Bách Luyện Thành Thần

Chương 3600: Lần thứ bảy

Thấy kết quả vô cùng thê thảm của Kỷ Thân, những kẻ áo đen còn lại không dám làm bậy nữaNgược lại Nữ Oa, Phục Hy và ba vị thợ săn Bất Hủ vẫn giữ vẻ trầm tĩnh.

Nữ Oa lại nhân cơ hội nói: “Con Quỷ Quyệt ám vào người La Chinh chắc hẳn biết đây là chuyện gì, có lẽ nó có thể bảo vệ chúng ta”

Để Quỷ Quyệt bảo vệ…

Loại khả năng này không hề cao.

Nhưng lúc trước con Quỷ Quyệt trong cơ thể La Chinh thật sự đã đưa ra lời cảnh cáo thiện ý. Tìm kiếm sự che chở của nó có lẽ là lựa chọn duy nhất.

Mặc dù trong lòng mọi người không ôm mong đợi gì nhiều, nhưng vẫn dựa theo chỉ thị của Nữ Oa lùi từng bước về phía sau.

“Dực Vương các hạ, có thể báo tình huống của chúng ta cho La Chinh biết hay không?” Nữ Oa hỏi.

Dực Vương gật đầu, thông qua Văn Minh Chi Khí truyền tin tức về những con quái vật đầu to kia cho Thanh Ngọc Chi Linh.

Trên thế giới trong cơ thể La Chinh, Nguyên Thủy Thiên Tôn triệu tập mấy chục người vào chung một chỗ, chuẩn bị tiến hành “hợp xướng”.

Nếu Quỷ Quyệt khôi phục ý thức, vậy thì có khả năng liên hệ được.

Hóa thân trong cơ thể của La Chinh lơ lửng ở một bên, nhìn những người này làm công tác chuẩn bị giai đoạn trước.

Sau khi trải qua một thời gian cọ xát, những người này phối hợp càng ngày càng ăn ý, chỉ cần chờ trung tâm Thiên Chấp truyền đơn âm sau khi hóa giải tới là được.

Trước đây La Chinh định liên hệ với Quỷ Quyệt, nhưng lúc đó Quỷ Quyệt không có quá nhiều ý thức tự chủ, cho nên liên hệ thất bại.

Lúc này Thanh Ngọc Chi Linh thi triển dịch chuyển không gian xuất hiện ở bên cạnh La Chinh, vẻ mặt nặng nề nói: “La Chinh, Dực Vương bọn họ không đi được”

“Không đi được? Tại sao không đi?” Vẻ mặt La Chinh hơi thay đổi.

“Xuất hiện rất nhiều con Quỷ Quyệt đầu to cản đường đi của bọn họ” Thanh Ngọc Chi Linh truyền đạt.

Rất nhiều Quỷ Quyệt…

Tình hình càng trở nên phiền toái hơn rồi…

Nếu như dựa theo cách nói trước đây, vị Quỷ Quyệt tên là “Thiên Truyền” này hoàn thành chấp niệm của mình xong sẽ rời khỏi cơ thể hắn.

Bây giờ xem ra chuyện không quá đơn giản.

“Đĩa tròn này chắc hẳn lâu lắm rồi không có ai viếng thăm, chúng ta mới tới đám Quỷ Quyệt đầu to kia đã xuất hiện…” La Chinh lẩm bẩm nói.

“Đương nhiên không phải trùng hợp, mà vị Quỷ Quyệt tên Thiên Truyền này hiển nhiên là biết, nếu không nó sẽ không nhắc nhở Nữ Oa bọn họ” Nguyên Thủy Thiên Tôn phân tích.

Ánh mắt La Chinh hơi lóe lên, ngay sau đó nói với Văn Minh Chi Khí của văn minh Thiên Chấp: “Phiên dịch lời ta nói thành Phạn ngữ”

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Chỉ chốc lát sau…

Trên thế giới trong cơ thể La Chinh truyền tới tiếng ca hợp xướng: “Thiên Truyền các hạ! Có nghe thấy giọng ta nói không? Tại hạ họ La, tên Chinh, là chủ nhân của thân thể này!”

Quỷ Quyệt cầm trường thương ngân bạch sáng như tuyết, vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Từ bên bờ đĩa tròn không ngừng có quái vật đầu to bò lên, những con quái vật đầu to kia đều chậm rãi bò qua bò lại, con quái vật hơi lớn một chút thậm chí còn vui đùa tại chỗ, coi cái đầu khổng lồ đáng sợ của mình là quả cầu, lăn qua lộn lại.

Động tác của bọn chúng dù chậm, nhưng dần dần hình thành một vòng vây.

Nhưng Quỷ Quyệt khống chế La Chinh cũng không nóng nảy, dường như nó đang chờ những con quái vật đầu to này xuất hiện. Trong quá trình chờ đợi, nó thấy đoàn người Nữ Oa, Phục Hy đang đi lại quay về.

Quỷ Quyệt khống chế thân xác La Chinh phát ra tiếng kêu rên trầm thấp: “Những tên ngu xuẩn này, không nghe hiểu lời ta nói à?”

Nó xuất phát từ lòng tốt mới báo để đám loài người này rời đi. Dù sao những người này cũng có mối liên quan không nhỏ đến gốc rễ của Nhân Linh như nó, có thể coi như kéo dài chủng tộc.

Ngay khi Quỷ Quyệt nghi hoặc không hiểu, đang suy tư thì một âm thanh cực kỳ khó nghe truyền ra từ trong đan điền. Giọng nói kia không nam không nữ, dường như do nhiều giọng nói hợp thành: “Thiên Truyền tiền bối, có thể nghe thấy lời ta nói không? Ta là chủ nhân thân thể này, ta tên là La Chinh”

Vị Quỷ Quyệt tên là “Thiên Truyền” này rõ ràng sửng sốt, trong con ngươi bình lặng như nước lóe lên vẻ kinh ngạc, đây là Phạn vực hàng thật giá thật!

Sao người này có thể nói Phạn ngữ?

Mặc dù giọng nói vô cùng khó nghe, nhưng có thể nghe rất rõ ràng!

“Ngươi? Tại sao ngươi có thể nói ngôn ngữ của bọn ta?” Thiên Truyền hỏi.

“Thiên Truyền tiền bối điều tra thế giới trong cơ thể là biết ngay” La Chinh trả lời.

Thiên Truyền tò mò nên nội thị thế giới trong cơ thể La Chinh, thấy được một đám người chia làm ba hàng, dưới sự chỉ huy phát ra âm thanh phức tạp theo thứ tự: “Ta đã từng liên hệ với sinh linh ở bên ngoài Hỗn Độn, cho nên đã có chuẩn bị”

“Nhiều người hợp lại tạo thành một chỉnh thể, thú vị đấy…” Thiên Truyền sinh ra hứng thú với loại hành động này.

Sinh linh bên trong thế giới Hỗn Độn trời sinh thiếu hụt nhận thức, bị vây hãm trong giới hạn của thế giới, căn bản không thể tiến hành liên hệ với sinh linh thế giới chủ, cũng không có nhận thức hoàn chỉnh về thế giới chủ.

Nhưng người bị nó nhập vào lại dựa vào ưu thế số người vượt qua cực hạn kia.

Trước giờ nó chưa từng thấy loại chuyện này…

Nếu như những đồng bạn của mình biết được, chắc sẽ kinh ngạc đến rớt hàm mất.

Thiên Truyền càng ngày càng hứng thú với La Chinh, nó bèn hỏi: “Sao? Ngươi muốn trở về thân thể của mình?”

Văn Minh Chi Khí của văn minh Thiên Chấp truyền những lời này cho trung tâm Thiên Chấp tiến hành dịch nghĩa, sau đó sẽ truyền cho La Chinh. Tuy tốc độ của trung tâm Thiên Chấp đã tương đối nhanh, nhưng vẫn cần một ít thời gian.

Sau khi La Chinh và Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe thấy lời Thiên Truyền nói thì đưa mắt nhìn nhau, trên mặt đều nở nụ cười khổ. Xem ra muốn lấy lại thân xác cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Có điều bây giờ lấy lại thân thể là thứ yếu, mấu chốt là trước hết phải bảo đảm an toàn cho đoàn người Nữ Oa bọn họ đã.

“Thiên Truyền tiền bối, khi nào trở về thân thể để sau hãy nói, nể tình đều là Nhân tộc, ngài có thể che chở cho những người bạn kia của ta hay không?” La Chinh thỉnh cầu.

Lúc La Chinh nói những lời này, Nữ Oa bọn họ đã từ từ lùi đến bên cạnh La Chinh.

Đương nhiên, những con quái vật đầu to kia cũng một đường từ từ theo tới.

“Ta cũng không phải là Nhân tộc” Trên gương mặt của Thiên Truyền lóe lên một vẻ ngạo mạn.

Nhân Linh là một trong những sinh linh cao quý nhất thế giới chủ, đương nhiên bọn họ có niềm kiêu ngạo riêng của mình.

Có điều Thiên Truyền lại nói tiếp: “Sống chết của bọn chúng ta không cách nào che chở được, bản thân ta có sống được hay không cũng là một câu hỏi kìa!”

La Chinh và Nguyên Thủy Thiên Tôn nhất thời lấy làm kinh hãi: “Thiên Truyền tiền bối không phải là đối thủ của những con Quỷ Quyệt đầu to kia à?”

Nghe thấy câu hỏi này, trên mặt Thiên Truyền lóe lên nét ảm đạm, tiếp tục thấp giọng kêu rên: “Hơn phân nửa là không phải, ít nhất trong năm tháng vô tận trong quá khứ bọn ta đều không phải đối thủ của bọn chúng, nếu không bọn ta cũng sẽ không bị mắc kẹt mãi ở nơi quỷ quái kia…”

Nơi quỷ quái kia…

Mặc dù Thiên Truyền không đưa ra lời giải thích, La Chinh và Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng có thể đoán được nó đang ám chỉ con đường Than Khóc.

“Bọn ta đã thử rất nhiều lần, ngay cả bản thân ta cũng thử ít nhất sáu lần trở lên” Thiên Truyền giơ cánh tay phải của mình lên.

Trên áo giáp ở cánh tay phải của nó có khắc sáu vạch.

Sau đó Thiên Truyền giơ cao trường thương, dùng mũi thương vạch thêm một đường trên áo giáp ở cánh tay phải, biểu thị đây là lần thứ bảy nó đến nơi này.

Đám người Nữ Oa, Phục Hy ở bên cạnh thấy cảnh tượng này thì rất thắc mắc, không biết Quỷ Quyệt hành động như vậy là có ý gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận