Bách Luyện Thành Thần

Chương 2915: Chiếu sáng

Lúc Niết Kim bay về phía sau, La Chinh sải bước bám theo và lại đánh ra một quyền nữaNiết Kim không có cách nào chạm đất, căn bản không thể né tránh. Gã định dùng hai tay túm lấy La Chinh, nhưng La Chinh chỉ hơi chếch nắm đấm sang một bên đã trực tiếp đập trúng mặt Niết Kim.

Đổi thành những sinh linh Bỉ Ngạn khác, một quyền này có thể trực tiếp đập vỡ đầu, nhưng cái đầu vàng chóe của Niết Kim vô cùng cứng chắc, gã chỉ phát ra một tiếng rên và lại bị La Chinh đánh bay một lần nữa.

“Bụp!”

“Bụp!”

“Bụp!”

Sau ba cú đấm liên tiếp, La Chinh lại đập Niết Kim vào trong cái rãnh to trước Ám vực.

Thân thể của người tộc Kim Thân quả rất mạnh mẽ, cho dù trên thân thể có nhiều chỗ lõm xuống, hơi thở của Niết Kim vẫn không hề yếu bớt. Nhưng hiển nhiên thắng bại đã định, Niết Kim chán nản nói: “Ta thua ngươi”

La Chinh đưa mắt nhìn xuống Niết Kim trong hố, nói: “Ta chỉ coi ngươi là một kẻ khiêu chiến vô tri, tha cho ngươi thêm một mạng”

Gương mặt Niết Kim vốn đang bất ngờ bỗng nhiên hiện lên vẻ nghiêm túc, gã nói: “Ngươi là dũng sĩ có thể đánh bại ta, Niết Kim rất kính nể ngươi. Nhưng Niết Kim đã nhận lời tộc Hữu Hùng, Niết Kim xin lỗi!”

Vừa dứt lời, trong tay gã đã có thêm một khúc xương màu vàng chói mắt, nhìn giống như một đoạn xương sườn. Gã vừa lấy nó ra thì đột nhiên đâm ngay vào ngực mình.

“Gào!” Đôi mắt Niết Kim bộc phát ra tia sáng màu vàng chói lọi, khí thế lại tăng vọt một lần nữa!

Các tộc nhân tộc Kim Thân ở bên cạnh vây xem thấy cảnh này thì hiểu ngay lập tức. Trong tay sáu tên tộc nhân tộc Kim Thân cũng xuất hiện một khúc xương màu vàng và cùng đâm khúc xương vào ngực mình, đồng thời phát ra từng tiếng gầm thét, khí thế cũng tăng vọt.

Tộc Kim Thân có thể trở thành chủng tộc mạnh nhất Thập Tam Trọng Thiên lý do chủ yếu là nhờ đại chùy Tiên Thiên Chí Bảo, mà một nguyên nhân khác nữa chính là nhờ hai mươi hai khúc chiến cốt trong tộc Kim Thân.

Trước khi hỗn độn số một nơi tộc Kim Thân từng ở bị hủy diệt, tộc nhân hóa thành từ thanh chiến chùy đã luyện được Kim Thân vô thượng. “Chiến chùy” biết rõ mình không tránh thoát nên chủ động tiến hành phân giải thân xác, mang xương cánh tay, xương đùi, xương sườn của mình tháo gỡ ra và đưa vào trong Bỉ Ngạn.

Sau khi đâm chiến cốt Kim Thân này vào, sức mạnh của tộc nhân tộc Kim Thân sẽ tăng lên gấp bội trong thời gian ngắn, nhưng chỉ có thể kéo dài trong thời gian một nén nhang, mà cái giá lại chính là tính mạng của bọn họ.

Niết Kim coi lời hứa quan trọng hơn tính mạng, cho dù thua La Chinh, gã cũng nhất quyết muốn giết La Chinh nên đương nhiên sẽ sử dụng đến chiến cốt Kim Thân.

Gã và tộc nhân của mình cũng đã bàn bạc từ trước rằng một khi gã sử dụng chiến cốt Kim Thân chứng tỏ mình không địch lại đối phương, sáu tộc nhân khác cũng phải dâng hiến tính mạng của mình, giúp gã cùng nhau giết chết đối phương.

“Vèo!”

Sinh mạng của Niết Kim chỉ còn lại thời gian một nén nhang. Trong vòng một nén nhang này, dù thế nào gã cũng phải giết chết La Chinh cho bằng được.

Niết Kim nhảy lên, tốc độ phát ra nhanh đến kinh người, cả cơ thể lao về phía La Chinh.

Trong mắt La Chinh hiện lên vẻ kinh hãi, hắn lập tức tránh sang một bên theo phản xạ. Nắm đấm của Niết Kim gần như sượt ngang qua La Chinh, dù vậy vẫn để lại mấy vệt máu trên người hắn.

Hắn may mắn tránh được một chiêu của Niết Kim, nhưng sáu tộc nhân tộc Kim Thân khác cũng đã vây lại.

Thực lực của sáu người này yếu hơn Niết Kim, nhưng được chiến cốt Kim Thân gia tăng sức mạnh nên vẫn không thể coi thường. Sức mạnh bọn họ tiện tay phóng ra cũng vượt quá nghìn thần quân lực.

Nếu La Chinh có thể sử dụng dung dịch Phong Thạch thì còn ngăn cản được, nhưng thân xác ở Bỉ Ngạn không có dung dịch Phong Thạch, cường độ thân xác giảm mạnh, đánh lâu cũng hơi quá sức với La Chinh. Trong phút chốc, La Chinh rơi vào tình huống nguy hiểm.

“Ha ha ha… Thằng nhóc này cũng có ngày hôm nay?”

“Tộc Kim Thân chắc chắn sẽ không phụ phó thác!”

“Ta thấy một mình Niết Kim huynh đã đủ khiến thằng nhãi kia no đòn rồi, huống hồ còn có đến sáu tộc nhân tộc Kim Thân trợ giúp nữa?”

Ban nãy đám dương hồn tộc Hữu Hùng thấy Niết Kim không địch lại La Chinh thì tâm trạng sa sút vô cùng. Nếu tộc Kim Thân cũng không trị được La Chinh, sợ rằng bên trong Thập Tam Trọng Thiên không còn ai có thể trị hắn.

Không ngờ tình thế chớp mắt đã thay đổi, trong lòng bọn họ đương nhiên vui vẻ. Chờ đến khi La Chinh bị đánh chết là bọn họ có thể rời khỏi Bỉ Ngạn, báo tin vui này cho trưởng lão trong tộc.

Trong Ám vực, mặt Lăng Sương đầy vẻ lo lắng. Nàng muốn xông ra ngoài Ám vực, nhưng vòng sáng mà nàng đang đứng vẫn cách biên giới một khoảng, tự do của nàng hoàn toàn bị Phượng Ca nắm trong tay.

“Mau nghĩ cách đi! Có thể La Chinh không đánh lại đối phương đâu!” Lăng Sương vội la lên.

Phượng Ca chớp mắt nói: “Nhưng hắn nói muốn giải quyết một mình!”

Lăng Sương trợn mắt nhìn Phượng Ca, từ đầu nàng đã cảm thấy đầu óc Phượng Ca không bình thường rồi, rất khác với Phượng Ca trước đây. Bây giờ xem ra cảm giác của nàng rất đúng, là người sáng suốt thì đều có thể nhìn ra La Chinh đang gặp nguy hiểm trùng trùng.

“Sao hắn có thể làm được? Hắn sắp chết rồi!” Lăng Sương tức tối nói.

Lần này Phượng Ca liền hiểu ra, hàng mày liễu của nàng khẽ nhướng lên. Nàng nói: “Sẽ chết à…”

Nỗi lo dành cho La Chinh cuối cùng cũng thức tỉnh trong lòng nàng, nàng lập tức bước một bước ra khỏi Ám vực.

“Này! Dẫn ta theo với!” Lăng Sương vội la lên.

“Dẫn ngươi theo? Ngươi có ích lợi gì?” Phượng Ca liếc Lăng Sương rồi chợt phi nhanh ra ngoài.

Hình thái dương hồn của Lăng Sương đúng là không có ích lợi gì, tộc nhân tộc Kim Thân đâm chiến cốt Kim Thân vào ngực đã không phải đối thủ mà Lăng Sương có thể đỡ được.

Đám dương hồn của tộc Hữu Hùng, tộc Thần Nông Thị và tộc Kim Ô đứng ở phía xa không ngừng reo hò. Trong khi đó, vẻ mặt của những người tộc Kim Thân còn lại lộ ra vẻ bi thương, sau trận chiến này, bọn họ sẽ phải tổn thất bảy người anh em bao gồm cả Niết Kim.

Ngay lúc này, bọn họ bỗng thấy có một người đi ra từ Ám vực, đó không phải dương hồn bị tóm vào khi trước mà là một cô gái khác.

“Nàng là ai?”

“Là sinh linh Bỉ Ngạn à? Hay là sinh linh bên trong Ám vực? Tại sao lại là Nhân tộc?”

“Đẹp quá! Ta chưa từng thấy cô gái nào xinh đẹp như vậy!”

Phượng Ca chỉ dùng quần áo đan từ ánh sáng để che đậy cơ thể, để lộ đôi chân trần thon dài, hơn nữa dung mạo có vẻ ngây thơ trong sáng đúng là tỏa ra sức quyến rũ vô cùng đặc biệt.

Ánh mắt của đám trai tráng tộc Hữu Hùng và tộc Thần Nông Thị đều bị nàng hấp dẫn, nhưng một khắc sau, sắc mặt bọn họ đồng loạt biến đổi!

Bởi vì bọn họ nghe thấy Phượng Ca nói với La Chinh: “Ta tới giúp ngươi!”

Ngay cả đám người Niết Kim đang điên cuồng bao vây tấn công La Chinh vừa thấy Phượng Ca, sắc mặt cũng hơi khẽ trầm xuống. Cô gái này là sinh linh Bỉ Ngạn? Hơn nữa còn đến từ Ám vực? Tình hình gay go rồi.

Sau đó mọi người bỗng thấy ngón tay Phượng Ca nhẹ nhàng cong lại, một âm thanh kỳ ảo vang lên bên tai bọn họ: “Đại Phạn Vô Lượng Thiên Quang!”

“Vù vù vù…”

Một chùm sáng mỏng khuếch tán ra, khiến tất cả xung quanh đều trở nên sáng rực. Tất cả mọi người ở trong tia sáng này đều biến thành người mù, trước mắt đều là một mảnh trắng như tuyết.

Đến khi ánh sáng kia tản đi, thị lực của mọi người mới khôi phục bình thường.

Đám dương hồn của tộc Hữu Hùng, tộc Thần Nông Thị và tộc Kim Ô vẫn còn run lẩy bẩy, các tộc nhân tộc Kim Thân đều mang vẻ mặt đầy khó hiểu.

Luồng sáng này mạnh kinh người nhưng không hề tạo ra chút tổn thương nào cho bất kỳ ai.

Dùng ánh sáng chiếu vào người ta…

Đây là năng lực quái quỷ gì?

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận