Bách Luyện Thành Thần

Chương 2331: Câu cá

Quái đầu ma do dự một lát mới trả lời: “Thứ đó sống trong dung nham, đồng thời là một trong những thức ăn mà các ác ma thích nhất, chẳng qua thứ đó quá nhạy bén nên thường các ác ma toàn dùng cơ thể của ta để câu nó lên…”“Dùng thân thể của ngươi?” La Chinh chớp mắt rồi nhìn về phía bãi cát.

“Đúng” Quái đầu ma thành thật trả lời, trên “gương mặt người” toát lên vẻ tủi thân.

Quái đầu ma được xem như hung vật có cấp bậc khá thấp trong vùng này. Nó là một trong những thức ăn của ác ma, nhưng tác dụng lớn nhất của nó là dụ dỗ thứ bên trong biển kia.

“Đã vậy thì chúng ta cũng có thể câu nó lên!” Tộc trưởng Thiên Long nói.

“Chỉ sợ các ngươi còn phải chờ một lát…” Quái đầu ma bỗng nhiên lên tiếng.

“Tại sao phải chờ?” La Chinh cau mày.

“Tên đó vừa bị ác ma ăn không lâu trước đó rồi, không biết bây giờ đã sống lại chưa” Quái đầu ma cười khà khà.

Tất cả hung vật trong cấm địa đều sẽ tái xuất hiện hết lần này tới lần khác, cũng giống như Thần Vũ tệ vậy. Sau khi Thần Vũ tệ ở một nơi bị lấy đi, số lượng Thần Vũ tệ tương đương sẽ lại xuất hiện ở nơi ấy vào một thời gian sau đó, bởi lẽ cấm địa không ngừng được nuôi dưỡng bởi sức mạnh tín ngưỡng.

So ra thì quái đầu ma may mắn hơn tên trong biển dung nham một chút. Dẫu sao nó cũng không phải là món ăn được ác ma yêu thích, còn tên trong biển dung nham kia thì vừa “sống lại” là đã bị ác ma bắt đi và ăn mất một lần nữa.

Không biết năm tháng hoang đường ấy đã lặp lại bao nhiêu lần rồi.

La Chinh nghe quái đầu ma nói vậy bèn bảo: “Tạm thời xem như tên đó đã sống lại rồi đi, ta có thể thử xem sao!”

Sau đó hắn vươn tay làm động tác kéo trong không khí.

Xúc tu chôn sâu dưới bãi cát lập tức bị La Chinh kéo ra ngoài.

Hắn cầm lấy xúc tu rồi dùng sức ném đi, nó bay vòng trên không trung và rơi xuống mặt biển dung nham.

Tuy rằng nhiệt độ của biển dung nham không thấp nhưng xúc tu vẫn có thể chịu đựng được.

Chỉ lát sau, xúc tu đã chìm xuống biển.

Tộc trưởng Thiên Long thấy thế bèn cười mỉm, đồng thời rút một xúc tu ra khỏi bãi cát.

Ông ta cũng ném xúc tu vào biển dung nham như La Chinh trước đó.

Ba chân thần cấp cao chậm rãi hạ xuống rồi đứng yên chờ đợi, song bọn họ vẫn hơi sợ quái đầu ma nên chỉ trôi lơ lửng ở bên cạnh chứ không dám đáp xuống bờ cát.

“Các ngươi… cứ từ từ câu, ta có thể đi trước không?” Quái đầu ma hỏi.

“Ngươi nói thử xem?” La Chinh thờ ơ liếc quái đầu ma.

Quái đầu ma lập tức ngậm miệng.

Tuy nó là hung vật cấm địa có khả năng sống lại vô hạn nhưng mỗi lần chết đi đều khiến nó sụt giảm tu vi.

Tu vi của hung vật cấm địa khác với hệ thống tu vi tại Thần vực, các hung vật được đánh giá thực lực dựa trên lượng sức mạnh tín ngưỡng mà bản thân nó có.

Chết một lần là sức mạnh tín ngưỡng đã tích lũy trước đó đều sẽ mất hết, bọn chúng lại phải tích lũy lại lần nữa.

Vì vậy, số phận của những hung vật tại khu vực này đều rất thê thảm, bọn chúng chỉ có thể tái sinh một lần rồi lại một lần ở dưới đáy của chuỗi thức ăn.

Rất ít hung vật có thể leo lên trên…

Đương nhiên, dù cho bọn chúng có leo lên thành công thì cũng chỉ có thể làm con tốt thí mạng cho đám ác ma thôi.

Dù sao ác ma cũng là tồn tại đứng trên đỉnh vực sâu Ma Vực mà.

Hai xúc tu ngâm trong dung nham vẫn im hơi lặng tiếng.

La Chinh đứng vững trên bờ cát như một pho tượng, tay còn cầm chặt một đầu của xúc tu.

Nhân lúc rảnh rỗi, La Chinh lại đọc ngọn lửa ký ức của Hoa Thiên Mệnh thông qua hồn khí Chuyển Thế.

“Không hổ là thánh nhân, vừa lao ra khỏi màn sương mù tím kia thì đã khiến đám tiểu ác ma phải ngoan ngoãn rồi… Mới đó mà sắp bước vào tầng thứ tư rồi sao?” La Chinh tự nhủ thầm.

Đông Phương Thuần Quân dẫn các thánh nhân đi từ trên xuống dưới. Sau khi bọn họ chạy ra khỏi vùng sương mù tím dày đặc, đám tiểu ác ma vẫn đuổi theo sát nút.

Tuy nhiên, khi côn trùng ăn linh hồn tản đi, các thánh nhân cũng có thể phóng thần thức ra như thường.

Điều đó tương tự như người mù đột nhiên nhìn thấy thế giới vậy. Bọn họ sử dụng thần thức phong tỏa phương hướng và vị trí của đám tiểu ác ma nên ưu thế về tốc độ của bọn chúng đã gần như biến mất.

Đông Phương Thuần Quân không cần ra tay, bởi các á thánh, thậm chí là vài chân thần đại viên mãn đứng đầu đều có năng lực chiến đấu với đám tiểu ác ma đó!

Sau khi hai tiểu ác ma bị bắt giữ, Đường Lôn biến ra đại trận Sồ Hỏa, đặt bọn chúng vào trong đó rồi đốt sạch…

Năm tiểu ác ma khác biết không thể địch lại bọn họ nên đành nấp trong sương mù tím rồi rút lui với bọn côn trùng ăn linh hồn.

Mặc dù các tiểu ác ma cũng có thể tái sinh vô hạn nhưng đâu ngu ngốc đến mức ra đó chịu chết.

Sau đó, mọi người trong liên minh các gia tộc quyền thế bắt đầu tiến lên với khí thế như chẻ tre. Bọn họ gần như không gặp phải sự chống cự quá mạnh nào khác ở tầng thứ ba của vực sâu Ma Vực, chẳng mấy chốc cả bọn đã vọt đến lối vào tầng thứ tư.

Nếu như đám sương mù dày đặc trên bầu trời vực sâu Ma Vực bị xua tan thì sẽ phát hiện, toàn bộ vực sâu trông hệt như ruộng bậc thang khổng lồ.

Bắt đầu từ vòng tròn ngoài cùng đi xuống dần, hố to ở trung tâm chính là tầng chót nhất của vực sâu Ma Vực.

Những bộ xương sọ màu trắng ngọc được đặt ngay ngắn ở xung quanh một tế đàn khổng lồ dưới tầng chót.

Bên trên xương sọ có những đường vân tròn đặc biệt trông rất là nghệ thuật!

Đó chính là hàng thủ công mỹ nghệ của ác ma.

Xương sọ của các chân thần có giá trị rất cao trong bộ tộc Ác Ma. Không phải do chúng có tác dụng thực tế gì mà chủ yếu là do ác ma xem xương sọ như vật báu. Ác ma sẽ trưng bày hoặc treo chúng trong phòng ngủ để tự thưởng thức.

“Ào ào…”

Giữa tế đàn có một lỗ nhỏ hình tròn. Máu loãng trào ra từ trong lỗ nhỏ, sau đó lan rộng ra ngoài và chảy xuôi theo đường vân trên tế đàn, cuối cùng rót vào đám xương sọ xung quanh đó.

Sau khi nhận được máu, hốc mắt sâu hoắm của đám xương sọ lập tức phát ra ánh sáng đỏ sẫm.

Đợi đến khi tất cả hốc mắt đều phát sáng, máu tươi bắt đầu phun lên tại khu vực trung tâm của tế đàn, đông kết lại thật nhanh và tạo thành hình dạng của một đứa trẻ sơ sinh loài người.

Trẻ sơ sinh bắt đầu lớn dần, từ cỡ ngón cái đến cỡ quả đấm. Tiếp đó trên đầu nó mọc ra hai cái sừng nhỏ, làn da màu máu cũng chuyển sang đỏ sậm, đúng là hình dáng của tiểu ác ma trước đó.

“Thánh nhân chết tiệt, dám luyện hóa ta! Bọn chúng quả là tự tìm đường chết mà!”

Tiểu ác ma ấy chưa “trưởng thành” hoàn toàn nhưng gương mặt non nớt đã lộ rõ vẻ tức giận.

Chẳng qua, nó vừa dứt lời thì một nắm đấm khổng lồ đột nhiên giáng xuống tế đàn!

“Ầm ầm!”

Cú đấm ấy đập thẳng xuống tế đàn, tiểu ác ma lập tức bị đè bẹp thành một cái bánh thịt.

Sau đó, một giọng nói u ám truyền đến: “Vất vả lắm mới dẫn được đám côn trùng ăn linh hồn vào tầng thứ ba mà các ngươi lại lãng phí cơ hội tốt đó rồi, đúng là một đám vô dụng!”

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận