Bách Luyện Thành Thần

Chương 2259: Hao tổn tâm huyết

Khiên Thiên Kính không phải do Xi Vưu tạo ra mà ông ấy lấy nó từ trong một khu di tích Thái CổSau khi Xi Vưu lên chức Binh Chủ thì hiếm khi sử dụng tấm khiên này, trước giờ luôn giao cho “Đoạn Tu” sử dụng.

Phù Nhị từng thấy Đoạn Tu sử dụng nó nên mới nói ra tên của pháp bảo ngay khi vừa nhìn thấy tấm khiên hình tam giác kia.

“Khiên Thiên Kính bao trời phủ đất, vận dụng năng lực vô tướng, tuyệt đối không dễ phá hủy đâu” Trì Nghĩa lại nói.

Lão Kim hơi nhướng mày: “Để ta, mọi người lui ra hết đi!”

Nghe lão Kim nói, Phù Nhị khoác tay lên vai La Chinh và cùng lui về sau thật nhanh với chúng cường giả Bỉ Ngạn cảnh.

Lão Kim xòe hai tay ra, một thanh đao to màu vàng lập tức hiện ra trong tay ông ta.

“To!”

Lão Kim vừa dứt lời, cơ thể đã bắt đầu cao vọt lên, chỉ thoáng chốc đã trở thành người khổng lồ cao hàng triệu mét.

Ông ta khiêng đao trên vai, mái tóc và chòm râu dài màu trắng bay phất phới, khí thế ùn ùn tản ra tạo sức ép to lớn cho người xung quanh!

Phù Nhị vung tay chặn luồng khí thế của lão Kim giúp La Chinh, bằng không La Chinh có thể sẽ bị thương bởi sức ép từ khí thế ấy.

Lão Kim cầm lấy thanh đao màu vàng rồi chợt quát to.

Thanh đao chém từ trên xuống dưới và để lại một đường dây nhỏ ở phía trước.

Bên trong nhát đao trông tầm thường ấy lại ẩn chứa chân ý của đạo cực kỳ huyền ảo, đường dây nhỏ cũng có năng lượng thực nào đó trong hỗn độn.

“Thật mạnh…”

La Chinh hơi nhướng mày, đôi mắt lặng lẽ liếc nhìn Minh Vi ở bên cạnh.

Trên thực tế, La Chinh chưa từng thấy Minh Vi và lão Kim thể hiện sức mạnh chân chính kể từ khi rơi xuống thế giới kia.

Suy cho cùng, người bị lưu đày của ba tộc Nữ Oa, Xi Vưu và Hiên Viên không hề giao tranh trực diện với nhau.

Trong không gian sinh tồn của bộ tộc Trưởng Giám Ngục, Minh Vi đã thoải mái quét sạch đám người bị lưu đày của tộc nhỏ, sau đó mọi người đều bị Chúng Sinh Bình Đẳng áp chế.

Bọn họ không có cơ hội thể hiện toàn bộ sức mạnh.

Do vậy, nhát đao kinh khủng của lão Kim đã làm nội tâm La Chinh chấn động.

Lúc lão Kim bổ một đường dây nhỏ trên hàng rào Thần vực, bóng khiên hình tam giác lại hiện lên lần nữa.

Chẳng qua lần này bóng khiên lớn hơn lần trước gấp vô số lần!

“Rắc!”

Theo một tiếng động trầm đục, đường dây nhỏ mà lão Kim vừa chém ra đánh lên hàng rào Thần vực.

Tuy nhiên, kết quả vẫn y hệt như đòn tấn công của Minh Vi, nhát đao ấy không hề để lại dù chỉ một dấu vết trên khiên.

Trì Nghĩa thở dài: “Phòng ngự của Thần vực không đáng ngại, thứ phiền phức thật sự là khiên Thiên Kính…”

Sau khi Minh Vi và lão Kim thử xong, mọi người đều bỏ đi ý đồ phá hủy hàng rào bằng sức mạnh.

Nhưng mà bọn họ phải vào Thần vực…

Do vậy, vài cường giả Bỉ Ngạn cảnh của tộc Nữ Oa và bọn Phù Nhị cũng thử sử dụng năng lực của mình.

Phù Nhị lấy ra bùa Phá Không hòng hóa giải sự ngăn cản của hàng rào không gian, kết quả sau cùng đều là thất bại.

Một cường giả Bỉ Ngạn cảnh của tộc Nữ Oa phóng nọc độc Vạn Thực nhằm ăn mòn khiên Thiên Kính, cuối cùng cũng thất bại.

Mọi người thay phiên nhau ra trận nhưng đều chấm dứt bằng thất bại, ai nấy đều bó tay chịu trận.

“Không ngờ đến nước này mà chúng ta còn chẳng thể vào được một chiếc thuyền nữa” Một người bị lưu đày của tộc Xi Vưu cười khổ.

“Không thể nói vậy, dù sao chiếc thuyền này cũng quá sức quan trọng với tộc Xi Vưu chúng ta, ngay cả khiên Thiên Kính cũng dung nhập vào trong đó. Ta nghĩ đại tù trưởng đã cược hết tất cả vào chiếc thuyền này rồi” Lão Kim thì thào.

Ban đầu lão Kim còn hơi hoài nghi lời nói của La Chinh. Ông ta không tin tộc Lê mạnh mẽ ấy nói đổ là đổ, đại tù trưởng hùng mạnh như vậy nói thua là thua.

Sau khi đối mặt với Thần vực, sự hoài nghi trong lòng ông ta đã biến mất. Bằng không, đại tù trưởng đâu có lý do gì để bỏ ra từng ấy nỗ lực cho chiếc thuyền Thần vực này.

“Mọi người nghỉ ngơi một lát đi, Hiên Viên Vệ có thể đi vào nghĩa là chúng ta cũng có thể tìm ra cách vào” Minh Vi khẽ cười.

Bọn họ không hề nản lòng.

Thần vực rất khổng lồ, bọn họ không tin một tấm khiên Thiên Kính có thể bảo vệ nó toàn diện, chắc chắn bọn họ sẽ tìm ra lỗ thủng để vào trong.

Lúc này Minh Vi nhìn về phía La Chinh: “La Chinh, ngươi biết Thần vực có chỗ nào yếu không?”

“Chỗ yếu…” La Chinh suy tư.

La Chinh không quá hiểu Thần vực, tuy hắn sống trong đó nhưng khó có cơ hội ngắm nhìn toàn cảnh, song hắn đã từng mượn thị giác của mặt trời để quan sát toàn bộ Thần vực.

Vài giây sau, đôi mắt La Chinh sáng ngời.

“Bên trên!”

La Chinh ngước nhìn lên phía trên hàng rào Thần vực.

“Bên trên? Bên trên là sao?” Trì Nghĩa không hiểu bèn hỏi.

Hiện giờ Thần vực dung hợp khiên Thiên Kính nên có lẽ toàn bộ Thần vực đều nằm trong sự bảo vệ của nó, lẽ nào trên đỉnh Thần vực còn có điểm yếu?

“Vũ trụ do các Thánh Nhân cấu tạo nằm ở bên trên, có lẽ chúng ta có thể vào Thần vực thông qua vũ trụ này” La Chinh suy đoán.

Hắn không chắc chắn lắm, nhưng ít nhất cũng đỡ hơn không làm gì.

Minh Vi gật đầu: “Vậy chúng ta lên trên xem thử!”

Sau khi bàn bạc xong, những cường giả Bỉ Ngạn cảnh lại mang mọi người dịch chuyển về phía trước.

Một ngày sau, rốt cuộc mọi người đã leo đến đỉnh Thần vực.

So với dưới đáy và hai bên thì đỉnh Thần vực không hề bằng phẳng. Khu vực trung tâm của phần đỉnh này có những “vật nhô lên” to lớn như những quả cầu tròn to lớn chôn giấu trong Thần vực và chỉ để lộ một phần nhỏ trên bề mặt vậy.

“Những thứ đó là cái gì?” Minh Vi ngạc nhiên.

“Vũ trụ” La Chinh trả lời.

Bọn lão Kim vô cùng kinh ngạc: “Vũ trụ là cái gì?”

“Chính là thế giới trong cơ thể thánh nhân đó” La Chinh cảm thấy hơi kỳ quái vì ngay cả chuyện đó mà những cường giả Bỉ Ngạn cảnh này cũng không biết, cuối cùng đành giải thích: “Cường giả hàng đầu trong Thần vực để thế giới trong cơ thể mình bám vào Thần vực, nên thực lực mạnh hơn đại viên mãn rất nhiều!”

Một số cường giả Bỉ Ngạn cảnh vẫn chưa quá rõ dù đã nghe La Chinh giải thích.

Có điều, hình như Minh Vi đã hiểu nên mỉm cười: “Binh Chủ thật là hao tổn tâm huyết, như vậy thánh nhân có thể xây dựng nên thế giới trong cơ thể khổng lồ hơn nữa và sở hữu sức mạnh vượt xa đại viên mãn nhờ vào chiếc thuyền này. Ắt hẳn sức mạnh của các thánh nhân gần bằng Bỉ Ngạn cảnh rồi phải không?”

La Chinh gật đầu.

Có lẽ sức mạnh của thánh nhân không mạnh bằng Hiên Viên Vệ, nhưng Thánh Nhân lại lợi hại hơn đại viên mãn và không kém Bỉ Ngạn cảnh bình thường là bao.

Quan trọng hơn, chỉ cần vũ trụ còn tồn tại thì bọn họ sẽ có khả năng bất tử bất diệt. Điểm này đã có ưu thế hơn cường giả Bỉ Ngạn cảnh rồi!

Trong lúc bọn họ tiếp cận những vũ trụ đang nhô lên, Phù Nhị bỗng cảm nhận được sự khác thường từ một nơi cực xa. Ông hơi quay đầu lại và chỉ về phía trái: “Xem kìa, đó là gì vậy?”

Bọn họ bay đến đỉnh Thần vực tức là đã hoàn toàn thoát khỏi ngục giam bên dưới.

Khi ngẩng đầu nhìn sẽ thấy xung quanh toàn là những đám mây được hình thành từ khí hỗn độn, thoạt trông thì đám “mây hỗn độn” này không lớn nhưng thể tích thực của mỗi một đám mây hỗn độn đều tương đương với hàng tỷ chiếc Thần vực.

Mà một điểm sáng màu xanh đang bay nhanh trong phần đuôi của đám mây hỗn độn gần Thần vực nhất.

Phía sau điểm sáng màu xanh ấy còn có mấy điểm đen đang đuổi theo sát!
Bạn cần đăng nhập để bình luận