Bách Luyện Thành Thần

Chương 3370: Uy lực trong một thương

Đối mặt với cái miệng rộng như chậu máu của Huyết Linh Huyền Vũ, La Chinh cũng không hề chùn bướcThực tế muốn giết con quái vật khổng lồ này vốn không phải một chuyện dễ dàng. Huyết Linh Huyền Vũ không giỏi tấn công nhưng trong Thập Đại Hung Thú Hỗn Độn, nó lại xếp hạng nhất về phòng thủ. La Chinh muốn giết chết nó chỉ trong một đòn đánh thì phải tìm được một cơ hội hoàn hảo tuyệt đối.

Nếu tấn công Huyết Linh Huyền Vũ theo cách trực diện thì cơ hội này cực kỳ khó được. Nhưng La Chinh vừa mới trào phúng một phen, cuối cùng khiến nó muốn nuốt chửng hắn.

Nhiều lúc phải đặt mình vào tình cảnh nguy nan mới có được cơ hội tuyệt hảo.

La Chinh làm ra vẻ không kịp trốn tránh, cứ thế bị Huyết Linh Huyền Vũ nuốt chửng!

Hai mắt Huyết Linh Huyền Vũ đỏ bừng, tất cả tia sét trong cơ thể nó đều đổ dồn về phía cổ, hội tụ trong miệng nó!

Bị nuốt chửng như vậy, ngay cả cường giả Bất Hủ cảnh cũng bị tia sét màu máu luyện hóa, cho nên nó cực kỳ tự tin.

Nhìn thấy cảnh này, mọi người trong Thái Nhất Thiên Cung đều im bặt.

Một khắc trước, mọi người trong Thiên Cung còn nhìn thấy hy vọng sống sót của La Chinh, giờ khắc này, hắn lại bị Huyết Linh Huyền Vũ cắn nuốt, có thể hiểu bọn họ mất mát nhường nào.

Trong số bọn họ, Lý Bôi Tuyết phản ứng nhanh nhất, nàng dời mắt khỏi ảo cảnh, nhìn chăm chú vào thân thể La Chinh.

“La Chinh không sao!” Lý Bôi Tuyết nhắc nhở.

Khi dương hồn bị thương ở Bỉ Ngạn, thân thể ở thế giới mẹ cũng sẽ bị thương. Nếu dương hồn bị tiêu diệt trong Bỉ Ngạn thì sinh linh đó ở trong thế giới mẹ cũng sẽ mất đi linh hồn, sẽ biến thành kẻ ngớ ngẩn.

Từ xưa đến nay, những ví dụ như vậy nhiều không kể xiết.

Thân thể cũng như vậy, thân thể ở Bỉ Ngạn bị thương, thân thể ở thế giới mẹ cũng sẽ xuất hiện phản ứng tương tự.

Hiện tại thân thể La Chinh không có chút khác thường, chứng tỏ hắn vẫn có thể chịu đựng đòn tấn công từ Huyết Linh Huyền Vũ!

“Đùng đùng đùng đùng…”

Từng tia sét bùng nổ trong miệng Huyết Linh Huyền Vũ.

Những tia sét màu máu giống như dòng năng lượng hóa lỏng, bao vây La Chinh một cách chặt chẽ.

Uy lực trong những dòng năng lượng màu máu đã vượt qua một trăm nghìn thần quân lực mà Hồn Nguyên Chi Linh có thể chịu đựng!

“Rắc!”

Cuối cùng Hồn Nguyên Chi Linh trong cơ thể La Chinh cũng kiệt sức, nhưng trạng thái kiệt sức này chỉ diễn ra trong nháy mắt.

La Chinh mất đi sự bảo vệ của Hồn Nguyên Chi Linh, bề mặt thân thể nhanh chóng cháy sém, cơn đau đớn đã lâu không gặp chợt ập tới dữ dội.

Sự bảo vệ của Hồn Nguyên Chi Linh không hoàn toàn bao gồm cả thân thể, bản chất của nó giống như mở ra lá chắn kết giới, một khi kiệt sức sẽ hoàn toàn mất đi hiệu quả, cho nên giờ khắc này La Chinh chỉ đơn thuần dựa vào thân thể để chống lại dòng năng lượng màu máu.

Nhưng dù sao La Chinh cũng đã luyện thân thể Vạn Kiếp, cũng được chín miếng khắc ấn Vạn Kiếp bảo vệ.

Sự ăn mòn của dòng năng lượng tuy mang đến đau đớn dữ dội nhưng tốc độ ăn mòn lại khá chậm, chỉ có điều mọi người trong Thiên Cung nhìn thấy bề mặt thân thể La Chinh bắt đầu biến thành màu đen rồi dần bị ăn mòn, tim ai nấy đều như bị bóp chặt.

Nếu đổi là người khác, chỉ sợ đã bị những dòng năng lượng này ăn mòn sạch sẽ.

Nhưng sự tẩm bổ từ chân ý của đạo đã nhanh chóng “thức tỉnh” Hồn Nguyên Chi Linh vốn đã kiệt sức, lốc xoáy ngược kia bắt đầu chuyển động, không ngừng vận chuyển năng lượng đến một không gian khác…

La Chinh có thể kiên trì trong miệng mình lâu như vậy, trong lòng Huyết Linh Huyền Vũ cũng khiếp sợ cực độ.

Thời điểm tộc Nguyên Linh nhờ vả mình, nó còn hơi nghi hoặc. Một thằng nhóc Nhân tộc cần nó phải ra tay, thậm chí còn phải dùng tới tơ Ngọc Long?

Bây giờ nó mới hiểu được mình thực sự quá xem thường người này!

Nếu để hắn tiến vào Tam Thập Nhị Trọng Thiên, đi vào bức tranh bất hủ, hắn sẽ có thực lực nghịch thiên cỡ nào?

“Sự cứng cỏi của cơ thể ngươi thực sự khiến ta kinh ngạc” Giọng nói của Huyết Linh Huyền Vũ quanh quẩn trong miệng nó: “Chẳng qua hôm nay ngươi đã rơi vào miệng ta, có làm thế nào cũng không thoát khỏi cái chết, có giãy giụa hơn nữa cũng chỉ là phí công mà thôi”

“Xẹt xẹt…”

Trong lúc âm thanh này quanh quẩn, Hồn Nguyên Chi Linh của La Chinh đã rơi vào trạng thái kiệt sức một lần nữa. Những dòng năng lượng nối liền xẹt qua người hắn, để lại mấy khe rãnh trên cơ thể hắn, máu chảy như rót.

Tại Bỉ Ngạn trong Bỉ Ngạn, cơ thể hắn bị như vậy, thân thể trong Phạm Độ Thiên cũng máu chảy như rót, thân thể trong thế giới mẹ cũng như vậy.

Thân thể La Chinh lộn vòng một cái, tránh được một dòng năng lượng, nở nụ cười: “Ta lại không cảm thấy phí công!”

Dứt lời, thân hình hắn đột ngột phóng lên.

Nhân lúc Hồn Nguyên Chi Linh vừa mới khôi phục, sức mạnh trong cơ thể đang dồi dào. Ban nãy hắn không ngừng né tránh chỉ là để điều chỉnh vị trí mà thôi.

Sau khi La Chinh chuẩn bị tốt, sức mạnh trong cơ thể trào lên cuồn cuộn, tất cả hội tụ tại thương Thiên Thể!

Lúc thương Thiên Thể phóng đại sức mạnh trong miệng nó lên tới gấp bốn lần, đạt tới năm sáu trăm nghìn thần quân lực, Huyết Linh Huyền Vũ đột nhiên nhận thấy không ổn, vì sao con người này lại có sức mạnh nhường này!

Nó không nên nuốt tên này vào miệng!

Lúc Huyết Linh Huyền Vũ phản ứng lại thì đã quá muộn.

Các cường giả Thiên Cung thấy Huyết Linh Huyền Vũ vội vàng há miệng, như muốn nhổ một miếng khoai lang nóng phỏng miệng ra ngoài. Nhưng vừa mới há mồm, một mũi thương nhọn hoắt mang theo sức mạnh kinh khủng đã đâm xuyên qua đầu nó.

Năm sáu trăm nghìn thần quân lực bộc phát ra, đủ để đâm thủng tất cả mọi thứ.

Đầu của Huyết Linh Huyền Vũ xuất hiện tại một cái lỗ lớn có đường kính mấy trăm trượng, đôi mắt màu đỏ dần dần ảm đạm, đầu của nó rơi xuống bên cạnh cái mai rùa nhìn như một tòa thành.

Lúc La Chinh chui ra khỏi hang động kia, Huyết Linh Huyền Vũ lập tức rơi xuống dưới đáy không gian lượn lờ mây mù, ảo cảnh chiếu vào Thần Châu cũng biến mất.

“Vù vù vù…”

Hai sợi tơ trong động xương tại Phạm Độ Thiên đột nhiên biến mất, cơ thể La Chinh bị dính lên chúng cũng rơi xuống mặt đất.

Trên không trung tại Thiên Cung, hai sợi tơ vắt ngang cũng biến mất, thân thể của La Chinh từ trên cao rơi xuống.

Thấy thế, Thu Âm Hà bay thẳng lên cao, vươn tay tiếp lấy La Chinh, nhẹ nhàng đặt hắn lên phi kiếm.

Các cường giả Thiên Cung khác vẫn còn chìm trong nỗi khiếp sợ tột độ, chưa kịp hoàn hồn.

“Nói như vậy, hẳn là Huyết Linh Huyền Vũ đã bị La Chinh giết chết?” Cam Cao Hàn hỏi.

“Đúng vậy, giết chết trong Bỉ Ngạn và giết chết trong Hỗn Độn, ý nghĩa đều như nhau…” Ninh Hư Viễn gật đầu.

“Thiên Cung chúng ta lại có thêm một Bất Hủ cảnh!”

“Không, bây giờ hắn còn chưa phải Bất Hủ cảnh, nhưng hắn đã có thể giết chết một Bất Hủ cảnh!”

“…”

Các cường giả Thiên Cung bắt đầu ồn ào sôi nổi.

Từ xưa tới nay, cường giả Bất Hủ cảnh là tồn tại cường đại tuyệt đối. Mỗi một vị cường giả Bất Hủ cảnh trong Hỗn Độn ngã xuống là mất đi một vị, nhưng chỉ có cường giả Bất Hủ cảnh mới có thể giết chết cường giả Bất Hủ cảnh.

Hiện tại La Chinh lại tạo nên một sự thật không thể nào diễn ra…

Các cường giả Thiên Cung đều vây quanh kiếm của Thu Âm Hà, chờ La Chinh thức tỉnh.

Nhưng đợi hồi lâu, La Chinh lại không hề có dấu hiệu thức tỉnh.

“Bôi Tuyết, ngươi đi xem đi!” Thu Âm Hà vội nói, ông sợ La Chinh lại gặp phải nguy hiểm nào khác trong Bỉ Ngạn.

Nghe vậy, Lý Bôi Tuyết bèn khoanh chân ngồi xuống bên cạnh kiếm của Thu Âm Hà, vận chuyển chân ý của đạo trở về Bỉ Ngạn, nhưng lại nhìn thấy La Chinh cầm thanh trường thương trên tay, trên mặt hiện lên vẻ bất đắc dĩ.

Trạng thái thân thể của La Chinh không thể thu nạp thương Thiên Thể, hắn chỉ có thể chờ Lý Bôi Tuyết trở về Bỉ Ngạn, tạm giao thương Thiên Thể cho nàng rồi mới có thể thoát khỏi Bỉ Ngạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận