Bách Luyện Thành Thần

Chương 3070: Quá khứ

Nữ Oa nhấn nhẹ ngón tay vào hư không, những đám mây kia cuộn trào càng mạnh hơn. Giọng Nữ Oa cất lên như mộng như ảo: “Ta có thể cho ngươi xem hình ảnh của hỗn độn vòng này”Nàng vừa dứt lời, một hạt mưa trong vắt chợt rơi xuống.

“Tí tách tí tách…”

La Yên đưa tay ra đón, nhưng lại phát hiện những giọt mưa này chỉ là ảo ảnh.

Biển mây ở phía xa đã biến mất, thay vào đó là một đại dương mênh mông màu nâu.

Lúc này, thế giới mẹ đã mở rộng đến mức rất to lớn rồi.

Trên thực tế, khi hỗn độn vừa sinh ra, thế giới mẹ là Vùng Đất Sơ Khai và có đặc tính giống thế giới trong cơ thể. Toàn bộ thế giới mẹ đều chìm trong đại dương, trải qua biết bao năm tháng vô tận, hạt giống sinh mệnh dần dần nảy sinh, sinh linh sơ cấp nhất cũng ra đời.

Cảnh tượng trước mắt rất giống với thế giới trong cơ thể La Chinh khi nó mới được hình thành…

Mà trên bầu trời của vùng biển bao la ấy có sáu cái kén ánh sáng đang nổi lơ lửng, mặt ngoài hơi mờ đục. Xuyên thấu qua kén ánh sáng có thể lờ mờ nhận ra hình dạng của sinh linh bên trong.

“Đó chính là cổ thần Hỗn Độn à?” La Chinh ngửa đầu hỏi.

Nữ Oa khẽ gật đầu. Chúng chính là sinh linh duy nhất còn sống trong hỗn độn vòng trước, vượt qua giai đoạn hoang vắng trong hỗn độn và quan sát năng lượng Dung Đạo, đồng thời sở hữu một Chân Lý thuộc về riêng mình.

“Ta thấy được bản chủ, cái thứ hai bên trái…” 9527 nói.

“Tịch?” La Chinh nhìn theo hướng mà 9527 chỉ.

Trong kén ánh sáng thứ hai bên trái có một bóng dáng tựa như bọ cạp.

La Chinh chưa từng thấy ngoại hình của “Tịch” bao giờ, thân thể Tịch vẫn luôn chôn sâu trong lòng đất nên không thể nào thấy được toàn cảnh. Hắn chỉ biết Tịch có hình thể vô cùng to lớn, một cây xương sườn thôi đã tương đương với một ngọn núi lớn cao vút tận mây xanh. Thật không ngờ Tịch lại là một con bọ cạp khổng lồ.

Bóng hình chứa trong năm cái kén ánh sáng khác cũng rất khác biệt, chỉ từ hình thể thì không thể nào nhận ra diện mạo của chúng.

“Rào rào…”

Cơn mưa trong huyễn cảnh rơi càng lúc càng lớn, kèm theo đó là tiếng sấm rung trời.

Hàng chục triệu năm, hàng tỉ năm…

Người đời hay nói “biển xanh hóa nương dâu”, nhưng đại dương trong Vùng Đất Sơ Khai này đâu có dễ hòa thành nương dâu đến vậy?

Sau khi trải qua tháng năm vô tận, cuối cùng trong biển cũng có sinh linh. Ban đầu là sinh vật phù du nhỏ bé nhất, dần dà tiến hóa phát triển và xuất hiện loài cá.

“Vụt!”

Lúc nhìn thấy con cá đầu tiên nhảy ra khỏi mặt nước, trên mặt La Chinh toát lên vẻ lấy làm lạ: “Sao cá lại có hình dạng như thế?”

Mặc dù loài cá cũng có đủ chủng loại đa dạng, nhưng con cá trong biển này lại quái lạ nhất, cái đầu lớn đến lạ thường, hoàn toàn không tương xứng với phần thân.

“Ngươi cứ xem tiếp là biết…” Nữ Oa nói.

Thời gian trong huyễn cảnh này được tua nhanh gấp triệu lần.

Mặt biển rút đi thật nhanh, lục địa đầu tiên dần xuất hiện, cá trong biển cũng bắt đầu bò lên bờ.

Lúc này La Chinh mới hiểu tại sao mấy con cá này lại có tướng mạo quái lạ đến vậy. Cái đầu to đùng của chúng nhỏ dần, thân thể thì kéo dài ra, răng nanh trong miệng vẫn còn giữ lại, thoáng chốc đã tiến hóa thành sói!

Kết hợp với lời nói ban nãy của Nữ Oa, La Chinh lập tức hiểu ngay: “Chúng chính là tộc Thiên Lang?”

Nữ Oa gật đầu rồi nói tiếp: “Chủng tộc nào tiến hóa trước thường có lợi thế của kẻ đi trước. Tộc Thiên Lang là chủng tộc được khâm định nên đương nhiên sẽ là sinh linh đầu tiên được sinh ra. Theo quy tắc trong quá khứ thì ở Vùng Đất Sơ Khai này, mọi sinh linh khác đều chỉ là thức ăn của tộc Thiên Lang thôi…”

Ngay từ lúc bắt đầu, chủng tộc được khâm định đã đứng ở đỉnh cao nhất của chuỗi thức ăn! Chỉ cần cho chúng thời gian, sớm muộn gì chúng cũng sẽ trở thành thế lực cấp Chúa tể, về phần các sinh linh khác sinh ra trong hỗn độn vòng này chẳng qua chỉ là thư đồng đi theo học cùng Thái tử mà thôi, đều sẽ trở thành chư hầu của tộc Thiên Lang.

Đây là số mệnh đã được quyết định ngay từ khi hỗn độn khởi động lại.

“Tộc Thiên Lang có được lợi thế lớn vậy mà sao lại rơi xuống tình trạng như hiện giờ?” La Chinh hỏi.

Bây giờ tộc Thiên Lang chỉ là một đại tộc râu ria không quan trọng. Đừng nói đến các thế lực siêu cấp như Ly Uyên, Hữu Hùng, mà ngay cả Thiên Cung một khi ra tay cũng có thể dễ dàng diệt sạch toàn bộ tộc Thiên Lang.

“Vì điểm khởi đầu của chúng khác nhau” Nữ Oa bình tĩnh nói.

“Chúng? Chúng là ai?” La Chinh ngạc nhiên nói.

Nữ Oa lắc đầu: “Bọn ta không biết. Có lẽ là văn minh Khoảnh Khắc, cũng có lẽ không phải. Ta vẫn luôn giữ thái độ nghi ngờ đối với sự vật sự việc chưa được minh chứng là từng tồn tại”

Văn minh Khoảnh Khắc được công nhận là văn minh số 1, là điểm bắt đầu của hỗn độn, là tồn tại truyền thuyết khó có thể tìm hiểu rõ hay là tưởng tượng ra. Thế nhưng chưa ai từng thấy, cũng chưa ai hiểu được văn minh này…

Đối với chủng tộc như thế, thông thường Nữ Oa sẽ giả định là không tồn tại.

“Ta chỉ biết rằng tộc Thiên Lang được chúng khâm định, nhưng trong nội bộ của chúng nảy sinh mâu thuẫn, có lẽ là rất thất vọng đối với Đạo Chung Yên” Nữ Oa tiếp tục: “Từng vòng văn minh là từng vòng Chung Yên, hiện giờ đã tiến hành đến văn minh số 1,447, đến kỷ nguyên hỗn độn thứ 1,447 rồi. Chúng đã lãng phí quá nhiều thời gian, cho nên trong số chúng có kẻ không kiên nhẫn được nữa, mở ra một lối đi khác…”

Nữ Oa vừa nói vừa nhìn sang đại lục kia.

Trên đại lục lúc này đã phủ một màu xanh um tươi tốt với đủ loại sinh linh to to nhỏ nhỏ sinh sống trên đó, nhưng đa số vẫn chỉ là tộc Thiên Lang. Bộ tộc này đang bước trên bước đường phồn vinh hưng thịnh được định ra theo kế hoạch từ trước.

Nhưng lúc này trên bầu trời bỗng nhiên có vô vàn điểm sáng với đủ loại màu sắc bay tới, có màu đen, màu trắng, màu đỏ… không thiếu màu nào.

“Đó là hạt giống sinh mệnh, là chủng tộc trốn trong Bỉ Ngạn rải xuống đây qua lối đi được mở ra kia…” Nữ Oa nói.

Xưa nay các chủng tộc trong Bỉ Ngạn vẫn thường hay can thiệp vào hỗn độn, có điều mức độ can thiệp rất có hạn, nhiều lắm chắc cũng chỉ đưa Văn Minh Chi Khí ra cho người khác dung nạp.

Lần này thì lại khác… Họ ném cả tộc nhân của mình từ Bỉ Ngạn xuống đây.

Hạt giống sinh mệnh rơi xuống đất, mọc rễ và nảy mầm…

Có tộc Ly Uyên hình thể to lớn, có tộc Liệt Địa khắp người toàn là độc, rồi tộc Nguyệt Linh, Nhĩ Thử, Kim Ô…

“Chưa từng có một vòng hỗn độn nào chứa nhiều chủng tộc đến thế…” Nữ Oa nói.

La Chinh gật đầu.

Các chủng tộc này cũng từng có lịch sử huy hoàng, đều từng trở thành văn minh cấp Chúa tể, tiềm lực của họ đều tương đương. Sau hàng tỉ năm phát triển mới phát triển thành thế cục giằng co giữa rất nhiều thế lực siêu cấp có địa vị ngang nhau như bây giờ.

Trong huyễn cảnh dần hiện lên một ngọn núi nhỏ, hàng loạt điểm sáng trắng tinh rơi trên ngọn núi ấy. Một điểm sáng trong đó cứ lớn dần và hóa thành một cái kén ánh sáng cao đến mấy mét, sau dó một cô gái đuôi rắn không mặc quần áo bước ra từ kén này.

Cô gái đuôi rắn ấy có dung mạo y hệt Nữ Oa, chẳng qua nàng không có chút tu vi nào, chỉ là một người bình thường. Thậm chí ngay cả ký ức của nàng cũng rất mơ hồ, trên mặt toàn là vẻ hoang mang mờ mịt.

La Chinh cùng La Yên nhìn thấy cô gái đuôi rắn, trên mặt thoáng qua nét ngượng ngùng.

Nữ Oa vẫn nói với vẻ bình thản: “Ta là tộc nhân Nữ Oa đầu tiên sinh ra trong hỗn độn vòng này, còn Hoàng Hy là con người đầu tiên”
Bạn cần đăng nhập để bình luận