Bách Luyện Thành Thần

Chương 2096: Chiến đấu trong đầu

Lão Viên lẳng lặng nhìn cảnh tượng ấyBan đầu ông vốn hơi hoảng loạn, thậm chí từng muốn can thiệp vào chuyện này, nhưng chẳng bao lâu sau đã bỏ đi ý nghĩ ấy và bình tĩnh lại.

“Thừa Ảnh kiếm là một thanh đạo kiếm… Chỉ có người vào Bỉ Ngạn mới hoàn toàn khống chế được nó. Nếu như muốn sử dụng Thừa Ảnh kiếm thì cần phải lĩnh ngộ trọn bộ chân ý nhất niệm thiện ác, bằng không sẽ bị đạo kiếm khống chế và trở thành kiếm nô của Thừa Ảnh kiếm! Có điều, không biết thiên phú lợi hại nhường đó có giúp ngươi thoát khỏi Thừa Ảnh kiếm hay không?”

Lão Viên lặng lẽ quan sát.

Sự thuyết phục của Lạc Thủy đã làm trái tim mọc đầy cỏ của lão Viên sinh ra chút ít hy vọng, mà tia hy vọng đó chính là La Chinh!

Nỗi sợ lớn nhất đời người là có hy vọng rồi lại thất vọng, sau đó là phải đối mặt với tuyệt vọng.

Hiện giờ lão Viên vẫn còn một chút hy vọng sống sót mong manh, nếu đến lúc thích hợp thì ông sẵn sàng dùng hết tất cả mọi thứ mình có mà xông lên, nhưng ông mong rằng La Chinh sẽ khiến sự liều mạng của mình trở nên có giá trị!

“Tới đi, đừng làm ta thất vọng! Nếu ngươi thật sự có thể thuần phục Thừa Ảnh kiếm với cảnh giới chân thần cấp thấp ấy thì Viên Thừa Đạo ta nhất định sẽ theo ngươi suốt đời!” Lão Viên lẩm bẩm.

Trong mật thất, đôi mắt của La Chinh dần mất đi màu sắc. Chỉ trong nháy mắt, một loại thần thức mạnh mẽ bộc phát từ Thừa Ảnh kiếm chui vào trong đầu của hắn và dòm ngó linh hồn của hắn…

Đó chính là kiếm hồn của Thừa Ảnh kiếm!

Thừa Ảnh kiếm đã cùng lão Viên vượt qua những cuộc chinh chiến khắp thế giới mẹ trong vô số năm trời, đồng thời thấm nhuần chân ý nhất niệm thiện ác nên đã hóa ra ý thức của mình từ sớm.

Muốn trở thành chủ nhân của Thừa Ảnh kiếm thì nhất định phải được nó thừa nhận.

Ví dụ như sở hữu chân ý nhất niệm thiện ác hoàn chỉnh!

Còn một cách nữa là dùng loại chân ý của đạo khác để xóa sạch dấu ấn trong Thừa Ảnh kiếm, thế nhưng việc này đòi hỏi năng lực của người cầm kiếm phải cao hơn, ngoài cường giả Bỉ Ngạn ra thì không ai có thể làm được.

Trong cả hai cách này, hiện giờ La Chinh chẳng thực hiện được cách nào cả.

Sau khi sử dụng chân ý nhất niệm thiện ác kích hoạt thanh kiếm, hắn đã bị kiếm hồn bên trong Thừa Ảnh kiếm phản công!

Kiếm hồn đã trói buộc linh hồn của La Chinh ngay khi chui vào đầu hắn.

Linh hồn của hắn rơi vào bóng tối vô bờ. Hắn không cảm nhận được sự tồn tại của cơ thể mình, mọi liên hệ giữa mình và thế giới bên ngoài đều biến mất triệt để.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!”

La Chinh vẫn gắng giữ bình tĩnh nhưng cũng nhận ra mình đã gặp phải rắc rối.

Thừa Ảnh kiếm là bội kiếm của cường giả Bỉ Ngạn cảnh nên tuyệt đối không thể nào đơn giản như vẻ ngoài của nó.

Dường như có thứ gì đó trong bóng tối đang tiếp cận với tốc độ cực nhanh.

La Chinh không nhìn thấy thứ đó, nhưng trong lúc cấp bách hắn vẫn mau chóng chuyển dịch linh hồn của mình để tránh đi.

Có điều, tốc độ phản ứng của hắn chậm hơn thứ đó rất nhiều.

“Xì!”

Ngay lập tức, La Chinh cảm nhận được cơn đau như cắt truyền đến từ linh hồn của mình.

Cơn đau này dữ dội hơn cơn đau về thể xác vô số lần, khiến linh hồn của La Chinh hơi run rẩy.

“Là kiếm!”

Tuy La Chinh không nhìn thấy nhưng cũng phát hiện thứ vừa gây tổn thương cho mình là kiếm, một thanh kiếm dưới hình dạng linh hồn.

Trong lòng hắn vừa mới cho ra đáp án ấy thì phát hiện thanh kiếm kia lại đến gần.

Nó thật sự quá nhanh, La Chinh muốn né tránh nhưng vẫn bị cắt trúng lần nữa trước khi kịp phản ứng.

Cơn đau dữ dội lại truyền đến.

Tuy rằng linh hồn và cơ thể của La Chinh đã mất đi sợi dây liên hệ nhưng trán hắn vẫn rịn mồ hôi.

“Bên trong Thừa Ảnh kiếm cất giấu linh hồn mạnh mẽ nhường ấy…”

La Chinh cảm thấy cực kỳ không ổn.

Linh hồn của hắn mạnh mẽ hơn chân thần bình thường rất nhiều, thế nhưng hắn hoàn toàn không có cách nào phản công trong bóng tối này, chỉ đành mặc cho kiếm hồn này cắt phải mình hết lần này tới lần khác.

Cứ tiếp tục như vậy thì linh hồn của La Chinh sẽ ngày càng suy yếu, cuối cùng sẽ bị kiếm hồn này cắn nuốt!

Lão Viên không chịu nhắc nhở hắn nữa chứ…

La Chinh khá là sầu não.

Kiếm hồn kia vẫn tiếp tục bay lượn trong bóng tối bất chấp La Chinh có phiền muộn hay không!

Hơn nữa, kiếm hồn kia vẫn cứ cắt trúng linh hồn của hắn một cách chính xác bất kể hắn có chạy đi đâu.

“Không thể tiếp tục như vậy được…”

Vào giây phút này, La Chinh bỗng nhiên không tránh né nữa mà chờ đợi kiếm hồn kia đến gần.

Bất kể nó mạnh mẽ đến thế nào, hắn đều không thể để mặc cho nó xâu xé mình!

“Vù…”

Kiếm hồn trong bóng tối kia lại đến gần hắn lần nữa.

Trong khoảnh khắc ấy, ánh mắt của La Chinh trở nên lạnh lẽo, mặt ngoài của linh hồn đột nhiên xuất hiện những luồng sáng vàng!

Bóng kiếm màu vàng không ngừng xoay quanh hắn, chiếu rọi giúp xua tan bóng tối, đồng thời khiến La Chinh thấy được một thanh kiếm mảnh dài và đẹp mắt.

Chẳng qua thanh kiếm này cũng ở dạng linh hồn nên mặt ngoài hơi gợn sóng.

“Đây là kiếm hồn của Thừa Ảnh kiếm!”

“Liều mạng!”

Khi thấy kiếm hồn của Thừa Ảnh kiếm lượn vòng rồi nhắm thẳng về phía mình, kiếm nhỏ màu vàng ở bên người La Chinh cũng lao vọt về phía kiếm hồn.

“Leng keng leng keng…”

Va chạm giữa hai linh hồn cũng phát ra tiếng kim loại giòn vang.

Đợt tấn công của La Chinh rất mạnh, thế nhưng kiếm hồn này đã được nuôi dưỡng bởi chân ý của đạo nên đâu dễ bị đánh tan như vậy.

Chẳng qua lần này La Chinh không ngừng sử dụng linh hồn để tấn công trong khi bản thân liên tục lui về sau, cuối cùng cũng tránh khỏi sự tấn công của kiếm hồn!

Thế nhưng kiếm hồn quay một vòng trong đầu La Chinh rồi lại bay vụt về phía hắn lần nữa như thể không chém chết linh hồn của hắn thì không thôi.

Thanh kiếm này quá phiền phức…

La Chinh không ngờ thanh kiếm mà mẫu thân xin lại mang tai họa chết người đến cho hắn.

Lúc đối mặt với sống chết, con người luôn bộc phát ra sức mạnh to lớn.

“Kiếm Xuất Vô Ngã!”

Cuối cùng, vào giờ phút này, La Chinh kích hoạt thần đạo Đoạn Tình.

Tuy hắn vẫn luôn sử dụng thần đạo Đoạn Tình trong kiếm pháp nhưng thực ra thần đạo Đoạn Tình lại có liên quan rất lớn đến linh hồn.

Có thể nói, thần đạo Đoạn Tình vốn chính là linh hồn.

“Vù vù…”

Ánh sáng hình kiếm bọc quanh người hắn ngày càng rõ rệt hơn.

Khi kiếm hồn đến gần lần nữa, những ánh kiếm vàng to lớn lan ra khỏi linh hồn của hắn và tạo thành một dòng sông màu vàng, kế đó chảy ầm ầm về phía kiếm hồn.

“Keng keng keng keng…”

Dòng sông hình thành từ những ánh kiếm vàng đã bao phủ kiếm hồn.

Hiển nhiên kiếm hồn muốn lội ngược dòng, nhưng nó chỉ duy trì trạng thái ấy được vài ba giây rồi lại bị đẩy ra ngoài.

Đôi con ngươi của La Chinh không có tí cảm xúc nào mà cứ lạnh nhạt nhìn thanh kiếm kia vật lộn trong ánh sáng vàng do mình phát ra.

Một linh hồn lạnh lùng và một kiếm hồn không có cảm tình đang giằng co trong đầu La Chinh.

Trong giây lát, mũi kiếm hồn khẽ nhúc nhích rồi tiếp tục xông về phía La Chinh lần nữa.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận