Bách Luyện Thành Thần

Chương 3438: Sức mạnh của Phục Hy

Một bóng đen nho nhỏ đập vào một núi đá cao đến nghìn trượng, tòa núi đá sừng sững hàng chục triệu năm kia như một miếng đậu hũ mềm mại, nhanh chóng sụp đổ từ trên xuống dưới“Oành!”

Trong nháy mắt, một ngọn núi lớn như vậy đã hoàn toàn biến mất.

Đá của tòa núi sụp xuống bắn ra ngoài như một cơn mưa ám khí càn quét khắp nơi, phàm là sinh linh bị bắn trúng đều bị đâm xuyên.

Đối với sinh linh sinh sống ở khu vực này mà nói, ngày hôm nay chính là tận thế.

“Ầm!”

Ngay sau đó, ở nơi phế tích núi đá sụp đổ này lại xuất hiện một ấn bát quái khổng lồ, xung quanh ấn bát quái này cực kỳ mờ ảo, là do rất nhiều ấn bát quái chồng lên nhau mới hình thành thị giác như vậy.

“Cửu Lý Ấn, Vạn Diệt Tiên Tung!”

“Oành!”

Giờ phút này, thời gian như ngừng lại bên người Phục Hy.

Trong chớp mắt ấy, Phục Hy đấm xuống hơn mười nghìn quyền, hơn mười nghìn quyền tạo thành một luồng năng lượng đáng sợ trút xuống phía dưới.

“Ầm ầm…”

Tiếng nổ dữ dội chồng lên nhau, đã không nghe rõ âm thanh vốn có, mà là một loại âm thanh kéo dài, vang vọng.

Vô số ấn bát quái chồng lên nhau kia cùng phát nổ một lúc!

Từ trên trời cao dõi mắt nhìn xuống, mặt đất lõm xuống dưới theo thứ tự.

Trăm trượng, nghìn trượng, chục nghìn trượng, trăm nghìn trượng… Thế giới mẹ là một thế giới hình trứng gà rỗng ruột, gần như tất cả sinh linh đều sinh tồn trên vỏ ngoài của quả trứng gà này, mà lớp vỏ ngoài của quả trứng gà ấy không hề dày, nơi dày nhất chỉ có năm, sáu triệu trượng, nơi mỏng nhất chỉ đến mấy trăm nghìn trượng.

Những cửa ra của thế giới mẹ cơ bản đều được mở ra ở những nơi mỏng.

Bản thân Ly Hổ Châu cũng ở nơi đất mỏng, từ bề mặt đất đến bên ngoài thế giới Hỗn Độn chỉ có hơn một triệu trượng, bây giờ bị Phục Hy đập thủng luôn!

Trong Hỗn Độn, Hiên Viên Kiếm tỏa ra một luồng sáng vàng ngăn trước người Cơ Hiên Viên.

Đại đạo trong luồng sáng vàng này là “Cực Thủ Thánh Đạo”, cũng là một thánh đạo có lực phòng ngự mạnh nhất.

Cho dù có thánh đạo bảo vệ, Cơ Hiên Viên cũng hơi chật vật.

Từ sau khi diệt phá Cửu Lê, Cơ Hiên Viên vẫn luôn cực kỳ tự tin, cho dù Nhân Hoàng Phục Hy từng được tôn là người đứng đầu Bất Hủ cảnh, nhưng đó cũng là chuyện quá khứ rồi.

Dưới sự trợ giúp của tộc Nguyên Linh, thực lực của Cơ Hiên Viên cũng đột nhiên tăng mạnh, bất kể là việc sử dụng huyết mạch hay tổ hợp tín vật Bỉ Ngạn đều tăng lên một bậc.

So ra gì Phục Hy cùng lắm chỉ là một người dân thôn dã đi theo con đường buông thả, chẳng qua chỉ dựa vào thiên phú của mình mà gắng sức xông pha trong Tam Thanh Thiên mà thôi.

Nhưng bây giờ giao thủ với nhau, Cơ Hiên Viên mới phát hiện mình đã coi thường Phục Hy rồi.

Bản thân Phục Hy không có quá nhiều thủ đoạn, hắn ta thậm chí không quá lệ thuộc vào tín vật Bỉ Ngạn, chính là mạnh đơn thuần!

“Vù vù…”

Sau khi Ly Hổ Châu bị đánh thủng, luồng khí hỗn độn từ cửa hang không ngừng rót vào, lan tràn bên trong Ly Hổ Châu.

“Vù…”

Sau khi luồng khí hỗn độn thứ nhất vượt qua đám đá vụn, tiếp xúc với một cây cỏ non, ngọn cỏ nhỏ này lập tức khô héo, biến thành màu đen rồi chết…

Đối với sinh linh nhỏ yếu mà nói, khí hỗn độn là thuốc độc chí mạng.

Mặc dù thế giới mẹ rộng lớn nhưng lại không có cách nào ngăn cản khí hỗn độn, đối với người dân địa phương bên trong Ly Hổ Châu mà nói, e rằng sẽ phải chết trên chín phần.

“Kiếm của ngươi rất tốt, bảo vệ ngươi một mạng” Phục Hy đứng ở cửa hang nói.

Cho dù cách một trăm trượng, giọng nói của hắn ta vẫn truyền ra ngoài một cách chính xác.

Cơ Hiên Viên lơ lửng bên trong hỗn độn thu lại hết Cực Thủ Thánh Đạo, đồng thời đáp lời: “Hiên Viên Kiếm vốn dĩ là một bộ phận của ta”

Vũ khí bản mệnh chính là dùng huyết mạch của bản thân luyện chế, lời Cơ Hiên Viên nói hiển nhiên có đạo lý.

“Trước kia ta cũng từng lĩnh giáo thanh kiếm nát của ngươi, nếu không phải tộc Nguyên Linh rèn giúp ngươi thì nó đã sớm bị ta đánh gãy rồi nhỉ?” Phục Hy tự tin nói.

Ở trong mắt Phục Hy, trên thế giới này không có thứ gì hắn ta không phá được.

Cơ Hiên Viên từ từ giơ Hiên Viên Kiếm qua đỉnh đầu, đồng thời nói: “Mỗi người đều có cơ duyên của mình, ta may mắn được tộc Nguyên Linh trợ giúp là cơ duyên của ta, mà Phục Hy ngươi có được truyền thừa của bí huyết cũng là cơ duyên của ngươi…”

Hiên Viên Kiếm lóe ánh vàng chiếu rọi, lại xuất hiện ba thánh đạo ở bên trong, đó là Huyễn Đạo, Diệc Đạo và Chân Đạo, cũng là một trong những thần thông mạnh nhất của Cơ Hiên Viên.

“Cơ duyên cũng không chia cao thấp, chỉ phân chia mạnh yếu!” Cơ Hiên Viên vừa nói vừa khẽ rung trường kiếm.

Ba thánh đạo đan xen vào nhau, như một con rồng lao thẳng đến chỗ Phục Hy bên trong Ly Hổ Châu.

“Vậy ta sẽ cho ngươi biết cái gì mới thực sự là mạnh!”

Mắt thấy ba thánh đạo đập vào mặt, Phục Hy lại giơ nắm đấm lên lạnh lùng nói.

Bất kể Cơ Hiên Viên đưa ra thánh đạo gì, chỉ cần thánh đạo đến gần hắn ta đập vỡ tất cả là được!

“Vù vù vù…”

Mấy ấn bát quái nhanh chóng xuất hiện trên những thánh đạo kia, Phục Hy lăng không huơ ra mấy quyền, theo đó những ấn bát quái này nhanh chóng nổ tung.

Thánh đạo lẽ ra phải bị phá vỡ, nhưng ba thánh đạo này như hư ảo vậy, tránh được đường quyền của Phục Hy.

Ba điều thánh đạo kia vừa thật vừa giả, biến ảo khó lường.

“Mạnh không chỉ thể hiện ở nắm đấm” Giọng nói của Cơ Hiên Viên nhẹ nhàng truyền tới.

Ba thánh đạo hư ảo lại bắt đầu không ngừng tách ra, ba biến thành sáu, sáu biến thành mười tám, mười tám hóa thành ba trăm hai mươi tư, rất nhanh đã hóa thành một cái lưới bao vây Phục Hy lại.

“Vù!”

Một khắc sau, Cơ Hiên Viên đã xuất hiện ở bên ngoài tấm lưới vuông.

Luồng sáng vàng bên ngoài Hiên Viên Kiếm đã lóe sáng đến mức cao nhất, Cơ Hiên Viên tay cầm trường kiếm bỗng lăng không đâm một cái, những ô lưới vuông dày đặc kia nhất thời tỏa ra năng lượng kinh khủng, tất cả sợi tơ đều hóa thành ánh kiếm màu vàng, co lại về phía Phục Hy ở trung tâm!

“Vỡ!”

Một chớp mắt này tương đương với hàng nghìn thanh kiếm chém lên người Phục Hy.

Cơ Hiên Viên không ra tay thì thôi, ra tay một cái là dốc toàn lực.

Huyết mạch trong cơ thể hắn ta như sôi trào, giờ phút này đôi mắt hóa thành màu vàng, hắn ta dồn tất cả sức mạnh vào một kích này, muốn bằm thây Phục Hy ra thành vạn đoạn!

“Vèo vèo vèo…”

Ánh kiếm màu vàng đã hoàn toàn co lại đến người Phục Hy.

Tất cả ánh kiếm đều phát nổ cùng một lúc, ánh sáng màu vàng kim nở rộ đến mức mặt trời và mặt trăng đều ảm đạm mất đi ánh sáng.

Các cường giả Thiên Cung, Hữu Hùng, Thần Nông còn đang chém giết ở tít phía xa cũng bị mặt trời trên đường chân trời hấp dẫn ánh mắt.

Có điều chung quy Cơ Hiên Viên cũng không phải Đế Tuấn, Thánh Đạo Chi Kiếm mà hắn ta tu cũng hoàn toàn khác với Cửu Dương Diệt Thế của Đế Tuấn.

Trong thời gian ngắn, ánh sáng vàng đã tản đi…

Một màn kế tiếp khiến mí mắt Cơ Hiên Viên không ngừng giật giật.

Bóng người của Phục Hy vẫn sừng sững tại chỗ như cũ, hoàn hảo không tổn thương gì. Hắn ta nở nụ cười giễu cợt, nói: “Mạnh không thể hiện ở nắm đấm, chẳng lẽ thể hiện ở trên thanh kiếm rách kia của ngươi? Các ngươi đều quá yếu! Quá yếu! Yếu!”

Vừa nói, thân hình Phục Hy bỗng nhiên biến mất.

Từng ấn bát quái không ngừng bay về phía Cơ Hiên Viên.

Lúc những ấn bát quái kia xuất hiện, Phục Hy đã lăng không đánh ra một quyền, ngay sau đó thân hình lại biến mất một lần nữa.

Hắn ta điên cuồng dịch chuyển trong phạm vi nhỏ vây quanh Cơ Hiên Viên, tốc độ nhanh đến mức khó có thể tưởng tượng. Phần lớn thời điểm Cơ Hiên Viên thậm chí khó lòng nhìn thấy Phục Hy chứ đừng nói gì đến phản kích. Trong cuộc chiến như vậy, Cơ Hiên Viên hoàn toàn bị động chịu đánh, gần như không còn sức đánh trả!
Bạn cần đăng nhập để bình luận