Bách Luyện Thành Thần

Chương 3229: Lại một lần nữa co lại

Tuy Từ Thọ bằng lòng phối hợp với tộc Kim Ô cho Thái Nhất Thiên Cung một kích trí mạng vào thời khắc mấu chốt, nhưng Thiên Võng không bị phá, núi Thái Hạo cũng không dám hành động thiếu suy nghĩThậm chí ông ta còn phải phối hợp với sáu ngọn núi khác cùng ứng phó với tộc Kim Ô…

Đương nhiên trong lòng Từ Thọ khó chịu.

Sau khi cướp đi những con Thi Linh Kim Ô kia, La Chinh vẫn luôn ở phía sau Thiên Võng, ngược lại không làm gì cả.

Mặc dù Thiên Võng đang co lại nhưng tộc Kim Ô vẫn không có động tĩnh, dường như đang lặng lẽ chuẩn bị để tạo ra một trận cuồng phong.

Ngay lúc này, giọng nói của Cam Cao Hàn vang lên bên tai La Chinh: “La Chinh Thần Tướng, xin hãy tới Thái Nhất trận chỗ ta”

Giọng nói này La Chinh vẫn còn nhớ, chính là lão Cam đã làm khó mình ở Đích Long Điện.

Chuyện kia La Chinh cũng không để bụng, huống hồ bây giờ là thời điểm đặc biệt.

Suy nghĩ của hắn khẽ động, tất cả Thi Linh Kim Ô đồng loạt vẫy cánh, xếp thành đội hình chỉnh tề bay về một hướng.

Không lâu sau, trước mắt La Chinh xuất hiện từng thanh kiếm Thiên Tiệm đang cắm xuống đất.

Từng cường giả xuất thân từ núi Thái Nhất đang đứng vững trên thân kiếm Thiên Tiệm.

“La mỗ tham kiến các vị tiền bối núi Thái Nhất” La Chinh chắp tay với mọi người.

Các cường giả đứng trên kiếm Thiên Tiệm đánh giá đám Thi Linh Kim Ô kia, quan sát ở khoảng cách gần, những con Thi Linh Kim Ô có một luồng khí tức u ám mà cường đại, gần như có thể khiến mọi người ở đây đều sinh ra lòng cảnh giác theo phản xạ.

Kiếm Thiên Tiệm từ mặt trận kéo dài sang hai bên, các cường giả trong núi Thái Nhất đứng sừng sững trên đó.

Lý Bôi Tuyết đang ngồi ngay ngắn trên thân thanh kiếm Thiên Tiệm cuối cùng, dùng ánh mắt kỳ lạ đánh giá La Chinh.

Các đệ tử tầng một và tầng hai của vùng đất Kiếm Đỗng đều được sắp xếp trong mười hai cửa, còn các đệ tử tầng ba được sắp xếp trong đại trận Thất Sơn.

Dù sao thì phân chia dựa theo thực lực, các để tử tầng một tầng hai cũng xấp xỉ với các Thần Tướng, hơn mười đệ tử tầng ba đã gần bằng Thiên Tiết Độ Sứ, bọn họ có tư cách tiến vào đại trận Thất Sơn.

Có điều cho dù mạnh như Lý Bôi Tuyết cũng chỉ có thể xếp hạng cuối cùng.

Không phải thực lực của Lý Bôi Tuyết nhất định yếu hơn các cường giả núi Thái Nhất khác, chẳng qua lý lịch của nàng còn chưa có gì nổi trội, đã định trước sẽ xếp hạng cuối cùng.

Sau khi tiến vào Thái Nhất trận, nàng vẫn luôn ngồi im trên thân kiếm Thiên Tiệm đợi lệnh.

Nàng không có tư cách tham dự quyết sách, chỉ ra tay đầu tiên sau khi khai chiến.

Lúc loáng thoáng nghe thấy đám người Cam Cao Hàn thảo luận về “La Chinh”, Lý Bôi Tuyết cũng không để ở trong lòng.

Hôm đó ở trong vùng đất Kiếm Đỗng cũng là lần đầu tiên Lý Bôi Tuyết nhìn thấy La Chinh, ấn tượng đối với hắn cũng không sâu sắc lắm, thậm chí ngay cả tên của La Chinh cũng không nhớ, cho nên cũng không liên hệ hai người với nhau.

Bây giờ bỗng thấy La Chinh cưỡi một đám Thi Linh Kim Ô xuất hiện, con ngươi của Lý Bôi Tuyết khẽ co lại.

Đây chính là tên nhóc xếp hạng nhất ở tầng hai!

Chẳng lẽ người mà lão Cam, lão Ninh vừa mới thảo luận là hắn?

Trên gương mặt xinh đẹp của Lý Bôi Tuyết viết đầy hai chữ “không tin”.

Tuy bên trong vùng đất Kiếm Đỗng có lời đồn thiên phú của người này cực mạnh, thậm chí còn vượt qua tốc độ thăng cấp của nàng, nhưng nếu muốn trong vòng mấy tháng là có thể sóng vai ngang hàng với nàng? Sợ rằng giết nàng, nàng cũng sẽ không tin.

Cho nên trong lòng Lý Bôi Tuyết nhận định kẻ này chẳng qua chỉ là một tên điên khùng.

Nhưng tên đệ tử đứng đầu tầng hai này lại cướp được nhiều Thi Linh Kim Ô như vậy…

Nhìn thấy những con Thi Linh Kim Ô khí tức cường đại kia, Lý Bôi Tuyết không tin cũng không được.

“Hừ, chẳng qua chỉ là may mắn có được bản lĩnh đặc biệt nào đó mà thôi!”

Lý Bôi Tuyết mở to hai mắt, rất nhanh khôi phục lại bình thường, trong lòng lại khinh thường nói.

Trước giờ nàng vẫn luôn là kiều nữ ở bên trong Thiên Cung, còn không coi đứa con của các núi ra gì, lẽ nào lại để mắt đến La Chinh?

Bàn về thực lực, thậm chí nàng còn chắc chắn đánh thắng những tồn tại như Thu Âm Hà, Hà Trì, như La Chinh căn bản tư cách lên lôi đài cũng không có.

Sau khi La Chinh hành lễ với mọi người, ánh mắt cũng lướt qua gương mặt Lý Bôi Tuyết.

Khi phát hiện Lý Bôi Tuyết ở trong Thái Nhất trận, trong lòng hắn chỉ thấy hơi kỳ quái, nhưng hắn rất nhanh biết được các đệ tử tầng ba đều có tư cách tiến vào Thái Nhất trận, sau đó La Chinh cưỡi Thi Linh Kim Ô bay thẳng về phía Cam Cao Hàn.

Thấy hành động coi thường mình của La Chinh, Lý Bôi Tuyết không nhịn được nhíu mày.

“Lão Cam, vừa rồi ngài cho gọi tại hạ?” La Chinh hỏi.

Cam Cao Hàn đánh giá La Chinh và Thi Linh Kim Ô dưới chân hắn, ngay sau đó nói: “Lão hủ đã từng đắc tội với La Chinh Thần Tướng ở trong Đích Long Điện, hôm nay hiển nhiên phải bồi tội!”

Ông vừa nói vừa chắp tay với La Chinh.

Thân là nhân vật cấp bậc lão làng trong Thiên Cung, nói xin lỗi La Chinh coi như đã hoàn toàn bỏ qua vấn đề mặt mũi.

“Tiền bối không cần đa lễ!” La Chinh cũng vội vàng nói.

Ninh Hư Viễn ở bên cạnh lại nói giúp: “La Chinh Thần Tướng đương nhiên gánh nổi lễ này, vừa rồi nếu không nhờ có ngươi, hậu quả khó mà lường được!”

Nghe thấy “lão Ninh” nói vậy, trong lòng La Chinh kinh ngạc.

Hắn dám cướp Thi Linh Kim Ô ở ngay trước mắt Phượng Nữ đương nhiên là vì tin tưởng sau lưng có hậu thuẫn là Thái Nhất Thiên Cung, nhưng nghe ý của Ninh Hư Viễn thì hành động vừa rồi của hắn vô cùng mấu chốt.

“La Chinh Thần Tướng, những con Thi Linh Kim Ô này đã do ngươi khống chế, nếu lát nữa tộc Kim Ô lao tới, hy vọng ngươi có thể trở thành trợ lực của Thiên Cung chúng ta. “ Cam Cao Hàn lại thành khẩn nói.

“Lão Cam khách sáo quá” La Chinh khẽ mỉm cười: “Nếu ta đã hưởng ứng lời chiêu mộ của Hà Trì tiền bối, bản thân đương nhiên phải cống hiến một phần sức lực cho Thiên Cung, có điều xin lão Cam hãy nói rõ thế cục trước mắt”

La Chinh chỉ có thể đoán ra đại khái sau lưng Phượng Nữ còn có viện trợ rất mạnh, nhưng cụ thể như thế nào, Thiên Cung lại định ứng phó thế nào, hắn không biết gì cả.

Cam Cao Hàn quay đầu lại, nhìn Thiên Võng không ngừng thu nhỏ lại, nói: “Nếu như những gì ta đoán không sai, sau lưng Phượng Nữ chắc chắn có một đại trận, đến khi Thiên Võng co lại tới mức nhất định, tộc Kim Ô ắt phải lộ ra nguyên hình”

Sáu trận mười một cửa khác không ngừng tiến lên phía trước, theo đó Thiên Võng hình tròn không ngừng thu lại về phía trung tâm.

Cho dù mạnh như Phượng Nữ, đối mặt với Thiên Võng từng bước ép sát cũng chỉ có thể hơi lùi về phía sau.

Thế nhưng chỗ hư không sau lưng nàng ta vẫn trống trơn…

“Quạ quạ quạ quạ quạ quạ…”

Kim Ô vốn đang phân tán ở bốn phía không ngừng tụ lại về phía Phượng Nữ, xông về phía vùng không gian sau lưng nàng ta, sau khi chúng lao tới lại biến mất từng đàn một.

Tám trăm dặm…

Năm trăm dặm…

Hai trăm dặm…

Năm mươi dặm…

Thiên Võng không ngừng co lại, theo đó khoảng cách giữa mười hai cửa bảy trận cũng bị kéo lại gần.

Các vị sơn chủ mỗi người đều canh giữ bên trong đại trận của mình, căng thẳng nhìn biến hóa bên trong Thiên Võng.

Cho dù đã bao vây tộc Kim Ô ở bên trong cũng không có ai dám thả lỏng.

Thiên Võng lại co lại.

Hai mươi lăm dặm!

Khoảng cách này đối với rất nhiều cường giả mà nói chẳng qua chỉ xa bằng một bước.

Tất cả Kim Ô ở bên trong Thiên Võng đã biến mất không còn một mống, chỉ còn lại một mình Phượng Nữ mà thôi…

Phượng Nữ khẽ thở dài một tiếng, cánh tay như ngó sen vung lên, sáu điểm sáng bắt đầu lóe lên ở sau lưng nàng ta, sáu điểm sáng này nhanh chóng lan ra, hóa thành sáu pháp ấn hình lục giác, nhanh chóng kết thành một đại trận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận