Bách Luyện Thành Thần

Chương 3706: Chiến thuật biển người

Thần Nông vừa nuốt Tà Thần vào bụng thì lại thấy một Tà Thần mới xuất hiện nên sắc mặt trở nên u ám. Ông ta không tin Tà Thần có thể phục sinh vô hạn. Thần Nông bước ra một bước, cánh tay tráng kiện lại ghìm chặt Tà Thần rồi đưa vào trong cái miệng rộng của mình“Rộp rộp, rộp rộp…”

Thân thể của Tà Thần bị những cái răng sắc nhọn nhai ngấu nghiến rồi bị nuốt vào trong bụng của Thần Nông. Nhưng ông ta vừa nuốt Tà Thần thứ hai thì một thủ vệ khác lại nhanh chóng biến thành Tà Thần. Hắn ta vẫn lộ ra biểu cảm khiến người ta căm hận nhìn chằm chằm Thần Nông.

Đây là năng lực gì…

Thần Nông thầm cảm thấy sợ hãi, nhưng lúc đối mặt với sợ hãi thì sự phẫn nộ sẽ bộc phát. Ông ta lại xông về phía trước một lần nữa. Tà Thần thứ ba, thứ tư, thứ năm lần lượt xuất hiện rồi lại bị Thần Nông ăn thịt một cách nhanh chóng. Đến tận khi thủ vệ trên tường thành biến mất hết thì Tà Thần cũng biến mất.

Nhưng Thần Nông vừa định thả lỏng thì có mười người lại bò lên tường thành. Những người này đều là dân thường trong thành Nguyệt Thuẫn, còn chẳng thể tu thành chân thần được. Nhưng vào giây phút họ leo lên tường thành, toàn thân của bọn họ bắt đầu run rẩy và nhanh chóng biến hóa, đều biến thành Tà Thần.

“Những người này đều là phân thân của ngươi?” Thần Nông cảm thấy bản thân sắp phát điên rồi.

Ông ta nghĩ chắc chắn Tà Thần bản tôn đang trốn ở nơi nào đó và khống chế những phân thân này. Cơ hội chiến thắng duy nhất chính là tiêu diệt Tà Thần bản tôn.

“Phân thân?”

Tà Thần đứng ở phía đầu nhẹ nhàng nâng tay lên, một luồng năng lượng dung đạo từ từ bay lên: “Chắc hẳn ngươi cảm nhận được đây đều là bản tôn của ta”

Thần Nông không nói gì. Răng của ông ta có thể xé nát tất cả các vật chất trên thế gian này. Mặc dù thân thể của Tà Thần không biến thái giống La Chinh nhưng cường độ cũng chẳng kém gì Thánh Hồn cảnh. Mà những phân thân này cũng chẳng kém Tà Thần bản tôn là bao. Không ai có phân thân đạt được tới trình độ này.

“Ngươi có thể mượn xác không giới hạn…” Thần Nông nói với giọng run rẩy.

Một đối thủ không thể nào giết chết được, một đối thủ có thể liên tục phục chế bản thân, đây là trường hợp không thể chiến thắng được.

“Nói rất đúng” Tà Thần mỉm cười.

Sau đó, hắn ta xông về phía Thần Nông, năng lượng dung đạo tạo ra một luồng sáng bảy màu. Cánh tay tráng kiện của Thần Nông đột nhiên giơ ra và tóm lấy cổ của Tà Thần này. Nhưng hắn ta chẳng e ngại chút nào, năng lượng dung đạo trong tay Tà Thần đập về phía cánh tay của Thần Nông.

“Cạch!”

“Rầm”

Trong cùng một thời gian, Thần Nông bẻ gãy cổ của Tà Thần, nhưng năng lượng dung đạo trong tay hắn ta cũng đã đánh vào cánh tay của ông ta. Ánh sáng trắng như tuyết đột nhiên trở nên chói lóa hơn rồi lập tức tắt vụt. Trên cánh tay pha lê màu đen của Thần Nông xuất hiện từng vết rạn.

“Thân thể Thần Quái của ta…” Thần Nông nhìn pha lê màu đen với vẻ đau lòng và tiếc hận.

Thân thể Thần Quái là lực lượng mạnh nhất trong thần thông huyết mạch của Thần Nông. Nó còn mạnh hơn mười mấy lần so với Dương Quái lúc trước. Với trạng thái hiện tại của ông ta, dù đọ sức thân thể với Cổ Thần Hỗn Độn cũng chẳng rơi vào thế hạ phong, thế nhưng lúc này nó lại bị năng lượng dung đạo làm rạn nứt.

“Năng lượng dung đạo hoàn chỉnh không chỉ có chút uy lực ấy đâu” Một Tà Thần khác lặng lẽ tới gần phía sau Thần Nông.

Ông ta quay người lại một cái, bàn tay lớn vỗ mạnh một cái khiến đầu của Tà Thần bị đập thành mưa máu. Nhưng Tà Thần này cũng đã đánh năng lượng dung đạo vào lưng Thần Nông.

“Rầm!”

Nương theo ánh sáng trắng như tuyết, pha lê màu đen ở phía sau lưng Thần Nông bị đánh nát mấy miếng.

“Sức mạnh chân lý chất chứa trong năng lượng dung đạo phải chờ khai phá…”

“Nhưng chỉ cần dựa vào cái này, hẳn đã thừa sức giải quyết các ngươi rồi…”

Hai Tà Thần một trái một phải vừa nói vừa xông lên.

Cuối cùng, Thần Nông cũng cảm thấy sợ hãi khi đối mặt với cách thức chiến đấu như vậy, thân thể ông ta co rụt về phía sau định bay thẳng lên trên. Nhưng ba Tà Thần khác lại đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Thần Nông, một người ôm đầu, hai người còn lại ôm cánh tay của ông ta.

“Rầm rầm rầm rầm rầm…”

Mấy luồng năng lượng dung đạo nữa nổ tung. Ánh sáng tắt dần, Thần Nông bay lơ lửng giữa không trung. Pha lê màu đen trên người ông ta bị nổ tung hơn một nửa, máu đen chảy từ trong thân thể ra, trông cực kỳ chật vật.

“Ngươi… Sao ngươi lại làm được?” Thần Nông thở phì phò hỏi.

“Các ngươi thông minh như vậy thì chắc hẳn đã có đáp án ở trong lòng rồi mới đúng!” Lại một Tà Thần khác xuất hiện trước mặt Thần Nông.

“Chỉ có điều, ngươi không muốn đối mặt với đáp án này mà thôi” Lại một Tà Thần xuất hiện ở sau lưng Thần Nông.

“Rầm rầm!”

Sau hai tiếng nổ lớn, thân thể Thần Nông lại bị trọng thương.

Thân thể Thần Quái có năng lực tự lành mạnh mẽ. Mặc dù pha lê màu đen bị nổ tung nhưng nó lại mọc ra một lần nữa với tốc độ cực nhanh, hóa thành lớp lân giáp bảo vệ ông ta. Nhưng tốc độ sinh trưởng của nó cũng có cực hạn. Sức phá hoại của Tà Thần đã vượt qua năng lực tự lành của Thần Nông.

Trên Hắc Thuyền, trong mắt Thần Đồ hiện lên thần thái kỳ lạ: “Không phải Tà Thần lĩnh ngộ được thuật phục sinh mà là hắn ta vốn không hề chết…”

Lão thuyền trưởng mỉm cười và nói với Cơ Hiên Viên: “Ngươi, ta, hắn ta, tất cả sinh linh trên thế gian đều là hắn ta. Ngươi cảm thấy có thể giết chết Tà Thần sao?”

Cơ Hiên Viên nắm chặt kiếm Hiên Viên, ngơ ngác nhìn cảnh phía dưới.

Trong thị giác của hắn ta thì có rất nhiều “Tà Thần” ở trong thành Nguyệt Thuẫn đang lao về phía Thần Nông. Cảnh này đánh vào thị giác khiến Cơ Hiên Viên cảm thấy sống lưng ớn lạnh.

Trong lòng hắn ta và Không đều xuất hiện một đáp án. Trừ khi hủy diệt toàn bộ thế giới mẹ, nếu không thì không giết được Tà Thần.

Trong lòng Cơ Hiên Viên vô cùng phiền muộn, hắn ta vừa lĩnh ngộ được Quyết Sinh Tử thánh đạo cực mạnh, sao lại đụng phải quái vật như thế này chứ?

“Rời khỏi nơi này thôi!” Không cũng nói: “Chúng ta chẳng thể thắng được trận chiến này đâu”

Trong thế giới mẹ, Tà Thần là kẻ bất bại…

Sau đó, “Không” thi triển sức mạnh chân lý. Nó muốn điều động không gian di chuyển bản thân, Cơ Hiên Viên và Thần Nông đi, nhưng ba tên Tà Thần lại lặng lẽ di chuyển trên đầu của nó.

“Đã tới rồi thì đừng có đi nữa” Một trong ba Tà Thần nói.

Sau đó, một luồng năng lượng dung đạo cực lớn chảy từ trong cơ thể của ba người này ra, nổ tung trên đầu của “Không”.

“Rầm rầm…”

Trên bầu trời xuất hiện một mặt trời chói chang màu trắng.

Mặc dù thân thể của Cổ Thần Hỗn Độn rất lớn nhưng chưa chắc đã mạnh hơn thân thể Thần Quái của Thần Nông. Cái đầu to lớn của “Không” vẫn gục xuống dưới sự ảnh hưởng của vụ nổ năng lượng dung đạo, đỉnh đầu có một vết nứt dài tới mấy chục dặm.

“Hừ, nếu ta muốn đi thì ngươi cũng chẳng thể ngăn được!” Không tức giận nói.

Không là Cổ Thần Hỗn Độn khống chế chân lý không gian nên nó có thể di chuyển trong toàn bộ thế giới hỗn độn. Chỉ một người như Tà Thần thì không thể ngăn được nó.

Một luồng sức mạnh chân lý cực lớn tuôn từ trong thân thể Không ra.

Thân thể to lớn của Không vụt sáng, thân thể của Cơ Hiên Viên và Thần Nông liên tục lấp lóe và trở nên mờ ảo. Nhưng dù thân thể của Không hay thân thể của Cơ Hiên Viên, Thần Nông cũng chỉ lấp lóe mấy nhịp thở rồi vẫn đứng nguyên tại chỗ.

Không cảm thấy sợ hãi.

Không là sự tồn tại được trời ưu ái trong thế giới hỗn độn, nó bắt đầu luống cuống.

“Ngươi… Ngươi đã làm gì?” Không hỏi với giọng bất an.

Trên mặt Tà Thần vẫn lộ ra nụ cười khiến người ta chán ghét như trước: “Ngươi cho rằng có thể dễ dàng tiến vào Huyết Hải Châu như vậy sao?”

Câu nói vừa dứt, trong thành Nguyệt Thuẫn có vô số người bị co giật, ngã trên mặt đất. Trong các lầu các, đình đài, ngục giam, đường cái, những người này hóa thành Tà Thần rồi lập tức thi triển dịch chuyển tức thời và xuất hiện ở phía sau “Không”. Trong mấy hơi thở ngắn ngủi, trên lưng “Không” có tới mười mấy nghìn Tà Thần!
Bạn cần đăng nhập để bình luận