Bách Luyện Thành Thần

Chương 3555: Cuồn cuộn không dứt

Thủ lĩnh của Tiễn Thốc Tinh Ma đứng trên Thiên Nhãn Nham Đằng cao nhất, híp mắt nhìn chằm chằm đám người của Nô tộc. Những Hắc Ngọc Cốt Tiễn kia giống như từng con kền kền, tốc độ bay lượn nhanh hơn mấy phầnĐám Tiễn Thốc Tinh Ma vốn không muốn chia “Toái Cốt Bí Hồn” lấy được một cách dễ dàng cho người của Nô tộc. Chỉ cần người của Nô tộc bắt đám mục tiêu kia trở lại, toàn bộ Hắc Ngọc Cốt Tiễn sẽ bắn xuống. Lúc Hắc Ngọc Cốt Tiễn bắn xuống thì cả mục tiêu lẫn người của Nô tộc đều sẽ phải chết.

Tiễn Thốc Tinh Ma và Thiên Nhãn Nham Đằng phối hợp lâu như vậy không chỉ dựa vào tài bắn cung cường đại mà còn có lòng dạ độc ác. Nhưng sau khi ba người của Nô tộc tiến vào trung tâm, họ không ra tay ngay. Người cầm đầu đám người Nô tộc đột nhiên ngẩng đầu nói: “Ba người chúng ta vừa nuốt Thần Ly Hỏa Tinh”

Lời này vừa vang lên, thủ lĩnh của Tiễn Thốc Tinh Ma và vô số Tiễn Thốc Tinh Ma khác đều ngây ngẩn cả người.

“Yên tâm, chỉ cần không xảy ra chuyện bất trắc nào thì sẽ không nổ tung” Người của Nô tộc lại bổ sung thêm.

Tiễn Thốc Tinh Ma và Thiên Nhãn Nham Đằng sợ nhất là Thần Ly Hỏa Tinh, đặc biệt là ở khoảng cách như thế này. Nếu chúng thật sự giết ba người của Nô tộc này thì Thần Ly Hỏa Tinh tuôn ra đủ làm bọn chúng ngọc nát đá tan.

Sau khi truyền đạt xong ý của mình, ba người của Nô tộc mới bắt đầu ngưng mắt quan sát thật kỹ. Ba người này đều rõ ràng, tuy ký hiệu của văn minh Nguyên Linh ở trên người Đông Hoàng và Nữ Oa, nhưng mục tiêu thực sự cần đối phó chính là quái vật khổng lồ của Nhân tộc kia.

Trong lòng bàn tay của ba người đều lấp lóe hào quang màu cam, đồng thời chộp về phía bóng của La Chinh ở trong Bỉ Ngạn.

Trong Lê Sơn, “Tịch” vẫn hết sức chuyên chú rót sức mạnh sinh mệnh về phía La Chinh. Thân là cổ thần nắm giữ chân lý sinh mệnh, sức mạnh sinh mệnh của nó là mạnh nhất. Thông qua huyết mạch, nó gần như có thể liên tục rút sức mạnh sinh mệnh ra.

Kể cả như vậy, nhưng nó đã phải tốn rất nhiều tinh lực để lấp đầy sức mạnh sinh mệnh bị thâm hụt của La Chinh. Thân thể La Chinh dần dần chuyển từ hình dạng ông già thành trung niên, sau đó lại dần dần biến thành dáng vẻ thanh niên. Sức mạnh sinh mệnh đã được bổ sung tám, chín mươi phần trăm. Nhưng trong quá trình bổ sung sức mạnh sinh mệnh, mắt La Chinh đột nhiên nhắm lại, lập tức ngã xuống đất.

“Sao vậy?”

“Vì sao lại ngất xỉu?”

“Bị kéo vào Bỉ Ngạn rồi” Nữ Oa phản ứng nhanh nhất.

“Bây giờ chúng ta cũng đi vào sao?” Trong mắt Phục Hy lóe lên vẻ tức giận.

“Cứ chờ một chút đã” Nữ Oa lắc đầu nói.

Bọn họ hiểu rõ tình huống khi vừa rời khỏi Bỉ Ngạn, Tiễn Thốc Tinh Ma không thể nào buông tha bọn họ. Bọn họ tùy tiện quay lại Bỉ Ngạn không những không giúp gì được La Chinh mà còn thành thứ vướng chân hắn.

Trong Thái Thanh Thiên, ba người của Nô tộc nhìn thấy La Chinh gần như biến về hình dáng ban đầu thì trợn mắt há mồm. Tiễn Thốc Tinh Ma và Thiên Nhãn Nham Đằng ở phía trên cũng vô cùng kinh ngạc! Sức mạnh sinh mệnh mà La Chinh bị tiêu hao là một con số trên trời. Hắn bị tiêu hao nhiều sức mạnh sinh mệnh như vậy, bây giờ lại được bổ sung trong nháy mắt. Đối với bọn chúng thì chuyện này khó mà tiếp nhận nổi.

La Chinh nhìn ba người của Nô tộc, hắn cười cười, nói: “Xem ra người của Nô tộc các ngươi không nhớ lâu, luôn giúp đỡ những người không nên giúp…”

“Đi!”

“Rút lui!”

“Mau lui lại!”

Ba người của Nô tộc biết tình huống không ổn, quyết định nhanh chóng lùi về phía sau. Nhưng La Chinh sao có thể tha cho bọn họ được? Hắn đột nhiên giẫm mạnh chân một cái, lao thẳng về phía trước như một con bò tót, dùng một tay đè người của Nô tộc ở phía sau cùng xuống đất. Hai tên phía trước thầm cảm thấy may mắn, nghĩ rằng La Chinh muốn giết đồng đội của hai bọn họ thì cũng phải tốn một chút thời gian. Chỉ cần họ có thêm chút thời gian thì có thể giữ được tính mạng!

Nhưng hai người vừa liếc mắt nhìn về phía sau thì lập tức bị dọa hồn vía lên mây. La Chinh ấn ngã người của Nô tộc kia xuống đất, sau đó dùng hai chân giẫm nát đầu của người kia. Đồng thời, hắn vọt thẳng về phía trước. Động tác giết tộc nhân Nô tộc vô cùng trơn tru liền mạch, gần như không làm tốc độ của hắn chậm lại chút nào.

“Rầm! Rầm!”

La Chinh vọt lên giữa không trung tạo thành một đường cong, bàn tay nhanh như cắt túm lấy đầu của hai người còn lại. Biểu cảm sợ hãi trên mặt hai người còn lại của Nô tộc lập tức cứng lại.

“Xoẹt xoẹt xoẹt…”

Thừa dịp La Chinh giết người của Nô tộc, Thiên Nhãn Nham Đằng vội vàng kéo đám Tiễn Tốc Tinh Ma rời đi.

“Đám người của Nô tộc này đúng là kẻ bịp bợm, bọn họ vốn chẳng nuốt Thần Ly Hỏa Tinh!” Thủ lĩnh của Tiễn Thốc Tinh Ma phẫn nộ gầm lên.

Bọn họ vội vàng rời đi, một phần là để kéo dài khoảng cách với La Chinh, một phần là sợ người của Nô tộc chết thì Thần Ly Hỏa Tinh sẽ nổ. Kết quả, ba người của Nô tộc chết rồi nhưng chẳng thấy Thần Ly Hỏa Tinh xuất hiện.

“Nếu đã vậy…” Thủ lĩnh của Tiễn Thốc Tinh Ma đột nhiên thét lên.

Bảy, tám chục Hắc Ngọc Cốt Tiễn đang xoay tròn trên không trung đồng thời chụm lại bắn về phía La Chinh. Đồng thời từng dây leo đầy gai chui ra khỏi mặt đất dưới chân La Chinh, chúng quấn lấy hắn thành từng tầng.

“Cộc cộc cộc…”

Những Hắc Ngọc Cốt Tiễn kia không thể xuyên thủng da của La Chinh được, chúng lập tức rơi xuống đất. Nhưng đám Vũ Quỷ trên những mũi tên này thì liên tục chui vào trong người La chinh.

“Chư vị, xin hãy cống hiến Hắc Ngọc Cốt của mình ra đi!”

Đám Tiễn Thốc Tinh Ma không còn nhiều Hắc Ngọc Cốt nữa. Nhưng bây giờ bọn chúng không có lựa chọn nào khác. Dù chúng có phải liều mạng cũng phải bắt La Chinh cho bằng được, nếu không bọn chúng cũng khó thoát khỏi cái chết. Thiên Nhãn Nham Đằng cũng hiểu điều này, chúng liên tục đưa những dây leo đầy gai nhọn ra quấn lấy La Chinh.

Dù những dây gai kia có bó kín La Chinh như cái bánh chưng nhưng hắn chỉ khẽ lắc người một cái là tất cả gai nhọn đều rụng hết. Hắn đưa hai tay về phía trung tâm, sau đó xoắn một cái khiến dây leo đứt thành từng khúc. Hắn vừa xoắn đứt những dây leo này thì vô số Hắc Ngọc Cốt Tiễn rơi xuống như mưa.

Đám Tiễn Thốc Tinh Ma đúng là liều mạng, có một số Tiễn Thốc Tinh Ma rút cái Hắc Ngọc Cốt cuối cùng của mình ra thì sẽ chết ngay. Nhưng bọn chúng vẫn giao Hắc Ngọc Cốt ra cho đồng bọn bắn. Đây là chúng đang dùng tính mạng của bản thân để đổi lấy mạng của La Chinh. Vì thế, thỉnh thoảng có Tiễn Thốc Tinh Ma rút Hắc Ngọc Cốt ra rồi mới ngã xuống.

Lượng Hắc Ngọc Cốt Tiễn nhiều cũng có hiệu quả, thân thể của La Chinh trở nên già nua với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được. Nhưng trong Lê Sơn, đám người kia cũng nhìn thấy cảnh này. “Tịch” lại duỗi đôi càng của mình ra bổ sung sức mạnh sinh mệnh cho La Chinh một lần nữa.

Một bên đang tiêu hao còn một bên lại bổ sung…

Thứ mà đám Tiễn Thốc Tinh Ma đang tiêu hao chính là từng sinh mệnh, còn thứ mà “Tịch” tiêu hao chỉ là sức mạnh của chân lý sinh mệnh mà thôi…

La Chinh đội cơn mưa mũi tên, bay tới sợi dây leo gần nhất. Hắn đưa hai tay ra túm lấy cái dây leo rồi lắc một cái, đám Tiễn Thốc Tinh Ma có hình thể không lớn rơi rào rào xuống mặt đất. Sau đó, La Chinh nghiêng người tới gần, chỉ dùng một ngón tay đã dí nát chúng.

Ngoài việc có thể bắn mũi tên trí mạng ra, sức chiến đấu của bản thân Tiễn Thốc Tinh Ma rất yếu. La Chinh thuận theo Thiên Nhãn Nham Đằng cứng cáp leo lên trên, đứng trước mặt thủ lĩnh của Tiễn Thốc Tinh Ma.

“Ngươi… Vì sao sức mạnh sinh mệnh của ngươi dùng mãi không cạn, lấy mãi không hết?” Thủ lĩnh của Tiễn Thốc Tinh Ma run rẩy hỏi.

Trong khoảng thời gian này, La Chinh đã trúng bốn, năm trăm Hắc Ngọc Cốt Tiễn nhưng nhìn lại như người không việc gì. Chuyện này không thể xảy ra được. Thủ lĩnh của Tiễn Thốc Tinh Ma nhìn La Chinh với ánh mắt gần như tuyệt vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận