Bách Luyện Thành Thần

Chương 2408: Nắm đấm lửa

Sau khi thành lập liên hệ với cô bé mắt xanh, Hoa Thiên Mệnh lập tức cảm thấy đói khátĐó là cơn đói khát về năng lượng…

Cô bé mắt xanh gần như đã phóng hết năng lượng trong cơ thể ra, cộng thêm việc cắt đứt liên hệ với cô bé mắt đỏ nên bây giờ năng lượng không được bổ sung, đối với cô bé mà nói thì đúng là rất “đói”.

Sau khi Hoa Thiên Mệnh cảm nhận được tâm tình này, trong lòng hắn ta khẽ động, từng luồng đạo uẩn từ trong đan điền phóng ra, truyền cho cô bé mắt xanh.

“Vù…”

Trong đôi mắt của cô bé mắt xanh thoáng qua một vệt sáng màu lam đậm, từng bông hoa băng nhiễm đầy khí lạnh khuếch tán trong cơ thể cô bé. Những hoa băng này là do cô bé dùng đạo uẩn của Hoa Thiên Mệnh chuyển hóa thành.

Mặc dù số lượng hoa băng không nhiều nhưng đủ để bao phủ cô bé và Hoa Thiên Mệnh vào trong, bảo vệ bọn họ.

Hàm Thanh Đế điều khiển Hàm Thương Yên nhưng lại không thể nào đâm kiếm xuống, mắt thấy hoa băng lại bao quanh bé gái một lần nữa, ông ta chỉ có thể để Hàm Thương Yên nhanh chóng lui về phía sau.

Cô bé mắt xanh bị “Thiên Kiếm” cướp trước một bước, nhưng vẫn còn cô bé mắt đỏ.

Dù sao liên kết giữa hai đứa bé đã bị cắt đứt, chỉ cần khiến cô bé mắt đỏ kia phóng tất cả năng lượng ra là có thể luyện hóa rồi…

Thái Hòa Thần Thương trong tay Hàm Thanh Đế hơi rung lên, biến ra một đường hầm không gian bao phủ lấy Hàm Thương Yên trong đó. Ông ta kéo hắn ta đến bên cạnh mình rồi nghiêng đầu nhìn về phía cô bé mắt đỏ bên kia, sắc mặt của ông ta bỗng chốc trầm xuống.

Hóa ra lúc Hàm Thanh Đế tranh đoạt cô bé mắt xanh với cô gái kia, có một vài người tự biết không tranh nổi nên đã chuyển mục tiêu sang người cô bé mắt đỏ.

Có điều, cô bé mắt đỏ bị một biển lửa sen đỏ bao phủ, quan sát từ bên ngoài thì hoàn toàn không có cách nào điều tra tình hình bên trong.

“Năng lượng trong cơ thể cô bé mắt đỏ cũng có hạn, chỉ cần tiêu hao hết những đóa sen đỏ kia là có thể bắt lấy rồi…”

Mục Huyết Dung nói xong, hai thanh đoản kiếm trong tay đã lóe lên hai đường máu.

“Vèo!”

Hai thanh đoản kiếm màu máu đột nhiên ngưng tụ, bay về phía biển sen đỏ kia.

“Rào!”

Hai thanh đoản kiếm trong tay Mục Huyết Dung cũng được coi là pháp bảo hàng đầu trong Thần vực, nhưng vừa chạm đến những bông sen đỏ đã lập tức tan chảy. Mà đạo uẩn thần đạo Sát ẩn chứa trong đoản kiếm cũng lập tức bị những bông sen đỏ kia chuyển hóa thành ngọn lửa nóng rực, trông hệt như vừa ném thêm một ngọn đuốc vào chảo dầu vậy!

“Huyết Dung, ta tới giúp ngươi!”

Ngay lúc đó, Mục Hải Cực chạy tới.

Trên chặng đường tới vực sâu Ma vực, Mục gia cũng tổn thất không nhỏ.

Bây giờ “Thiên Kiếm” đã có được một thân thể Chân Ma, coi như vãn hồi được một ít tổn thất của liên minh các gia tộc quyền thế, nhưng nếu có thể giúp Mục Huyết Dung dung hợp thêm một thân thể Chân Ma nữa thì cũng coi như là kết quả mà liên minh các gia tộc quyền thế có thể tạm chấp nhận được.

Dù sao thánh nhân cũng không thực sự chết đi, bọn họ có thể sống lại trong vũ trụ này. Mà tuy chân thần đại viên mãn và á thánh chết không ít, nhưng lực chiến đấu của cấp bậc này lại không đáng kể. Nếu liên minh các gia tộc quyền thế có thể dựa vào hai thân thể Chân Ma vượt qua cửa ải khó khăn, xưng bá Thần vực, vậy thì ngày sau bọn họ có thể từ từ đào tạo ra á thánh và chân thần đại viên mãn mới, thậm chí có thể khiến tất cả các gia tộc khác cúi đầu xưng thần.

“Vù!”

Mục Hải Cực bay lên, cầm thanh trường kiếm đen như mực trong tay.

Ông ta muốn tách thân thể Chân Ma ra khỏi ngọn lửa trước khi Hàm Thanh Đế kịp phản ứng…

“Diệt Linh Kiếm!”

Thanh trường kiếm đen như mực kia đột nhiên chém ra, mũi kiếm ba tấc lan tỏa một đường kiếm màu đen đặc, chém thẳng về phía sen đỏ.

Sau khi đường kiếm đen đậm đó tiếp xúc với sen đỏ, hai bên bắt đầu chiếm đoạt lẫn nhau.

Đường kiếm nhanh chóng bị dập tắt, cụm sen đỏ kia cũng ảm đạm đi nhiều…

Thấy cảnh này, trên mặt Mục Hải Cực hiện ra nụ cười nhàn nhạt. Ông ta đã biết những đóa sen đỏ kia có thể chuyển hóa tất cả thành ngọn lửa, nếu vận dụng thủ đoạn khác công kích thì chẳng khác nào thêm dầu vào lửa.

Tính chất của chiêu Diệt Linh Kiếm vừa mới chém ra lại giống như sen đỏ, cần phải chiếm đoạt năng lượng khác thì mới có thể lớn mạnh. Hai loại năng lượng cùng tính chất va chạm sẽ khiến ngọn lửa của cụm sen đỏ kia bị tiêu trừ một ít!

Gần như không phải do dự, chiêu Diệt Linh Kiếm thứ hai đã chém ra.

Nhưng cùng ấy, một đường hầm không gian giống như cầu vồng từ xa xuyên qua, trực tiếp bao phủ lấy nhát kiếm của Mục Hải Cực.

Diệt Linh Kiếm lập tức bị chuyển tới một nơi nào đó trong hư không.

“Vèo!”

“Vèo!”

Hàm Thanh Đế và bản sao của Hàm Thanh Đế, còn có cả cô gái kia đã hạ xuống gần mảnh sen đỏ.

Cô bé mắt xanh đã bị Hoa Thiên Mệnh dung hợp, cô gái này muốn rời khỏi vực sâu Ma Vực thì hy vọng cuối cùng chính là cô bé mắt đỏ, nàng ta chắc chắn sẽ không cho phép người khác tranh giành.

Mà Hàm Thanh Đế cũng vô cùng cấp bách muốn có được thân thể Chân Ma!

Sau khi thấy hai người kia hạ xuống, trên mặt Mục Huyết Dung và những đại viên mãn khác lộ ra vẻ e ngại, liên tục lùi về phía sau, núp sau lưng Mục Hải Cực.

“Các ngươi không có tư cách tranh với ta, Mục Hải Cực, dẫn người của ngươi cút ngay!”

Hàm Thanh Đế lạnh giọng nói.

Thời khắc này, Mục Hải Cực cũng không nhượng bộ…

Điểm lợi hại của Hàm Thanh Đế là ở thanh Thái Hòa Thần Thương kia. Có trường thương phá vỡ không gian, ông ta lợi dụng hoa băng và sen đỏ của hai cô bé nên mọi việc lại càng thuận lợi, những thánh nhân khác căn bản không có cách nào chống lại.

Nhưng tình hình bây giờ đã khác, mối liên kết giữa hai đứa bé đã bị chém đứt, hoa sen đỏ trước mắt đã không ngừng yếu đi. Nếu như hoa sen do cô bé mắt đỏ kia sinh ra hoàn toàn biến mất, như vậy cho dù Hàm Thanh Đế có Thái Hòa Thần Thương thì Mục Hải Cực cũng vẫn có sức đánh một trận với ông ta, huống chi sau lưng Mục Hải Cực còn có Đông Phương Thuần Quân!

“Kẻ phải cút đi chính là ngươi mới đúng…” Cô gái kia cười nhạt, đầu ngón tay nhẹ nhàng vân vê, từng luồng năng lượng màu nâu hóa thành những thanh đoản kiếm nhỏ dài.

Bản sao của Hàm Thanh Đế sau lưng nàng ta đồng thời đâm thương tới, một đường hầm không gian nối liền tới chỗ Hàm Thanh Đế, đưa những đoản kiếm kia qua!

Sắc mặt Hàm Thanh Đế trầm xuống, chỉ đành sử dụng Thái Hòa Thần Thương nghênh chiến.

Thấy hai người ra tay đánh nhau, trong lòng Mục Hải Cực thầm vui mừng. Ông ta nhảy lên, lơ lửng bên trên một khóm sen đỏ, đạo uẩn trong cơ thể cũng nhanh chóng được rút ra.

“Xoẹt!”

Lại là một đường Diệt Linh Kiếm chém xuống.

Uy thế của kiếm này mạnh hơn so với kiếm trước, ông ta nhất định phải chém sạch toàn bộ đám sen đỏ này!

Mắt thấy nhát kiếm đang bay từ bên trên xuống… thì sen đỏ ở bên dưới bỗng nhiên sinh ra hiện tượng lạ!

Tất cả những đóa sen đỏ hội tụ với nhau, ngọn lửa bốc lên hừng hực.

Những đóa sen đỏ kia làm xương, ngọn lửa làm máu thịt bổ sung vào, lại hình thành một nắm đấm khổng lồ.

“Oành!”

Luồng khí nóng bỏng trào lên trên, nháy mắt cắn nuốt sạch Diệt Linh Kiếm mà Mục Hải Cực vừa chém ra, đồng thời đập về phía Mục Hải Cực!

“Đây là cái gì!”

Trong mắt Mục Hải Cực đầy vẻ ngạc nhiên, trong lòng lại sinh ra một cảm giác nguy cơ mãnh liệt, cảm thấy mình sẽ chết dưới nắm đấm này.

Ông ta vừa lùi về phía sau, vừa đánh ra từng đạo pháp quyết phức tạp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận