Bách Luyện Thành Thần

Chương 2022: Chuẩn bị

Kiếm tộc không hề biết sự tồn tại của bộ hài cốt ấy khi chiếm Nhược MộcE rằng Kiếm tộc sẽ phải bỏ ra một thời gian vô cùng dài để từ từ tìm tòi và phát hiện bộ hài cốt dưới đáy Nhược Mộc…

Có lẽ là mười kỷ nguyên thần, mười nghìn kỷ nguyên thần, cũng có lẽ sẽ vĩnh viễn không phát hiện ra.

Tuy rằng chân thần và thánh nhân đều đã thoát khỏi ràng buộc thời gian và trở thành sinh linh vĩnh hằng, nhưng nếu Thần vực rơi xuống thì thứ vĩnh hằng cũng phải biến mất trong nháy mắt thôi…

Nhìn từ góc độ nào đi nữa, chuyện một con sâu lớn đột nhiên chui ra khỏi Nhược Mộc và tàn sát lung tung, cuối cùng bị các thánh nhân giết chết đều vô cùng khó hiểu.

La Tiêu và Cưu Thánh giải mã Phạn văn, suy đoán một thời gian rồi cũng tìm ra câu trả lời.

Bộ hài cốt kia đã cố ý tạo ra con sâu ấy nhằm khiến Kiếm tộc trên Nhược Mộc phát hiện sự tồn tại của mình.

Sau khi hiểu ý đồ của bộ hài cốt, bọn họ cũng hiểu đối tượng truyền thừa mà bộ hài cốt đang tìm kiếm chỉ có thể là chân thần.

Hơn nữa chân thần ấy còn phải có khả năng lĩnh ngộ chân ý của đạo phi phàm…

Nhưng mà không có nhiều chủng tộc trong Thần vực hiểu chân ý của đạo.

Kiếm tộc nghĩ ngợi mãi rồi quyết định bắt đầu tổ chức “Đạo Tranh”.

Bọn họ không có cách kiểm tra khả năng lĩnh ngộ chân ý của đạo của chân thần nên đành phải kiểm tra độ nhạy cảm của chân thần bằng linh kiếm chân ý, thật ra những cuộc kiểm tra ấy đều là hành động bất đắc dĩ.

“Tiếc là Kiếm tộc đã lãng phí quá nhiều thời gian…” Vũ Thái Bạch nói với giọng điệu hơi chỉ trích.

Một kỷ nguyên thần dài đến đáng sợ.

Trong bao nhiêu kỷ nguyên thần qua, tuy Kiếm tộc nói với người ngoài là tổ chức “Đạo Tranh” nhưng thực tế thì lại vô cùng cẩn thận với truyền thừa của bộ hài cốt.

Bọn họ không hy vọng người ngoài Kiếm tộc nhận được truyền thừa ấy.

Thế nhưng Kiếm tộc đã khảo nghiệm nội bộ vô số lần… Không chân thần nào có tư cách nhận được truyền thừa.

Tính đến lần Đạo Tranh trước đó, Kiếm tộc vẫn làm theo ý mình!

Bề ngoài thì tất cả chân thần trong Thần vực đều được tham gia Đạo Tranh, đồng thời hoan nghênh tất cả thiên tài trong các gia tộc quyền quý.

Thế nhưng thực tế lại khá là mâu thuẫn…

Nhìn chung, thái độ của Kiếm tộc là mình không chiếm được thì đừng ai nghĩ lấy được.

Cho đến hiện tại…

Vũ Thái Bạch khiến Kiếm tộc hiểu tầm quan trọng của truyền thừa.

Nếu cứ tiếp tục như vậy thì mọi người sẽ xong đời!

Kiếm Vô Ngân chỉ cười khan khi nghe câu chỉ trích của Vũ Thái Bạch: “Ta là thánh nhân của Kiếm tộc nên phải suy nghĩ cho lợi ích của tộc mình, sao có thể trơ mắt nhìn truyền thừa quan trọng nhường ấy rơi vào tay kẻ ngoại tộc chứ?”

Vũ Thái Bạch không hề hiểu cho bọn họ: “Theo quy mô của hỗn độn thì chúng ta đều ngồi trên một chiếc thuyền”

“Cho nên lần này Kiếm tộc bọn ta sẽ ra sức giúp đỡ con gái của La Tiêu nhận truyền thừa” Kiếm Vô Ngân cười hì hì, dáng vẻ lên mặt kẻ cả của ông không hề như một thánh nhân…

La Yên mỉm cười đầy tự tin và nói: “Yên tâm đi, lần này Yên Nhi nhất định sẽ không làm mọi người thất vọng!”

“Hy vọng là vậy” Kiếm Vô Ngân gật đầu.

La Chinh thấy dáng vẻ tự tin của La Yên thì thầm cảm khái.

Với thiên phú của muội ấy thì có lẽ không lâu sau sẽ bước vào cảnh giới đại viên mãn.

Vũ Thái Bạch và Kiếm Vô Ngân đều đặt hy vọng vào nàng, ca ca như hắn cũng phải ứng phó hết sức để trợ giúp muội muội nhận lấy truyền thừa…

***

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Quỹ đạo chuyển động của mặt trời trong Thần vực vô cùng kỳ lạ.

Quả cầu lửa có thể đốt cháy mọi vật mọc lên từ thần mộc Phù Tang rồi bay vút lên bầu trời Thần vực với tốc độ cực nhanh.

Nó đã bay qua hàng trăm vực nhỏ trong hai tiếng ngắn ngủi, rồi sau hai mươi bốn tiếng thì vượt qua cả Thần vực và rơi xuống ranh giới phía tây của Nhược Mộc.

Nhìn từ nơi cao của thần thành Hóa Kiếm sẽ thấy nửa bầu trời tây đỏ rực đến chói mắt như bị máu nhuộm, cho dù các chân thần chỉ thoáng nhìn qua cũng sẽ cảm thấy hai mắt đau xót.

Có người nói mỗi khi lặn về tây, mặt trời sẽ đốt trụi rễ cây Nhược Mộc ở sát mép đó.

Thế nhưng Nhược Mộc sẽ mọc ra vô số rễ mới trong vòng một ngày và cắm rễ trong biển rộng lần nữa…

Đốt cháy, mọc ra, đốt cháy, mọc ra lần nữa…

Thần vực có bao nhiêu ngày thì sự tuần hoàn này sẽ lặp lại bấy nhiêu ngày.

Trải qua đợt sàng lọc thứ hai, các chân thần cấp cao thứ hai dần được lựa chọn ra.

Rất nhiều chân thần đã phát hiện Đạo Tranh lần này có ý nghĩa khác những lần trước chỉ bằng cách tính số người tham gia Đạo Tranh.

Trước đây, số chân thần cấp cao được chọn tham gia Đạo Tranh từ nhóm chân thần bình thường tối đa chỉ đạt năm, sáu chục thôi.

Thế nhưng lần này lại hơn trăm người!

Ngoài những chân thần bình thường, con cháu nhà quyền thế trên đảo nổi cũng lần lượt vào đảo nổi của Kiếm tộc.

Nhờ có truyền tống trận, bọn họ có thể đến thần thành Hóa Kiếm trên đảo nổi Kiếm tộc trong thời gian rất ngắn.

“Ca ca, ta thật sự có một đứa cháu à?” La Yên mở to mắt nhìn chằm chằm La Chinh, xem ra nàng khá là hứng thú với đề tài này.

“Tất nhiên” La Chinh trả lời.

“À…” La Yên nghiêng đầu: “Không biết nên tặng gì cho cháu nhỏ khi gặp mặt đây”

La Chinh bĩu môi, tên nhóc tham lam kia không từ chối ai bao giờ, chỉ sợ La Yên sẽ bị tên nhóc ấy bắt chẹt thôi.

“Haiz, ta vốn định nhờ đại sư huynh dẫn đến rừng Lang Tuyền, nhưng Đại sư huynh bảo làm thế mạo hiểm quá, huống hồ ta còn phải tu luyện tâm pháp chân ý gì đó…” La Yên lắc đầu, hình như hơi tiếc nuối vì không được thấy cháu nhỏ của mình.

Tâm pháp chân ý mà Vũ Thái Bạch để lại trong linh sơn Bất Chu vốn thuộc về La Chinh, nhưng hắn ta không đợi được La Chinh nên cuối cùng giao trách nhiệm cho La Yên.

Sau khi hỏi La Chinh về chuyện cháu nhỏ, La Yên nhanh chóng dời hứng thú sang đại tẩu.

“Ca ca, bây giờ Yên Nhi có bao nhiêu chị dâu?”

“Muội thích ai nhất…”

“Huynh cảm thấy ai đẹp nhất?”

“Ừm… So với Yên Nhi hả?”

Hàng loạt câu hỏi làm mắt La Chinh nổ đom đóm, hoàn toàn không biết nên trả lời thế nào.

Sau một loạt câu trả lời tránh nhẹ tìm nặng, cuối cùng người của Kiếm tộc lại đến.

Không ít người đã tập hợp trong chủ điện của thần thành Hóa Kiếm.

Các tinh anh trong nhà quyền thế và chân thần cấp cao được sàng lọc từ nhóm bình thường đều tụ tập tại đây.

Đôi mắt của phần lớn chân thần cấp cao đều ánh lên vẻ không kiên nhẫn và hưng phấn.

Dưới sự dẫn dắt của Vũ Thái Bạch, La Chinh và La Yên cũng bước vào chủ điện rộng rãi đó.

Ngay khi bước vào, vô số tầm mắt đều nhắm về phía ba người, đại sảnh hơi ồn ào bỗng chốc trở nên yên tĩnh hẳn.

Phần lớn người tham gia tại chủ điện này đều biết Vũ Thái Bạch và đương nhiên, bọn họ không biết La Chinh…

Nam Lang Hoa vốn đứng trò chuyện hăng say với các chân thần cấp cao khác tại sát vách đại điện chợt thấy La Yên, kế đó hai mắt hắn ta bừng sáng: “Mau xem, đó là cô gái đặc biệt mà ta nói, chính là nàng! Không biết nàng thuộc gia tộc hàng đầu nào, nếu không có nàng thì e rằng ta không thể vượt qua đợt sàng lọc thứ hai rồi. Để ta qua đó chào hỏi! Khà khà!”

Nam Lang Hoa không phát hiện bầu không khí kỳ lạ trong đại điện mà cứ đi thẳng về phía La Yên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận