Bách Luyện Thành Thần

Chương 2815: Tiền cược kinh người

La Chinh và Lăng Sương đi theo sau mọi người vòng qua thần miếu thì đến một võ đài hình vuông nằm ngay giao điểm giữa ba tòa thần miếu, đây chính là Hồn Đấu TràngBên ngoài Hồn Đấu Tràng viền một tầng bột phấn màu xanh nhạt, chất bột này giống hệt như Triền Hồn Ti.

Lúc so đấu trong Hồn Đấu Tràng không cho phép tùy ý rời khỏi Bỉ Ngạn, nếu không, một khi không địch lại liền chạy khỏi Bỉ Ngạn thì cuộc so đấu này không thể tiến hành được, bột phấn ấy được dùng để ngăn cản người tham gia so đấu thoát đi.

“Sao lại đông người như vậy?” La Chinh liếc mắt nhìn.

Đám người vây quanh Hồn Đấu Tràng cũng không ít, hơn nữa tu vi dương hồn của những người này đều không thấp, phần lớn dương hồn đều lóe lên ánh sáng màu tím rực rỡ, hiển nhiên không ít người đã lên cấp điện hồn.

“Tình hình càng lúc càng quái lạ” Lăng Sương nhíu mày nói.

Đa số người tiến vào Bỉ Ngạn đều để tìm tín vật Bỉ Ngạn, không có hứng thú quá lớn với mấy trận chiến về mặt linh hồn.

Tuy Hồn Đấu Tràng được dựng lên đã khá lâu rồi nhưng không phải là nơi quá hấp dẫn.

Tộc Hữu Hùng mời Mạc Nhất Kiếm lên Hồn Đấu Tràng, ở đây lại tụ tập nhiều người như vậy, không chỉ có người của tộc Hữu Hùng mà còn có đệ tử của Thần Nông cũng tới.

Năm xưa, khi tứ đại Nhân tộc chính thống còn tồn tại, đó là thời điểm Nhân tộc đoàn kết nhất.

Cửu Lê bị tiêu diệt không phải chỉ dựa vào một mình tộc Hữu Hùng mà đẩy ngã được, mấu chốt là còn có sự gia nhập của Thần Nông Liệt Sơn Thị.

Hai thế lực lớn này bắt tay với nhau đã khiến Thiên Cung cảnh giác từ trước, chẳng qua về địa lý thì tộc Hữu Hùng và Thiên Cung cách nhau quá xa, Thiên Cung và hai đại Nhân tộc chính thống bọn họ vẫn sống yên ổn với nhau.

Nhưng giống như những gì Thu Âm Hà nói, Thiên Cung lựa chọn đạo khác với tộc Hữu Hùng, cuối cùng e là vẫn sẽ nằm ở phía đối lập.

Kẻ lúc trước gây ra “Cơn lũ Hồn Xà” đi thẳng lên Hồn Đấu Tràng và cao giọng nói: “Hôm trước Mạc Nhất Kiếm liên tiếp đánh bại chừng mười người của tộc Hữu Hùng ta, lại còn khiến linh hồn đệ đệ Cơ Trường Lạc của Cơ Trường Kim ta bị tổn thương, bây giờ vẫn chưa tỉnh lại. Hôm nay ta sẽ thay đệ đệ ta tái chiến với Mạc Nhất Kiếm!”

Tiếng nói vừa dứt, những người cùng tộc ở sau lưng Cơ Trường Kim lập tức hò hét cổ vũ.

“Hú hú hú!”

Dương hồn những người đó vốn đã mạnh mẽ khác thường, thoáng chốc tạo ra khí thế bức người.

Mạc Nhất Kiếm không nhanh không chậm bước vào Hồn Đấu Tràng, hắn ta vẫn mang tư thái hờ hững thờ ơ mà nói: “Chỉ là lên Hồn Đấu Tràng thôi, sao nói nhảm nhiều thế? Ra tay đi!”

“Chờ đã!” Cơ Trường Kim lại nói: “Thông thường, khi lên Hồn Đấu Tràng thi đấu đều phải đặt một ít tiền cược, hôm nay đương nhiên không thể ngoại lệ”

“Tiền cược?” Mạc Nhất Kiếm đã bắt đầu mất kiên nhẫn: “Đặt một nghìn viên hồn đan được không?”

Một nghìn viên hồn đan với đệ tử Thiên Cung bình thường không phải một con số nhỏ, nhưng đối với nhân vật như Mạc Nhất Kiếm và Cơ Trường Kim thì lại nhỏ nhặt không đáng kể, chẳng qua Mạc Nhất Kiếm căn bản chẳng muốn để tâm đến tiền cược gì đó nên chỉ thuận miệng qua loa một câu lấy lệ.

Cơ Trường Kim lại lắc đầu: “Một ngàn viên hồn đan cũng không đủ! Người đâu!”

Theo mệnh lệnh của gã, một người sau lưng gã liến bước ra và lấy một quả cầu trong suốt ra khỏi không gian tu di của mình.

Mọi người vây quanh Hồn Đấu Tràng vừa nhìn thấy quả cầu trong suốt kia lập tức thốt lên đầy kinh ngạc.

“Là kết tinh linh hồn!”

“Nhiều kết tinh linh hồn quá!”

“Trời ơi!”

“Chẳng lẽ Cơ Trường Kim định dùng những kết tinh linh hồn này làm tiền đặt cược?”

Lăng Sương và La Chinh cũng thoáng giật mình.

Kết tinh linh hồn vốn là vật vô cùng quý báu, bình thường căn bản không thể dùng Thần Tinh và hồn đan mua được, nói cách khác nó chính là bảo vật vô giá.

Kết tinh linh hồn trong quả cầu trong suốt mà Cơ Trường Kim lấy ra đủ để một người bước vào cấp điện hồn, còn nhiều hơn kết tinh linh hồn mà La Chinh thu nạp được trong hồn điện.

“Một trận hồn đấu đáng để mang ra nhiều kết tinh linh hồn như vậy?” Lăng Sương ngạc nhiên nói.

La Chinh cũng đang im lặng nghĩ ngợi, cho dù Cơ Trường Kim này có là một nhân vật thiên tài trong tộc Hữu Hùng thì chắc chắn cũng không lấy ra được nhiều kết tinh linh hồn như vậy. Cho dù gã thật sự có thể lấy ra cũng không thể nào coi như tiền cược mà đặt được, mục đích của gã là gì?

Mạc Nhất Kiếm thấy lượng kết tinh linh hồn quá nhiều thì cũng có vẻ động lòng, hắn ta còn cách cấp điện hồn một khoảng, nếu có thể thắng được kết tinh linh hồn này coi như có thể một bước lên ngôi. Nhưng hắn ta lại nói: “Xem ra trận đấu này không thể tiếp tục rồi”

“Có ý gì?” Cơ Trường Kim hỏi ngược lại.

Mạc Nhất Kiếm cười khổ, nói: “Tiền cược của ngươi quá quý giá, ta không lấy ra được từng ấy kết tinh linh hồn”

Dùng một nghìn viên hồn đan đánh cược một viên kết tinh linh hồn thật lớn, chỉ có kẻ ngu mới đồng ý.

Ai ngờ Cơ Trường Kim lại vung tay lên và nói: “Không sao, ngươi nghe hết lời ta nói đã. Chúng ta đánh cược kết tinh linh hồn, nhưng thật ra muốn lấy được vật này cũng không dễ dàng”

Vừa nói gã vừa nghiêng đầu chỉ xuống phía dưới, bên tộc Hữu Hùng lại có hai người đứng dậy.

Dương hồn của hai người này tỏa ra khí tức linh hồn hùng hậu mà rét lạnh, dù trong cấp điện hồn cũng thuộc về nhóm xuất sắc.

“Hôm nay ba huynh đệ chúng ta xuất chiến, tiếp nhận khiêu chiến của mọi người trong Thiên Cung. Nếu cả ba người chúng ta đều thua thì viên kết tinh linh hồn này sẽ tặng cho người thắng sau cùng” Cơ Trường Kim nói.

Nghe được câu này, trên mặt không ít người đều hiện ra vẻ động lòng.

Nếu dùng sức một người đấu với ba huynh đệ bọn họ thì e rằng độ khó không nhỏ, nhưng theo ý của Cơ Trường Kim là bọn họ sẽ tiến lên đấu luân phiên, mọi người có thể thay nhau ra trận, cho đến khi đánh bại ba huynh đệ bọn họ!

Chỉ cần mình là người cuối cùng đánh bại ba huynh đệ này là có thể lấy được kết tinh linh hồn rồi, chuyện này chẳng phải tốt đẹp lắm hay sao?

“Không cần nói nhiều” Mạc Nhất Kiếm nói: “Những người khác sợ rằng không có cơ hội ra sân đâu, một mình ta đã đủ rồi”

Cơ Trường Kim chỉ cười lạnh một tiếng rồi rời khỏi Hồn Đấu Tràng, đồng thời nói: “Cơ Nhạc, ngươi lên đầu tiên!”

Cơ Nhạc nhảy lên, bước vào Hồn Đấu Tràng.

“Vù!”

Năm sáu chiếc vòng hồn màu tím phóng ra khỏi đỉnh đầu y.

Khí tức linh hồn hùng mạnh lạnh lẽo khuếch tán ra từ Hồn Đấu Tràng, khiến những dương hồn thực lực nhỏ yếu thậm chí không nhịn được mà khẽ run lên.

Mạc Nhất Kiếm cười nhạt, cũng không nói nhiều. Dương hồn của hắn ta nhẹ nhàng lướt đi trên Hồn Đấu Tràng, từng luồng sáng trắng cuộn tròn hóa thành một vòng xoáy nho nhỏ, toát ra khí thế sắc bén kinh người!

“Khí tức chân ý mãnh liệt thật!” Lăng Sương thấy luồng sáng trắng kia thì sắc mặt lập tức biến đổi, thở dài cảm thán.

La Chinh khẽ mỉm cười, hỏi: “Muội không nhìn ra lai lịch của luồng sáng trắng kia à?”

Lăng Sương suy nghĩ một lát rồi nói: “Đó là Chân Ngộ Thiên… Mạc Nhất Kiếm vận dụng được thần thông linh hồn này nhanh đến thế cơ à?”

Nàng từng tu tập một trăm năm mươi chữ đầu của Chân Ngộ Thiên nên đương nhiên biết lai lịch của vòng xoáy màu trắng kia.

“Ừ” La Chinh gật đầu.

Có lẽ vì hơn một trăm chữ đầu của Chân Ngộ Thiên phù hợp với Tâm Lưu Kiếm nên Mạc Nhất Kiếm mới có thể vận dụng trong thời gian ngắn. Trong khi đó, “Thái Ất kiếm quyết” mà Lăng Sương tu không phải thần thông linh hồn, nàng cũng không nghiên cứu sâu về phương diện này nên muốn dung hòa hai thứ lại không phải chuyện đơn giản, có lẽ phải do bà nội Lăng Sương ra tay mới làm được.

“Bốp!”

Luồng sáng trắng mà Mạc Nhất Kiếm thả ra chợt lóe lên rồi biến mất, một thanh kiếm sắc vô hình bay nhanh về phía Cơ Nhạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận