Bách Luyện Thành Thần

Chương 3030: Chung Yên mạnh nhất

Với năng lực khống chế vùng không gian này của Vô Ưu Vương thì dọn dẹp sạch những phế tích kia không phải là việc gì khó. Ông giữ phế tích lại đương nhiên có mục đích, chính là giữ lại làm tín vật Bỉ Ngạn“Nhưng bản thân những phế tích đổ nát này không có năng lượng, cũng không có sức mạnh Bỉ Ngạn, chắc lại càng không có những năng lực phức tạp kia…” La Chinh suy nghĩ một lát rồi lại nói.

Một món tín vật Bỉ Ngạn mạnh hay không có thể dựa vào hai điểm: Sức mạnh Bỉ Ngạn của tín vật Bỉ Ngạn mạnh hay yếu, và tín vật Bỉ Ngạn đó có năng lực đặc biệt nào hay không.

Ví như tín vật Bỉ Ngạn loại thần bí, hiển nhiên sức mạnh Bỉ Ngạn ẩn chứa trong đó không mạnh, nhưng nó thường có năng lực cực kỳ biến thái. Chẳng hạn như Trái Tim Đồng Phạm có thể cưỡng chế kết thúc tính mạng của mình và một cường giả khác, năng lực này thật ra trái với lẽ thường đến mức gần như không còn đạo lý.

Vô Ưu Vương bước tới mấy bước, hai tay chắp ở sau lưng, nhìn vào hư không và nói: “Nếu theo như suy nghĩ của bọn họ, muốn dựa vào tín vật Bỉ Ngạn để hoàn thành Đạo Chung Yên gần như là chuyện không thể, ban đầu Nhân tộc chúng ta đã rơi vào cái hố đó”

9527 và La Chinh nghe không hiểu lắm, nhưng ánh mắt của Thanh Ngọc Chi Linh lại đột nhiên lóe lên. Dù sao văn minh Thanh Ngọc cũng đã từng được coi là thế lực cấp Chúa tể, cũng từng đối kháng với cây châm kia và cũng muốn hoàn thành Đạo Chung Yên!

“Ý của tiền bối là dựa vào sức mạnh trong Bỉ Ngạn căn bản không thể hoàn thành Đạo Chung Yên?” Thanh Ngọc Chi Linh hỏi.

Vô Ưu Vương lần đầu tiên dùng ánh mắt tán thưởng nhìn Thanh Ngọc Chi Linh, sau đó ông nói: “Sau rất nhiều vòng văn minh, khi đó Nhân tộc chúng ta có lẽ là những kẻ tiếp cận đến gần nhất, gần như suýt nữa đã hoàn thành rồi…”

“Chỉ thiếu chút nữa?” Trong mắt Thanh Ngọc Chi Linh lóe lên vẻ kinh ngạc: “Dực Vương của chúng ta lúc trước dung hợp Vô Linh Thảo của Tam Thập Tam Trọng Thiên, còn chiếu rọi bằng Thẩm Phá Đăng, chiết xạ ra hàng nghìn cây Vô Linh Thảo. Sau khi rút ra sức mạnh Bỉ Ngạn trong đó ra, ngài lại dùng lực khô héo để tăng lên gấp ba mươi lần, rồi kết hợp với U Minh Lôi Thuẫn nhưng vẫn thất bại, chắc là cũng chỉ thiếu chút nữa…”

Dực Vương thân là người mạnh nhất văn minh Thanh Ngọc, dĩ nhiên được chọn làm Chung Yên Chi Nhân.

Văn minh Thanh Ngọc tập hợp sức mạnh của cả một văn minh đi tìm tín vật Bỉ Ngạn tổ hợp lại cùng nhau, bộc phát ra sức mạnh kinh khủng, dùng để đối kháng với cây châm kia.

Vô Linh Thảo chính là một loại cỏ nhỏ không rễ không thân sinh trưởng ở sâu trong Tam Thập Tam Trọng Thiên, dù hình dáng không bắt mắt nên thực ra sức mạnh Bỉ Ngạn cất chứa trong đó lại đứng đầu trong số các tín vật Bỉ Ngạn!

“Thẩm Phán Đăng” cũng là một món tín vật Bỉ Ngạn hiếm thấy, có thể xem là tín vật Bỉ Ngạn siêu phẩm trong Tam Thập Nhị Trọng Thiên. Cái bóng của Vô Linh Thảo được tạo ra khi dùng Thẩm Phán Đăng chiếu vào có thể thừa hưởng được một nửa sức mạnh Bỉ Ngạn của Vô Linh Thảo, một nghìn cây Vô Linh Thảo được chiếu ra tương đương với việc tăng sức mạnh của Vô Linh Thảo lên gấp năm trăm lần!

Lực khô héo thì La Chinh từng sử dụng rồi, đó là một trong những bí giả thần thông mà Cửu Lê truyền cho hắn, nhưng uy lực của bí giả thần thông này nhỏ hơn nhiều so với bản tôn sử dụng. Dực Vương và cường giả bên cạnh Dực Vương sử dụng nó đương nhiên sẽ phát huy ra hiệu quả không giống La Chinh.

Đã tăng gấp năm trăm lần mà còn nhân thêm ba mươi lần nữa, với độ tăng cấp bội số như thế, sức mạnh Bỉ Ngạn đạt được là một con số khiến người ta không thể không run sợ.

Đây chính là Đạo Chung Yên của Dực Vương!

La Chinh nghe xong lời Thanh Ngọc Chi Linh nói, trong lòng đã vô cùng rung động. Đạo Chung Yên của Dực Vương bộc phát ra có sức mạnh kinh khủng đến mức nào?

Thủ đoạn kinh khủng như vậy vẫn không thể đối kháng lại cây châm kia!

Dực Vương chính là cường giả của văn minh Thanh Ngọc, mặc dù văn minh Thanh Ngọc đã tan biến nhưng lúc nhắc tới ông, Thanh Ngọc Chi Linh vẫn kiêu ngạo.

Đặc biệt là Đạo Chung Yên của văn minh Thanh Ngọc, có thể làm đến bước đó là đã lợi hại lắm rồi…

Vì vậy, văn minh Thanh Ngọc ở Bỉ Ngạn cũng không yếu, đã từng được liệt vào mười văn minh lớn mạnh hàng đầu.

Vô Ưu Vương nghe thấy Đạo Chung Yên mà Thanh Ngọc Chi Linh nhắc tới thì lắc đầu nói: “Năng lực thu thập của văn minh Thanh Ngọc không tệ, ngay cả Thẩm Phán Đăng và U Minh Lôi Thuẫn cũng có thể bị các ngươi tìm ra”

“Các hạ quá khen” Trên mặt Thanh Ngọc Chi Linh lộ ra vẻ vui mừng, ít nhất điều này chứng minh năm xưa văn minh Thanh Ngọc làm không tệ, mặc dù vẫn không tránh được thất bại.

Ai ngờ lời nói của Vô Ưu Vương lại chuyển đổi: “Không phải ta khen ngợi các ngươi đâu, các ngươi cách hoàn thành Đạo Chung Yên không chỉ một điểm hay nửa điểm… Dung nạp tín vật Bỉ Ngạn Vô Linh Thảo, dùng Thẩm Phán Đăng và lực khô héo để gia tăng, cách thức này chẳng qua chỉ là một trong những phương án dự bị của chúng ta, hơn nữa bước cuối cùng chúng ta không dùng đến U Minh Lôi Thuẫn mà dùng Huyễn Không Thuẫn có lực phòng ngự mạnh hơn”

“Lúc ấy chúng ta chọn ra tổng cộng mười Chung Yên Chi Nhân, người dùng cách này chỉ xếp khoảng thứ tám mà thôi…” Vô Ưu Vương vừa nói vừa lắc đầu.

“Thứ tám…” Mắt Thanh Ngọc Chi Linh trợn tròn xoe, mặt đầy vẻ khó tin: “Làm sao có thể! Đây đã là phương án tốt nhất mà Dực Vương lựa chọn ra! Không thể có phương án nào khác vượt qua nó!”

Thanh Ngọc Chi Linh cảm thấy bị đả kích sâu sắc. Nó vốn tưởng rằng Đạo Chung Yên của văn minh Thanh Ngọc đã đến rất gần với thành công, nhưng chẳng qua đó chỉ là một trong những phương án dự bị của người ta, hơn nữa thứ hạng còn là áp chót.

Trong lòng Thanh Ngọc Chi Linh không phục, nó vội vàng hỏi: “Vậy người xếp thứ nhất dùng cách gì…”

“Người xếp thứ nhất…” Trong mắt Vô Ưu Vương hiện lên vẻ bi thương: “Đó chính là Nhân Tổ của chúng ta, đã dung nạp Cực Hạn Chi Tâm và Đại Thấu Chi Thạch. Đại Thấu Chi Thạch không thể dùng Thẩm Phán Đăng để chiếu, nhưng ông ấy đã bỏ ra tất cả của mình, kể cả sinh mạng của mình. Chỉ mỗi sức mạnh Bỉ Ngạn phối hợp với Cực Hạn Chi Tâm thôi đã mạnh hơn lực lượng mà văn minh Thanh Ngọc các ngươi lấy được, sau đó còn dùng lực khô héo để gia tăng, rồi…”

“Ôi, đáng tiếc sau đó vẫn thất bại, nhưng thật sự chỉ thiếu một chút nữa thôi…” Vô Ưu Vương tỏ ra tiếc nuối.

Có lẽ phát hiện mình đã đả kích Thanh Ngọc Chi Linh, ông bèn bổ sung thêm: “Thật ra cũng không thể trách các ngươi được, sau khi Nhân tộc chúng ta suýt nữa hoàn thành Đạo Chung Yên, những tên ẩn nấp trong Bỉ Ngạn bị dọa một phen không nhỏ. Quy tắc là do bọn họ định ra, Bỉ Ngạn là do bọn họ thiết kế, bọn họ không định để bất kỳ văn minh nào trong số chúng ta hoàn thành Đạo Chung Yên, cái gọi là Chung Yên chẳng qua chỉ là củ cà rốt buộc trước mũi con lừa mà thôi. Ta đoán sau nền văn minh số 77, hai món tín vật Bỉ Ngạn “Cực Hạn Chi Tâm” và “Đại Thấu Chi Thạch” đều bị bọn họ giấu đi, thậm chí trực tiếp tiêu hủy…”

9527 cũng gật đầu: “Đúng là chúng ta chưa từng nghe đến sự tồn tại của hai món tín vật này trong Bỉ Ngạn”

“Dựa theo quy tắc của bọn họ, Đạo Chung Yên nhất định phải thất bại, không có khả năng thành công” Vô Ưu Vương nói như chém đinh chặt sắt: “Cho nên chúng ta không thể lệ thuộc vào Bỉ Ngạn, chúng ta phải sáng tạo sức mạnh thuộc về chúng ta!”

Ông nhìn La Chinh, tiếp tục: “Sức mạnh Bỉ Ngạn đến từ bên ngoài hỗn độn, chúng ta cũng có thể đạt được sức mạnh đó”

Vừa nói, Vô Ưu Vương vừa đưa tay chỉ vào đống mảnh vụn trên đất. Tượng đá đầu ngựa bị vỡ tan tành kia lại tự xây lại, khôi phục nguyên trạng, nhưng dường như bức tượng đầu ngựa mới này có gì đó khác biệt.

Vô Ưu Vương hỏi La Chinh: “Nhìn ra được gì không?”

La Chinh nhìn chằm chằm bức tượng đầu ngựa, quan sát rất cẩn thận. Trong giây lát hắn cảm nhận được một tia năng lượng cực nhỏ trong bức tượng đầu ngựa kia, đó là sức mạnh Bỉ Ngạn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận