Bách Luyện Thành Thần

Chương 3470: Trở lại bức tranh

La Niệm không có cách nào truyền cảm giác rung động này cho Khương Tử Nha, cậu ngây người nhìn một lúc lâu. Khương Tử Nha đứng bên cạnh cũng lấy làm lạ, vì sao La Niệm lại không nhúc nhíchNhưng sự biến ảo của điểm sáng trước mắt vẫn khiến ông hoài nghi. Thật ra, phạm vi hoạt động lúc trước của Khương Tử Nha trong thế giới Huyền Lượng là một vùng trũng. Phạm vi quan sát của ông rất hẹp. Huống chi, với năng lực của Khương Tử Nha cũng chẳng thể phân biệt được đâu là trời, đâu là đất của thế giới Huyền Lượng.

Bây giờ, trước mắt Khương Tử Nha là vô số điểm sáng. Những điểm sáng kia rất ảm đạm, khoảng cách cũng rất xa, nhưng số lượng điểm sáng rất nhiều, thậm chí vượt qua phạm vi tiếp nhận của Khương Tử Nha.

Lúc Khương Tử Nha cố gắng phân biệt những điểm sáng này thì đột nhiên cảm thấy đầu đau như muốn nổ tung, giống như có người vừa đâm một dao vào đầu ông vậy. Dưới tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Khương Tử Nha vội vàng phân tán lực chú ý. Ông không còn muốn phân biệt những điểm sáng dày đặc kia nữa. Dù sao, ông muốn phân biệt chúng cũng phí công.

“Hình như ở giữa bốn cái trụ lớn có một số kiến trúc…”

Dõi mắt nhìn về phía xa, La Niệm cũng đang thận trọng phân biệt. Cậu có thể lờ mờ nhìn thấy một tòa cung điện lớn, nhưng do cách quá xa nên hình ảnh rất mơ hồ. Sau khi nhìn phía xa một lúc, La Niệm mới kéo Khương Tử Nha tiếp tục đi về phía trước. Nếu đã có phát hiện mới, La Niệm không có ý định lui lại.

Trên con đường gần bốn cái trụ lớn kia, La Niệm cũng không quên nhắc nhở Khương Tử Nha, tìm kiếm thăm dò khắp con đường. Ngoài thế giới hỗn độn ra, họ đã phát hiện ra hai thế giới khác là thế giới sương độc và thế giới Không. Trên đoạn đường này, có lẽ sẽ tìm ra nhiều “thế giới” hơn nữa.

Thực tế, La Niệm ở trong thế giới Huyền Lượng lâu tới mức có ảo giác. Cậu cảm thấy những “thế giới” này không giống thế giới mà là những cái hang cực lớn, hoặc có thể nói là một loại không gian cấp thấp khác. So ra thì mọi thứ trong thế giới Huyền Lượng càng trở nên hài hòa hơn.

Vạn vật đều có năng lượng. Năng lượng của những thế giới cấp thấp như thế giới hỗn độn, thế giới sương độc đã được ẩn đi. Ví dụ một khối đá, một vũng nước, một cây cỏ… về mặt bản chất thì chúng đều có năng lượng ẩn giấu bên trong, cần kích phát bằng những cách khác nhau. Còn mọi sự tồn tại trong thế giới Huyền Lượng đều dùng vẻ ngoài là điểm sáng để xuất hiện. Bản thân điểm sáng cũng có thể coi là một loại năng lượng, chúng tồn tại rất trực quan, hiệu nghiệm…

Đương nhiên, đây chỉ là cảm tưởng của bản thân La Niệm. Dù sao cậu cũng có thể thoải mái hoạt động trong thế giới Huyền Lượng…

Đối với sinh linh trong những “thế giới” kia thì thế giới Huyền Lượng chẳng khác nào ác mộng.

Dưới sự tìm kiếm không ngừng, cuối cùng La Niệm cũng tìm được thế giới thứ tư. Thế giới này ngâm trong một loại thủy ngân kỳ lạ, hoặc có thể nói toàn bộ thế giới này tràn nhập loại thủy ngân đó.

Thần thức hoàn toàn bị thủy ngân ngăn trở, Khương Tử Nha không có cách nào sử dụng thần thức để quét thế giới kia, đồng thời quy tắc không gian cũng chịu ảnh hưởng. Dịch chuyển không gian cự ly ngắn không đáng nhắc tới. Sau khi dịch chuyển mấy lần, Khương Tử Nha phát hiện ra thủy ngân trong thế giới này đang dịch chuyển không ngừng, tọa độ không gian được đánh dấu lúc trước cũng thay đổi theo.

Nếu xâm nhập quá sâu có thể sẽ bị thủy ngân trong thế giới này làm mất phương hướng hoàn toàn. Khương Tử Nha chỉ có thể đưa La Niệm quay lại con đường cũ. Trong quá trình thăm dò thế giới thủy ngân, La Niệm đã nói với Khương Tử Nha về chuyện bản thân nhìn thấy bốn cây cột cao lớn tới mức khó hình dung nổi và cung điện như ẩn như hiện kia.

Khương Tử Nha lập tức liên hệ nó với những điểm sáng dày đặc mà ông nhìn thấy. Trên mặt Khương Tử Nha xuất hiện sự kích động không kiềm chế được. Trên đường liên tục thăm dò ba “thế giới” nhưng họ lại chẳng thu hoạch được gì, chuyện này cũng chẳng phải trùng hợp. Những thế giới kia chắc chắn đã bị phá hủy…

Về phần vì sao thế giới hỗn độn tránh thoát được kiếp nạn thì chưa rõ, nhưng có lẽ họ sẽ tìm được một phần câu trả lời từ bốn cột trụ lớn kia.

Trong hành trình tiếp theo, La Niệm không cố gắng tìm kiếm những “thế giới” kia nữa mà đi thẳng về phía những cây cột lớn kia.



Tự Hàm Xà của không gian “Chung Cực Tuần Hoàn” ngừng chuyển động, cảnh vật trước mắt La Chinh cũng biến mất không thấy tăm hơi.

Dù cảnh vật hoàn toàn biến mất nhưng La Chinh vẫn chưa thể thoát khỏi trạng thái rung động sâu. Thế giới hỗn độn lớn như vậy nhưng lại chỉ là công cụ cung cấp năng lượng cho người khác, kết quả này thực sự khiến người ta khó tiếp nhận nổi.

Sau khi rời khỏi không gian “Chung Cực Tuần Hoàn”, La Chinh quay lại không gian đầu tiên một lần nữa, chính là không gian Nhân Giống Vô Hạn. Hắn vừa tiến vào không gian này thì một luồng hơi lạnh lập tức thổi mạnh từ phía sau tới, đồng thời có một giọng nói kỳ lạ âm u vang lên.

“Có muốn ở lại đây không…”

Một bé trai có dáng dấp đáng sợ hé miệng nói.

Lúc La Chinh vừa tiến vào thế giới này đã bị bé trai này đuổi giết. Mặc dù hắn có thể phản kích lại, nhưng đứa nhỏ này có thể sinh sôi vô hạn, càng giết càng nhiều hơn. Hắn chỉ đành bất đắc dĩ chọn cách rời đi… Nhưng bây giờ khi nhìn thấy bé trai này, La Chinh cảm thấy Khởi Nguyên Thần Huyết trong cơ thể mình đang phun trào, giống như nước hồ đang gợn sóng. Thuộc tính của Khởi Nguyên Thần Huyết liên tục thay đổi, năng lượng của nhiều loại thuộc tính sinh mệnh và thuộc tính hủy diệt dung hợp lại với nhau.

“Ta có thể ở lại nơi này” La Chinh giơ ngón tay lên.

Đầu ngón tay của hắn xuất hiện một thứ màu xám, nhìn giống như một con sâu. Đứa bé trai kia vốn có dáng vẻ u ám, trong mắt là vẻ trêu tức, nhưng khi nhìn thấy con sâu màu xám trên tay La Chinh, trong mắt nó lộ rõ vẻ sợ hãi.

“Oa oa…”

Một tiếng thét kỳ lạ chói tai vang lên, đứa bé trai kia lập tức lui về phía sau. Bé trai này vốn là hóa thân của huyết mạch cấp bản nguyên “Nhân Giống Vô Hạn”, còn năng lượng của con sâu nhỏ trong tay La Chinh lại hoàn toàn trái ngược với Nhân Giống Vô Hạn, nó có thể khắc chế được đứa bé trai này. Vì thế đứa bé trai sẽ sợ hãi con sâu kia theo bản năng.

Nhưng khi đứa bé trai vừa lui lại khoảng một trượng đã bị La Chinh đuổi kịp. Hắn dùng tay vỗ nhẹ một cái, đánh con sâu màu xám bay vào trong thân thể bé trai. Chẳng mấy chốc, thân thể đứa bé nổi lên từng nốt phồng rộp to chừng một nắm tay, toàn thân kéo duỗi vặn vẹo. Thân thể nó trở nên kỳ lạ tới mức đáng sợ. Cuối cùng, mọi thứ bên trong thân thể nó tan biến, bộ da người kia cũng biến mất trong bãi máu sền sệt.

La Chinh ngồi xổm xuống, sau đó đưa tay ra nhẹ nhàng chấm vào bãi máu kia và nói: “Huyết mạch bản nguyên của Nhân Giống Vô Hạn, năng lực của mười một loại biểu đồ đã dung hợp với nhau, cái này có thể xưng là huyết mạch bản nguyên. Vậy e rằng thứ mà mình vừa sáng tạo ra cũng được xem như huyết mạch cấp bản nguyên”

Con sâu năng lượng màu xám lại xuất hiện trên tay hắn một lần nữa. La Chinh dùng bản năng sáng tạo để tạo ra con sâu màu xám này. Sau đó, La Chinh về bệ đá của Lục Giác Tinh Trận. Lúc trước, hắn đã đi vào không gian này bằng bệ đá đó. Lúc La Chinh đứng lên lại thì bệ đá chẳng có động tĩnh gì.

Hắn cúi đầu nhìn một chút thì cảm nhận được bên trong bệ đá có liên quan tới quy tắc của phương diện “thời không”.

“Vù!”

Khởi Nguyên Thần Huyết trong thân thể La Chinh lại phun trào một lần nữa, huyết mạch đã được điều chỉnh thành thuộc tính thời không. Một luồng năng lượng truyền vào trong bệ đá thông qua mũi chân hắn. Bệ đá này đột nhiên phát sáng, bóng dáng La Chinh cũng biến mất ở bệ đá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận