm hiện lên cảm xúc phẫn nộ!

Cô bé vẫn luôn bị đường hầm không gian kia kéo qua kéo lại, thật sự không biết rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng liên hệ giữa cô bé và cô bé mắt đỏ liên tục bị chém đứt nên giờ đây thật sự đã bị chọc giận!

“Sao các ngươi lại phải làm như vậy…” Một giọng nói non nớt nhưng lạnh lẽo vang lên.

“Soạt…”

Cơ thể cô bé mắt xanh phóng ra hoa băng đầy trời, bắt đầu xoáy vòng điên cuồng.

“Nguy rồi!”

Hiện tại cô gái kia cũng đang âm thầm kêu khổ.

Muốn luyện hóa thân thể Chân Ma thì phải cắt đứt sợi dây kia, đây cũng chỉ là một suy đoán mà thôi.

Nàng ta đâu ngờ rằng hành động ấy sẽ châm ngòi lửa giận của cô bé mắt xanh!

Hoa băng đầy trời xoay tròn điên cuồng quanh thân cô bé mắt xanh, trông cô bé lúc này tựa như nữ thần băng tuyết giáng thế, bất cứ sinh linh nào tới gần đều sẽ bị đông cứng, bị xé nát…

“Soạt!”

Bản sao của Hàm Thanh Đế lại sử dụng Thái Hòa Thần Thương, đâm ra một đường hầm không gian bao phủ lên ông ta và cô gái, sau đó biến mất.

Nhưng những bản sao của các thánh nhân khác không được may mắn như vậy…

Trong khoảnh khắc hoa băng đánh trúng người họ, cơ thể họ lập tức đông cứng lại, hóa thành một bức tượng băng hình người. Sau đó lại có càng nhiều hoa băng đánh vào những tượng băng hình người này, khiến chúng vỡ nát.

Sau khi tượng băng hình người vỡ nát, bản sao thánh nhân cũng bỏ mạng hoàn toàn, lập tức hóa thành một luồng sức mạnh tín ngưỡng, nhanh chóng tiêu tan trong hư không.

Những luồng sức mạnh tín ngưỡng này là do cô gái kia rút ra từ trong cơ thể rất nhiều ác ma và hung vật, bây giờ lại trả cho vực sâu Ma vực!

“Biến các ngươi thành mảnh vụn!”

Trên gương mặt nhỏ nhắn của cô bé mắt xanh đầy vẻ vô tình, tràn ngập sát ý.

Mọi người trong liên minh các gia tộc quyền thế vốn đã rục rịch hành động, giờ thấy cô bé này có thực lực mạnh mẽ như vậy, tim ai nấy đều đập loạn cả lên.

Nếu ban nãy cứ ngu ngốc xông lên, chỉ sợ kết cục sẽ là hóa thành một mảnh băng vỡ nhuốm đầy máu thịt…

“Vù…”

Tốc độ xoay tròn của đám hoa băng càng lúc càng nhanh, phạm vi ảnh hưởng càng lúc càng lớn, ánh sáng màu xanh trong mắt cô bé cũng càng ngày càng đậm.

Khí lạnh cuộn trào mãnh liệt nhanh chóng khuếch tán trong hư không, giống như một trận bão tuyết quét qua.

Nhìn khí thế khuếch tán của hoa băng, mọi người đều thầm lo lắng nó sẽ khuếch tán ra toàn bộ hư không mất. Chẳng lẽ tất cả mọi người đều phải chôn thân dưới trận bão tuyết này?

Nhưng khi ánh sáng trong mắt cô bé mắt xanh sáng tới một mức độ nhất định, nó lại bắt đầu ảm đạm một cách nhanh chóng…

Tất cả hoa băng cũng đồng loạt biến mất!

Cô bé mắt xanh nhìn hai tay của mình một chút, cái đầu nhỏ hơi nghiêng, mặt mày có vẻ suy tư như thể không biết chuyện gì vừa xảy ra.

“Nó không có năng lượng cung ứng nữa rồi?”

“Hai thân thể Chân Ma bổ sung cho nhau, năng lượng của cô bé mắt xanh này lấy từ cô bé mắt đỏ, mà sợi dây kia bị chém đứt rồi nên đương nhiên không được bổ sung năng lượng!”

“Bây giờ cố gắng hết sức tới gần nó!”

Một số người đã hiểu ra, thậm chí có vài tên chân thần đại viên mãn bắt đầu tập trung về bên này.

Ánh mắt Đông Phương Thuần Quân cũng sáng lên, ông ta lập tức hóa thành một tia sáng nhanh chóng lao đi!

Ông ta là thánh nhân đứng đầu, từ khi rơi xuống chỗ này vẫn chưa được phát huy toàn bộ sức mạnh của mình, nguyên nhân là vì bị Hàm Thanh Đế chèn ép.

Một mặt là vì Thái Hòa Thần Thương của Hàm Thanh Đế chiếm quá nhiều ưu thế, một mặt khác là vì Hàm Thanh Đế có thể đọc trộm trí nhớ của mình. Có thể nói, hai thủ đoạn này cực kỳ gây khó khăn cho Đông Phương Thuần Quân.

Ông ta nhẫn nhịn lâu như vậy, chưa từng ra tay lấy một lần là vì đang nghĩ cách phá giải.

Bây giờ đã có cơ hội luyện hóa cô bé mắt xanh, sao ông ta có thể để cô bé này rơi vào tay Hàm Thanh Đế?

Nhưng Đông Phương Thuần Quân có nhanh hơn nữa cũng không nhanh bằng cô gái kia và Hàm Thanh Đế…

“Vù!”

“Vù!”

Hàm Thanh Đế và bản sao của Hàm Thanh Đế gần như ra tay cùng một lúc, hai đường hầm không gian lao về phía cô gái mắt xanh.

“Rắc!”

Hai đường hầm không gian chạm vào nhau, xé ra một hoa văn hình răng cưa, cuối cùng tiêu hủy lẫn nhau.

“Hừ!”

Hàm Thanh Đế vung Thái Hòa Thần Thương vào không trung.

Lần này ông ta nhanh hơn nửa bước, vượt lên trước bao phủ cô bé trong đường hầm không gian, sau đó di chuyển tới khoảng không cách đó mấy mươi dặm.

Hàm Thương Yên bị Hàm Thanh Đế khống chế, vẫn lẳng lặng lơ lửng ở đằng xa, chờ đợi cơ hội này!

Thấy cô bé mắt xanh chui ra từ hư không, Hàm Thương Yên bước ra một bước, định ôm cô bé vào lòng.

Nhưng vào lúc này, một ánh kiếm cực kỳ sắc bén từ cách xa nghìn mét bay vút tới.

Nếu Hàm Thương Yên không lui về phía sau, chắc chắn sẽ bị đường ánh kiếm này chém thành hai nửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận