Bách Luyện Thành Thần

Chương 2464: Gắng gượng chống đỡ

Tiểu Sương cũng chỉ suy đoán mà thôi, nàng cảm nhận được La Chinh không muốn bộc lộ thân phận của mình nên đương nhiên sẽ không gặng hỏiHai người cách đoạn thứ nhất càng lúc càng gần, áp lực cũng không ngừng tăng lên.

Ngay cả Tiểu Sương cũng cảm nhận được áp lực phía trước.

Nhìn lại La Chinh trước mặt mình, hắn vẫn giống như một cột tháp sắt đứng chắn phía trước, trong lòng nàng cũng hơi kinh ngạc.

Mặc kệ kiến thức của La Chinh nông cạn như thế nào đi chăng nữa, nhưng người này không cần đến hồn đan mà vẫn có thể đi đến tận đây đã là vô cùng mạnh mẽ rồi!

“Xoạt, xoạt…”

Trong lúc La Chinh một mình xông lên phía trước, những người vẫn luôn quanh quẩn quanh đây cũng thúc đẩy thuyền chân ý của mình bám sát theo sau Tiểu Sương.

Có người đi trước mở đường, người phía sau sẽ giảm được một phần áp lực, đây chính là ý tưởng của bọn họ.

Chẳng mấy chốc, hơn mười con thuyền chân ý nối đuôi nhau thành một hàng dài, tiến lên đoạn thứ nhất.

Khi cách đoạn thứ nhất hơn nghìn mét, gió lạnh cực kỳ dữ dội.

Nghe nói bởi vì dòng đối lưu nằm hai bên đoạn thứ nhất cho nên gió mới mạnh như vậy.

“Vù…”

Những cơn gió này thổi qua dương hồn, giống như một cây kim nhỏ xíu đâm vào người La Chinh.

“Dương hồn vượt qua biển Chân Ý, quả nhiên khó hơn thân thể…”

Lúc này La Chinh cũng phải cắn răng thật chặt.

Thực ra độ khó của việc lấy thân thể vượt qua biển Chân Ý cũng không kém dương hồn. Nếu dùng phương pháp tu luyện Cổ Thần, tu luyện đến cực hạn rồi qua biển Chân Ý thì độ khó sẽ còn cao hơn cả dương hồn. Thời viễn cổ đã có biết bao nhiêu người vùi thây trong biển khi vượt qua đoạn thứ nhất? Vô số người còn bị biển đỏ thiêu thành tro tàn…

Chẳng qua là thân thể của La Chinh đã vượt xa lẽ thường mới có thể vượt qua đoạn thứ nhất của biển Chân Ý.

Thời điểm đi vào phạm vi một nghìn mét, những người đi sau đều nhao nhao móc hồn đan ra, bỏ hết vào miệng mình.

Dương hồn vốn đã có phần uể oải vì bị gió lạnh thổi vào, sau khi bổ sung sức mạnh linh hồn thì lập tức bừng bừng sức sống.

Có vài người ăn một viên không đủ, một hơi nuốt liền ba bốn viên.

Còn có một vài người vì số lượng hồn đan quá ít, ăn một viên xong chỉ có thể dựa vào ý chí gắng gượng chống đỡ.

Lúc còn cách chín trăm mét…

La Chinh vẫn không có ý định ăn hồn đan, tuy làm như vậy sẽ có nguy hiểm nhất định nhưng hắn vẫn muốn xem xem mình có thể chống đỡ tới khi nào.

Lúc còn cách tám trăm mét…

Trong đoàn thuyền dài như rồng rắn lên mây này đã có người không chịu nổi nữa.

Có một người hét lớn: “Ta, ta không qua nổi, bây giờ ta vòng trở lại!”

Nói xong, gã lái thuyền của mình rời khỏi đoàn, thuận theo dòng nước, nhanh chóng cách xa đoạn thứ nhất.

Phần lớn người ở đây đều không phải lần đầu tiên vượt qua đoạn thứ nhất, nhiều người đã phải thử nghiệm vô số lần mới thành công, cũng có không ít người vùi thây dưới biển Chân Ý trong quá trình vượt qua đoạn thứ nhất.

Bảy trăm mét…

La Chinh chỉ cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, toàn thân phát lạnh.

Thể dương hồn sẽ không có trạng thái miệng lưỡi khô khốc, đây chẳng qua chỉ là ảo giác do áp lực quá lớn gây ra mà thôi.

Tiểu Sương cũng không ăn hồn đan, nàng đang cố gắng kiên trì.

Thực ra nàng muốn đi qua đoạn thứ nhất cũng không khó, với sự bảo vệ từ pháp bảo linh hồn của nàng thì xông qua đoạn thứ nhất chỉ đơn giản như một trò chơi mà thôi.

Nhưng thấy La Chinh cắn răng kiên trì, trong lòng nàng cũng trỗi dậy một ý nghĩ, muốn nhìn xem dương hồn của mình và La Chinh ai lợi hại hơn…

Vì vậy Tiểu Sương cũng không ăn hồn đan, cắn răng chống đỡ giống như La Chinh.

Năm trăm mét…

Ở khoảng cách này, đã có sáu người không kiên trì nổi nữa, tách ra khỏi đoàn.

Người khác thì tiếp tục dùng hồn đan, chỉ là dưới áp lực kép của gió và biển Chân Ý thì sức mạnh được hồn đan bổ sung đã nhanh chóng tiêu hao sạch sẽ.

“A a a…”

Đúng lúc này, có một người ôm đầu tru lên đầy đau đớn.

Dưới áp lực cực lớn, người này trở nên điên cuồng, thuyền chân ý cũng bắt đầu rạn nứt.

“Trần huynh, nhanh thi triển Phá Huyễn Chú rời khỏi đây!”

“Bản tâm của ngươi thất thủ, ngay cả thuyền chân ý cũng vỡ nát!”

“Nguy rồi, hắn đã không nghe được lời chúng ta nói nữa…”

Kẻ phát điên đã không thể nào xoay thuyền trở về, cũng không thể thi triển Phá Huyễn Chú rời khỏi biển Chân Ý.

“Rắc…”

Thuyền chân ý rạn nứt, dương hồn của hắn ta rơi thẳng xuống biển.

Khoảnh khắc dương hồn chạm tới nước biển hệt như bông tuyết gặp phải ánh dương, bỗng chốc tan rã sạch sẽ, không còn tồn tại…

“Lại thêm một kẻ chết trong biển Chân Ý…”

Tiểu Sương mím chặt môi, nhìn thấy cảnh này tim nàng cũng nhảy lên thình thịch.

Nàng biết có vô số người chết trong biển Chân Ý, nhưng nghe nói và tận mắt nhìn thấy là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

La Chinh đứng vững ở đầu thuyền, sắc mặt không hề dao động mảy may.

Đương nhiên hắn biết chuyện xảy ra phía sau, chỉ là cả đời hắn đã bước ra từ trong kiếp nạn hết lần này đến lần khác, chuyện như vậy hắn đã gặp quá nhiều.

Võ đạo, thần đạo, Bỉ Ngạn…

Mỗi một bước chân tiến về phía trước đều có vô số sinh linh bỏ mạng.

Chết đi trong vũ trụ chỉ là sinh linh thứ cấp, nhưng sinh linh thứ cấp cũng là sinh linh, có trí tuệ, có linh hồn của riêng mình, có gì khác với những người trong thế giới mẹ và Thần vực?

Đối mặt với áp lực càng lớn thì bản tâm La Chinh càng vững chắc.

Dương hồn của hắn giống như núi đá, chân đứng bất động trên thuyền chân ý, toàn tâm toàn ý thúc đẩy thuyền đi ngược sóng!

Ba trăm mét…

Ranh giới rõ ràng ở phía xa đã gần ngay trước mắt.

“Còn không định dùng hồn đan?”

Tiểu Sương nghiến chặt hàm răng, cái tính bướng bỉnh của nàng một khi đã trỗi dậy thì rất khó mà đè xuống, vẫn không chịu dùng dù một viên hồn đan.

Ở trên thế giới mẹ, một cung nữ vội vàng chạy ra khỏi cung điện vàng son lộng lẫy, mặt mũi căng thẳng kêu lên: “Không tốt rồi, không tốt rồi, Lăng Sương điện hạ… Hình như Lăng Sương điện hạ gặp phải kiếp nạn lớn rồi!”

Sau khi cung nữ này hô lên, lập tức có ba tia sáng lao vụt tới cung điện.

“Sương Nhi chẳng qua chỉ mới vừa vào biển Chân Ý, đừng nói đoạn thứ nhất, trong ba trăm mét không có ai có thể uy hiếp được con bé mới phải. Ngươi nói bậy nói bạ gì đó?” Tia sáng đầu tiên thoáng hiện lên, một bóng người cao lớn trong đó cất tiếng la mắng.

“Lão Ngũ, chúng ta vào xem trước đi!” Trong một tia sáng khác là một cô gái xinh đẹp vóc dáng cao gầy.

Tia sáng còn lại không nói gì, cứ thế xông thẳng vào cung điện.

Ba người đồng loạt nhìn sang, cả đám đều biến sắc.

Ngay chính giữa cung điện, một cô gái khoanh chân ngồi ngay ngắn trong đó.

Cô gái này xinh đẹp tuyệt trần, trên thân tự tỏa ra linh khí nhẹ nhàng, lông mày, mắt, mũi đều hoàn mỹ như được vẽ bằng bút tiên, toàn thân như ngọc bích tự nhiên, không có một chút tì vết.

Đúng như lời cung nữ nói, thân thể Lăng Sương không ngừng run rẩy, sắc mặt vô cùng khó coi, hàm răng cắn rách đôi môi mọng, máu tươi đỏ thẫm chảy dọc theo khóe miệng.

“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, bây giờ mới đoạn thứ nhất, cho dù con bé đột phá đoạn thứ nhất cũng nên kích hoạt dây chuyền Vu Hồn để bảo vệ mình mới phải!” Người đàn ông cao lớn vội kêu lên.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận