Bách Luyện Thành Thần

Chương 2263: Đạo bia

Thần vực lớn như vậy, dựa vào chút manh mối này tuyệt đối không thể nào suy đoán ra đượcĐông Phương Thuần Quân dứt lời, lại chợt hỏi: “Ngươi có ghi chép gì về mười ba đại vực đó không?”

“Đương nhiên là có, ta cũng đánh dấu toàn bộ phạm vi đại vực mà mười ba lối đi không gian đó kết nối tới!” Mục Hải Cực đáp.

“Làm tốt lắm” Đông Phương Thuần Quân gật đầu, sau đó nói với tên thủ vệ bên cạnh: “Thiên Kiếm về chưa?”

Thủ vệ chắp tay đáp: “Thiên Kiếm đã về rồi ạ, cả Đông Phương Thái Thanh cũng đã về từ cấm địa!”

“Gọi bọn họ đến điện Loan Thần, bảo là ta triệu tập bọn họ” Đông Phương Thuần Quân nói.

“Vâng!”

Thủ vệ nhận lệnh của Đông Phương Thần Quân rồi lập tức hóa thành một tia sáng, vội vàng phóng đi.

“Phạm vi của mười ba đại vực quá lớn, ta cũng đã phái thuộc hạ đi tuần tra! Nếu đối phương đã đưa người tới đây, vậy tu vi của người này… Không biết là á thánh hay là thánh nhân. Chúng ta còn có cơ hội tìm hiểu hắn ta đến tận cùng, ta đi thông báo cho đám người Đường Lôn!” Mục Hải Cực dứt lời liền ẩn vào hư không, trở về đảo nổi của mình.

Nếu thánh nhân hoặc á thánh trở về Thần vực thì không cần phải mở ra đường hầm không gian để đưa người vào trong đại vực. Vì vậy, theo suy đoán của Đông Phương Thuần Quân và Mục Hải Cực, tu vi của người này hẳn là chân thần.

Nhưng tại sao một chân thần sinh ra tại Thần vực lại chạy đến hỗn độn ở ngoài kia, hơn nữa không bị hỗn độn ăn mòn chết mà bây giờ lại bị đưa ngược về đây… Chuyện này thật lạ, bọn họ nhất định phải điều tra.

Trong điện Thần Loan, Đông Phương Thái Thanh đứng yên tại chỗ, cúi đầu đánh giá bàn tay sắt lóe ra ánh sáng bàng bạc.

Không lâu sau, bên ngoài điện Thần Loan có tiếng bước chân truyền đến.

Một chàng thanh niên chậm rãi bước vào trong điện, tư thế oai hùng hào sảng.

Thấy chàng thanh niên kia, sắc mặt Đông Phương Thái Thanh bỗng chốc sa sầm. Ông ta lạnh giọng nói: “Ngươi còn chưa chết?”

Thanh niên này chính là Hoa Thiên Mệnh.

Hiện giờ địa vị của Hoa Thiên Mệnh ở Đông Phương gia đã khác hẳn lúc xưa.

Đông Phương Thuần Quân đang chểnh mảng trong việc thăm dò Ma vực. Trong tứ đại cấm địa, liên minh các gia tộc quyền thế cũng chỉ có thể lựa chọn vực sâu Ma vực mà thôi…

Bởi vậy, tiến trình thăm dò vực sâu Ma vực chỉ có thể giao cho đám vãn bối này.

Hoa Thiên Mệnh liên tục lập được công lao trong vực sâu Ma Vực, thậm chí sau khi bước vào đại viên mãn còn khám phá ra một bí cảnh đặc thù tại tầng thứ hai của vực sâu Ma vực.

Bây giờ Hoa Thiên Mệnh rất được Đông Phương Thuần Quân coi trọng.

“Yên tâm, chắc chắn ta sẽ không chết trước ngươi” Cặp mày kiếm khẽ nhướng lên, Hoa Thiên Mệnh nở nụ cười sảng khoái, gương mặt toát lên vẻ thoải mái hào hiệp.

Ở Đông Phương gia, ngoại trừ thánh nhân và á thánh thì Đông Phương Thái Thanh đã ở bậc cao nhất.

Những đại viên mãn khác ở Đông Phương gia kém ông ta quá xa, căn bản không thể nào cạnh tranh với ông ta. Đợi khi núi thánh nhân đợt tiếp theo hàng lâm, Đông Phương Thái Thanh nhất định sẽ tranh giành vị trí thánh nhân, hơn nữa Đông Phương gia cũng sẽ hết sức ủng hộ!

Nhưng sự xuất hiện của “Thiên Kiếm”, cũng chính là Hoa Thiên Mệnh, đã khiến Đông Phương Thái Thanh mơ hồ cảm thấy uy hiếp.

Trong suốt mấy năm nay, Đông Phương Thuần Quân đã triệu kiến Thiên Kiếm vài lần. Lần đầu tiên thì Thiên Kiếm được ban cho đôi kiếm Thanh Hoàng, sau đó khi kết hôn với Đông Phương Nghênh Thanh, Đông Phương Thần Quân còn ban cho hắn ta kết lệnh Phù Tang, đây xem như là công nhận Thiên Kiếm là nhân vật quan trọng của Đông Phương gia!

Không chỉ vậy, tài nguyên của Đông Phương gia cũng bắt đầu nghiêng về phía Thiên Kiếm, mà tu vi của Thiên Kiếm cũng tiến bộ cực nhanh!

Lúc còn là chân thần cấp cao, hắn ta đã tựa như vầng mặt trời ban trưa, bây giờ tiến vào đại viên mãn lại càng khiến Đông Phương Thái Thanh cảm thấy vô cùng bất an.

Đông Phương Thái Thanh cảm giác được địa vị của mình đang dao động, đương nhiên phải tìm mọi cách nhằm vào Thiên Kiếm.

Ông ta từng âm thầm điều tra Thiên Kiếm, phát hiện lai lịch của hắn ta vô cùng mờ ám. Mỗi lần người này trở về từ cấm địa sẽ lặng lẽ rời khỏi biển Thời Gian, biến mất một thời gian. Mà trong khoảng thời gian này sẽ có một thần thành, thậm chí là vài thần thành bị hủy diệt, những phiến đá bảo vệ những thần thành kia đều biến mất…

Đông Phương Thái Thanh từng bẩm báo những điều mình quan sát được cho Đông Phương Thuần Quân và những trưởng bối khác trong Đông Phương gia, song có lẽ vì Thiên Kiếm biểu hiện quá hoàn mỹ cho nên Đông Phương Thuần Quân không coi trọng những suy đoán và nghi ngờ này cho lắm.

Thậm chí còn có trưởng bối khuyên nhủ Đông Phương Thái Thanh rằng: Hiện đang là lúc Đông Phương gia cần dùng người, không nên đố kỵ người tài. Mặc dù Thiên Kiếm là người ngoài nhưng dù sao cũng đã cưới Đông Phương Nghênh Thanh, cũng xem như là người cùng một tộc.

Những trưởng bối này cho rằng Đông Phương Thái Thanh đố kỵ Thiên Kiếm, điều này khiến Đông Phương Thái Thanh vô cùng oan ức.

Cho nên lúc này hai người họ gặp mặt sao có thể nói lời dễ nghe?

Thời điểm hai người đang đối chọi gay gắt, thân hình Đông Phương Thuần Quân đã xuất hiện trong điện Thần Loan.

“Tham kiến Đông Phương đại thánh” Hoa Thiên Mệnh chắp tay hành lễ.

“Tham kiến đại thúc bá” Đông Phương Thái Thanh cũng thở phì phò chắp tay thi lễ với Đông Phương Thuần Quân, nhưng ánh mắt vẫn dính trên người Thiên Kiếm, vẻ mặt không hề thân thiện.

“Hai người các ngươi mau chóng chuẩn bị đi, dẫn người đi truy tìm một kẻ” Đông Phương Thuần Quân thản nhiên nói.

“Là vì chuyện gì?”

Đông Phương Thái Thanh và Hoa Thiên Mệnh đều nghi hoặc.

Chẳng lẽ trong Thần vực này còn có tồn tại nào mà thánh nhân không thể tìm ra được?

“Có khách không mời từ bên ngoài tới đây, có thể hắn sẽ xuất hiện tại một trong mười ba đại vực” Đông Phương Thuần Quân tiếp tục nói: “Nhiệm vụ của các ngươi là tìm ra hắn”

Hoa Thiên Mệnh và Đông Phương Thái Thanh sửng sốt.

“Đến từ ngoại vực… Nhân vật như vậy, chẳng lẽ là…” Đông Phương Thái Thanh nghĩ thầm trong lòng.

Nhân vật có thể từ trong hỗn độn tiến vào Thần vực chí ít đều là tồn tại cấp bậc Thánh Nhân, bảo mấy đại viên mãn như bọn họ đi tìm thánh nhân, đây không phải tìm người mà là tìm chết…

Đương nhiên Đông Phương Thuần Quân nhìn thấu nghi ngờ trong lòng Đông Phương Thái Thanh nên lập tức nói: “Đối phương chỉ là một chân thần mà thôi, tu vi cùng lắm là đại viên mãn”

Nghe vậy, Hoa Thiên Mệnh và Đông Phương Thuần Quân càng thêm mông lung…

Chân thần có thể bình yên vô sự trở về từ hỗn độn? Đây rốt cuộc là cái quỷ gì?

Nhưng hai người cũng không biểu lộ ra ngoài, nếu Đông Phương Thuần Quân đã sai bảo thì họ chỉ cần hoàn thành mệnh lệnh là được.

Hai người tuân lệnh, liếc mắt nhìn nhau một cái rồi lập tức lui ra khỏi điện Thần Loan.

***

Sau khi giáng xuống nơi này, La Chinh vốn định kích hoạt lệnh bài chữ Cấn rồi lập tức rời đi.

Dù sao đường hầm không gian kia cũng xuyên qua vũ trụ Đại Cực của Mục Hải Cực, rất có thể sẽ mang đến phiền phức…

Thế nhưng hắn nhanh chóng bị thu hút bởi một đạo uẩn cực kỳ hùng hậu ở phía xa.

“Luồng đạo uẩn này không giống do chân thần phát ra” La Chinh lấy làm lạ.

Bị tính tò mò thôi thúc, hắn bay lên cao và phi thẳng về phía trước.

Sau khi vượt qua hai ngọn núi, hắn thấy được một tấm bia đá đồ sộ phía dưới chân núi.

“Đó là… Đạo bia!”

La Chinh lơ lửng trên không trung, hai mắt lóe sáng.

Hắn biết trong Thần vực có ba nghìn tấm đạo bia nằm rải rác khắp nơi, trên đó ghi lại ba nghìn thần đạo, cũng là ba nghìn môn tuyệt học của Xi Vưu.

La Chinh từng nhìn thấy vật mô phỏng của những đạo bia này ở đất tổ của Hàm gia.

Nhờ xích Vô Lượng trong đầu, hắn có thể nhanh chóng hiểu được đạo uẩn trong đạo bia và sao chép đạo uẩn vào trong xích Vô Lượng. Song, mặc kệ là đạo uẩn lấy được từ trên người chân thần hay lấy từ vật mô phỏng thì đều không được trọn vẹn…

Đạo uẩn thần đạo hoàn chỉnh nhất phải đến từ những đạo bia chân chính này.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận